Chương 936 - 940

Chương 936: Không phải thế thân mà là nguyên chủ (6)

"Chuyện gì xảy ra?" Hạ Úc Huân cau mày hỏi, khó trách vừa rồi phát hiện cửa tiệm đang đóng, đây không phải lần đầu tiên.

"Những người kia là fan cuồng của tô trong doãn vắt, hôm qua đã tới náo loạn một lần!" Nhân viên cửa hàng cẩn thận từng li từng tí trả lời.

"Tô trong vắt doãn là ai?" Tên nghe có chút quen tai?

"Ách, là nam diễn viên mới, tiểu thư là... Là một trong những đối tượng trong chuyện xấu của ngài..."

"Nha." Chuyện xấu đối tượng quá nhiều, cô đã hoàn toàn không nhớ rõ.

Đập một hồi, duờng như phá cửa thôi đã không cách nào thỏa mãn bọn họ, trong đó một người nữ sinh liền đẩy cửa thủy tinh bước vào, nặng nề mà đem trứng gà trong tay tiến đến rồi vung tay ném đi.

Nhân viên cửa hàng kinh hô một tiếng, mắt thấy trứng gà sắp bắn tới bộ trang phục trưng bày quý nhất tiệm, Hạ Úc Huân quơ lấy  tạp chí trong tay ném ra ngoài, chuẩn xác chặn đúng đường đi của quả trứng gà kia.

Thế là, trứng gà bộp một tiếng rơi xuống  mặt đất.

Nhìn thấy hành động vừa rồi của cô nhân viên cửa hàng cùng  fan hâm mộ phía ngoài đều có chút sững sờ.

Sau một hồi khá lâu những fan hâm mộ kia mới phản ứng được, huyên náo ầm ĩ lớn hơn.

"Ngươi... Ngươi chính là con hồ ly tinh cậu dẫn quả cam nhỏ trong nhà chúng ta!" Một người trong đám fan hâm mộ đó chỉ về phía cô thét to.

"Cái gì? Chính là cô ta sao?"

"Sẽ không sai! Chính là cô ta! Giống trong ảnh như đúc!"

"Móa! Tiện nhân này, quả cam nhỏ nhà chúng ta mới mười bảy tuổi a! Cô ta làm sao nuốt trôi được!"

"Ném! Đập chết cô ta!"

...

Mắt thấy người bên ngoài ngày càng xúc động, nhóm nhân viên trong cửa hàng  gấp đến độ xoay quanh.

Hạ Úc Huân thần sắc lạnh nhạt đứng ở nơi đó, ánh mắt băng lãnh, trước khi những người kia kịp động thủ mở miệng nói , "Trước khi đập xin mời các người động não suy nghĩ cho kĩ, nơi này tùy tiện một bộ quần áo đều là hơn vạn, đập hỏng đến đâu, theo giá bồi thường!"

"Móa! Cái đống quần áo thối nát nay! Thế mà còn dám bắt chúng ta bồi thường!"

"Đừng tưởng rằng pháp luật không làm gì được các người, đỉnh đầu của các ngươi có camera giám sát, ai đập, một người đều chạy không thoát, các người cũng đã nói, tôi là tiện nhân hồ ly tinh nha, thế nên chuyện gì ta cũng có thể làm ra được!" Hạ Úc Huân buồn bã nói.

Đám fan hâm mộ đang hùng hùng hổ hổ, thì  cảnh sát đã chạy tới cổng.

Là Hạ Úc Huân vừa rồi báo cảnh sát.

Nếu như một bên cứ như vậy nhường nhịn, chuyện xấu sẽ một mực phát sinh.

Đám fan hâm mộ gặp cảnh sát tới, lúc này mới biết sợ, lập tức  chạy rầm rầm loáng cái liền không thấy một ai, dù sao đều là nữ học sinh mười mấy tuổi.

"Ai, thật vất vả mới có cái cửa hàng nhìn vừa mắt, cứ như vậy bị đập bể!"

Cửa tiệm truyền đến một tiếng tiếc nuối thở dài.

Hạ Úc Huân giương mắt nhìn lên, không nghĩ tới đúng là mẹ của Lãnh Tư Thần,  Quách Thuần Nhã, bên cạnh là Lâm Tuyết, hai người khoác tay nhau đường như rất thân thiết.

Lâm Tuyết hoàn toàn như trước đây một tư thái ổn như nhã nhặn, ở trong tiệm cùng Hạ Úc Huân liếc nhau một cái, lập tức ôn nhu khuyên Lãnh mẫu, "Dì Lãnh, chúng ta đi tiệm nhà khác đi, còn biết rõ một cửa hàng cùng Vũ Lâm Linh phong cách không khác biệt lắm."

"Tốt a! Thật sự là làm ảnh hưởng đến tâm tình của ta... Tiểu Tuyết, con cũng thấy đấy, xuất thân cũng không thể quyết định hết tất cả, con mặc dù xuất thân không tốt, nhưng là dựa trên sự nỗ lực của bản thân mà đi lên,là một cô gái tốt, có ít người mặc dù xuất thân tốt, thế nhưng nhân phẩm lại lệch lạc, vậy thì có tác dụng gì?"

"Dì Lãnh nói đúng lắm, tiểu Tuyết về sau sẽ không tự coi nhẹ mình nữa!"

"Cái này đúng rồi!"

...

Nhìn bóng lưng hai người rời đi , Hạ Úc Huân trên mặt hiện lên một tia hồ nghi.

Quách Thuần Nhã sao lại cùng Lâm Tuyết cùng đi tới đây?

Bất quá, cô cũng chỉ thoáng hồ nghi , hiện tại bản thân đang còn loay hoay sứt đầu mẻ trán, thật sự là không có thừa hơi suy nghĩ những chuyện này.

Chương 937: Không phải thế thân mà là nguyên chủ (7)

Trong khoảng thời gian này,  việc nên làm đều đã làm, nhưng nhưng người công kích lại có chủ đích, lời đồn đại không chỉ  không có dấu hiệu ngừng lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, càng truyền đi càng không chịu nổi.

Cùng lúc đó, lực ảnh hưởng đủ để cùng đánh đồng với sự kiện người thừa kế tập đoàn Thiên Lâm hiến thân, còn có ngày gần đây quan hệ Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết "Gương vỡ lại lành". Tin tức, tình cảm của hai người biến đổi bất ngờ về sau lại bắt đầu nghe đồn chuyện tốt tới gần.

Hạ Úc Huân nhàm chán xem qua tuần san giải trí, xem hết chuyện của mình trên trang bìa, lật đến cái sau lại là Lãnh Tư Thần trên trang bìa, trên mặt báo đăng rất nhiều hình cũ của hắn cùng Lâm Tuyết mấy năm trước. Trong tấm ảnh, bọn họ hoặc cùng nhau xuất nhập, hoặc là hắn đứng tại cách đó không xa lẳng lặng nhìn chăm chú cô ta.

Trong đó có mấy ảnh chụp là Lâm Tuyết cùng Lãnh mẫu Quách Thuần Nhã tay nắm tay thân mật dạo phố , cũng chính bởi vì những hình này mới truyền ra Lâm Tuyết cùng Lãnh Tư Thần có tin tức tốt.

Lúc đầu bắt quái hai người này cùng với cô không có  quan hệ gì, nhưng hiện tại là cô bị đẩy đổ tường, nước bẩn đều muốn hắt về phía cô dường như mới vui vẻ.

Hiện tại trên mạng đều nói Hạ Úc Huân trước đó ỷ thế hiếp người, mưu toan làm bên thứ ba chen chân vào giữa Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết, còn may Lãnh Tư Thần anh minh cơ trí không bị cô che đậy lường gạt gì...

Còn có đóa Bạch Liên Hoa là Lâm Tuyết yểm trợ, cô làm sao cũng không rửa trôi được vết đen.

Trong nhất thời, cô tựa như trở thành tội nhân thiên cổ, có được hậu cung nam sủng ba ngàn, lại chia rẽ vô số đôi  uyên ương số khổ...

Mặc dù trên mạng những bát quái kia tất cả đều là tin đồn thất thiệt không có chút nào căn cứ sự thật, nhưng một việc nếu như tất cả mọi người xem là đúng, mà lại một mực như thế nói, xem như giả cũng sẽ dần dần là thật...

Đông! Đông! Đông!

Tiếng đập cửa vang lên.

Nghiêm Tử Hoa đi đến, thần sắc  uể oải dị thường, "Thật có lỗi, lần này lại bị Thiên Úc vượt lên trước!"

Lần này Lãnh Tư Thần ngược lại là không dùng hợp đồng đơn giản như vậy, rõ ràng chính là cố ý gây chuyện , nhưng mà so với  trước đây càng hung ác.

Đây đã là lần thứ n Nghiêm Tử Hoa  báo với nàng, hiệp ước của Thiên Lâm  bị Thiên Úc cướp đi, dưới thì bị Thiên Úc dẫm lên, cao thì nhà thiết kế bị Thiên Úc đào đi...

Trước đó Thiên Lâm cùng Thiên Úc là đối tác đồng thời, cũng là đối thủ cạnh tranh kịch liệt, hiện tại nhiệm kì mới của Thiên Lâm được bổ nhiệm ko lâu, người bên trong tâm bất ổn, năng lực của cô lại không đủ, hiện tại còn xảy ra loại sự tình này, Lãnh Tư Thần là một thương nhân, tự nhiên sẽ thừa cơ hội tăng cường độ đả kích, chiếm thị trường.

Làm như vậy là đương nhiên, không gì đáng trách, quang minh chính đại, cô mảy may sai lầm cũng không tìm tới.

Nói cho cùng cô vẫn là quá ngây thơ rồi, nghĩ rằng có  ba chữ "Người xa lạ", sau này có thể không hề bị hắn ảnh hưởng đến , chuyên tâm xử lý tốt chuyện của công ty.

Nhưng mà cô lại không nghĩ rằng, người xa lạ, cũng có thể là địch nhân, là đối thủ đối mặt.

Dựa theo cái đà phát triển này, Lãnh Tư Thần là chuẩn bị muốn triệt để đoạn tuyệt với Thiên Lâm.

Bởi vì lời đồn đại, hiện tại đại bộ phận hạng mục đều là hắn tiếp nhận, quyền lợi công ty lại từ từ về tới trên tay Hùng đổng.

Tình huống bây giờ đã là loạn trong giặc ngoài.

"Xế chiều ngày mai Thiên Úc có hội đấu thầu, tôi  muốn đích thân đi đàm phán." Hạ Úc Huân thần sắc có chút mệt mỏi nói.

Xế chiều ngày mai tại cao ốc của Tập Đoàn Thiên Úc  mở hội nghị đàm phán một  hạng mục  hợp tác cùng Thiên Úc, Thiên Lâm cùng năm công ty khác đồng thời đấu thầu. Giai đoạn trước Nghiêm Tử Hoa đã làm tốt công việc,  buổi hội nghị cuối cùng này là Lãnh Tư Thần đưa ra quyết định sẽ hợp tác với nhà thầu nào.

Nếu như cô tự mình đi khả năng còn có một tia hi vọng.

Chương 938: Không phải thế thân mà là nguyên chủ (8)

"Tiểu thư, vào thời điểm này, cô tự mình đi sợ là không thỏa đáng..." Nghiêm Tử Hoa sắc mặt khó xử trầm ngâm nói.

Hạ Úc Huân cười lạnh nói, "Thanh danh của tôi dù sao đã thế này rồi, coi như lại  thêm một chút còn có thể kém đến đâu? Bọn họ muốn nói, cứ để bọn họ nói cho thích đi!" -

Tập đoàn Thiên Lâm, văn phòng Tổng giám đốc.

Lương Khiêm mới vừa vào phòng, Lãnh Tư Thần lập tức hỏi, "Có người đi tìm ta sao?"

"Ách, không có." Lương Khiêm lau mồ hôi, BOSS hôm nay đây đã là lần thứ bảy hỏi hắn câu này.

Hôm nay người tìm đến BOSS đương nhiên là có, chỉ là tất cả đều không phải là người mà boss mong đợi mà thôi.

Lãnh Tư Thần nghe vậy sắc mặt lập tức nặng nề trầm xuống.

"Cái kia, việc đấu thầu xế chiều ngày mai liệu có trì hoãn..." Lương Khiêm thử thăm dò hỏi.

"Như thường lệ cử hành." Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói.

"Đã rõ." Lương Khiêm đành phải lui ra ngoài.

Ngoài cửa, Úy Trì Phi mặt âm trầm, tâm sự nặng nề.

Lương Khiêm muốn hỏi lại không biết làm thế nào mở miệng, chỉ có thể than thở vỗ vỗ vai hắn.

Từ ngày hắn đi tìm gặp  phu nhân trở về hắn đều như vậy, cũng không biết hôm đó đến cùng xảy ra chuyện gì.

Lương Khiêm vừa mới rời đi, Lãnh Tư Thần liền mất khống chế một tay lấy đồ trên bàn tất cả đều gạt xuống dưới, như một con dã thú nóng nảy.

Chỉ cần cô mở miệng, anh cái gì đều có thể cho cô.

Thế nhưng, anh sớm nên biết, cô coi như bị buộc đến đường cùng, cũng sẽ không tới tìm anh...

Lúc này,điện thoại bị gạt rơi trên mặt đất  đột nhiên vang lên.

Lãnh Tư Thần sắc mặt âm trầm ngồi tại trên ghế không có ý định nghe máy.

Một lát sau chuông điện thoại di động ngừng, nhưng không bao lâu lại kiên nhẫn vang lên.

Lãnh Tư Thần bực bội đứng dậy nhặt điện thoại di động lên, là trong nhà gọi tới,tâm tình không khỏi càng thêm bực bội. "Uy?"

"A Thần à, tôi nay có rảnh không? Về nhà ăn một bữa cơm đi! Từ lần trước con cũng đã mấy tháng ko về!"

"Mẹ, con..."

"Mẹ mặc kệ, con tối nay nhất định phải trở về, bận rộn đến thời gian ăn một bữa cơm cũng ko có luôn sao? Không phải con có còn là con trai của ta nữa ko!" "Biết."

"Tốt tốt tốt, cứ quyết định như vậy đi a, hôm nay mẹ tự mình xuống bếp làm cho con điểm tâm ăn bồi bổ!"

Lãnh Tư Thần bất đắc dĩ cúp điện thoại.

-

Sau khi tan việc, Lãnh Tư Thần lái xe về tới Lãnh gia.

Lúc này trời đã nổi lên mưa phùn, không khí thấm lạnh.

Lãnh Tư Thần xuống xe, nhìn nhà cũ trước mắt , cùng cách đó không xa là ngôi nhà nhỏ, có loại tầm trậng quạnh quẽ không nói ra lời.

"Đại thiếu gia trở về! Mau vào! Bên ngoài lạnh lắm!" Bảo mẫu nhiệt tình không thôi tiếp nhận áo khoác hơi có chút ẩm ướt của Lãnh Tư Thần , sau đó tri kỷ đưa cho   hắn một cái khăn nóng. "Trong nhà có khách?" Lãnh Tư Thần chú ý trên kệ có một đôi giày nữ xa lạ.

Bảo mẫu nghe vậy cười đáp, "Đúng vậy a! Là bằng hữu của phu nhân, tôi đã lâu lắm không thấy được phu nhân vui vẻ như vậy!"

"Thật sao?" Lãnh Tư Thần trong con ngươi hiện lên một tia hồ nghi, đổi dép lê đi vào phòng khách.

Trong nhà mở hơi ấm, so sánh với phía ngoài lạnh lẽo, một không khí ấm áp hoà thuận vui vẻ, trong phòng khách thỉnh thoảng truyền đến âm thanh trò chuyện của Quách Thuần Nhã cùng Lãnh Hoa Duệ .

Trừ cái đó ra, còn có một giọng nữ quen thuộc dịu dàng.

Quách Thuần Nhã nhìn thấy anh về tới, lập tức tràn đầy mừng rỡ nghênh đón, "A Thần,con trở về rồi! Mau tới đây! Mẹ giới thiệu một người cho con, a, con nhìn mẹ xem, già nên hồ đồ rồi, hai người các con vốn là quen biết!"

Chương 939: Không phải thế thân mà là nguyên chủ (9)

"Lãnh tiên sinh." Lâm Tuyết đứng lên, có chút co quắp nhìn Lãnh Tư Thần lên tiếng chào.

Lãnh Tư Thần ánh mắt lạnh lẽo ở trên người cô nhìn lướt qua, hơi gật đầu coi như đáp lại, lại bị Quách Thuần Nhã lôi kéo ngồi xuống ghế sa lon, liên miên lải nhải nói, "Tiểu Tuyết đứa nhỏ này coi như không tệ, ngày đó ta tại  vườn mai nghe hát vừa hay gặp được Lâm Tuyết, người trẻ tuổi bây giờ đều vô cùng táo bạo , khó được người nghe hát hí khúc mà lại chú tâm, nói ra là vì làm đạo diễn mới đi nghe hí để lấy tài liệu, chính thế liền quen biết. Mẹ liền lôi kéo nó  ăn cơm đạo phố, nó cũng không chê mẹ là lão thái thái phiền, mẹ hai ngày trước eo không thoải mái cũng là Lâm Tuyết cùng mẹ đi bác sĩ!"

"Hiện tại khá hơn chút nào không?" Lãnh Tư Thần hỏi.

"Được rồi được rồi, tiểu Tuyết giới thiệu cho mẹ một thầy thuốc Trung y, thuốc đến bệnh trừ! Ai, vẫn là nữ nhi tri kỷ a! Các con a, cả hai đứa tất cả đều bận rộn như vậy, bận bịu liền bận, đàn ông bận bịu là chuyện không có cách nào khác, nhưng con tốt xấu gì cũng tìm cho mẹ một nàng dâu đi! Một người hai người đều không một điểm động tĩnh, người làm mẹ như ta nghĩ mà tức chết!"

"Tư Triệt đâu?"

"A Triệt a, nó... Con đừng để ý tới nó, nó nói đêm nay muốn đi nhà bạn ăn cơm!" Trên thực tế dĩ nhiên không phải anh muốn đi, mà là bị mẹ đuổi đi, để cho hai người này có thể thuận lợi mà gặp mặt một lần.

Thế nhưng, nhìn thấy hắn khi gặp được Lâm Tuyết một tia cam xúc dư thừa  đều không có, vẫn là bộ dáng lạnh như băng, Quách Thuần Nhã lại bắt đầu sốt ruột, cho bạn già một ánh mắt, muốn cho ông giúp đỡ tác hợp, nhưng cũng không dựa vào ông được, thời khắc mấu chốt một cái rắm đều không thả ra được, chỉ có thể dựa vào bà hoà giải.

Trong bữa cơm tối.

Quách Thuần Nhã không ngừng cố gắng,  trước mặt con trai khen cô gái này hiền lành.

"Ai, vừa xinh đẹp lại có tài, người còn ôn nhu quan tâm như thế, ta nếu có thể có một người con dâu như thế thật sự là nằm mơ đều có thể cười tỉnh!"

Lâm Tuyết sắc mặt ửng đỏ, "Dì, dì đừng quá khoa trương, con nào có tốt như vậy. Chỉ là xuất thân của con còn ở đó, chỉ có thể so với người bình thường càng cố gắng một chút thôi."

"Xuất thân cũng không phải chính con có thể lựa chọn, trọng yếu là con  dựa vào sự nỗ lực mà tiến lên là một cô gái tốt! Lãnh gia chúng ta cũng không cần những  dòng dõi gia thế kia, coi như gia thế tốt, thân phận lại cao hơn thì thế nào? Nhân phẩm sai lệch, đó cũng chẳng ra làm sao!" Quách Thuần Nhã nói đến đây cố ý nhìn con trai một chút. Bà nói câu này là ám chỉ ai đã rất rõ ràng.

Mà đêm nay,người vẫn luôn một mực im lặng Lãnh Tư Thần lúc này lại lên tiếng, "Cảm tạ Lâm tiểu thư mấy ngày nay làm bạn gia mẫu, chờ cô cùng Dư tổng kết hôn, tôi nhất định chuẩn bị một phần hậu lễ."

Vừa dứt lời, Quách Thuần Nhã, Lâm Tuyết cùng Lãnh Hoa Duệ tất cả đều đổi sắc mặt.

Lâm Tuyết siết chặt hai tay, gượng ép mỉm cười lúng túng, "Lãnh tiên sinh nói đùa, tôi cùng Dư tổng đã sớm chia tay."

"Đúng vậy a! Bọn họ đều chia tay thật lâu rồi, bởi vì tính cách không hợp. Con đứa nhỏ này, không có chút nào quan tâm người ta!" Quách Thuần Nhã lập tức dàn xếp.

"A, thật sao?" Lãnh Tư Thần không nói gì.

Sau bữa cơm chiều, Quách Thuần Nhã tự nhiên là muốn thuận lý thành chương để Lãnh Tư Thần đưa Lâm Tuyết về nhà.

Lãnh Tư Thần cũng không cự tuyệt, cùng Lâm Tuyết cùng đi ra cổng.

Lái xe đi ra ngoài một đoạn, Lãnh Tư Thần ngừng xe tại ven đường.

Lâm Tuyết nghi ngờ quay đầu nhìn hắn.

"Sự việc tại bữa tiệc sinh nhật của tôi, là cô làm." Lãnh Tư Thần nói, giọng khẳng định không chút nghi ngờ.

Lâm Tuyết lập tức đổi sắc mặt, "Cái... Chuyện gì?"

Chương 940: Không phải thế thân mà là nguyên chủ (10)

Lãnh Tư Thần cũng không nhiều lời, ấn mở điện thoại, trực tiếp mở một đoạn ghi âm.

"Là Lâm Tuyết... Lâm đạo diễn để cho tôi làm như vậy... thuốc kia cũng là cô ta cho... Cố ý giao cho tôi cho Nam Cung tiểu thư sử dụng... Chúng tôi là lúc quay phim có quen biết nhau... Nhưng chúng tôi kỳ thật không thân... Cô ta ngày đó đột nhiên tới tìm tôi, để cho tôi lợi dụng chức vụ giúp cô ta chuyện này, lại khen tôi có kỹ năng diễn xuất tốt, cô ta nói chuyện này tôi  làm là thích hợp nhất, cô ta trả trước cho tôi một trăm vạn, nói sau khi chuyện thành công sẽ lại cho tôi một trăm vạn, còn giúp tôi rời khỏi nơi này, cam đoan sẽ không có người phát hiện..."

Âm thanh trong máy đứt quãng, nhưng sự tình ngược lại rất rõ ràng.

Giờ phút này, Lâm Tuyết sắc mặt đã hoàn toàn không còn duy trì được bình tĩnh, bất quá vẫn như cũ ráng chống đỡ nói, "Lãnh tiên sinh, ngài có phải hiểu lầm chuyện gì hay không? Tôi thật không biết ngày đó đến cùng là xảy ra chuyện gì , nghe đoạn ghi âm này, duờng như là có người đem mọi việc đẩy lên trên đầu tôi!"

Lãnh Tư Thần tiện tay ném bút ghi âm đi, không nhanh không chậm hỏi, "Lúc trước người giật dây cô làm chuyện này, chẳng lẽ không nói cho cô biết một việc sao?"

"Cái... Chuyện gì?" Lâm Tuyết vô ý thức hỏi.

Ban đầu ở khách sạn bị Lãnh Tư Thần vô tình đả kích, sau đó, cô xém chút bị bắt đi. Về sau có người cứu được cô, sự việc tại bữa tiệc sinh nhật kia đều là chủ ý của người này.

Người kia nói hắn cùng Nam Cung Huân có khúc mắc, nhưng không tiện trực tiếp động thủ, cho nên mới tìm tới cô.

Người kia lập ra một kế hoạch phi thường hoàn mỹ, đồng thời hứa hẹn sẽ giúp cô giải quyết tốt hậu quả, cho nên cô vẫn động tâm mạo hiểm thử một lần.

Mặc dù cuối cùng kế hoạch thất bại, nhưng về sau Lãnh Tư Thần cũng không đi tìm cô ta nữa, cô còn tưởng rằng thật sự không sao. Còn thừa dịp chuyện xảy ra mấy ngày nay của Nam Cung Huân , cô nắm chặt cơ hội chia tay Dư Hoằng Thu, sau đó ra tay từ chỗ mẹ của Lãnh Tư Thần, mọi việc đều vô cùng thuận lợi, ai biết, hôm nay Lãnh Tư Thần đột nhiên hỏi đến.

Lãnh Tư Thần nhìn cô ta nàng một cái, chậm rãi mở miệng nói, "Cô tự nhận là mình  so ra không có chỗ nào  kém Nam Cung Huân, cô cho rằng cô so với cô ấy ôn nhu hơn, quan tâm hơn, quan trọng nhất chính là, cô so với cô ấy càng giống người mà tôi yêu, nhất là bây giờ, cô ấy danh tiếng mất hết, càng không có khả năng tranh giành với cô, cho nên, cô cảm thấy, ngoại trừ cô, tôi không thể tìm được thế thân nào hoàn mĩ hơn..."

Lâm Tuyết nghe thêm một câu sắc mặt liền trắng thêm một phần, nhưng cô nghĩ như vậy có cái gì không đúng sao?

"Lâm tiểu thư, tôi thừa nhận, cô đúng là thế thân hoàn mỹ nhất ." Lãnh Tư Thần nói.

Nghe được câu này, Lâm Tuyết ngừng thở, si mê nhìn khuôn mặt chàng trai bên cạnh.

"Nhưng là, rất đáng tiếc... Nam Cung Huân không phải thế thân, mà là nguyên chủ."

Lãnh Tư Thần nói xong câu này, trong xe không khí trở lên tĩnh mịch.

Một lát sau, Lâm Tuyết thân thể run rẩy, không cách nào tin được chuyện này giọng the thé nói, "Đây không có khả năng! Cố ấy không phải đã chết sao? Tôi từng nhìn thấy anh đi thăm mộ cô ấy..."

Lâm Tuyết đã hoàn toàn rối tung lên, không tiếc đêm chuyện mình đã từng theo dõi anh nói ra.

Sao lại thế... Tại sao có thể như vậy...

Nữ nhân kia thế mà không chết...

Mà cô từ trước đến nay lại luôn coi người phụ nữ kia là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.

Nguyên lai, trận đọ sức này, cô đã thua ngay từ lúc bắt đầu, thua triệt triệt để để.

Cô thế mà còn luôn mồm kiêu ngạo mà đối với người phụ nữ kia gương mặt càng giống với người ấy hơn...

A, buồn cười... Đơn giản quá buồn cười...

Khó trách a...

Cô ta không phải thế thân, mà là nguyên chủ, cho nên, cô đến cùng cũng chỉ là một thế thân,hoàn mĩ đến đâu đều không có ý nghĩa?

Ý tu củaLãnh Tư Thần chính là, người phía sau xui khiến cô cũng biết được điều này, thế nhưng người kia lại cố ý không cho cô biết.

Cô là bị người ta triệt để lợi dụng...

Lâm Tuyết hồn bay phách lạc mà xuống xe...

Một hồi tính toán thâm sâu, sau cùng giấc mộng hào môn vỡ nát...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip