Mùa xuân đến bình yên
Khi mùa xuân tới, Furina và Arlecchino cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc bên nhau. Họ nằm cạnh nhau trên giường, cảm nhận sự gần gũi và yêu thương.
Furina ngước lên nhìn Arlecchino, thấy cô đang mỉm cười. "Chị cười đẹp quá," Furina nói khẽ.
Arlecchino cúi xuống, môi chạm nhẹ vào môi Furina. "Cảm ơn em," cô nói nhỏ.
Furina đỏ mặt, nhưng không tránh né. Cô để Arlecchino hôn mình, cảm nhận sự ấm áp và yêu thương. Họ hôn nhau nhẹ nhàng, như hoa nở trong mùa xuân.
Sau một lúc, Arlecchino buông ra, nhìn Furina với ánh mắt trìu mến.
Furina nhìn lại, tim đập nhanh.
Họ nằm cạnh nhau, cảm nhận sự hạnh phúc và ấm áp. Furina biết rằng cô đã tìm thấy người mình yêu thương, và cô sẽ không bao giờ rời xa Arlecchino nữa.
Arlecchino vuốt tóc Furina, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào da thịt mềm mại. "Em có muốn đi dạo ngoài trời không?" cô hỏi.
Furina gật đầu, mỉm cười. "Muốn."
Họ mặc quần áo ấm áp, bước ra ngoài vào mùa xuân ấm áp. Không khí trong lành, hoa nở rộ, và tiếng chim hót vang vọng.
Furina và Arlecchino đi dạo bên nhau, cảm nhận sự hạnh phúc và yêu thương. Họ nắm tay nhau, như hai người bạn đời đã tìm thấy nhau sau bao lâu tìm kiếm.
Khi họ đi qua công viên, Furina nhìn thấy hoa anh đào nở rộ. "Chị ơi, hoa anh đào!" cô reo lên.
Arlecchino mỉm cười, nhìn Furina với ánh mắt yêu thương. "Em thích hoa anh đào à?"
Furina gật đầu, mắt sáng lên. "Thích."
Arlecchino kéo Furina lại gần, họ đứng dưới gốc hoa anh đào, cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc. Furina biết rằng cô đã tìm thấy người mình yêu thương, và cô sẽ không bao giờ rời xa Arlecchino nữa.
Họ đứng đó, hôn nhau nhẹ nhàng, như hoa nở trong mùa xuân. Furina biết rằng cô đã tìm thấy hạnh phúc thực sự bên cạnh Arlecchino.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip