Chương 951 - 955
Chương 951: Tôi quen, ngươi có ý kiến? (9)
Lúc này Lãnh Tư Thần trong mắt đâu còn có những ký giả kia, trong tâm trí giờ đây chỉ còn thấy cô gái yếu ớt mà kiên cường đang tựa vào lồng ngực, khi thấy cô chịu ỷ lại vào mình trong tiềm thức dâng lên một nỗi cảm động không thể diễn tả.
Lần này, anh thật sự nên cảm tạ Bạch Thiên Ngưng, nếu không, anh thực sự cảm thấy mình chẳng còn gì, dung khí cùng sự kiên trì tưởng như sắp bị mài mòn hết...
Cảm giác cô gái trong ngực thân thể bỗng mềm nhũn, cuối cùng cũng không chống đỡ được mà ngất đi, ánh mắt Lãnh Tư Thần xiết chặt, nhanh chóng đem cô ôm ngang lên.
Lương Khiếm đã sớm đứng chờ ở bên ngoài thấy hai người vội vàng mờ cửa xe.
Hai hộ vệ áo đen như bức tường thép ngăn cản những tay phóng viên đang điên cuồng xông lên.
Lãnh Tư Thần cẩn thận từng li từng tí đem Hạ Úc Huân bỏ vào trong xe, sau một lát lại đi ra.
Nhìn bộ dạng này, là có lời muốn nói.
Các phóng viên bạo động , ngại Lãnh Tư Thần khí tức trên người quá cường đại mà không dám tiến lại quá gần, tất cả đều vô thức đứng cách xa anh hai bước, chờ anh nói chuyện.
Trong chốc lát, vô số microphone đưa đến trước mặt anh.
Lãnh Tư Thần ánh mắt lạnh lẽo quét qua mặt một đám người, mặt không thay đổi mở miệng nói: "Liên quan tới sự việc lần này tiểu Huân bị bôi nhọ phỉ báng, tôi sẽ giao cho luật sư toàn quyền giải quyết, kiên quyết truy cứu trách nhiệm pháp luật. Tôi biết hiện tại mọi người có nhiều vấn đề thắc mắc, tôi sẽ sớm chuẩn bị một buổi họp báo, mọi người tùy ý tham gia. Trước đó, hi vọng chư vị truyền thông tự biết hạn chế, tôi không muốn nghe thấy bất kì lời nói xấu vu khống tiểu Huân nào. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả."
Lời này nói ra như một quả bom nguyên tử ném thẳng vào giới kinh doanh, giới truyền thông, cả thành phố A, sau đó Lãnh Tư Thần nhanh chóng rời đi.
-
Cùng lúc đó, ở bên kia bờ đại dương Nam Cung Lâm là người sớm nhất nhận được tin tức.
Thấy Nam Cung Lâm thần sắc u tối, khuôn mặt không mấy dễ nhìn, Đao Sẹo hoang mang hỏi, "Tiên sinh, Lãnh Tư Thần cuối cùng cũng xuất chiêu, nhưng tại sao ngài lại có vẻ không được cao hứng?"
Nam Cung Lâm hừ một tiếng, "Con gái bảo bối đều bị cướp mất rồi, bảo ta làm sao mà vui vẻ được?"
Đao Sẹo im lặng không nói lên lời.
Chiều lòng chủ tịch thật là khó, không xuất thủ thì ngài không vui, xuất thủ rồi ngài cũng không cao hứng...
-
Trên xe Lãnh Tư Thần.
Cô gái đang chìm vào trong hôn mê vẫn vô ý nắm chặt áo anh không buông, Lãnh Tư Thần thấy trong lồng ngực truyền tới một trận nhiệt nóng, làm tan chảy cả băng.
Cô gái trong ngực giật giật, từ từ mở mắt.
"Em tỉnh rồi, có chỗ nào không thoải mái không?" Lãnh Tư Thần lập tức hỏi.
Mặc dù biết cô chỉ là quá mệt mỏi mới ngất đi, nhưng anh vẫn thấy không yên tâm.
Hạ Úc Huân thần sắc đờ đẫn, ánh mặt chậm chạp chuyển tới lên người chàng trai đang ôn nhu mà ôm lấy mình.
Nhìn thấy bộ dáng của cô có chút đần độn mà quan sát mình, Lãnh Tư Thần lòng tràn đầy cưng chiều đưa tay vuốt nhẹ đầu cô, "Làm sao? Bị sợ tới choáng váng?"
"Đau..." Hạ Úc Huân nhẹ nhàng cau mày thì thào.
Cô mơ mơ màng màng kêu đau, khuôn mặt nhỏ co thành một nắm, không còn vẻ hùng hùng hổ hổ thường ngày, âm thanh có chút êm du mà mềm mại. Hiển nhiên là vì mắt đã mở ra, nhưng đại não vẫn chưa tỉnh lại, cô vẫn chưa nhận biết được chuyện gì đang xảy ra, nếu không, cô sao có thể dung giọng điệu dịu dàng này mà nói chuyện với anh.
"Tiểu Huân, chỗ nào đau?" Anh cực kỳ ôn nhu hỏi cô, tựa như muốn đi vào tiềm thức của cô.
"Đau quá..." Lời nói tựa như có chút không rõ ràng, nhưng lại tựa trong ngực anh nhẹ nhàng mà hô đau, khiến cho tâm anh như nhũn ra.
"Chân đau sao? Hay là tay?" Anh gấp gáp đến rối lên, lúc trước thấy cổ chân cô sung đỏ, sau cánh tay lại bị người ta đụng phải.
"Đều đau..." Hạ Úc Huân thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở.
"Anh giúp em xoa xoa được không, lát nữa trở về anh giúp em bôi thuốc..."
Chương 952: Tôi quen, ngươi có ý kiến? (10)
Lương Khiêm vừa lái xe, một bên mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ không biết nói gì, BOSS nhà anh đã trực tiếp đi vào kiếp thê nô.
Một màn vừa rồi, BOSS thật sự khiến người ta ngạc nhiên đến cấm khẩu mà!
Chỉ thảm cho những kí giả vừa rồi con đang trong tâm trạng xem chuyện vui, lúc này đoán chừng tẩt cả đã bị sự thật này làm cho kinh hồn bạt vía...
Ha ha , một hồi lộn xộn, nếu các người mà biết hai người này năm năm trước đã lĩnh giấy kết hôn không chừng đều sẽ phát điên hết a?
Chỉ là, BOSS đại nhân, dưới tình huống phu nhân của ngài con đang hôn mê, ngài lại tự chủ trương công bố tin tức lớn như thế, chờ đến khi phu nhân tỉnh táo lại, xem ngài làm sao mà giải thích...
-
Về đến sơn trang.
Lãnh Tư Thần cấp tốc ôm Hạ Úc Huân lên lầu, người cô nhẹ tới không tưởng, ôm đi làm anh hoàn toàn không phí sức, khiến anh quả thực rất đau lòng
Đem cô nhẹ nhàng đặt lên trên giường trong phòng ngủ, Lãnh Tư Thần vội đem hộp thuốc tới, tự tay nhẹ nhàng xử lý vết thương cho cô, Hạ Úc Huân từ từ tỉnh lại.
Đảo mắt một vòng, lại nhìn anh một chút, sau đó đột nhiên đứng bật dậy.
Bởi vì đứng dậy quá nhanh, thân thể lung lay xém thì ngã sấp xuống, Lãnh Tư Thần lập tức đứng dậy theo, không yên tâm đưa tay đỡ lấy cô.
Hạ Úc Huân vuốt vuốt trán, đầu còn có chút choáng váng, nhưng đã khôi phục vẻ thanh tỉnh, "Việc hồi nãy, cảm ơn anh."
Cô nói xong liền muốn đi ngay, vừa đi một bước, lập tức bị Lãnh Tư Thần ngăn lại, "Em đi đâu?"
"Về nhà."
"Không cho phép."
"Anh dựa vào cái gì không cho phép?"
Nhìn bộ dáng cô như hận không thể ngay lập tức phủi sạch quan hệ với mình, Lãnh Tư Thần cảm thấy tức điên, nhưng nhìn gương mặt cô yếu đuối tiều tụy, liền nhịn xuống nén lửa giận trong long, ôn nhu mở lời, "Bởi vì cơ thể em bây giờ quá yếu , trước hết nằm xuống nghỉ ngơi một chút được không?"
"Tôi muốn về nhà..." Hạ Úc Huân ý định vẫn không đổi.
Lãnh Tư Thần bất đắc dĩ, chỉ có thể thành thành thật thật nói cho cô, "Lúc vừa nãy em ngất đi, anh đã nói cho tất cả mọi người, em là người phụ nữ của anh, anh nghĩ hiện tại chúng ta cần ngồi lại thương lượng kế sách để ứng phó."
Hạ Úc Huân như gặp phải sét đánh ngẩng đầu nhìn về phía anh, "Anh nói cái gì?"
Phản ứng của cô ngay lập tức làm sắc mặt anh trầm xuống, "Tình huống lúc đó, anh cũng là bất đắc dĩ. Với lại, anh cũng chỉ nói ra sự thực mà thôi."
"Sự thật cái quỷ gì!" Ngàn van lân không nghĩ tới cô vừa mới ngất đi một chút, trong vài phút ấy thế mà lại phát sinh chuyện lớn như vậy, đầu óc Hạ Úc Huân bỗng trở lên hỗn loạn!
"Em... Hạ Úc Huân, em có tin anh mỗi ngày có thể đem tờ hôn thú kia treo trên cổ mà đi khắp nơi không hả! Anh không ngay tại chỗ đó mà tiết lộ sự thật em là vợ anh, đấy là anh vẫn còn biết giữ được lý trí!"
Cô gái đáng chết, vừa khôi phục được ít sức lực, lại bắt đầu nổi điên với anh!
"..." Hạ Úc Huân im lặng. Tưởng tượng thấy Lãnh Tư Thần trên cổ treo tờ đỏ choét ấy, tuyệt đối là một phong cảnh vĩ đại, người đổ tới công ty mỗi ngày nắm cảnh thật có thể đem cửa mà đạp nát.
Người đàn ông này, sao lại vẫn ngây thơ như thế.
"Lãnh Tư Thần, anh thật sự nói ra? Anh đến cuối cùng là đã nói những gì?" Hạ Úc Huân vội vàng tiến tới lung lay cánh tay của anh, ôm một tia hi vọng cuối cùng hỏi.
Ấn tượng cuối cùng của cô trước khi ngất đi là đang cùng Bạch THiên Ngưng chất vấn, cảm giác sau đó tựa như là đang chìm trong một vòng tay ấm áp quen thuộc, bây giờ suy nghĩ một chút khẳng định là Lãnh Tư Thần, nhưng ngay sau đó cô oanh oanh liệt liệt mà ngất đi, chuyện phát sinh sau đó cô hoàn toàn không có ấn tượng gì.
Lãnh Tư Thần gật đầu, sau đó đâu ra đấy thuật lại không sót một chữ: " 'Cô ấy câu dẫn chồng cô? Người phụ nữ của Lãnh Tư Thần tôi lại đi câu dẫn người đàn ông của cô?' chính là nói như vậy. Về sau quá nhiều phóng viên truy vấn quan hệ của chúng ta đến cùng là như thế nào,anh hứa với bọn họ sẽ tổ chức một buổi họp báo giải thích mọi chuyện".
Chương 953: Để cho tôi yên tĩnh (1)
"Lãnh Tư Thần, anh..." Hạ Úc Huân cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung đến nơi.
Cô đúng là đứng còn không nổi mà còn khoe khoang, Lãnh Tư Thần vội vàng đỡ cô ngời xuống mép giường, "Tiểu Huân, lúc đó là tình thế bắt buộc, em bị người ta dồn ép cho thành như vậy, em nghĩ anh đành lòng đứng một bên mà xem? Anh cần một thân phận danh chính ngôn thuận mới bảo vệ được em!
Trên thực tế, nếu chỉ nói em là người phụ nữ của anh thôi vẫn còn chưa đủ, nếu bọn họ nhất định muốn bôi đen, có thể nói em chỉ là bạn giường, bạn tình, thậm chí nói anh là một trong vô vàn người đàn ông dưới váy em.
Hiện tại biện pháp duy nhất, chỉ có tổ chức buổi họp báo công khai quan hệ chúng ta, đồng thời nói cho tất cả mọi người biết chúng ta 5 năm trước đã kết hôn. Chỉ có biện pháp này mới là hoàn hảo nhất, lời đồn cũng sẽ không cánh mà bay"
Hạ Úc Huân đem đầu chôn trong hai tay, chậm chạp không mở miệng.
Lãnh Tư Thần vuốt vuốt đầu cô, ngữ khí càng thêm nhu hòa, "Tiểu Huân, ảnh hưởng từ chuyện xấu lần này, cổ phiếu của Thiên Lâm đã liên tục trượt giá, chỉ cần công bố quan hệ của chúng ta, trong nháy mắt cục diện sẽ thay đổi, cùng anh hợp tác, là lựa chọn tốt nhất của em, cũng là lựa chọn duy nhất.
"Không được..." Hạ Úc Huân buồn buồn nói hai chữ.
Lãnh Tư Thần lông mày nhíu chặt, "Vì cái gì không được? Trước đó chỉ vì một cái hợp đồng, em đều có thể đồng ý làm giao dịch với anh! Không phải là em không yêu anh sao? Em đến cùng đang sợ cái gì? Sợ lâu ngày sinh tình một lần nữa yêu anh?"
"Xin anh đừng tự tin vào bản thân quá như vậy được không, chỉ là... Lãnh Tư Thần, loại tình huống này, nếu như tôi đồng ý, đó chính là đang lợi dụng anh, anh hiểu chưa?" Hạ Úc Huân mặt mũi đầy xoắn xuýt.
Lãnh Tư Thần ánh mắt chuyên chú nhìn cô, "Anh hiện tại đường đường chính chính, cầu xin em lợi dụng anh."
Hạ Úc Huân đưa tay đỡ trán, "Anh cũng biết, tôi không yêu anh, càng không có khả năng cùng vói anh có bất kì kết quả nào, dựa vào cái gì nhận sự giúp đỡ của anh?"
"Bạch Thiên Ngưng là do hậu quả anh xử lý không triệt để, chuyện này nên do anh phụ trách . Lý do này có thể chứ?" Lãnh Tư Thần sắc mặt âm vụ.
"Chuyện này... Thật là cô ta cố ý bày kế?" Hạ Úc Huân chần chờ hỏi.
Nếu như là vậy, cũng quá liều mạng a? Vì kéo cô xuống nước mà không ngần ngại đề chồng mình tự thân xuất chinh...
"Không chỉ có chuyện này, còn có lần trước chuyên phát sinh tai bữa tiệc sinh nhật của anh, là cô ta ở phía sau thông đồng cùng Lâm Tuyết, Hùng đổng đều có liên quan tới, có thể nói là liên thủ tất cả kẻ thù của em, lần này vì ép quá mới tự mình ra tay. Em cho rằng trước đó vì cái gì mà anh bắt em báo cáo lịch trình 24h của mình, anh chỉ sợ cô ta lại tìm cơ hội xuống tay với em!" Lãnh Tư Thần đành phải nói cho cô chân tướng mọi việc.
Hạ Úc Huân nghe được mặt tràn đầy kinh ngạc, "Vì sao? Cô ta nếu có trả thù thì phải nhắm vào anh chứ? Đều đã 5 năm rồi, còn cắn chặt tôi mãi không buông là có ý gì?"
"Bởi vì em là người mà anh yêu." Lãnh Tư Thần nói.
"..." Đột nhiên cảm thấy bị anh yêu thích quả là chuyện không may?
Lãnh Tư Thần ngồi xuống bên cạnh cô, cố gắng thuyết phục, " tiểu Huân, công khai quan hệ của chúng ta cũng không có đáng sợ chư em tưởng, ngược lại, em sẽ thu được rất nhiều lợi ích, làm Lãnh phu nhân lâu như vậy, đều không thu được chỗ tốt nào, chẳng lẽ em không cảm thấy mình thiệt thòi sao? Mà lại, em chỉ cần ở trước mặt người ngoài cùng anh đóng vai cặp vợ chồng ân ái. Còn chuyện thực hiện nghĩa vụ của người vợ anh cũng không ép em."
Hạ Úc Huân ôm đầu, "Dừng lại dừng, đừng có tẩy não tôi, để cho tôi yên tĩnh một chút..."
Chương 954: Để cho tôi yên tĩnh (2)
Lúc đầu chuẩn bị ly hôn, có thể còn nắm được kết quả tốt, cuối cùng loạn một hồi lại muốn công bố chuyện kết hôn ra ngoài.
Ông trời đúng là biết cách trêu người!
"Tốt, em cứ bình tĩnh suy nghĩ một chút." Lãnh Tư Thần theo lời không lên tiếng nữa.
Trằn trọc nửa ngày mà suy nghĩ cũng không thông, cô đưa tay chọc chọc người bên cạnh, "Này, tôi có thể tìm kiếm tư vấn bên ngoài không?"
Lãnh Tư Thần khóe miệng hơi rút, "Tìm tên cẩu quân sư Âu Minh Hiên kia?"
"Không phải, tôi muốn tìm Mộng Oanh tỷ!" Hạ Úc Huân lẩm bẩm.
Lãnh Tư Thần nghĩ nghĩ trả lời, "Có thể."
Hạ Úc Huân lập tức lấy điện thoại ấn số gọi cho Tần Mộng Oanh.
"Alô, Úc Huân?"
Điện thoại vừa có người nhấc máy Hạ Úc Huân lập tức bắt đầu khóc, "Uy Mộng Oanh tỷ ô ô ô... tên Lãnh xấu xa kia hắn lừa em! Em chơi không lại hắn! Cứu mạng!"
Một bên Lãnh Tư Thần: "..."
"Chuyện gì xảy ra a? Úc Huân, em từ từ nói!" Tần Mộng Oanh lo lắng nói.
"Chính là... Chính là... tối nay em phải tham gia tiệc từ thiện đó? Nào biết được đụng phải Bạch Thiên Ngưng, cô ta kêu tới một đống phóng viên, tại chỗ mắng chửi em thông đồng với chồng cô ta, sau đó Lãnh Tư Thần cái tên không đáng tin cậy này thế mà lại..." Hạ Úc Huân đứt quãng đem chuyện đêm nay kể lại một lần cho Tần Mộng Oanh, thỉnh thoảng oán giận trừng Lãnh Tư Thần một chút.
Tần Mộng Oanh sau khi nghe xong trầm ngâm một lát, sau đó hỏi, "Úc Huân, lý do em cự tuyệt anh ta là gì?"
"A? Lý do cự tuyệt..." Hạ Úc Huân vò đầu bứt tai, "Em cũng không biết a, em đang loạn hết lên đây!"
Tần Mộng Oanh thở dài, "Chị nghĩ chuyện em lo lắng nhất chính là sau khi công khai, muốn ly hôn sợ là không dễ dàng."
"Vâng vâng vâng! Em lo lắng chính là cái này!" Hạ Úc Huân gật đầu lia lịa.
"Nhưng không dễ dàng đi nữa, hiện tại muốn ly hôn cũng đâu có dễ?" Tần Mộng Oanh hỏi.
"Ây..." Hạ Úc Huân không phản đối.
"Theo suy nghĩ của chị, đề nghị lần này của Lãnh Tư Thần, em có thể cân nhắc. Bất quá là xây dựng trên quan hệ hợp tác mà thôi, anh ta muốn đền bù cho em, em lại có thể giải trừ lần hiểm nguy này, nhất cử lưỡng tiện. Chờ ba năm năm sau em đã đứng vững chân tại Thiên Lâm, hoặc là nửa năm sau chuyện này dần lãng quên, nếu tâm ý phiền muộn, không muốn cùng anh ta sống dưới một mái nhà, đến lúc đó nhắc lại ly hôn, kỳ thật so ra còn dễ dàng hơn bây giờ."
Sau khi nghe được lời giảng giải, tâm trí Hạ Úc Huân như thông suốt, cảm động không thôi ôm điện thoại hôn một cái, "Mộng Oanh tỷ, nếu không có chị quả thật em cúng không biết phải làm sao..."
"Em a..." Tần Mộng Oanh bất đắc dĩ khẽ cười một tiếng, lập tức lại lo lắng thở dài nói, "Kỳ thật chị biết, điều em lo lắng nhất là không giữ được lòng mình."
Nghe được câu này, Hạ Úc Huân trầm mặc, sau một lúc lâu kiên định thì thào, "Em sẽ giữ vững."
Tần Mộng Oanh cũng không vạch trần cô.
Trước đó Lãnh Tư Thần chỉ là thuần túy theo chân cô, cô đều gắp đến độ thật nhanh muốn ly hôn , lần này công khai quan hệ, sau lại cùng chung sống trong một mái nhà, bên ngoài còn muốn diễn một đôi vợ chồng ân ái. Cô làm sao có thể không hoảng hốt?
"Chị biết, cho tới nay, em vì thấy tâm trí mình luôn dao động mà thống khổ không thôi, thậm chí đối với Lãnh Tư Thần động tâm một chút thôi đều tự trách, không phải là do cảm thấy hổ thẹn với người cha đã qua đời sao?"
Hạ Úc Huân hô hấp trì trệ, hai tay bỗng nhiên xiết chặt.
"Tiểu Huân, nếu như em một mực ôm ý nghĩ như vậy, không chỉ thương tổn tới mình, càng sẽ tổn thương người bên cạnh em. Đừng chờ tới lúc mất đi mới đau lòng không muốn sống, cha em nuôi em khôn lớn, tuyệt đối không mong muốn em vì ông mà đánh mất đi hạnh phúc, ôm lấy quá khứ đau thương, mà phải biết trân trọng hiện tại. Lần này chị khuyên em đồng ý cũng là bởi, nếu như lần này em không vượt qua được, chống cự không được cũng không sao. Thuận theo tự nhiên, thật ra không có đáng sợ như trong tưởng tượng của em..."
Chương 955: Để cho tôi yên tĩnh (3)
Lãnh Tư Thần một mực chú ý đến biểu lộ của Hạ Úc Huân, nội dung đối thoại giữa cô cùng Tần Mộng Oanh anh đại khái cò thể đoán ra phần trước, nhưng đằng sau anh không cách nào đoán được.
Chỉ là nét mặt của cô, để trái tim của anh từng đợt thít chặt.
"Em mới không có nói không giữ được! Em có vô dụng như vậy sao?" Sau khi cùng Tần Mộng Oanh gọi điện thoại xong, Hạ Úc Huân buông thõng đầu, thấp giọng lầu bầu vài câu không biết là gì, anh cũng không nghe rõ, chỉ thấy cô bỗng ngẩng đầu hướng anh nói, "Lãnh Tư Thần, tôi đồng ý!"
Nghe xong lời nói của Tần Mộng Oanh cô mới đột nhiên giật mình, cho tới nay, cô lâu nay luôn cố sức mà trốn tránh anh như mèo vườn chuột, mà lý do cô trốn tránh, đơn giản là bởi vì... Bởi vì trong nội tâm sâu thẳm nhất của cô luôn không muốn thừa nhận sự thật...
Hai con ngươi Lãnh Tư Thần bỗng nhiên sáng lên, "Tốt, anh sẽ sắp xếp buổi họp báo vào ba ngày sau, đến lúc đó em chỉ cần ra mặt một chút, mọi việc cứ giao cho anh là được. Sau đó tìm thời gian hai chúng ta cùng thảo luận việc này."
"Nha." Hạ Úc Huân gật gật đầu.
"Mặt khác, tối nay chỉ sợ em phải qua đêm ở đây rồi, bên ngoài hiện tại đều là phóng viên."
"Biết ." Nếu đã đưa ra quyết định, cô chỉ có thể cố gắng phối hợp.
"Không chỉ có đêm nay, về sau chúng ta đều phải ở chung một chỗ, không có vấn đề gì chứ?" Lãnh Tư Thần hỏi.
Hạ Úc Huân lập tức trừng to mắt, sau đó yếu ớt giãy dụa, "Có! Nhất định phải ở cùng một chỗ sao?"
Lãnh Tư Thần nghiêng qua cô một chút, "Em có thấy vợ chồng nhà nào mà lại không ở chung với nhau không?"
"Có a... Tình cảm tan vỡ ..." Nói đến đây, chính cô cũng biết không thể nào nói nổi, thế là chỉ có thể thỏa hiệp, "Được! Ở chung thì ở chung... Anh nói tiếp đi..."
Thế là Lãnh Tư Thần tiếp tục nói, "Về sau anh mỗi ngày sẽ đưa đón em đi làm, trường hợp công khai chúng ta cần cùng có mặt, ngày lễ cần tặng quà cho nhau, mỗi tuần lễ chí ít hẹn hò một lần, mỗi tháng nghỉ phép một lần..."
Hạ Úc Huân vội vàng ngắt lời anh, "Khoan khoan khoan khoan! Cần cẩn thận như thế sao? Không phải ở trước mặt người ngoài giả vờ giống như vợ chồng là được rồi?"
"Em làm như người ngoài đều mù hết sao ? Vì cái gì chúng ta là vợ chồng lâu như vậy, không có bất kỳ người nào hoài nghi, cũng bởi vì chúng ta hoàn toàn không giống như là vợ chồng. Mà lại, chúng ta không chỉ là giống vợ chồng là được rồi, còn nhất định phải là một đôi vợ chồng ân ái không gì ngăn cách, mới có thể đạt được hiệu quả cao nhất."
Lãnh Tư Thần nói rất có lý, đều là ngữ khí anh đây là đang giải quyết việc chung, Hạ Úc Huân bị khí thế kia ép tới chỉ có thể liên tục gật đầu, "A a, tốt a... Tôi sẽ tận lực phối hợp..."
"A! Đúng rồi! Tiểu Bạch đâu Tiểu Bạch đâu?" Cô đột nhớ tới nhiên vấn đề trọng yếu này.
" Thân phận Tiểu Bạch đến lúc đó tự nhiên cũng sẽ công bố." Lãnh Tư Thần trả lời nói.
"Thật sao? Quá tốt rồi! Tôi cuối cùng có thể quang minh chính đại nhận lại con trai a a..." Cái này quả thật là lợi ích tốt nhất của việc công khai!
"Là con của chúng ta." Lãnh Tư Thần sắc mặt nghiêm túc uốn nắn nàng.
"Khác nhau ở chỗ nào nha..."
Lãnh Tư Thần ngồi dậy, từ trên ghế đi đến trước mặt cô, một vẻ mặt trẻ con không thể dạy, "Hạ Úc Huân, từ giờ trở đi, anh sẽ uốn nắn giúp em tất cả các thói quen xấu!"
"Tôi chỗ nào mà thói quen xấu?"
Sau đó, Hạ Úc Huân bị Lãnh Tư Thần giáo dục từ đầu đến chân một phen, từ nhỏ tới lớn, từng chi tiết mà dạy cô làm sao để thể hiện một cặp vợ chồng ân ái.
Dạy cô những thứ này là không sai, nhưng sao cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip