97

Ký ức của Bạch Cửu, dù chỉ mờ nhạt như sương khói, nhưng lại giống những ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm, dẫn lối trong những khi cậu cảm thấy lạc lối nhất. Những mảnh vụn ký ức ấy không phải lúc nào cũng rõ ràng, nhưng chúng mang theo hơi ấm, như thể có một bàn tay dịu dàng dẫn dắt cậu đi qua bóng tối, tìm về những điều cậu đã quên. Từ ngày đó, cậu nhận ra mình không còn muốn chỉ đứng yên chờ đợi.

Cậu bắt đầu chủ động hơn, không chỉ trong việc tìm kiếm những manh mối về quá khứ, mà còn trong cách nhìn nhận hiện tại, đặc biệt là cách đối xử với Anh Lỗi. Anh Lỗi không bao giờ thúc giục cậu, cũng không đòi hỏi điều gì. Y chỉ lặng lẽ ở bên, như một bóng cây râm mát trong ngày nắng gắt, hay như một ngọn đèn nhỏ xíu nhưng kiên định cháy sáng, soi đường cho cậu khi cậu cảm thấy lạc lối.

Sự kiên nhẫn và quan tâm âm thầm ấy khiến Bạch Cửu dần nhận ra rằng, có lẽ Anh Lỗi không chỉ là người bạn đồng hành trên hành trình tìm lại quá khứ. Y là sợi dây nối kết giữa những mảnh ghép ký ức vỡ vụn trong tâm trí cậu, giúp cậu không ngừng chắp vá và tái hiện lại bức tranh toàn vẹn của cuộc đời mình.

Bạch Cửu cũng nhận ra mình không còn e dè như trước. Nếu trước đây cậu thường lẩn tránh ánh mắt của Anh Lỗi, thì giờ đây cậu lại tìm kiếm sự hiện diện của y, lắng nghe từng câu nói, ghi nhớ từng hành động, và âm thầm cảm nhận sự quan tâm mà y dành cho mình. Có một điều gì đó trong lòng Bạch Cửu dần thay đổi, một thứ cảm giác dịu dàng nhưng mãnh liệt, như những hạt mầm nhỏ bé nảy nở sau cơn mưa, không ngừng vươn lên tìm kiếm ánh sáng.

Ban đầu, Bạch Cửu chỉ coi Anh Lỗi như một người bạn đồng hành đáng tin cậy, một người bạn luôn xuất hiện đúng lúc mỗi khi cậu cần. Nhưng dần dần, khi hiểu thêm về y, Bạch Cửu nhận ra rằng trong sâu thẳm trái tim mình, y đã trở thành một hình bóng thân thuộc, gần gũi như người ca ca mà cậu chưa từng có.

Y không chỉ bảo vệ cậu, mà còn là người luôn lặng lẽ lắng nghe, kiên nhẫn trả lời những thắc mắc đôi khi có phần ngây ngô của cậu. Y không bao giờ áp đặt ý kiến của mình, mà luôn tôn trọng sự lựa chọn của cậu, dù đó là điều y không đồng tình. Cách y quan tâm đến cậu không ồn ào, nhưng lại sâu sắc và ấm áp, như ánh lửa nhỏ trong đêm đông, khiến trái tim Bạch Cửu cảm thấy an yên.

Có những lúc, khi Bạch Cửu ngồi một mình suy nghĩ, cậu không khỏi nhớ đến sự hiện diện của Anh Lỗi. Y như một người ca ca bao dung, luôn biết cách khiến cậu cảm thấy rằng mình không hề đơn độc trên thế gian này. Cậu bắt đầu dựa dẫm vào y nhiều hơn, không chỉ vì sự bảo vệ mà y mang lại, mà còn vì cảm giác an toàn mà y luôn âm thầm truyền đi.

Nhưng có một điều mà Bạch Cửu không nhận ra, là ánh mắt của Anh Lỗi dành cho cậu lại không chỉ đơn thuần là ánh mắt của một người ca ca. Đằng sau sự dịu dàng ấy là một thứ cảm xúc sâu sắc, mãnh liệt nhưng bị kìm nén, như cơn sóng ngầm dưới lòng đại dương. Anh Lỗi luôn giữ khoảng cách, vì y biết Bạch Cửu chưa sẵn sàng, và cũng vì y sợ rằng, nếu cậu nhìn thấy cảm xúc thật sự trong lòng y, sự thân thiết giữa hai người có thể vỡ tan.

Về phần mình, Bạch Cửu vẫn hồn nhiên coi Anh Lỗi là người ca ca, một người luôn xuất hiện bên cậu mỗi khi cậu chông chênh, tựa như ánh sao sáng soi rọi con đường mờ mịt phía trước. Anh Lỗi với tính cách hiếu động, nhưng cũng đầy bao dung và ấm áp, giống như một chỗ dựa vững chắc mà Bạch Cửu có thể tin tưởng Không chút hoài nghi. Cậu chưa bao giờ nghĩ cảm giác này vượt qua ranh giới tình thân, bởi trong mắt cậu, y chính là gia đình, là người mà cậu sẽ mãi mãi nương tựa.

Thế nhưng, liệu cảm giác này có tồn tại mãi? Khi những ký ức tưởng chừng đã phai mờ dần hé lộ, khi những mảnh ghép cuộc đời bị thất lạc được xếp lại một cách trọn vẹn, liệu trái tim cậu có còn lặng lẽ hướng về y như ngày đầu? Tình cảm cậu dành cho y, một người vốn mang vẻ hiếu động và rạng rỡ, có phải chỉ là một giấc mộng không tên, hay thực sự là ngọn lửa cháy âm ỉ trong lòng, khó lòng dập tắt?

Có lẽ một ngày nào đó, khi ánh sao dẫn lối kia vẫn kiên nhẫn soi sáng trên con đườnG đầy mịt mù, cậu sẽ nhận ra rằng trái tim mình vốn dĩ chưa từng thuộc về ánh sao sáng ấy. Y như một mảnh ghép đẹp đẽ nhưng không vừa vặn, chỉ khiến bức tranh đời cậu thêm phần rối rắm. Nhưng liệu Bạch Cửu sẽ đủ can đảm để đối mặt với sự thật này, hay vẫn cố chấp giữ lấy những cảm xúc xưa cũ, ôm trọn hình bóng của một người cố nhân trong sáng, không vướng bận bụi trần?

Trái tim của cậu liệu có thể buông bỏ, hay chỉ càng chìm sâu hơn trong những mâu thuẫn, giằng xé giữa hiện thực và ảo vọng? Một quyết định cuối cùng sẽ thay đổi tất cả, không chỉ đối với cậu mà còn với người mà cậu từng nghĩ rằng mình yêu thương nhất. Sẽ là một khởi đầu mới hay chỉ là kết thúc cho những kỷ niệm không thể níu kéo? Đó là câu hỏi mà cậu biết, chỉ bản thân mình mới có thể trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip