chap 17
Hải: em bệnh mau lên phòng nghỉ ngơi đi để anh và con lo được rồi
Hậu: mấy người bày cho tui dọn cật hơn thì có để tui yên làm đi đừng phá nữa
Lịch trình của hậu cứ lập đi lập lại từ ngày này qua ngày nọ không còn cái gì khác cả
Hải: mẹ ơi mẹ chăm hai đứa nhỏ giùm con nha hậu vì con chịu bao nhiêu cực khổ con phải dắt em ấy đi chơi
Mẹ hải: con vẫn chưa chịu cho hậu một danh phận à
Hải: con muốn lắm con mà ăn sài phung phí một chút xíu em ấy la quá trời rồi
Mẹ hải: thế hậu lo cho ai tiết kiệm vì ai
Hải: dạ con biết rồi
Mẹ hải: con cứ đưa hai đứa nhỏ qua đây mẹ chăm sóc giùm hậu nó cần được nghỉ ngơi con à
1 thời gian hai người bất đồng quan điểm hai đứa con giải vay cho họ bi thì lôi hải qua một bên bo thì lôi hậu qua một bên
Hải: lúc nào cũng tiết kiệm tiết kiệm em sống cho mình không được hả
Bi: ba đừng giận mà ba
Hải: em bệnh không chịu uống thuốc kéo dài đến bây giờ vẫn chưa khỏi nữa kìa sao em không chịu nghĩ cho bản thân
Hậu đi tìm lục tìm số tiền mà hằng tháng hải đưa hậu trả lại cho hải
Hậu: tiền mười mấy năm qua của anh nè một xu em còn không dùng tới nữa em không cần tiền của anh anh có nghe rõ chưa
Nước mắt hai đứa nhỏ và hậu đã rơi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip