Chương 1046 - 1050
Chương 1046: Lãnh gia chỉ có người con dâu này (1)
Tiêu Mộ Phàm nhìn đầu vai được băng bó một cách hoàn mĩ, có chút nhíu mày, "Tay nghề băng bó của Lãnh Tổng... so với y tá còn tốt hơn!"
"Bởi vì người nào đó sống quá vội, thường xuyên bị thương." Lãnh Tư Thần có ý riêng.
Hạ Úc Huân: "..." Người nào đó không phải đang ám chỉ cô sao? Thế nào là cô sống quá vội? Cô chỉ hơi năng động một chút thôi mà...
-
Vì Lãnh Tư Thần quay lại bệnh viện, sau khi đưa sủi cảo cho Tiêu Mộ Phàm, Hạ Úc Huân cùng với Lãnh Tư Thần rời đi.
Ai, còn muốn cùng nam thần tâm sự nhiều chút nữa...
Lái xe đến dưới Thiên Lâm, Lãnh Tư Thần đột nhiên mở miệng, "Tiểu Huân..."
"Thế nào?"
Lãnh Tư Thần nhéo nhéo mi tâm, trầm ngâm nửa ngày sau mới lên tiếng, "Anh có việc thương lượng với em."
"Chuyện gì a?" Lần đầu tiên nhìn thấy Lãnh Tư Thần thần sắc xoắn xuýt như thế, Hạ Úc Huân cũng không nhịn được nghiêm túc hơn mấy phần.
"Em cũng lâu không gặp Tư Triệt đi? Tối nay có muốn cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm?" Lãnh Tư Thần cuối cùng vẫn tìm biện pháp hòa hoãn, trước tiên cho cô gặp Lãnh Tư Triệt một chút.
Hạ Úc Huân có chút kỳ quái nhìn anh, có việc này thôi mà anh cần xoắn xuýt tới vậy sao?
"Đương nhiên có thể a! Xác thực rất lâu không gặp ! Bất quá, cậu ấy có biết tôi... ?" Hạ Úc Huân chần chờ.
"Nó đều biết." Lãnh Tư Thần trả lời.
"A a, vậy là tốt rồi!"
"Cứ quyết định như vậy đi?"
"Được rồi!"
-
Sau khi tan làm, Lãnh Tư Thần đón Hạ Úc Huân cùng Tiểu Bạch tới nhà hàng đã đặt chỗ trước.
"Mẹ, chúng ta đêm nay ra ngoài ăn sao?" Tiểu Bạch hỏi.
"Ừm, đi gặp tiểu thúc thúc của con." Hạ Úc Huân trả lời.
"Tiểu thúc thúc?"
"Ừm, chính là em trai của ba con." Hạ Úc Huân giải thích nói.
"Ba còn có em trai?" Thấy mẹ khi nhắc đến người này thần sắc nhu hòa, Tiểu Bạch lập tức yên tâm hơn.
"Đúng vậy a!"
"Chỉ có tiểu thúc thúc sao?" Tiểu Bạch không yên tâm lại hỏi một câu.
"Ừm, chỉ có tiểu thúc thúc." Bị Tiểu Bạch hỏi, Hạ Úc Huân lúc này mới hiểu được tại sao lúc đó Lãnh Tư Thần lại bối rối như thế.
Hai người bọn họ hiện tại trong tình huống này, nhưng trước giờ cũng từng thấy Lãnh Tư Thần về nhà hay có bất cứ liên lạc gì.
Lãnh Tư Thần là loại người ngoài lạnh trong nóng,nhìn vậy nhưng rất coi trọng tình thân, bởi vì chuyện trước đây mà bị kẹp giữa cô với người nhà, chỉ sợ cũng không ít khó khăn. Nhưng lần này, anh chỉ nói muốn đi gặp A Triệt, cũng không hề đề cập qua hai vị lão nhân kia...
Đang nghĩ ngợi, điện thoại Lãnh Tư Thần vang lên,Hạ Úc Huân liếc qua, là Lãnh Tư Triệt gọi tới.
Lãnh Tư Thần cũng không có mang tai nghe, trực tiếp mở loa ngoài.
"Anh, mọi người đi tới đâu rồi?"
"Sắp đến rồi ."
"Thật có lỗi, em sợ không tới được rồi, trong nhà có chút việc..." Ngữ khí Lãnh Tư Triệt nghe có chút không thích hợp.
"Trong nhà thế nào?" Lãnh Tư Thần trầm giọng hỏi.
"Trong nhà..." Lãnh Tư Triệt đang muốn nói chuyện, đột nhiên khẩn trương hỏi một câu, "Tiểu Huân đang ở cạnh anh hả?"
"Cô ấy ở đây."
Lãnh Tư Triệt lập tức im lặng không nói, hiển nhiên là lời kế tiếp không thích hợp để Hạ Úc Huân nghe được.
Hạ Úc Huân cũng ý thức được điểm này, chủ động mở miệng nói, "Anh dùng tai nghe đi."
Lãnh Tư Thần cũng không tắt loa ngoài, trực tiếp nói với Lãnh Tư Triệt, "Nói thẳng ra chuyện gì."
"Anh... anh... vẫn là tự mình tới một chuyến đi!" Lãnh Tư Triệt do dự nửa ngày vẫn không thể nào mở miệng, cũng chỉ nói đến bước này.
"Được anh biết rồi." Lãnh Tư Thần cúp điện thoại.
Chương 1047: Lãnh gia chỉ có người con dâu này (2)
"Lãnh Tư Thần, thả tôi với Tiểu Bạch xuống giao lộ phía trước đi!" Hạ Úc Huân đề nghị.
Lãnh Tư Thần nhưng không nghe, trực tiếp lái tới biệt thự Lãnh gia.
"Lãnh Tư Thần? Này..." Hạ Úc Huân lại kêu một tiếng, Lãnh Tư Thần hoàn toàn không phản ứng, cuối cùng cũng chỉ đành theo anh đi.
Tiểu Bạch nhìn ba rồi lại nhìn mẹ, trong đôi mắt to thoáng qua một tia bất an.
-
Hai mươi phút sau, đến Lãnh gia.
Xa xa liền thấy Lãnh Tư Triệt đang đứng tại cửa chính lo lắng đi tới đi lui.
"Tư Triệt, xảy ra chuyện gì?" Lãnh Tư Thần bước tới hỏi.
Lãnh Tư Triệt vừa liếc thấy Lãnh Tư Thần đến , lại thấy đi theo sau anh là Hạ Úc Huân đã lâu không gặp với phiên bản thu nhỏ của anh trai mình...
Lãnh Tư Triệt run lên, lập tức xích lại gần Lãnh Tư Thần, ảo não hạ giọng nói, "Anh không hiểu ý em à?"
Thế mà trực tiếp đem người mang tới...
"Anh không việc gì phải giấu cô ấy." Lãnh Tư Thần ngữ khí bình thản nói.
Lãnh Tư Triệt vỗ đầu, than nhẹ một tiếng, cũng chỉ có thể theo anh đi, ánh tầm mắt vượt qua Lãnh Tư Thần nhìn về phía sau, cảm thấy có chút bất đắc dĩ cùng đắng chát, "Này, tiểu Huân, đã lâu không gặp!"
Không có lần gặp mặt chính thức nào, mà lại trong tình huống này ôn lại chuyện cũ...
Hạ Úc Huân mỉm cười, "Đã lâu không gặp."
Nói xong cúi đầu căn dặn Tiểu Bạch, "Bảo bối, chào thúc thúc đi con."
"Tiểu thúc thúc." Tiểu Bạch lập tức mang theo vài phần bập bẹ giòn tan kêu một tiếng.
"Ngoan..." Lãnh Tư Triệt thân thể khẽ run, hốc mắt đỏ lên, thanh âm khàn khàn lẩm bẩm nói, "Thật rất giống với anh trai... Nếu để cha mẹ biết hai người cũng tới..."
-
Cùng lúc đó, trong phòng khách.
"Tôi mang thai con của Lãnh Tư Thần." Bạch Thiên Ngưng như nữ vương ngồi ở trên ghế sa lon, thần sắc ngạo nghễ mà vợ chồng Quách Thuần Nhã với Lãnh Hoa Duệ ngồi đối diện.
Suy tính lâu như vậy, ả rốt cục quyết định, thay vì ăn nói khép nép đi cầu xin tên Lý Vân Triết vô dụng kia, cho bằng lợi dụng đứa bé này đánh cuộc lần cuối.
Ả biết rõ Quách Thuần Nhã và Lãnh Hoa Duệ có mơ tưởng ôm cháu trai, cũng biết hai người họ có bao nhiêu chán ghét với Hạ Úc Huân.
Mấy tháng này đã cố ý quan sát, Lãnh Tư Thần cùng Hạ Úc Huân chưa một lần về Lãnh gia, hiển nhiên vì hai bên bất hòa.
Ả còn tra được lần trước bởi vì muốn nhìn cháu trai một chút Quách Thuần Nhã còn âm thầm đón cháu trai về, kết quả Hạ Úc Huân đến đại náo, lại còn đánh nhau, nhưng Lãnh Tư Thần lại hết lần này tới lần khác đứng về phía Hạ Úc Huân, tổn thương hai vợ chồng họ, hiện tại hẳn càng căm hận Hạ Úc Huân .
Bạch Thiên Ngưng ở trong lòng tính toán, thừa dịp giờ phút ả mang theo hài tử trong bụng tới, không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhất, bọn họ đến cả con tiện nhân Lâm Tuyết kia cũng dễ dàng tiếp nhận,vì sao ả không thể?
Sau này khi sinh đứa trẻ ra, nhất định Lãnh gia sẽ yêu cầu giám định, cái này lại càng đơn giản, không cho nó sinh ra nữa, đem việc sinh non giá họa lên đầu Hạ Úc Huân, một công đôi việc...
Lấy tính tình dễ xúc động của Hạ Úc Huân kia, chỉ cần kích thích một chút rất dễ đạt được mục đích...
Bạch Thiên Ngưng lên kế hoạch một cách hoàn mĩ, cho nên nhàn hạ ngồi vắt chân trên ghế chờ hai lão nhân gia phản ứng lại.
Giờ phút này, vợ chồng hai người sắc mặt ngưng trọng, trước mặt là báo cáo kiểm tra của bệnh viện, đứa bé trong bụng cũng đã được bốn tháng.
Quách Thuần Nhã sau phút kinh ngạc ngắc ngủi, rất nhanh tỉnh táo lại, trầm giọng nói, "Lý phu nhân, cô có nhầm lẫn gì không? Đứa con trong bụng của cô phải là của chồng cô chứ,thế nào lại của Tư Thần nhà tôi ?"
Chương 1048: Lãnh gia chỉ nhận người con dâu này (3)
Nghe được ba chữ "Lý phu nhân", Bạch Thiên Ngưng mặt hơi biến sắc, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười vừa vặn, ra vẻ khẩn thiết nói, "Bác gái, thực ra Tư Thần vẫn còn tình cảm với cháu ! Đêm đó anh ấy uống say, chính miệng nói với cháu, anh cưới Hạ Úc Huân kia chỉ bởi vì cô ta là con gái của Nam Cung Lâm mà thôi!
Mà tới tận bây giờ cháu vẫn chưa quên được anh ấy, năm đó chỉ vì cùng đường mạt lộ mới gả cho người khác, hiện tại, cháu không thể nào tiếp tục chịu đựng sống chung với một người mình không yêu!
Cháu cùng Lý Vân Triết đã ly hôn! Sau khi ly hôn, lúc đầu cháu cũng nghĩ một mình yên lặng rời đi, nhưng lại phát hiện mình mang thai, nếu vì bản thân cháu thì không nói làm gì, nhưng cháu không cách nào chịu được con mình sau này không có cha..."
Nghe đến đó, Quách Thuần Nhã sắc mặt thay đổi liên tục, nhưng không như trong dự liệu của Bạch Thiên Ngưng nghe tin ả có thai mà cao hứng. . Việc này khiến cho kế hoạch ban đầu mà Bạch Thiên Ngưng cho là hoàn mĩ đã có chút dao động
Lãnh Hoa Duệ thì là trầm mặc, lông mày càng chặt.
Lời nói của Bạch Thiên Ngưng nghe qua thì có lý, không có sơ hở nào, nhưng Lãnh Hoa Duệ vẫn không hoàn toàn tin ả, chỉ vơi một điểm cũng đủ để ông hoài nghi.
Nếu như nói trước đó ông không rõ, nhưng không có chuyện suốt năm năm ròng rã, cho đến ngày Lãnh Tư Thần đón hai mẹ con Hạ Úc Huân về, rồi khoảng thời gian này vì hai người họ mà làm hết thảy, ông còn không rõ tâm tư con trai mình sao.
Ông ban đâu cũng cho rằng con trai chỉ là ham mới lạ, nhưng sự tình phát sinh về sau, không thể không tin tưởng, tên tiểu tử này rất yêu nha đầu đó.
Trong mấy ngày này, ông suy nghĩ rất nhiều, cũng làm một số việc mà trước đó ông khinh thường làm, ông cố ý bỏ ra rất nhiều tinh lực tìm hiểu Hạ Úc Huân, xem xem người phụ nữ mà Lãnh Tư Thần luôn tâm niệm là người thế nào, từng sự kiện một, sự nỗ lực năm đó của cô bé thậm chí không để ý tới tính mạng mình, mỗi việc đều khiến ông chấn kinh.
Những năm gần đây, bọn họ cũng xác thực thua thiệt Tư Thần quá nhiều, tước đoạt tự do của nó, lại lại nhiều ngăn cản hạnh phúc của nó, thậm chí coi nó thành công cụ thông gia. Quá đáng hơn là, năm đó Tư Thần dùng cả tính mạng mình để cứu Lãnh gia khỏi bờ vực thẳm, mà ông luôn phòng nó như phòng tặc, cho là nó cô ép buộc Tư Triệt, muốn độc chiếm gia sản...
Là bọn họ quá phận, cũng khó trách một hài tử tốt như Tư Thần, bây giờ chỉ cho họ tiền tài quyền thế, lại không chịu mảy may bố thí chút tình thân, không muốn quay về...
Bọn họ chưa hề cho anh được chút quan tâm chân tình nào, cho nên căn bản cũng không thể trách con trai không hiếu thuận, càng không có tư cách trách con dâu với cháu trai.
Sau khi nghe Bạch Thiên Ngưng nói xong, Quách Thuần Nhã vẫn không có thả lỏng, sắc mặt ngưng trọng nói, "Lý phu nhân, tôi không thể tin tưởng vào lời nói một bên của cô được."
"Nhưng đây đúng là sự thật, nếu như hai người không tin, chờ đứa trẻ sinh ra rồi, có thể giám định nhân thân!" Bạch Thiên Ngưng một mặt đoan chính như không thẹn với lương tâm.
Quách Thuần Nhã mắt nhìn ông chồng mình bên cạnh, thấy ông cũng có suy nghĩ giống mình, thế là thẳng lưng tiếp tục nói, "Lý phu nhân, xin thứ cho tôi nói thẳng, không nói tới bây giờ tôi không tin tưởng cô, coi như cô nói thật...
Nếu như cô muốn lợi dụng đứa trẻ trong bụng mình mà tiến vào Lãnh gia, tôi nghĩ cô đã sai lầm rồi, không nói tới Lãnh Tư Thần đã kết hôn, nó sẽ tuyệt đối không để cho loại chuyện này phát sinh, còn đối với chúng tôi mà nói, con dâu của Lãnh gia là Hạ Úc Huân, cháu trai cũng chỉ có một mình Tiểu Bạch."
Chương 1049: Lãnh gia chỉ có người con dâu này (4)Lãnh Hoa Duệ nãy giờ không nói một câu, giờ phút này trầm giọng nói, "Tiểu tử thúi kia nếu thật làm ra sự tình này! Tôi đánh gãy chân nó!"
Bạch Thiên Ngưng hoàn toàn không ngờ tới sẽ xảy ra tình huống này, mặt mày xám xịt kích động nói, "Vì cái gì? Các người không phải đều rất ghét Hạ Úc Huân sao? Người phụ nữ không có giáo dục lại thô lỗ kia làm sao xứng với Tư Thần! Làm sao xứng với Lãnh gia! Những câu này không đều là các người đã từng nói sao? Chẳng lẽ cũng bởi vì cô ta bây giờ là đại tiểu thư Tập đoàn Thiên Lâm? Cô ta hiện tai châm ngòi ly gián Tư Thần với Lãnh gia, đến gia môn cũng không bước vào, vậy mà các người còn che chở cô ta?"
Quách Thuần Nhã nghe đến đó, trên mặt hiển hiện một tia mỏi mệt, trong lòng tự trách, chậm rãi mở miệng nói, "Thiên Ngưng, lúc trước, tôi đúng là rất ghét con bé, rất thích cô, cho rằng cô sẽ là một người con dâu hoàn mĩ.
Thế nhưng là, rất nhiều chuyện xảy ra khiến cho tôi không thể không nghĩ khác. Tôi là quá cố chấp, thậm chí đến mấy đứa con trai trong lòng giận mà không dám nói ... Cổ hủ, thế lực, không màng nhân tình... Nhưng tôi không ngu ngốc tới mức không phân biệt được đúng sai!
Nhưng tôi biết,chỉ có trong nguy nan mới rõ được lòng người. Tôi sẽ không quên năm đó trong lúc nguy hiểm nhất, là ai xả thân cứu tôi, là ai vì tự vệ mà không màng tới sống chết của tôi. Cũng biết... Năm đó Lãnh thị gần như phá sản, là ai nhân lúc cháy nhà mà hôi của, làm cho Tư Thần không thể không làm chuyện nguy hiểm, lại tự cho mình là công thần nhiều năm, nghiền ép tâm huyết con trai tôi đã đổ vào gia nghiệp!"
Cùng lúc đó, ngoài cửa Lãnh Tư Triệt, Lãnh Tư Thần, Hạ Úc Huân, còn có Tiểu Bạch tất cả nghe được đoạn đối thoại trong phòng khách...
Nghe đến đó, tâm tình căng cứng của Lãnh Tư Triệt cuối cùng cũng buông lỏng, "Không nghĩ tới cha mẹ còn có thời điểm anh minh như thế! Anh, phải cảm ơn em thật tốt nha! Những năm này là em một mực giúp họ tẩy não đấy!"
"Cảm ơn." Lãnh Tư Thần nhìn em trai mình, nhìn đặc biệt chăm chú.
Lãnh Tư Triệt giật mình, lập tức đấm nhẹ vai anh một cái, "Nói là anh làm thật sao! Huynh đệ chúng ta cần gì phái khách sáo!"
"Cảm ơn!" Lãnh Tư Thần cố chấp lại lặp lại một câu.
Lãnh Tư Triệt lắc đầu bất đắc dĩ.
Tiểu Bạch ngẩng đầu nhìn Hạ Úc Huân hốc mắt ửng đỏ, "Mẹ, bất chấp nguy hiểm, xả thân cứu người chính là mẹ a?"
Lãnh Tư Thần sờ đầu cậu nhóc, "Mẹ con cũng không phải là nữ anh hùng! Làm việc luôn luôn xúc động như vậy, luôn làm cho mình thương tích chồng đống..." Luôn có biện pháp khiến anh đau lòng...
Hạ Úc Huân vội vàng xoay người, "Tôi qua bên kia đi một chút!"
Lãnh Tư Thần lo âu nhìn bóng lưng nhỏ bé của cô, nghiêng thân căn dặn Tiểu Bạch, "Đi cùng mẹ con đi."
"Tốt!" Tiểu Bạch tuân lệnh, lập tức chạy theo.
"Có con trai thật tốt." Lãnh Tư Triệt cảm thán.
Lãnh Tư Thần nghiêng qua anh một chút, "Hâm mộ thì tự mình sinh một đứa đi
Lãnh Tư Triệt lập tức nhấc tay làm dáng đầu hàng.
Trong phòng khách, Bạch Thiên Ngưng nghe Quách Thuần Nhã nói xong, sắc mặt càng thêm tái nhợt, ả phát hiện mình giống như một tên hề, trước mặt bọn họ làm trò diễn xuất, lại hoàn toàn không chen chân vào được cái nhà này.
Hôm nay tới đây, có lẽ là quyết định sai lầm, thế nhưng, ả đã không còn đường lui.
Bạch Thiên Ngưng dừng một chút, tránh đi chủ đề năm đó, âm thanh lạnh lùng nói, "Tôi mặc kệ các người nghĩ thế nào, hiện tại tôi chỉ muốn đứa bé này có được sự thừa nhận của Lãnh gia cùng với của Lãnh Tư Thần là có hết thảy."
Chương 1050: Lãnh gia chỉ có người con dâu này (5)
"Bạch tiểu thư, để tôi nhắc nhở cô một câu, mang thai bốn tháng đã đủ điều kiện để giám định nhân thân."
Thanh âm của Lãnh Tư Thần đột nhiên vang lên phía của, cả ba người đều kinh ngạc quay ra nhìn anh.
"Tư Thần..."
"A Thần con về rồi!" Quách Thuần Nhã mặt mũi đầy kinh hỉ.
"Như thế sẽ thương tổn thai nhi ! Lãnh Tư Thần! Đây chính là cốt nhục của anh!" Bạch Thiên Ngưng giọng the thé nói.
Một bên Lãnh Tư Triệt có chút im lặng, nữ nhân này là không phải diễn kịch đến nghiện rồi? Nếu không phải anh hiểu ró anh trai sẽ không làm loại chuyện này, chắc cũng bị biểu cảm đau lòng này lừa gạt.
Cũng không biết ả ta có chủ ý gì, hiện tại thề lên thề xuống, không phải sau này sinh ra cũng phải mang đi giám định sao?
Tóm lại, khẳng định không có ý tốt...
Trước đó anh luôn lo lắng cha mẹ không nhịn được, dù sao hai người bọn họ trước đây đối với lời nói của Bạch Thiên Ngưng luôn răm rắp nghe theo, cúng tốt lần này họ không tiếp tục hồ đồ.
Không đợi Lãnh Tư Thần tự mình mở miệng, phía cửa lại vang lên âm thanh lạnh lùng ——
"Ồ? Trong bụng của cô... là cốt nhục của Lãnh Tư Thần? Lần trước cô lại không nói như vậy..."
"Ta..." Biểu lộ giờ phút này cú Lý Vân Triết thật sự vô cùng đáng sợ, Bạch Thiên Ngưng sửng sốt không dám nói thêm một chữ.
Lý Vân Triết dạo bước nhẹ nhàng tiến vào phòng khách, nắm chặt tay Bạch Thiên Ngưng kéo ra ngoài, lập tức đứng trước mặt Lãnh Tư Thần, ánh mắt như rán độc nhìn anh chằm chằm, "Thật có lỗi, gây phiền toái cho Lãnh Tổng!"
"Đúng là thật phiền toái ." Lãnh Tư Thần mặt không chút thay đổi nói.
Lý Vân Triết sắc mặt càng thêm âm vụ, khóe miệng co giật, cố nén lôi kéo Bạch Thiên Ngưng cấp tốc rời đi.
Vừa đem Bạch Thiên Ngưng thô lỗ ném vào trong xe, Lý Vân Triết tức giận nặng nề thở gấp giáng cho ả một bạt tai, "Tiện nhân!"
"Anh đánh tôi! Anh dựa vào cái gì mà đánh tôi?" Bạch Thiên Ngưng bụm mặt thét lên.
"Cô sao lại không biết liêm sỉ như vậy? Chuyện này mà cũng làm ra được!" Nhìn thấy chữ kí trên tờ thỏa thuận li hôn kia, hắn như phát điên, lấy sự hiểu biết của hắn với Bạch Thiên Ngưng có thể khẳng định ả đi tìm ai, thế là vội vàng tìm tới đây, còn nhìn thấy Bạch Thiên Ngưng khẳng định như đinh chặt sắt đứa bé trong bụng là con của Lãnh Tư Thần...
Hắn sống bao nhiêu năm nay chưa bao giờ chịu nỗi khuất nhục như vậy, cả một màn kia đã cho hắn một kích trí mạng!
Bạch Thiên Ngưng cười lạnh, "Tôi làm sao không biết liêm sỉ? Tôi chỉ đang giành lại người đàn ông xứng với tôi! Anh xứng sao? Anh đáng để cho tôi không biết liêm sỉ sao?"
"Cô... Tốt... Cô rất tốt... Tôi sẽ để cho cô tận mắt chứng kiến tên đàn ông xứng với sự vô liêm sỉ của cô bị tôi nghiền nát như thế nào ..."
...
...
"A Thần a, cái này đứa trẻ trong bụng Bạch Thiên Ngưng..." Quách Thuần Nhã nhìn Lãnh Tư Thần, muốn hỏi lại không dám hỏi.
Lãnh Tư Triệt bất đắc dĩ đi qua đặt tay lên vai bà, "Mẹ, cái này còn phải hỏi sao?"
Nghe ngữ khí Lãnh Tư Triệt, Quách Thuần Nhã mới cuối cùng trầm tĩnh lại, "Đúng đúng đúng... Không cần hỏi! Mẹ cũng biết là không thể nào!"
"Cha, mẹ, những gì hai người nói chung con ở bên ngoài đều nghe được! Hai người lần này thực sự quá anh minh! Đúng, vừa rồi tiểu Huân cùng Tiểu Bạch cũng ở đây, đều nghe được ..." Lãnh Tư Triệt ý vị thâm trường nói.
"Thật ? Hai đứa cũng tới? Người đâu rồi?" Quách Thuần Nhã vội vàng hưng phấn không thôi nhìn ra phía ngoài.
Lãnh Hoa Duệ cũng có chút rung động.
"Mẹ,đừng nóng vội được không? Hiện tại học cũng biết tâm ý của hai người rồi, còn gấp gáp gì nữa? Cũng nên cho người ta một chút thời gian để tiêu hóa?" Lãnh Tư Triệt khuyên nhủ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip