Đường đường ám dạ đế vương lại xuyên qua thành một cái nữ phụ ngu ngốc toi mạng vì tình..hừ hừ,còn lâu nhé,Dạ Tuyết cô đây xinh đẹp chớ không có bị ngu..Nữ chủ hậu cung,tránh xa ta ra tốt sao.êu nữ chủ,quản lí tốt nam nhân của ngươi,cứ theo ta tò tò là sao..A uy...xùy xùy.Cảm ơn nàng phuonglink9 đã design cho ta ảnh bìa,ai mang truyện ta đi,vui lòng giữ nguyên ảnh bìa sẵn có,chân thành cảm ơn.…
✤ Tên tiếng trung: 意外和敌国太子有了崽崽后✤ Tác giả: Nhược Lan Chi Hoa✤ Tình trạng bản gốc: Hoàn thành 139 chương chính truyện + 27 chương ngoại truyện✤ Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Tình cảm, Ngọt ngào, Sinh con, Hào môn thế gia, Cường cường, Góc nhìn của thụ, Cung đình hầu tước, Nhẹ nhàng, 1v1, Nuôi con, HE.✤ Nhân vật chính: Giang Uẩn, Tùy Hành.✤ Truyện được đăng duy nhất tại wattpad @buzhijiangyue.…
"Này ngốc! Em đã hại đời anh rồi! Giờ hãy chịu trách nhiệm với anh đi!""Ah! Chồng ơi! Em không biết chịu trách nhiệm là gì a..."(Tự vỗ bốp vào trán) "Không biết sao?""Vâng ạ!""Đồ ngốc nhà em chỉ cần hiểu chịu trách nhiệm là phải ở bên anh, yêu anh cả đời là được rồi.""Ah... Vậy thì em làm được.""Thế thì phải giữ lời hứa này nhé!""Vâng vâng! Kookie xin hứa. Xin tuân lệnh chồng yêu!"...Một bộ truyện chẳng phải là chủ đề mới mẻ gì. Nhưng mong các nàng dễ dàng tiếp nhận nó.•Truyện được viết từ chất xám của tác giả. Không mang ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Tác giả: Cửu LamNguồn edit: vinoteSố chương: 166Văn án:Kiếp trước, Bùi Ngọc Kiều trời sinh ngu độn, tuy xinh đẹp một phương, thế nhưng vẫn chậm chạp chưa gả, sau này được Hoàng đế chỉ hôn cho Sở vương Tư Đồ Tu. Sau ba năm, Tư Đồ Tu phụng mệnh bình loạn, lúc hồi kinh thì nàng đã hương tiêu ngọc vẫn. Trọng sinh trở về thuở mười lăm, Bùi Ngọc Kiều lại sống những ngày hạnh phúc được bà nội cưng chiều, cha ruột thương yêu, lúc chọn một tướng công tốt thì Sở vương mặt lạnh như một ông thầy nghiêm khắc đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. - Bùi Ngọc Kiều: Xin ngày đừng cưới ta, ta không muốn bị ngài nắm trong lòng bàn tay nữa đâu ~>_<~-Tư Đồ Tu: Nàng đã xuất sư, thế thì nên báo ơn sư rồi. -Bùi Ngọc Kiều: ... (Ai cứu ta với!) Thể loại: Song trọng sinh, sủng, ngọt, nam nữ chính đều sạch.…