Chương 9

Chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen ánh bạc rời khỏi con đường chính, chậm rãi tiến vào đại lộ riêng dẫn tới dinh thự liên hợp của hai gia tộc Kiatniran và Jantharaworakarn. Hai bên đường, những hàng cọ hoàng gia cao vút tỏa bóng dưới ánh đèn âm đất, mỗi bước xe lăn bánh đều gợi cảm giác như đang tiến vào một thế giới tách biệt, kín đáo và xa rời mọi náo nhiệt.

Aou dựa hẳn vào Boom suốt quãng đường, đầu gối chạm đầu gối, một tay vắt qua cổ anh, mũi lén chôn vào hõm cổ để hít lấy chút hương hổ phách pha gỗ đàn hương dịu mà quyền lực. Boom để mặc, ánh mắt anh khẽ hạ xuống cuốn tài liệu nhưng bàn tay vẫn giữ nơi eo cậu, như một sự chiếm hữu âm thầm.

Dinh thự sáng rực khi xe dừng lại. Người quản gia cùng vài hầu cận đã chờ sẵn, cúi đầu chào khi hai người bước xuống. Sảnh chính với trần cao và đèn chùm pha lê Swarovski phản chiếu ánh sáng vàng ấm, lan tỏa trên sàn cẩm thạch trắng ngà, khiến mọi thứ mang một vẻ yên bình nhưng đầy quyền lực.

Phòng ăn tối nay rộng rãi, bàn dài gỗ mun đánh bóng, ghế bọc nhung màu xanh ngọc. Ở vị trí chủ tọa, bố mẹ Aou ngồi một bên, đối diện là bố mẹ Boom. Việc hai gia đình cùng dùng bữa vốn không hiếm, bởi họ không chỉ là đối tác kinh doanh chiến lược mà còn là thông gia tương lai.

Boom và Aou ngồi cạnh nhau, khoảng cách gần đến mức khi cậu nghiêng người nói nhỏ, hơi thở ấm áp cũng đủ chạm vào tai anh. Mỗi khi như thế, Boom chỉ hơi nhướn mày nhưng không hề né tránh.

Các món ăn được phục vụ bởi đội bếp riêng — những đầu bếp từng làm việc cho nhà hàng đạt sao Michelin. Súp yến hầm sâm, tôm hùm Alaska hấp rượu vang trắng, bò Kobe nướng tảng, salad xoài xanh kiểu Thái, và cuối cùng là bánh kem dừa non được trang trí tinh xảo.

Ban đầu, câu chuyện trên bàn xoay quanh những dự án lớn: bố boom nhắc đến hợp đồng xây dựng khu nghỉ dưỡng ở Phuket, mẹ Aou thì kể về sự kiện từ thiện của quỹ gia đình sắp tổ chức. Boom cũng góp lời, giọng anh trầm và rõ, mang phong thái của một người trẻ nhưng đã quen ngồi ở vị trí lãnh đạo.

Aou thì khác, cậu chống cằm, ánh mắt cứ lơ đãng nhìn Boom, đôi khi huých nhẹ đầu gối vào anh như nhắc “đừng quên em ngồi ở đây”.

Đến khi cuộc nói chuyện vẫn chưa rời khỏi phạm vi công việc, cậu lập tức chen ngang:
“Hôm nay ở trường chán chết được. Cái thằng Nawin làm bài tập nhóm mà chậm rì, em bảo nó photo tài liệu thôi mà hết cả giờ ra chơi. Thế mà còn dám lẩm bẩm.”

Bố cậu khẽ nhíu mày, nhưng mẹ Boom bật cười: “Con vẫn thế, chẳng tha cho ai.”

“Đâu có,” Aou kéo dài giọng, khóe môi nhếch lên.

Boom quay sang, ánh mắt vừa cảnh cáo vừa cưng chiều: “Anh đã bảo bao lần, đừng bắt nạt người khác.”

Aou liếc anh, đôi mắt sáng nhưng ẩn chút thách thức: “Em có bắt nạt đâu… với lại, Boom lúc nào cũng bênh người ngoài hơn em.”

Không ai ngoài hai người nhận ra câu nói đó ngầm chứa chút ghen tuông. Boom chỉ im lặng, cầm ly nước lên, nhưng bàn tay dưới gầm bàn khẽ siết nhẹ lấy tay cậu.

Khi món tráng miệng được dọn ra, câu chuyện bất ngờ chuyển hướng. Mẹ Aou đặt ly xuống, nhìn sang Aou:
“Tuần sau là sinh nhật 17 tuổi của con rồi. Cũng là lúc biết con sẽ phân hóa thành gì. Alpha? Beta? Hay… omega?”

Không khí bàn ăn thoáng chậm lại. Trong thế giới này, phân hoá không chỉ là chuyện sinh học, nó còn định đoạt vị thế và tương lai.

Aou lập tức quay sang Boom, ánh mắt như muốn dò phản ứng. “Boom muốn em có mùi tin tức tố như thế nào?”

Boom không trả lời ngay. Anh nhìn cậu, đáy mắt phản chiếu ánh sáng từ đèn pha lê, hệt như màu hổ phách sâu thẳm. Giọng anh trầm, đủ cho cậu nghe rõ: “Anh không quan tâm em là gì. Chỉ cần vẫn là Aou của anh.”

Câu nói ấy khiến cậu thoáng ngẩn ra, rồi nhanh chóng nở một nụ cười cong cong. Bàn tay dưới gầm bàn siết chặt hơn, như muốn giữ lấy khoảnh khắc này thật lâu.

Bữa ăn tiếp tục, mọi người bàn tán đoán xem mùi hương của Aou nếu phân hoá sẽ ra sao — bạc hà mát lạnh, gỗ tuyết tùng mạnh mẽ hay hoa nhài tinh tế. Nhưng Aou chẳng mấy quan tâm, vì trong lòng cậu, chỉ cần mùi hương ấy khiến Boom phải nhớ, phải nghiện, thì mới là hoàn hảo.

Khi kết thúc bữa tối, hai người cùng bước ra vườn sau. Ánh đèn lồng rải rác, tiếng nước từ đài phun vọng lại. Họ đi chậm, không cần nói nhiều, chỉ để khoảng cách đủ gần để hơi thở hòa vào nhau — một bí mật mà cả thế giới bên ngoài không hề hay biết.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip