Chương 966 - 970


Chương 966: Ngủ cả đời quan hệ (2)

Trong trang viên biệt thự Lãnh Tư Thần.
"Chậc chậc chậc, Lãnh Tư Thần anh đúng là đồ phá gia chi tử, dựng lên chỗ này tốn bao nhiêu tiền hả! Anh là đang định xây lâu đài chắc?" Âu Minh Hiên vừa đi vừa cảm thán.

Tiến vào phòng khách, không nói không rằng tất cả đều đi tới chỗ ghế sa lon, phong thái như những vị đại gia thứ thiệt mà ngồi xuống xem ti vi, Âu Minh Hiên nổi giận.

"Này này, mấy người định để cho tôi một mình làm hết hay sao? Sẽ mệt chết người đấy? Lãnh Tư Thần còn có Hạ Úc Huân hai người tới đây làm trợ thủ cho tôi! Còn bà xã thì không cần tới, trong phòng bếp có khói dầu, em cứ yên tâm ngồi đó xem ti vi cùng với mấy đứa nhỏ hắc hắc..."

Hạ Úc Huân một bên rửa rau một bên bĩu môi, "Thôi đi tốt nhất để em giúp anh làm, tên Lãnh Tư Thần kia mười ngón không dính nước mùa xuân thì có thể làm được gì!"

Xong quay sang Lãnh Tư Thần bắn cho anh một ánh mắt đầy khing bỉ, "Anh xem đi mà học hỏi người ta, không chỉ hát hay, lại còn giỏi nấu ăn, anh đến một cái nghề thành thạo cũng không có!"

"Lần trước em còn khen kĩ thuật xoa bóp của anh rất tốt mà." Lãnh Tư Thần mặt không chút thay đổi nói.

"Lãnh Tư Thần anh muốn chết à!" Hạ Úc Huân mặt lập tức đỏ bừng lên. Âu Minh Hiên hẵn còn ở đây, thế mà anh lại đem chuyện này nói ra như chốn không người.

Âu Minh Hiên nâng trán, "Đúng là hai tiểu tổ tông mà, hai người thôi vẫn cứ ra ngoài đi!

Đừng có ở đây kích thích tên cẩu độc thân ta được không, nhiều năm không được ăn mặn, đến danh phận đều không có? Ai ôi tôi thật đáng thương!"

Thế là Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần liền bị đuổi ra ngoài.

Sau bữa cơm chiều, Niếp Niếp bảo bối sau khi được trấn an nhưng vẫn thương tâm không thôi, sau biết được có thể thường xuyên tới đây liên hoan mới không đành lòng lưu luyến cùng cha mẹ rời đi, trước khi đi còn có chút không yên lòng với Tiểu Bạch.

Thở dài nói, "Ai, Tiểu Bạch, về sau buổi tối không có ai cùng em làm bài tập, em hẳn sẽ cảm thấy rất cô đơn..."

Tiểu Bạch: "..." Đó là cậu cố ý theo cô làm bài tập a? Bài thi hay bài tập gì đó, cậu đã sớm làm xong từ lâu, mà lại là một lúc làm hết một quyển, chỉ mất một ngày liền làm xong toàn bộ bài tập kì này rồi.

"Bái bai, đi đường cẩn thận một chút, học trưởng chiếu cố tốt Mộng Oanh tỷ nha, còn có con dâu tương lai của em nữa!"

"Phi, Hạ Úc Huân em nghĩ hay lắm!"

...

Sau khi tiến mấy người kia, một nhà ba người liền trở về phòng.

Bởi vì Tiểu Bạch yêu cầu, tối nay ba người sẽ cùng ngủ chung một chỗ.

Trên chiếc giường rộng lớn mềm mại, Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần ngủ ở hai bên, Tiểu Bạch nằm ở giữa. Trên tủ đầu giường còn đặt chiếc cup chiến thắng ngày hôm nay.

Cậu nhóc quay đầu nhìn về phía Lãnh Tư Thần năm ở bên trái, đôi mắt mở to lang lanh tràn đầy chờ mong, "Tương Nhu, về sau con với mẹ đều sống ở đây sao?"

"Ừm." Lãnh Tư Thần sắc mặt ôn nhu gật đầu, lập tức có chút xoắn xuýt mở miệng nói, "Con trai, cách xưng hô của con, có phải nên thay đổi đi không?"

Thế là, Tiểu Bạch nháy mắt quay đầu nhìn về phía Hạ Úc Huân bên phải, "Mẹ..."

Hạ Úc Huân có chút nhức đầu, "Không cần phải nhìn mẹ như vậy, con muốn gọi thế nào thì gọi thế ấy!"

"Mẹ bảo con gọi như thế nào con liền gọi như thế." Cậu nhóc tỏ vẻ như một thần tử vô cùng trung thành.

Hạ Úc Huân xoắn xuýt .

Cuối cùng, dưới ánh mắt chăm chú của hai người một lớn một nhỏ, Hạ Úc Huân mở miệng nói, "Gọi ba đi."

Tiểu Bạch nghe được câu trả lời chắc chắn lập tức nhìn về phía Lãnh Tư Thần, giòn tan kêu một tiếng, "Ba!"

Lãnh Tư Thần ánh mắt vô cùng cảm động, vuốt vuốt đầu tiểu gia hỏa, thanh âm hơi có chút khàn khàn, "Ngoan."

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên được con trai gọi là ba, nhưng trước đó đều là trong tình huống cần phải công khai, đây là lần đầu tiên con trai chính thức gọi anh một tiếng ba.

-

Sáng ngày hôm sau.

Hạ Úc Huân đang ngủ say, gương mặt bị một bàn tay nhỏ mềm mềm vỗ vỗ.

"Bảo bối, đừng vỗ nữa, mẹ buồn ngủ quá..."

Chương 967: Ngủ cả đời quan hệ (3)

"Mẹ, nếu mẹ không dậy sẽ muộn làm." Tiểu Bạch mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ.

"Không dậy nổi, không dậy nổi... Mẹ không muốn dậy!" Hạ Úc Huân cả người đều chui vào trong chăn, sau đó lại ngủ say như chết. Đại khái là do tinh thần đã được trấn an mà bình tĩnh lại, lúc này rời giường coi chừng so với lên trời còn khó hơn.

"Ba, làm sao bây giờ?" Tiểu Bạch một mặt bất đắc dĩ nhìn về phía người đang đứng trước cửa.

Lãnh Tư Thần nhìn cô ngủ ngon như vậy, lại nghĩ tới cô là đang trong kỳ kinh nguyệt, gần đây lại mệt mỏi như vậy, liền cầm điện thoại lên bấm số gọi đi.

"Xin chào! Lãnh Tổng?" Người bên kia điện thoại có chút chần chờ mới lên tiếng.

"Là tôi. Nghiêm Phó tổng, tôi xin nghỉ phép giúp Tiểu Huân, thân thể cô ấy có chút khó chịu, sợ rằng hôm nay không thể tới công ty."

"Lãnh Tổng nói quá lời, xin phép nghỉ thì tôi không dám nhận, tôi sẽ điều chỉnh công việc hợp lý."

"Được rồi. Nghiêm Phó tổng, trong khoảng thời gian này tiểu Huân gây nhiều phiền toái cho anh, xin vô cùng cảm ơn anh đã chiếu cố cô ấy." Lãnh Tư Thần nói.

"Không dám, đây là nghĩa vụ của tôi." Nghiêm Tử Hoa hơi có chút thụ sủng nhược kinh, nghe điện thoại xong một lúc lâu sau còn chưa hoàn hồn lại.

Anh thật không nghĩ tới người lúc trước luôn đối chọi gay gắt với mình lại có thể thay đổi thái độ nhu hòa nhanh tới như vậy, giọng nói chuyện thậm chí như có chút phong tình xuân sắc.

Đây là Lãnh Tư Thần một người lãnh khốc vô tình, bá đạo tàn nhẫn, không có tình người sao, thật không thể tin được?

Dường như... dường như đã biến thành một con người hoàn toàn khác...
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Tiểu Bạch thấy Lãnh Tư Thần không tìm cách đánh thức mẹ, mà còn trực tiếp giúp cô xin nghỉ liền tỏ ra rất ngạc nhiên, "Như thế không sao chứ? Mẹ gần đây không phải có rất nhiều việc sao?"

Lãnh Tư Thần đem chăn của Hạ Úc Huân kéo xuống dưỡi đầu để cô dễ dàng hít thở, sau đó ngữ khí đương nhiên đáp, "Đương nhiên có thể, trách nhiệm của ba là giúp mẹ con có thể thoải mái mà sống. Yên tâm, ba cam đoan về sau mẹ con sẽ không phải chịu bất kì cực nhọc gì ."

"Vậy là tốt rồi." Tiểu Bạch thở một dài hơi nhẹ nhõm gật gật đầu, sau đó ngữ khí nghiêm túc nhìn Lãnh Tư Thần nói, "Chờ con trưởng thành, ba và mẹ đều không cần khổ cực như vậy ."

Lãnh Tư Thần nghe được mà trong lòng ngọt như ăn cả hũ mật, "Tốt, ba chờ con lớn lên."

Sau khi đưa Tiểu Bạch đi học, Lãnh Tư Thần không tới công ty, mà trở về nhà.

Hạ Úc Huân vẫn còn ngủ, thấy cô ngủ ngon lành như vậy anh liền nhịn không được cũng buồn ngủ theo, thế là cùng nằm xuống bồi cô ngủ tiếp một hồi.

Đêm xuân khổ ngắn ngày càng cao lên, từ đây quân vương không tảo triều.

Anh hôm nay cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa sâu sắc của câu thơ này.

-

Hạ Úc Huân ngủ thẳng một giấc đến giữa trưa mới tỉnh lại, với lấy điện thoại xem giờ liền trợn tròn mắt.

"A a a -- sao đã muộn như vậy rồi!"

Lãnh Tư Thần tại sao không gọi cô? Thế mà đến Tiểu Bạch đều không gọi cô dậy!

Cái thế giới này thật là làm cho người ta tuyệt vọng mà!

Hạ Úc Huân vội mặc quần áo rồi đi xuống lầu, đột nhiên nghe âm thanh truyền tới từ phòng bếp, liền nghi ngờ đi tới.

"Lãnh Tư Thần, anh... Anh đây là đang làm gì vậy!"

Chỉ thấy phòng bếp tràn ngập đều ;là nguyên liệu nấu ăn, mà Lãnh Tư Thần lúc này tay áo sắn cao, đang quàng một cái tạp dề lên cổ.

"Em nhìn mà không biết sao! Giúp anh cột dây tạp dề đằng sau lưng." Lãnh Tư Thần quay lại chìa lưng về phía cô.

Hạ Úc Huân theo phản xạ đi tới đem dây tạp dề thắt lại giúp anh, sau đó dùng ánh mắt như thấy người ngoài hành tinh mà nhìn anh, "Anh muốn nấu cơm sao? Anh biết làm sao?"

"Chưa làm không có nghĩa là không biết làm."

"Vậy anh có muốn tôi giúp hay không?" Hạ Úc Huân hảo tâm đề nghị.

Chương 968: Ngủ cả đời quan hệ (4)

"Không cần, chính em đi chơi đi!"

Mặc dù trước kia Lãnh Tư Thần chưa nấu ăn bao giờ, thế nhưng, với sự thông minh của mình không gì có thể làm khó anh được.

Nếu anh đã không cần giúp đỡ, cô tự nhiên là được nhàn nhã mà vui mừng, liền đi qua một bên chơi.

Không đúng, chơi cái rắm!

"Lãnh Tư Thần, tại sao buổi sáng anh không gọi tôi dậy ! Tôi còn phải đi làm nữa!" Hạ Úc Huân giơ chân nói.

"Anh đã giúp em gọi điện thoại cho Nghiêm Tử Hoa rồi, hôm nay nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai lại tới công ty. Em không phải tới kỳ kinh nguyệt sao? Đừng nhảy nhót , đi trên ghế sa lon ngồi đi! Đem tất đeo vào!" Lãnh Tư Thần không vui nói.

Hạ Úc Huân nghe vậy lập tức có cảm giác như hôm nay phải đi làm, nhưng lại phát hiện ra hôm nay là cuối tuần, cảm giác thật hạnh phúc.

"Quá tốt rồi... Vậy tôi hôm nay không cần đi công ty đúng không? Không đi thật không có vấn đề sao?"

" Cho dù có vấn đề thì sao?"

"..." Hạ Úc Huân im lặng.

"Ra phòng khách đi, đừng làm ảnh hưởng tới anh."

"Được được được, tôi đi được rồi chứ gì Lãnh đầu bếp!"

...

Trong phòng bếp thỉnh thoảng truyền đến âm thanh rửa rau ào ào với âm thanh thái thịt.

Hạ Úc Huân thỉnh thoảng tò mò nhìn quanh, cuối cùng thật sự là chịu không được mê hơặc, len lén nhìn trộm vào nhà bếp, muốn xem Lãnh Tư Thần lúc nấu cơm rốt cuộc là bộ dáng gì.

Chỉ nhìn thấy anh đang vô cùng chuyên tâm chăm chú mà nhặt rau. Xem ra cũng có chút bộ dáng.

Lãnh Tư Thần nhìn thấy cô đứng ở cửa quan sát mình, lườm cô một cái, mặt không chút thay đổi nói, "Em vẫn trở về chỗ ngồi đi! Nhìn xuống phía dưới chút nữa, không chừng không cần ăn cơm cũng đủ no, hử!"

Hạ Úc Huân mặt đen lại, tên biến thái này bệnh nặng sắp giai đoạn cuối rồi...

Đợi hơn nửa giờ, bụng đang sôi lên sung sục, cô nằm uốn éo trên ghế sa lon, cuối cùng cũng đợi được cơm của Lãnh Tư Thần .

Hạ Úc Huân nhìn cả một bàn đồ ăn tràn đầy, không khỏi ngây ngẩn cả người.

Sao trong này toàn những món mà cô chưa thấy bao giờ a?

Trong lòng liền thầm nghĩ, chắn chắn là do cô quá lạc hậu rồi, đồ ăn mà Lãnh Tư Thần tự tay làm sao có thể tầm thường.

Cô chỉ vào một đĩa thức ăn đen sì hỏi, "Cái kia, tôi có thể thỉnh giáo một chút không, đây là món gì?"

"Sườn xào chua ngọt, anh cho thêm một phần đường."

Thế là khét.

Hạ Úc Huân lại chỉ vào một đĩa thức ăn nát bét, "Vậy cái này là gì?"

"Quả cà, anh nấu lâu thêm một chút."

Thế là nát.

Hạ Úc Huân lại chỉ vào một đống đen thùi lùi trên đĩa không rõ đây là loại sinh vật gì, "Đây là con gì vậy?"

"Gà quay, trông có vẻ hơi cháy, nhưng chỉ là bên ngoài, bên trong vẫn còn ăn được."

Hạ Úc Huân thực sự bị làm cho kinh ngạc tới ngây người.

"Ha ha ha... Lãnh Tư Thần, anh... Anh cũng giỏi thật đấy!" Hạ Úc Huân ôm bụng bò trên mặt bàn, cười đến thở không ra hơi.

Lãnh Tư Thần môi mỏng nhếch lên, tựa hồ có chút giận, lành lạnh nói, " không ăn anh đổ."

Nói liền bưng mâm đồ ăn ý muốn đem đi bỏ.

"Ai! Đừng, đừng dừng lại! Ai nói tôi không ăn!" Cô đoạt lấy chỗ thức ăn trong tay anh. Là gà quay "tam muội chân hỏa".

"Khục, nếu bên trong chín mà ngoài cháy hẳn cũng không tệ lắm, không thể bởi vì vẻ ngoài khó coi mà kì thị đúng không?" Hạ Úc Huân kéo đĩa gà quay tới trước mặt, cẩn thận xé bỏ lớp da cháy khét bên ngoài, sau đó xé một miếng thịt bên trong, đưa vào miệng nếm thử.

Lãnh Tư Thần thần sắc khẩn trương nhìn cô, "Thế nào?"

Hạ Úc Huân chép miệng một cái, lại dùng tay xé một miếng thịt gà đưa tới bên miệng của anh, "Lãnh Tư Thần, anh quả nhiên rất có tài, không nghĩ ăn cũng thật ngon."

"Ăn cũng rất được." Lãnh Tư Thần cắn miếng kia thịt gà , liền cố tình ngậm lấy cả ngón tay của cô.

Chương 969: Ngủ cả đời quan hệ (5)

Hạ Úc Huân nguýt anh một cái rồi thu tay lại, tên gia hỏa này cuối cũng vẫn là cố ý đùa bỡn cô? Cái tật cắn người này chẳng lẽ lại bị lây từ cô ? !

"Món cà cũng thật không tệ, còn có cái này... Đây là cái gì?" Hạ Úc Huân tìm được một khối gì gì đó trên bàn ăn, trên đầu hiện lên một dấu chẩm hỏi.

"Cá kho." Lãnh Tư Thần trả lời.

A! Lại là cá kho!

Hạ Úc Huân sợ hãi thán phục, đúng là vắt hết óc nghĩ cúng không ra, "Ách, cá kho cũng thật không tệ. Mặc dù đã vỡ nhỏ nhưng lúc ăn cũng tiện, không cần sắn ra nữa!"

Lãnh Tư Thần vẻ mặt có chút ngột ngạt, "Anh đều là xem trong sách , chưa từng thực hành qua, đây là lần đầu anh nấu cơm, lúc mới xem qua thấy cũng đơn giản."

Anh cuối cũng cũng cảm thấy có chút bội phục Âu Minh Hiên.

Hạ Úc Huân an ủi, "Anh như vậy là tốt rồi, tôi lần đầu tiên nấu cơm còn nấu thủng cả nồi, một chút thôi là phá luôn cả cái bếp. Cũng bởi khi đó tôi kiên quyết muốn học nấu ăn, mà học viên tại võ quán bỏ học tới một nửa."

"Vì cái gì?" Lãnh Tư Thần hỏi. Hai chuyện này dường như chẳng liên quan gì tới nhau?

"Nói nhảm, đương nhiên bởi vì đồ ăn quá khó ăn. Bọn họ nói chúng tôi ngược đãi học viên." Hạ Úc Huân mặt đen lại nói.

Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, đầy mắt nhu tình, "Là bởi vì anh sao?"

"A? Cái gì mà vì anh?" Hạ Úc Huân miệng ngậm một miếng cơm to tướng, nhưng vẫn cố gằn từng chữ thật rõ ràng.

"Em học nấu ăn, là bởi vì anh sao?" Lãnh Tư Thần lặp lại.

Hạ Úc Huân bị một miếng cơm nửa chín nửa sống làm suýt chết nghẹn, "Khụ khụ khụ, anh đừng có mà tự luyến! Tôi vì chồng tương lai mới học nấu cơm !"

Lãnh Tư Thần một bên lấy tay vỗ vỗ sau lưng cô mấy cái, một bên nói, "Người chồng tương lai khi ấy trong lòng em chẳng phải là anh sao?"

Người nào đó thật sự hoàn toàn không biết khiêm tốn là gì...

Hạ Úc Huân bĩu môi nói, "Lãnh Tổng anh cao cao tại thượng, tôi nào dám với."

Lãnh Tư Thần nhíu mày, "Không dám? Lá gan em trước giờ đều rất lớn không phải sao. Bất quá, bây giờ lại trở thành con thỏ nhút nhát."

Thấy cô trầm mặc, Lãnh Tư Thần chuyển đề tài, "Ngày mai dạy anh nấu cơm."

Hạ Úc Huân nghe vậy khóe miệng hơi rút, "Lãnh Tư Thần, kỳ thật anh sinh ra để hưởng thụ được người hầu hạ, loại việc hầu hạ người khác thế này không phù hợp với anh, cơm về sau vẫn là tôi nấu đi!"

"Dạy anh." Anh cố chấp mà nhìn cô nói.

"Tốt tốt tốt, tôi dạy cho anh là được! Hiện tại có thể ăn cơm chưa?" Hạ Úc Huân chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.

"Ừm."

...

Ăn cơm trưa xong, Hạ Úc Huân muốn tự giác đi rửa chén, lại bị Lãnh Tư Thần cự tuyệt, sau đó anh tỏ ra mình là người chồng vô cùng hiền huệ mà bê bát đi rửa.

Hạ Úc Huân lúc này thoải mái uốn éo nằm trên ghế sô pha mà lướt weibo, sau một lúc lâu đột nhiên gào to một tiếng -- "Lãnh Tư Thần, anh tại sao lai đăng weibo!"

Hình đăng lên chính là một bàn đồ ăn đen sì sì khi nãy.

Tiêu đề là -- lần thứ nhất xuống bếp, biểu hiện không tốt lắm, tôi sẽ tiếp tục cố gắng. @ quan tâm thì bất loạn.

Trời ạ! Cô đột nhiên không dám tưởng tượng mình cùng Lãnh Tư Thần sau khi công khai quan hệ chuyện sẽ ra cái dạng gì...

"Thế nào?" Lãnh Tư Thần rửa đang rửa chén được một nửa liền đi ra.

Hạ Úc Huân mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ nhìn con người kia đang bày ra một vẻ mặt vô tội, "Tôi nói này Lãnh Tư Thần, anh có thể đừng nghịch Weibo nữa có được không, anh nếu tiếp tục như thế sẽ thành mấy thanh niên nghiện net."

"Đây là cần thiết, em không cần phải cứng nhắc như thế, lúc cần thiết cũng phải cùng anh kết hợptuyên truyền một chút. Nếu không sẽ bị dân mạng hoài nghi." Lãnh Tư Thần ngữ khí nghiêm túc giáo dục cô.

Chương 970: Ngủ cả đời quan hệ (6)

"A, không phải như thế chứ?" Không giáo dục thành công Lãnh Tư Thần, ngược lại bị Lãnh Tư Thần giáo dục Hạ Úc Huân trợn tròn mắt.

Không chỉ mình anh, mà giờ đây còn muốn lôi kéo cô lên mạng đăng bài?

"Đương nhiên phải vậy." Lãnh Tư Thần ngồi xuống bên cạnh cô.

"Vậy muốn tôi đăng cái gì?" Hạ Úc Huân mặt mũi đầy mê mang.

"Anh giúp em." Lãnh Tư Thần tháo tạp dề để sang một bên xoa xoa tay, cầm lấy điện thoại di động của cô, sau đó cấp tốc đánh một hàng chữ.

Hạ Úc Huân nghển cổ nhìn xem, "Anh dùng điện thoại di động của tôi làm gì rồi?"

Cô tập trung nhìn vào , sau khi thấy rõ anh đang làm gì, thiếu chút không kiềm chế được mà bóp chết anh.

Tên kia dùng tài khoản của cô đăng lên chính cái ảnh bàn thức ăn ban nãy, đồng thời đăng thêm một câu-- thân yêu, anh không cần cố gắng a, chỉ cần là anh làm thì đều ngon. Phía sau còn có một cái icon nụ hôn đỏ chót.

"Lãnh Tư Thần, anh có cần phải buồn nôn như vậy không! Tôi mới không nói ra những lời này!" Thế mà lại dùng tài khoản của cô làm chuyện biến thái như vậy! Vừa rồi không nên đưa di động cho anh!

"Em không nói lên lời, cho nên anh giúp em, có vấn đề gì? Với lại đây mới chỉ là khai vị thôi, sau này em còn phải cùng anh đăng thế này."

Hạ Úc Huân sụp đổ đâm đầu vào ghế sa lon, "Ông trời ơi..."

-

Sáng ngày hôm sau.

Lãnh Tư Thần đầu tiên là lái xe đưa Tiểu Bạch đến trường, sau đó đưa cô tới tận cổng công ty.

Xe vừa mới dừng lại, lập tức thu hút ánh mắt từ bốn phương tám hướng nhìn qua.

Sự việc tại bữa tiệc từ thiện kia tất cả cũng đã phát ra.

Hạ Úc Huân xuống xe, vừa muốn đi, Lãnh Tư Thần trong xe ho nhẹ một tiếng nhắc nhở cô quên chuyện gì.

Thật nhất định phải như vậy sao? Hạ Úc Huân dùng ánh mắt mà hỏi.

Nhất định phải như vậy. Lãnh Tư Thần lấy ánh mắt trả lời.

Hạ Úc Huân không có cách, đành phải cố gắng bày ra một tư thái tự nhiên nhất, nghiêng người cúi xuống hôn khóe môi Lãnh Tư Thần một cái.

Sau hành động kia, cô có thể nghe thấy những trận hít khí lạnh của mọi người xung quanh.

Như là ngại đám người vây xem còn chưa đủ chấn kinh, Lãnh Tư Thần lại hôn trả cô một cái Say goodbye kiss sau đó mới lái xe rời đi.

"A a a! Trời ạ! Hôn qua hôn lại! Sự việc mấy hôm trước truyền đi là thật?"

"Chẳng lẽ đại tiểu thư của chúng ta lại là tình nhân của Lãnh Tư Thần?"

"Cái gì mà tình nhân, nam chưa vợ, gái chưa chồng, hẳn là đang tìm hiểu nhau đi!" Tiểu Triệu nói.

"Ha ha, mặc dù nam chưa vợ, gái chưa chồng, nhưng bất quá cũng chỉ là quan hệ chơi đùa thôi! Dù sao đại tiểu thư đều có con trai rồi , trước đó cũng không phải đích thân chủ tịch nuôi lớn, Lãnh gia cũng coi là thư hương môn đệ , làm sao có thể để cô ta vào cửa, đại tiểu thư ấy mà, quan hệ kết giao trong bí mật cũng không ít đâu, đây cũng là chuyện đương nhiên!"

"Nếu như đại tiểu thư thật sự là loại người này, Lãnh Tổng làm sao có thể trước mặt mọi người mà công khai với cô ấy?"

"Nếu là chơi đùa, ai sẽ quan tâm những chuyện kia! Công phu trên giường được hay không là đủ rồi! Lãnh Tổng lần này không tiếc liên lụy thanh danh của mình, đoán chừng cũng là mê muội rồi!"

"Lily cô nói chuyện cũng quá khó nghe!"

"Tiểu Triệu, không phải tôi nói chuyện khó nghe, tôi chỉ là đang nói sự thật!"

"Cô..."

...

Sau khi đến công ty, bởi vì cô hôm qua đã nghỉ cả một ngày, hôm nay liền cùng Nghiêm Tử Hoa đi làm việc cả ngày.

"Kết quả đấu thầu. Là công ty của chúng ta thắng."

"Nha." Hạ Úc Huân gật gật đầu. Lãnh Tư Thần tên kia...Cuối cùng cũng làm được việc hợp lý...

Vốn là Thiên Lâm có được mới đúng!

"Nếu hai người đã muốn công bố quan hệ, vậy quan hệ công ty hai nhà sau này khắng định cũng phải thay đổi. Tiểu thư cô có tính toán gì hay không?" Nghiêm Tử Hoa hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip