Chúc mừng sinh nhật Khải Dũng vừa tròn một tuổi

Tàn tiệc tối giao thừa mọi người ai về phòng nấy. Cậu nhóc Khải Dũng nhà cô đang ngủ ngon trong vòng mẹ cậu là cô. Sau khi hai mẹ con vào phòng đóng cửa cô mới nhẹ nhàng đặt cậu bé nằm vào chiếc giường nôi nhỏ bên cạnh giường mình. Rồi cô không ngủ liền mà ngồi thất thần nhìn cậu nhóc con đang nằm say sưa ngủ ngon trong chiếc nôi ấm.
Cô nhìn cậu nhóc nhưng tâm trạng lại nhớ đến người đàn ông kia. Nhớ đến giao thừa suốt ba năm liền về trước. Năm nào bọn họ cũng có nhau. Nhưng mà bây giờ..... Đến bây giờ cô mãi không hiểu vì sao? Đương nhiên, cô mãi mãi sẽ không tin anh không yêu cô. Vì ngay từ ban đầu anh muốn cô đến như vậy mà. Tính chiếm hữu cô cao đến thế mà. Nên không thể nào có chuyện anh hết yêu cô được. Thế thì rốt cuộc là nguyên nhân gì, anh đang gặp chuyện gì sao? Tại sao anh không nói thật với cô? Tại sao lại để cô phải một mình tủi thân nuôi con.
Sáng hôm sau.
Không biết hôm qua cô ngủ vào lúc nào nữa. Cô nhớ bản thân mình đêm qua đã nghĩ đến người đàn ông đó. Còn nghi ngờ là anh hình như đang gặp chuyện gì đấy nữa. Thế mà cô cũng không nhớ mình ngủ vào lúc nào. Vẫn như mọi ngày cô thức dậy vệ sinh cá nhân hoàn tất rồi lại chiếc giường nôi nhỏ bên cạnh đánh thức con trai của mình. Song, cô ẵm cậu nhóc cùng bước ra ngoài. Đó giờ phòng của cô là ở tầng trệt từ lúc mang thai đến bây giờ. Vì lúc mang thai cô không nên lên lầu vì không tiện lắm cho việc di chuyển lên xuống cho bà bầu.
5 tháng 4.
Hôm nay chính là sinh nhật tròn một tuổi của nhóc tì nhà Ngọc Quân. Sinh nhật năm nay cô cũng không tổ chức lớn gì cho cậu nhóc. Mà chỉ trang trí xung quanh nhà thành một khung cảnh sinh nhật. Nào là dòng chữ "Happy Birthday Khai Dung". Được làm bằng decal để dùng keo hai mặt dán lên ấy. Xong cô còn trang trí thêm vài quả bong bóng nho nhỏ đã được cô cùng ba người nọ thổi căng tròn. Mọi thứ đã được cô cùng ba người kia lên kế hoạch trước sinh nhật này của Khải Dũng vào gần một tuần trước. Trước đó, cô cũng được nghe nói chị lớn của Văn Sơn là cô ruột của Khải Dũng bảo sinh nhật một tuổi của nhóc chị ấy sẽ mua bánh kem để tặng nhóc. Nhưng cô nhờ người giúp việc chuyển lời lại với chị ấy bảo rằng không cần phiền chị ấy, cô biết làm bánh và cũng muốn tự tay làm tặng con trai. Cô từ chối khéo léo nên cũng không sợ mích lòng. Song, lại nhờ người chuyển lời cảm ơn chị ấy.
Đúng thật, là cô biết làm bánh kem nhưng cũng chỉ làm kiểu đơn giản nhất theo sức lực có hạn của cô thôi. Nhưng mà bánh kem cũng rất dễ thương nha tuy đơn giản nhưng tấm lòng người mẹ đều dành tặng hết cho cậu con trai của cô ấy vào chiếc bánh không quá cầu kỳ nhưng chưa đựng rất nhiều tình cảm không giới hạn ở trong đó.
Trong bàn tiệc nhỏ đầy đủ năm người trong nhà. Đầy ắp đồ ăn ngon như súp cua, cháo nấm, pizza, cơm cuộn Hàn Quốc và bánh flan. Vì là do sinh nhật người nhỏ tuổi nhất mới vừa ra đời tròn một năm. Nên hai người giúp việc hiểu biết mà nấu các món ăn dành cho trẻ em nhưng cũng dành cho người lớn. Sau khi ổn định chỗ ngồi của mỗi người trong bàn ăn. Thì tiết mục đầu tiên chắc hẳn rất quen thuộc và không thể thiếu của mỗi buổi tiệc sinh nhật. Đó chính là tiết mục hát mừng sinh nhật.
"Happy Birthday to you, happy birthday to you. Happy birthday happy birthday happy birthday Khai Dung."
Sau khi bốn người lớn cùng nhau vừa hát mừng vừa vỗ tay chúc mừng cậu nhóc xong thì cô bảo cậu nhóc thổi nến. Tuy rằng, cậu nhóc còn nhỏ tuổi không biết gì nhưng nhìn mẹ và bà cùng cô chú minh hoạ diễn nét bảo cậu thổi nến thì cậu cũng thổi thổi vài cái. Thổi mãi nến vẫn chưa tắt. Đến cái thổi lần thứ ba thì nến mới được dập tắt. Đợi cậu thổi xong cả người lớn trong bàn cùng nhau tiếp tục vỗ tay khen cậu. Cậu ngơ ngác nhìn nhưng miệng thì cười toe toét trông rất đáng yêu. Khiến mọi người ai cũng cưng cậu.
Vào năm đầu tiên cậu chính thức có tuổi, năm đó là năm 2000. Năm ấy cũng không được tân tiến như năm 2023 này đâu. Năm 2000 đó nói thật cô còn chưa có xài điện thoại. Nhưng cũng may các sự kiện từ lúc cậu được sinh ra như Noel, ngày Tết, đầy tháng và đến sinh nhật năm nay của cậu đều được vệ sĩ lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ ấy vào chiếc di động hiệu HTC của cậu ấy. Trong bốn người nhưng chỉ có cậu ta là có điện thoại. Nói thật, là không phải cô không có điện thoại để mà xài. Mà là cô không muốn xài. Trước khi cùng anh về đây sinh sống. Anh có đề cập và đòi đưa cô đi sắm điện thoại để cô tiện liên lạc về Việt Nam. Nhưng cô từ chối và cũng chỉ một lòng muốn ở đây chăm sóc gia đình chồng và chồng cô thôi. Vì cô sợ nếu cô liên lạc về nhà thì cô lại không nỡ mà lại thấy tủi thân nữa mất.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip