asdasdasdasdasdas
- Long ! đứng lại đã !! Dương gọi í ới theo nó nhưng nó giả bộ làm ngơ . Dương chạy nhanh đến trước mặt nó ở hành lang lớp , giơ rộng 2 tay ra chặn giữa đường làm người đi ngược chiều cũng bị chặn . Nó cúi gầm mặt xuống , lảng tránh ánh mắt lo lánh của Dương.
- L...L...ong....Giận ...( hộc hộc ) .... Dương ...( Hộc hộc ) à ???
- .......
- Trả lời đi chứ . Đừng làm Dương sợ nhé .
- Không ! Long không giận gì cả . Chỉ là mệt tí thôi .
- Mệt tí ??? Mệt cũng phải lên phòng y tế . Nhỡ ốm không phải là mệt nữa thì sao . Dương chẳng cần nó đồng ý liền lôi tuột nó đi cùng mình . Nó thật sự rất tức giận vì bị kéo như vậy . Giật mạnh tay mình ra khỏi Dương , nó nói lớn .
- BỎ TAY RA !! Dương giật mình nhìn nó , tay lập tức buông ra . Dương trố mắt lên nhìn nó , chưa bao giờ nó lớn tiếng với Dương như ngày hôm nay .
Nó vội vã cúi gầm mặt xuống luồn qua người Dương , nhưng có vẻ là Dương vẫn chưa chịu buông tha . Dương quay người nó lại đối diện với mình , 2 ánh mắt chạm nhau , Dương nhíu mày , mắt nheo lại nhìn kĩ nó :
- Mắt Long ... Làm thế quái nào đỏ lừ chỉ sau một đêm vậy ?
- L...Long bị đau mắt . Bỏ tay ra đi . Mọi người đang nhìn kìa !
- Kệ ! Có đau không . Bị từ khi nào ?
- Tối .....
- ANH DƯƠNG ! Oanh từ phía cổng trường lon ton chạy lại bên 2 đứa và thản nhiên đẩy nó ra sau lưng mình để đối diện với Dương .
- Anh ăn sáng chưa ? em mang cho anh món anh thích rồi này . Em phải bảo bên đầu bếp nổi tiếng bên kia làm rồi mang sang Việt Nam đó . Anh ăn đi . Oanh hào hứng giơ một túi Nilong màu trắng ra trước mặt Dương , miệng cười toen toét . Dương ậm ừ cho qua chuyện rồi đẩy oanh sang một bên đến bên nó .
- Đợi Dương ở đây !! Dương đi ra ngoài cổng trường mua thuốc nhỏ mắt nhé !! Chưa kịp chờ nó lên tiếng thì Dương đã chạy tít tắp sang bên kia đường rẽ vào một tiệm thuốc , nó ngỡ ngàng đứng im như phổng . Còn Oanh thì bĩu môi , ném con mắt sắc lạnh về nó , hất mạnh hàm tỏ rõ sự kiêu kì của cô nàng :
- Đừng có nhìn tôi bằng con mắt ấy ! Thảo mai ít thôi . Đúng là cáo chín đuôi . Hư thân , mất nết ! Ngưa cả mắt ! Cút đi ! Oanh lạnh lùng đi lên lớp , bỏ mặc nó cùng bộ mặt ngơ ngác . Đây cùng không phải là lần đầu tiên Oanh nói như vậy riêng với nó , mà phải đến hàng chục lần rồi cũng nên . Dù sao Oanh cũng là con gái , nó giả vờ coi những lời cô nàng nói như là một lời khen dành cho nó , nó chẳng bao giờ động đả gì đến mấy cô nàng đanh đá cá cầy này làm gì . Vì nó cho rằng Oanh là một cô gái có tính tình nóng nảy và rất dễ xúc động nhưng lại rất đáng yêu . Có lẽ chỉ có mình nó là có lối suy nghĩ khác người về Oanh như vậy . Chứ nếu như nó không quá hiền lành hay ngây thơ thì nó đã có thể biết được con người thật của Oanh từ đời nào rồi .
Nhưng ngay bây giờ nó lại cảm thấy có lỗi với Oanh nhiều lắm . Chính ra nó phải là người đến sau nhưng duyên trời đã định . Nó không thể làm trái gì hơn và nó chấp nhận để Dương có thể hạnh phúc bên người mới , bên người mà khả năng trao cho Dương hạnh phúc là luôn luôn . Yêu nó . Dương không được những đứa con giống mình , không thể ôm ấp nó mãi trong vòng tay mà sẽ mau chán theo thời gian , và hơn thế là sẽ bị cả thế giới kì thị về tình cảm trái ngang của tụi nó .
Giờ chỉ có cách duy nhất là Giúp Dương tìm lại cảm giác với người khác giới .
************************************************** ***********
Giờ ra chơi , hắn chạy loanh quoanh sân trường tìm nó hết chỗ này chỗ nọ , những nơi quen thuộc nhất Dương đều đã tới . Chỉ trừ một chỗ ra .
Thật sự là hắn không hiểu nổi nó nữa . Từ ngày hôm kìa đến giờ đã là 4 hôm rồi , nó luôn lẩn tránh hắn mỗi khi 2 đứa đi chung , lúc nào 2 đứa cùng nhau đi mua hay dạo quoanh sân trường là y như rằng Oanh lại xen vào giữa và đẩy nó ra khỏi vòng . Vậy mà nó cũng thản nhiên nhường lại vị trí đó cho cô nàng được . Dạo này từ cách nói chuyện , sắc thái , hành động của nó đều rất kì lạ . Nó càng ngày càng muốn lẩn tránh hắn thì phải .
Hôm nay hắn sẽ rủ nó đi chơi đâu đó như là siêu thị Vincom chẳng hạn ... Ờ ! Siêu thị Vincom cũng hay !
Đó cũng là nơi 2 đứa gặp nhau mà . Cũng nhờ nó mà giờ 2 đứa mới được thế này ??? Ok !!! Thống nhất thế đi .
Hắn tí tớn chạy vào lớp tìm người yêu , nhìn thấy nó là hắn mở miệng cười hớn hở rồi ngồi xuống đẩy nó dịch vào trong .
- Thứ 7 này muốn đi chơi Vincom chứ ?
- Với ai ? Dương đi một mình cũng được mà . Nó trả lời không thèm nhìn thẳng vào hắn đến một lần đến lạnh cả sống lưng làm hắn mất cả hứng , miệng lập tức bị cục tẩy to đùng xóa đi nụ cười vừa nãy và vẽ lên một cái mặt méo xệch .
- Này này , mày đâu cần phải thế đâu ? Lâu lắm 2 đứa mới có cơ hội đi cùng nhau mà không bị tụi này phá . Hãy chớp lấy đi trước khi tụi này thay đổi quyết định làm " kì đà cản mũi " . Mạnh Quân cố gắng pha trò làm cả lũ cười nhưng không hề có hiệu lực . Nó chẳng ý kiến gì , im thin thít , chăm chú vào quyển sách trước mặt . Thì bỗng một cái bóng đen đi đến trước nó , che khuất cả ánh sáng của bóng điện . Nó ngạc nhiên từ từ ngẩng lên . Oanh cười nửa miệng nhìn Dương rồi lại đảo mắt liếc sang nó :
- Nói cho nghe . Tôi đây muốn còn không được đấy nhé . Cậu nên đồng ý đi .Nó trợn tròn mắt trước câu nói của Oanh . Cô ta đang nói gì vậy ? Cô ta tự nguyện ư ? Hay là cô ta đang có âm mưu gì ?
- Long không đi ! Vậy Oanh cả Dương đi đi . Nó đứng dậy định cầm theo quyền sách , đẩy người Dương ra ngoài thì bị Oanh chặn lại .
- Đừng đi vội thế chứ Long . 3 người đi càng vui chứ có mất mát gì đâu . Chúng ta sẽ cùng đi xem phim , sẽ cùng đi ăn , sẽ cùng chơi các trò chơi , .... Ngu ư mà từ chối ? Oanh cố tình chọn một góc độ mà có thể che khuất khuôn mặt mình đang trừng trợn với nó mà không để mọi người phát hiện ra . Cô nàng đang đe dọa nó nếu từ chối sẽ có chuyện gì xảy ra . Nó không nói gì , lẳng lặng quay mặt đi tránh khỏi cái nhìn " chết người " dành cho mình .
- Vậy là Long đồng ý rồi đấy ! Không nói gì tức là đồng ý mà .
- Tôi....
- Tôi gì nữa ? Rõ ràng là đồng ý rồi . Nhớ nhé , Thứ bảy Dương sẽ đến đón Long tại nhà . 8h . Chấp thuận . Ha ha ha . Hắn lại bật cười khanh khách , sung sướng chạy xuống căng-teen mua vài thứ đồ vớ vẩn để lên lớp nhắm mà quên mất nó với Oanh . Oanh thấy hắn đi nên Oanh cũng đi theo vẫn không quên ngoái lại nhìn nó , cười nhếch mép mãn nguyện , thì thầm một câu nho nhỏ :
- Cứ ngoan ngoãn thế là biết đường mình cần đi rồi đấy .
Nó chết đứng vì câu nói xanh rờn , sẩn cả da ốc . Nó không kịp phản ứng gì thì Oanh đã đi mất . Chỉ vì cái tội yếu đuối của nó , chỉ biết nghĩ đến bản thân mình mà không quan tâm đến những người xung quanh . Nó biết rằng mình rất ích kỉ cho mình và mọi người nhưng thật sự ... Nó không có lựa chọn nào khác .
*********************************************
- CẢ LỚP ĐÂU RỒI ! Ông thầy mới bước vào lớp đã gào cái mồm lên . TỐI HÔM NAY LÀ SINH NHẬT THỊNH " THÌN " ( !!? ) LỚP TA NÊN THỊNH QUYẾT ĐỊNH SẼ TỔ CHỨC 1 BỮA TIỆC TẠI NHÀ .
- YEAH !!~~~~~~WTF ???? YOU SURE ?
- Chắc chắn 100% . Không tin thì thôi . Thịnh vừa bảo thầy xong mà . Ông thầy nhí nhảnh vênh váo mặt , miệng nở nụ cười hớn hở . Cả lớp mới hét loạn lên sung sướng . hé hé . Vậy là được ăn " ké " rồi . Khỏi phải ăn cơm nhà . Lên có tiệc để ăn sẵn rồi .
Thằng Thịnh " Thìn "tung tăng vào lớp hớp hơi dài để chuẩn bị cho " Thông tin thật bất ngờ và thật tình cờ là ông thầy đã nói rồi " .
- Yeah ! Thịnh ơi ! Mày thật là dễ thương . Tối nay tao ăn Sushi nhé . Minh Quân là người nhanh nhất xổng vồ ra rồi ưỡn người sang phải sang trái trêu ghẹo khuôn mặt ngờ nghệch của Thịnh .
- Tao ăn pizza mày ơi ! Từ phía xa có một bạn trai nữa lên tiếng và sau đó là những tiếng lớn hơn .
- Tao ! Tao ăn trứng rán với cơm nắm .
- Tao ăn thịt bò khô .
- Tao ăn ...
- Tao ăn ........
- Tao ăn..........
.................................................. ...........
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA~DỪNG LẠI ! ĐIẾC TAI QUÁ ! Thịnh " thìn " hoảng loạn , bịt tai và ù té khỏi lớp , lập tức bị cả bọn đuổi theo xuống sân trường . Còn nó mỗi mình ở trên lớp ngồi im thin thít , mắt chú tâm vào quyển sách cầm trên tay . À ! Xem lại đã .... Hình như .... Còn Oanh thì phải ?! Cô nàng đang ngồi chống tay vào bàn để tựa đầu mình vào , ánh mắt sắc nhọn như lưỡi gươm chăm chăm chiếu vào nó làm nó không thoải mái chút nào .
- Oanh có chuyện gì muốn nói với Long sao ? Nó cố gắng nở nụ cười thân thiện nhất có thể , dùng lời lẽ thật nhẹ nhàng với Oanh để cô nàng có thể trả lời một cách tốt hơn những lần trước nhưng xem ra không có hiệu lực .
- Không ! Chỉ là ngứa mắt quá thôi . Tối gặp lại . Oanh vội vã đứng dậy chạy theo cả lớp , nói chính xác hơn là theo Dương . Nó thở dài ngao ngán , có lẽ tối nay nó không đi không được rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip