ÁNH MẮT NẮNG HẠ☀️🌻Chương 6

"Chiếc váy màu xanh đậm hợp với em lắm. Nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa Logic và một chút dữ liệu ẩn," anh nhận xét, khiến Linh hơi bất ngờ.
Phân tích: Khôi có khả năng quan sát chi tiết. Dữ liệu này cần được xem xét nghiêm túc.
"Cảm ơn," cô nói. "Chúng ta sẽ đi đâu?"
"Chúng ta sẽ đi đến một nơi mà em sẽ phải tạm thời vô hiệu hóa tất cả các thuật toán của mình," Khôi nói.
Anh đưa cô đến một nhà hàng nhỏ, ấm cúng, không có bảng hiệu nổi bật, nằm khuất trong một con hẻm yên tĩnh. Âm nhạc nhẹ nhàng, ánh sáng mờ ảo, và quan trọng nhất, không có Wi-Fi mạnh.
"Đây là một nơi lý tưởng để thu thập dữ liệu bằng giác quan, Linh," Khôi giải thích khi họ ngồi xuống. "Nếu em có một bảng tính Excel ở đây, em sẽ không thể nhập bất kỳ thông tin nào ngoài chất liệu vải bọc ghế và màu sơn tường."
Linh cười nhẹ. Đây là một nụ cười chân thật, không phải một phản ứng Logic. Cô thấy mình thích sự thách thức này.
Khôi: "Hãy bắt đầu thử nghiệm. Hãy nói cho anh biết, điều gì khiến em ghét bỏ sự kiện đơn lẻ đến vậy?"
Linh: "Đó là sự thiếu cơ sở dữ liệu. Nó không thể được dự đoán, không thể được tái tạo trong điều kiện thí nghiệm. Nó là một yếu tố ngẫu nhiên, một lỗi sai gây nhiễu loạn toàn bộ hệ thống."
Khôi: "Vậy em sợ sự hỗn loạn?"
Linh: "Em sợ sự không kiểm soát. Kiểm soát là... là Logic."
Khôi gật đầu, rót cho cô một ly nước lọc. "Vậy em nghĩ mọi thứ trên đời này đều nên được kiểm soát? Kể cả cảm xúc, kể cả sự hấp dẫn hóa học khi hai người gặp nhau?"
Linh nhìn vào ly nước. Đó là một câu hỏi khó. Cô đã cố gắng kiểm soát. Nhưng sự xuất hiện của Khôi đã chứng minh rằng cô đã thất bại.
Linh: "Em... em đã cố gắng. Nhưng anh, Khôi, anh đã xuất hiện như một lỗi vòng lặp không thể thoát ra. Một sự kiện đơn lẻ mà em không thể đưa vào bất kỳ công thức nào. Anh không tuân thủ quy tắc."
Khôi đưa tay qua bàn và chạm nhẹ vào mu bàn tay Linh, một cái chạm thoáng qua nhưng lại khiến nhịp tim cô tăng vọt.
Khôi: "Anh không cần công thức. Anh là Định Luật Mới. Định luật nói rằng: 'Logic chỉ có giá trị khi nó chấp nhận những điều không thể giải thích'."
Anh rút tay về, mỉm cười như một nhà khoa học vừa trình bày một phát hiện đột phá.
Khôi: "Anh đã tìm hiểu về em, Linh. Không phải bằng dữ liệu công việc, mà là cách em thể hiện chính mình. Anh biết em thích mọi thứ rõ ràng. Vậy hãy để anh làm rõ: Anh muốn được ở trong cuộc đời em, dù em có Logic hay không. Anh chấp nhận sự hỗn loạn mà em mang lại, và anh muốn em chấp nhận sự hỗn loạn mà anh là."
Linh nhìn vào mắt Khôi. Cô cảm thấy một sự rung động mạnh mẽ đến từ trung tâm của mình, một cảm xúc không có tên, không có biểu đồ. Nó mạnh mẽ hơn bất kỳ lực hấp dẫn nào cô từng tính toán.
"Nếu anh là định luật mới," Linh nói, giọng cô khẽ khàng nhưng kiên quyết, "thì em sẽ phải học cách chấp nhận và... và tính toán lại toàn bộ hệ thống của em."
Cô mỉm cười, lần này, nụ cười của cô lấp lánh như một tia sét đánh trúng mục tiêu.
Sau buổi hẹn hò, Linh trở về nhà, cảm giác lâng lâng và khó tin. Toàn bộ kiến trúc Logic trong cô đang bị lay chuyển tận gốc rễ. Cô ngồi vào bàn làm việc, nhưng thay vì mở các mô hình dự báo, cô mở một tài liệu mới có tiêu đề: "Dự án Tái Cấu Trúc: Tích Hợp Biến Số K."
• Dữ liệu Đầu vào (Data Input): Sự rung động mạnh mẽ khi Khôi chạm vào tay cô. Nụ cười của Khôi. Lời tuyên bố của anh về "Định Luật Mới."
• Dữ liệu Lỗi (Error Data): Mất ngủ. Tần suất kiểm tra điện thoại không ổn định. Không thể tập trung vào chuỗi Fibonacci.
Linh quyết định rằng, để duy trì sự ổn định Logic, cô phải phân loại Khôi không phải là một lỗi sai (Error) hay một yếu tố gây nhiễu (Noise), mà là một Yếu Tố Cần Thiết (Mandatory Variable).

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #kanmeok