65: Đợi chờ là hạnh phúc

Phòng cấp cứu...

"Bác sĩ ơi"

"Điều dưỡng ơi."

"Anh gì ơi."

Một người phụ nữ sắp nổi điên vì chờ 6 tiếng đồng hồ trong phòng cấp cứu.

"Ca đó bị sao mà gọi quài vậy?" - Hiếu hỏi Đăng.

"Bầu 8 tuần đau bụng nghi viêm ruột thừa, bạch cầu 20 ngàn, siêu âm không thấy được, CT không làm được, MRI chưa làm. Đã khám sản, anh Sinh nói ca này không có vấn đề sản khoa trả lại cho cấp cứu. Nãy ngoại tiêu hóa xuống khám, anh Quân giải thích sao với bệnh nhân nãy bận em không nghe nhưng mà giờ bả giãy đành đạch vậy đó." - Quang Anh nắm bệnh hơn nên nói

"Ủa khoan... 8 tuần nhỏ quá... phải kí giấy cam kết mới đưa đi chụp MRI được chứ..." - Đăng nói.

"Ai biết, anh Quân cho..." - Quang Anh khó hiểu.

"Ngoại tiêu hóa cho đúng rồi, ổng quan tâm cái ruột hơn cái thai. Thôi bây giờ gọi người nhà vô đây đi. Gọi ngoại tiêu hóa xuống lại đi... Giải quyết cho xong chứ không thể để ở cấp cứu quài được." - Hiếu chốt.

Quân xuống cấp cứu.

"Ca nào nữa?" - Quân hỏi Đăng

"Vẫn ca đó anh. Giờ chuyển lên ngoại tiêu hóa luôn được không? Chứ bả bực mình lắm rồi." - Đăng nói.

"Ủa có kết quả MRI chưa?"

"Không chụp được... trên 3 tháng mới dám chụp... anh gọi người nhà vô kí cam kết đồng ý hoặc không đồng ý đi, bầu hơi bực mình rồi dí cấp cứu, hỏi sao để nằm 6 tiếng đồng hồ không làm gì." - Hiếu chen vô nói.

2 phút sau...

"Tôi là người nhà của Nguyễn Thị C"

"Anh là gì của bệnh nhân?" - Quân hỏi.

Quang Anh đứng kế bên nghe.

"Là chồng."

"Khi nãy tôi có nói với chị nhà là chị phải chụp MRI đó, không biết chị có nói lại với anh chưa?"

"Dạ có bác sĩ... Không biết kết quả ra sao rồi?"

"Bây giờ tôi giải thích lại bệnh của chị nhà mình nhé. Chị vào viện vì đau bụng. Đau 2 ngày nay, mà chị có thai 8 tuần nên đi khám bên bệnh viện phụ sản, bên đó xác nhận không phải nguyên nhân sản khoa, thai vẫn ổn nhưng cần phải nhập viện để tìm nguyên nhân khác gây đau bụng nên chuyển sang bệnh viện này. Và ở đây chúng tôi cũng đã khám sản lại cho chị xác nhận không có vấn đề gì trong thai kì nên chuyển sang ngoại tiêu hóa là chuyên môn của tôi, chúng tôi đã làm xét nghiệm máu cho chị thì ghi nhận bạch cầu 20 ngàn, anh nhìn thấy số được in đậm không? Nghĩa là nó bất thường, bình thường chỉ bây nhiêu đây thôi, vợ anh gấp đôi người bình thường, tức là có dấu hiệu của một ổ nhiễm trùng đâu đó. Kết hợp với cái đau bụng của chị chúng tôi nghĩ đến viêm ruột thừa đầu tiên. Vì đây là bệnh chuyển biến nhanh, cần phải mổ khẩn mổ gấp luôn nếu phát hiện. Thì để xác định viêm ruột thừa chúng tôi chọn siêu âm là xét nghiệm hình ảnh đầu tay, nó vô hại đối với tất cả từ người già trẻ nhỏ đến phụ nữ mang thai. Nhưng mà cái gì cũng có cái giá của nó, siêu âm nhìn không rõ, hình trắng đen chỗ sáng chỗ mờ, và nó theo quan điểm chủ quan của người bác sĩ thực hiện siêu âm, cái người chụp cái hình này không phải là tôi, và tôi nói thật tôi nhìn vào cái hình này cũng không xác định được là chị nhà có viêm ruột thừa hay không, tại vì siêu âm không phải chuyên môn của tôi, tôi không phải người cầm cái máy đưa lên bụng, thì giờ mình buộc phải dựa hoàn toàn vào kết quả siêu âm được ghi ở đây. Ở đây ghi là ruột thừa hạn chế khảo sát, có thể do thai che mất hoặc do nó nằm khuất bên trong. Tóm lại là cái siêu âm này không quan sát được ruột thừa. Thì mình phải chọn một xét nghiệm hình ảnh khác. Giờ còn CT với MRI, thì theo các nghiên cứu, trên toàn thế giới luôn. CT chắc chắn có hại, mang thai không được chụp. Còn MRI thì an toàn với thai trên 12 tuần, dưới 12 tuần không hẳn là có hại mà phải cân nhắc giữa cái bệnh khác cần khảo sát với cái thai. Thì ở đây tôi thấy bệnh chưa nặng tới mức cần mổ ngay, nếu nặng tôi chuyển đi mổ liền rồi không có giữ lại đây chi hết. Nên tôi để đợi 6 tiếng sau siêu âm và xét nghiệm máu lại một lần nữa, lúc này bác sĩ siêu âm trước đó ra ca trực rồi đổi bác sĩ khác xem kết quả như thế nào... thì vẫn là như vậy nha. Siêu âm không quan sát được. Bạch cầu vẫn 20 ngàn. Nhưng có một tín hiệu đáng mừng là CRP không tăng. Nghĩa là cái tình trạng viêm của chị chưa đáng báo động. Có thể chị có một cái nhiễm trùng khác như nhiễm trùng tiểu cũng làm tăng bạch cầu, nên tôi cho chị nhà đi làm xét nghiệm nước tiểu luôn. Nhưng chị vẫn còn đau bụng phải truyền giảm đau, hết thuốc đau lại. Thì hiện tại tôi muốn chuyển chị lên ngoại tiêu hóa để nhập viện theo dõi, nếu có bất trắc gì bệnh trở nặng mình còn trở tay kịp. Tôi biết là nằm viện thì gia đình cũng không thoải mái nhưng có vẻ hiện chị nhà không hợp tác, giờ tôi nghĩ anh chị đi bệnh viện nào khác người ta cũng sẽ làm như chúng tôi, nên anh là người đàn ông trong gia đình anh quyết định đi hoặc khuyên nhủ chị giúp chúng tôi. Quyết định là của hai người."

"Dạ tôi hiểu rồi bác sĩ, để tôi nói với vợ."

Sau khi người đàn ông đi khuất.

"Nói tới vậy mà không hiểu nữa thì thôi, giờ chờ kết quả sổ số." - Quân nói nhỏ với Quang Anh

"Ca này nếu mổ là anh mổ luôn hả?"

"Ừa, mấy ca vầy chưa dám thả cho Đăng, có gì em vô chung đi, nội trú sản."

"Em còn chưa đi vô chuyên môn nữa... nhưng mà để em phụ mổ ca này cho."

"Mấy ca như vầy em phải biết ý, không phải là dối trá giả tạo gì, mà mình làm bệnh nhân buồn bực giận dỗi bỏ về, người ta gặp chuyện gì là mình cũng mang họa, phải cố gắng giữ bệnh nhân lại, giữ không được thì phải kí giấy cam kết xin về. Miễn trừ trách nhiệm... nhưng cũng không ai muốn bệnh nhân gặp chuyện đâu."

Người đàn ông khi nãy quay lại.

"Vợ em chịu nhập viện rồi bác sĩ."

"Rồi ok nhắn lên ngoại tiêu hóa chuẩn bị giường đẹp thuận tiện cho bầu nằm theo dõi bệnh nha." - Quân nói với Quang Anh cố ý nói to cho người chồng nghe.

"Ngoại mà lùa gà ngọt hơn sản phụ khoa nữa." - Quang Anh thầm nghĩ.

Quân đang định rời đi thì Đăng chạy tới.

"Ca này bệnh nhi 5 tuổi mới có siêu âm ghi nhận ruột thừa to hơn bình thường anh qua xem luôn đi."

Đúng lúc này một người đàn ông khác chạy tới.

"Bác sĩ ơi vợ tôi bầu 18 tuần chờ mổ ruột thừa mà giờ bụng gò nhiều quá có thuốc gì cho giảm gò không."

"Ca viêm ruột thừa thai 18 tuần đang chờ phòng mổ đó anh. Nãy bác sĩ sản xuống cho giảm gò rồi." - Quang Anh nói.

"Rồi anh Sinh nói sao?" - Quân hỏi.

"Viêm ruột thừa gây kích thích nên gò nhiều, mổ xong giải quyết xong ruột thừa là hết gò."

"Chưa có phòng mổ nữa hả?" - Quân hỏi điều dưỡng.

"Xong rồi, giờ chuyển lên liền nè."- Thành An lên tiếng.

"Đăng ơi, ca nhi nhỏ quá có mổ bên mình cũng không có dụng cụ, chuyển qua nhi đồng đi." - Anh Quân nói.

"Oke anh."

"Còn Quang Anh, theo anh."

"Dạ."

Quân đi ngang qua giường bà bầu 8 tuần ban đầu.

"Ủa bà? Bà ăn gì vậy bà? Đói lắm hả? Dưới cấp cứu không được ăn nha, đợi lên khoa rồi ăn. Mà đừng ăn vặt bậy bạ nha, bệnh nặng lên đó. Đang rối loạn tiêu hóa đau bụng rồi. Nhưng mà đói bụng ăn được là tín hiệu đáng mừng nha."

.
.
.

Trong phòng mổ...

"Thật ra nãy ngoại có ca gặp biến chứng cần mổ khẩn nên để bầu chờ hơi lâu."

"Nặng không anh?"

"Đi luôn rồi."

"Ụa..."

"Tập làm quen đi, ngoại chết là bình thường, sản chết mới mệt đó."

"Mốt nói mọi người đi cắt ruột thừa hết rồi hãy có bầu được không..." - Quang Anh thở dài.

"Ruột thừa vẫn có công dụng của nó mà... cái vô dụng nhất là túi mật kìa, ăn rồi viêm với tạo sỏi, xong chạy lung tung khắp bụng tắc nghẽn tè le từa lưa."

"Em tưởng túi mật chứa dịch mật nhũ hóa chất béo giúp dễ tiêu?"

"Nhưng ăn chất béo nhiều dư thừa cholesterol thì nó tạo sỏi, thật vô nghĩa."

"Còn ruột thừa thì sao anh?"

"Bác sĩ ngoại tiêu hóa sẽ biết nó đáng quý như nào... Em khỏi biết đi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip