113: Nghĩa vụ quân sự

Khoa ngoại.

"Ủa Duy khi nào trường em làm lễ tốt nghiệp vậy?" - Bùi Anh Tú hỏi.

"Ngày 20 tháng này ạ." - Duy trả lời.

"Ở nhà hát hay về Bình Chánh?"

"Cái Bình Chánh chưa xây xong đâu anh, mà xa vcl." - Hải Đăng nói.

"Mốt ở đó xây xong cái bệnh viện, là bên mình mất nguồn bệnh nhân từ các tỉnh miền Tây." - Tuấn Tài bổ sung.

"Dạ tổ chức ở nhà hát... nhưng mà chắc em không tham gia..."

"Ủa tại sao? Đời sinh viên y cha mẹ nuôi ăn học 6 năm trời để chờ 1 ngày này thôi mà?" - Tú ngạc nhiên.

"Hay em không có tiền, hình như làm ở nhà hát đóng mấy triệu á." - Đăng hỏi.

"Qua xin anh Long của cưng tiền đóng lễ tốt nghiệp đi." - Anh Quân bày cho Duy.

"Nó có thằng bồ giàu mà, làm gì tới mức không có tiền tốt nghiệp." - Kim Long thắc mắc.

"Không có... em có tiền... chỉ là em bị gọi đi khám nghĩa vụ quân sự bữa đó."

"Trời ơi xui vậy? À sẵn đây giới thiệu với em, những gương mặt dày dặn kinh nghiệm trong việc trốn nghĩa vụ." - Anh Tú chỉ vào dàn bác sĩ trong khoa.

"Chỉ cần chưa bị tụt quần xuống là thoát được hết. Việt Nam nghĩa vụ quân sự đâu có bắt buộc. Đưa tiền cho người khám mình buff độ cận lên 4 là được."

"Em cận 4 độ rồi..." - Duy nói.

"Vậy khỏi lo."

"Bác sĩ là học liên tục suốt đời." - Tài thấy mệt.

.
.
.
.
.
.

Sau kỳ thi nội trú.

Quang Anh:
Thi cử sao rồi em yêu?

Đức Duy:
Em không biết...

Ừ nào có kết quả rồi tính
Giờ mình đi chơi đi em

Đi đâu anh?

Khách sạn

Anh tự chơi đi
Em mệt rồi

Ủa?

.
.
.
.
.

1 tuần sau.

Khoa Sản.

"Quang Anh." - Anh Sinh gọi.

"Dạ?" - Người kia giật mình.

"Đang nghĩ gì vậy?"

"Không có gì anh."

"Trường X có điểm nội trú rồi đó."

"Đâu anh?"

"Thấy chưa... em đang lo cho Duy đúng không?"

"Dạ..."

"Lo là đúng rồi đó." - Thảo Linh xen ngang.

"Sao chị?"

"Nhi lấy 10 Duy hạng 11."

"Cay vậy trời... Bữa giờ chờ điểm mà ẻm sắp khùng tới nơi, giờ nghe tin này chắc ẻm sang chấn tâm lý quá." - Quang Anh nghe xong còn muốn thở oxy.

"Ủa nội trú rớt là bình thường mà..." - Anh Sinh khó hiểu.

"Thì em cũng nói vậy rồi, mà ẻm không chịu đâu, giãy đành đạch đó."

"Thôi tìm cách dỗ ngọt đi, nói nó muốn ăn gì thì ăn, muốn đi đâu thì đi." - Linh nói.

"Thảo Linh ơi sao em nói nghe như bệnh hết thuốc chữa vậy?" - Anh Sinh hỏi lại.

Quang Anh nghe mà nhức nhức cái đầu.

.
.
.
.
.
.

Hội trường bệnh viện. (Trung bình một buổi họp chuyên môn của bệnh viện)

Trưởng khoa Ngoại - Phạm Lưu Tuấn Tài đại diện phát biểu.

"Khoa Ngoại chúng tôi muốn giới thiệu một mô hình ekip cấp cứu, bao gồm những bác sĩ có chuyên môn ngoại khoa có đủ khả năng để mổ khẩn cấp kết hợp hồi sức tích cực trong những tình huống tai nạn đa chấn thương, ví dụ như 1 bác sĩ ngoại thần kinh, 1 bác sĩ ngoại tiêu hóa, 1 bác sĩ ngoại niệu, 1 bác sĩ ngoại lồng ngực mạch máu, 1 bác sĩ ngoại chấn thương chỉnh hình và 1 bác sĩ gây mê hồi sức. Đây là một đề xuất mới không chỉ ở Việt Nam mà còn ở các nước kinh tế phát triển. Gần đây có một bộ phim y khoa Hàn Quốc rất nổi tiếng nói về vấn đề này. Thì việc mổ kết hợp với hồi sức tăng khả năng cứu sống bệnh nhân hơn, sau đây là thống kê kết cục của một số ca đa chấn thương ở bệnh viện chúng ta gần đây... Và cũng hi vọng một ngày nào đó y tế Việt Nam nói chung và bệnh viện mình nói riêng có thể có những chính sách để phát triển mô hình này. Sẵn đây có Giám đốc Thành, em muốn xin ý kiến của anh."

"Một ý tưởng vô cùng lý tưởng nhưng không khả thi ở thời điểm hiện tại. Mọi người cũng biết vấn đề lớn nhất của những ca tai nạn đa chấn thương ở Việt Nam là cơ sở vật chất đường xá dẫn đến kẹt xe, bác sĩ không kịp gặp bệnh nhân khi còn cứu được. Những ca đến được cổng bệnh viện là cố cầm cự, nặng hơn thì không đưa vô bệnh viện nữa mà đưa vô nhà tang lễ."

"Mình có thể xây sân thượng đáp trực thăng?" - Bùi Anh Tú nửa đùa nửa thật gợi ý.

Một bác sĩ khoa kiểm soát nhiễm khuẩn thầm nghĩ: "Bà mẹ nó đẩy khoa mình lên tận nóc bệnh viện rồi cũng không tha."

.
.
.
.
.
.

Quang Anh:
Đi ăn không em.

Đức Duy:
Em không đói

Đừng bỏ bữa nha

Ừm

Em có thấy khó chịu ở đâu không?

Sao anh hỏi em
như bệnh nhân vậy?

Đi Phuket chơi không em?

Tiền đâu mà đi

Anh bao

Link bài báo: Đoàn du lịch sang
Thái Lan bị bán qua Myanmar
vì chuyến du lịch miễn phí

=)))
Anh không có
trong đường dây này nha
Hay em muốn đi Nhật không?

Xin visa mệt

Anh xin cho

Anh có bị gì không vậy?
Bộ anh rảnh lắm hả?

Chứ em bận lắm sao?
Bữa giờ cứ né tránh anh

Em không có
Em mệt thôi

Em bệnh hả?

Em ổn

Anh thấy em đéo ổn tí nào
Em có tính thi thạc sĩ không?

Dẹp
Không thi gì nữa
Em mệt rồi
Em muốn đi làm
Không muốn đi học nữa
Học 6 năm chán ngán rồi

Ừ rồi không học nữa
Nhưng vẫn phải đi 12 tháng
Lấy chứng chỉ hành nghề mà
Em đăng ký đi

Em đang chờ...

Chờ gì

Nhà tài trợ

=))) Ok để anh
12 tháng ở bệnh viện mình
50 chứ nhiêu

Không cần tiền của anh
Em muốn ăn tiền của nhà nước

Em tính chuyện đi tù sớm vậy?

Dm anh
Trù tôi hả?

Chứ sao...

Đề án Sở y tế
Sở đóng tiền cho học
Bù lại đi làm 6 tháng cho sở
1 tháng được 10 triệu

À cái đó =)))
Nó đẩy em xuống
Mấy trạm y tế vùng sâu vùng xa
Em chịu được không?

Được

Em sẽ phải xa anh đó

Càng tốt

Hả?
Em chán anh rồi...

Why?

Bực mình quá
Sao Sở chưa ra công văn gì hết
Không biết bao giờ mới được đi

Trong lúc chờ
Đi đâu đó chơi đi em

Thôi được rồi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip