Chương 996 - 1000
Chương 996: Vợ chồng thích ngược cẩu (5)
Sau buổi họp báo kia, đây Hạ Úc Huân lần đầu tiên tới nơi này.
Đợi một hồi cũng không thấy Lãnh Tư Thần xuống, Hạ Úc Huân gọi điện thoại cho anh.
Lúc đó, Lãnh Tư Thần đang ở trong phòng họp, nói được nửa câu, điện thoại di động trên bàn vang lên .
Bởi vì điện thoại di động đột nhiên vang lên, anh dừng lại, ra hiệu tạm ngừng hội nghị, lập tức bắt điện thoại.
Đây là lần đầu tiên Lãnh Tư Thần ở trong cuộc họp nghe điện thoại, đám người hai mặt nhìn nhau, nhưng trong lòng đều có suy đoán.
Có loại đãi ngộ này , khẳng định là không chạy đi đâu được ngoài tổng tài phu nhân!
Quả nhiên, Lãnh Tư Thần vừa mới nhận điện thoại, sắc mặt lập tức phơi phới sắc xuân, ngữ khí ôn nhu nói, "Đến đâu rồi? Anh phải một lúc nữa mới kết thúc em đi lên trên này đợi đi."
Hội nghị sau đó tiếp tục, Lãnh Tư Thần đều như đang tắm trong gió xuân.
Băng sơn tổng tài của bọn họ trước nay chưa hề tốt tính như thế, trước nay chưa hề dễ nói chuyện như thế, thậm một chủ quản có một vài dữ liệu báo cáo sai sót, tổng giám đốc cũng chỉ là nhắc nhở một chút liền bỏ qua , cũng không buông một câu nói nặng lời...
Tất cả nhân viên chủ quản đều cảm động tới lệ rơi đầy mặt, đây quả thực là hội nghị hạnh phúc nhất từ trước tới nay của bọn họ!
Trên thực tế, từ khi tổng giám đốc cùng Nam Cung tiểu thư tiêu tan hiềm khích, tính tình của anh vẫn luôn rất tốt, thần sắc cũng nhu hòa rất nhiều, thỉnh thoảng còn ngẫu nhiên mỉm cười một cái, bầu không khí trong công ty trở lên thoải mái hơn nhiều.
Thật hi vọng có thể tiếp tục như thế a!
Sau này nhất định phải cầu nguyện cho tổng tài và phu nhân luôn luôn ân ân ái ái, bạch đầu giai lão, tuyệt đối không nên cãi nhau!
Sau khi gọi điện thoại xong, Hạ Úc Huân đành phải tắt máy xuống xe.
"Phu nhân!"
Vừa cất bước đi vào, bảo an liền cung cung kính kính lên tiếng chào hỏi.
Ngay sau đó, hai bên gác cửa cũng cung kính hô "Phu nhân tốt" .
Bước vào bên trong Thiên Úc không nhân viên nào nhìn thấy cô mà không dừng lại, cung kính chào hỏi, làm cho Hạ Úc Huân xạm mặt lại, cực kỳ không quen.
Đây đều là lời nhắn nhủ của Lãnh Tư Thần? Có phải là khoa trương quá rồi không...
"Phu nhân, ngài tìm đến tổng giám đốc sao? Tổng giám đốc đang họp ở tầng trên! Để tôi đưa ngài lên!"
"Được rồi, cảm ơn."
"Phu nhân mời bên này!" Người tiếp đón còn đích thân dẫn nàng đi lên bằng thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc.
Hạ Úc Huân là lần đầu tiên dùng thang máy này, ngoài ý muốn phát hiện thang máy có thiết kế giống với chiếc ở Thiên Lâm, đều làm bằng pha lê có thể nhìn ra toàn cảnh...
Đối với người mắc chứng bệnh sợ hãi giam cầm như cô thì đúng là thích hợp...
"Phu nhân, ngài ở chỗ này chờ một chút, hội nghị cũng sắp kết thúc. Ngài uống trà hay là nước trái cây?" Thư ký đưa cô vào văn phòng riêng của Lãnh Tư Thần.
"Nước trái cây đi!"
"Nước chanh có thể chứ?"
"Có thể."
Hạ Úc Huân tò mò đánh giá bốn phía một, đây là lần đầu tiên cô đi vào văn phòng của Lãnh Tư Thần.
Màu sắc chủ đạo là đen trắng, mang tính kim loại lành lạnh, quả nhiên là phong cách Lãnh Tư Thần.
Ánh mắt chậm rãi di chuyển, cuối cùng bị một khung hình trên bàn làm việc của anh hấp dẫn mà dừng lại.
Cô không tự chủ được đứng dậy đi qua, thì ra trong ảnh là một nhà ba người bọn họ có cô, Lãnh Tư Thần cùng Tiểu Bạch.
Tấm ảnh này chụp vào hôm nghỉ lễ quốc khách bọn họ tại Hạnh Hoa thôn cùng đi chơi, trong mấy tấm ảnh duy nhất có một tấm bọn họ chụp mà không mang mặt nạ, trong tấm ảnh ba người đều cười rất vui vẻ, đến khóe miệng của Lãnh Tư Thần có chút cong lên.
Này, tên gia hỏa này sao lại lấy được tấm ảnh này , hơn nữa còn mang bày ra đây...
Chương 997: Vợ chồng thích ngược cẩu (6)
Mà trên bàn làm việc của cô cũng không để ảnh như này, cảm giác như nếu có một bức mà bày ra thì cũng tốt?
Cô cảm giác trình độ show ân ái của Lãnh Tư Thần đều đã luyện tới đỉnh cao, cô đúng là không tìm được đường sống...
Hạ Úc Huân nhìn bức ảnh đến xuất thần, đột nhiên cảm thấy một luồng ấm áp, lập tức bên tai truyền đến âm thanh trầm ấm quen thuộc, "Chờ rất lâu sao?"
"A —— thật xin lỗi thật xin lỗi... Quấy rầy!" Thư ký đang muốn tiến vào đưa nước tranh thấy cảnh này lập tức ngại ngùng quay ra ngoài.
Sau khi thư ký rời đi, Hạ Úc Huân từ trong ngực Lãnh Tư Thần chui ra, đoán chừng là anh cố ý cho thư ký thấy, cuối cùng đành phải kìm nén không nói, "Không đợi lâu lắm,có thể đi rồi sao?"
Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Hạ Úc Huân, Lãnh Tư Thần có chút thất vọng.
Gần đây cùng mình gần gũi hơi nhiều, nha đầu này đối với sự tiếp xúc của mình cũng dần miễn dịch, đây cũng không phải là một dấu hiệu tốt...
Tiểu Huân, em đến cùng còn muốn chúng ta cãi cọ tới bao giờ?
Kỳ thật, trong lòng anh cũng biết rằng, cái kiểu sống chung hòa bình thế này, mặc dù mặt ngoài có vẻ như rất ấm áp, nhưng cũng không biết tiếp tục được bao lâu.
Nhiều nhất là nửa năm hay một năm, chờ Thiên Lâm chân chính ổn định lại , chờ tới lúc cô không còn cần tới mình nữa... Nếu như chờ đến lúc đó cô còn không có thay đổi chủ ý...
Như vậy , chờ đợi anh chỉ là con đường cô đơn mất đi cô.
Bởi nếu lúc đó cô rời đi, anh cũng không có cớ mà giữ cô lại, cũng không giữ nổi cô.
"Lãnh Tư Thần! Lãnh Tư Thần? Nghĩ gì thế?"
"Không có gì, đi thôi!"
Rõ ràng em luôn ở gần như vậy nhưng anh lại luôn sợ mất đi...
...
-
Đảo mắt liền tới lễ Giáng Sinh.
Trên đường phố hay trong công ty đều đổi phong cách, khắp nơi đều là không khí Giáng Sinh, tầm chạng vạng tối, trời lại bỗng có tuyết rơi nhè nhẹ, càng làm tràn đầy khí tức Giáng sinh.
Hạ Úc Huân cho phép hôm nay toàn công ty tan tầm trước hai tiếng, để mọi người về chuẩn bị Giáng Sinh.
Chính cô cũng vội vội vàng vàng mà đi mua quà cho Lãnh Tư Thần.
Cho tới tận ngày hôm nay, Hạ Úc Huân vẫn không nghĩ ra nên tặng gì cho Lãnh Tư Thần.
Bởi vì tên hỗn đản kia không cho phép cô tìm Nghiêm Tử Hoa trợ giúp, đồng thời còn muốn "Phải có sự sáng tạo mới khiến anh hài lóng" món quà như thế biết tìm ở đâu, khiến cô mấy ngày nay sầu tới giật đứt cả một mớ tóc.
Dù sao Lãnh Tư Thần cũng đăng trên Weibo , cô cũng không thể tùy tiện được, ngược lại phải chọn cho thật tốt.
Thật sự là ha ha , còn tưởng rằng những chuyện kia giải quyết đều vạn sự thuận lợi, lại quên mất tên Lãnh Tư Thần siêu cấp đại phiền toái này...
Đi xuống dưới cổng công ty, một gió xen lẫn những bông tuyết li ti thổi tới, cô nhịn không được níu chặt lấy chiếc khan quàng trên cổ.
A! Khăn quàng cổ! Nếu bây giờ đi mua một cái xong vờ như là mình tự tay đan liệu có được không nhỉ? Mặc dù không phải là sáng kiến gì, nhưng thực không nghĩ được thứ khác tốt hơn!
Bất quá cuối cùng ngẫm lại vẫn là từ bỏ .
Vẫn là không muốn làm loại trò dối trá này, dân mạng con mắt đều là sáng như tuyết ...
Hạ Úc Huân lái xe đi một vòng, đều không tìm được quà phù hợp như ý của Lãnh Tư Thần.
Đang dừng ở bên đường trầm tư suy nghĩ một chút, liền có một cô bé gõ gõ cửa kính xe.
"Tỷ tỷ, tỷ mua hoa không? Tỷ tỷ, mua đóa hoa đi..."
Cô bé nhìn tuổi cũng không chênh lệch với Niếp Niếp là bao nhiêu, trời lạnh như thế mà quần áo bên trong vô cùng đơn bạc, hai tay lạnh cóng sung đỏ, khuôn mặt nhỏ cũng bị gió thổi đỏ bừng .
Hạ Úc Huân lập tức liền mềm lòng, "Em còn bao nhiêu hoa?"
Cô bé nghe vậy liền lập tức cúi đầu xuống đếm, "Còn có... Còn có 24, 25... 26 bông!"
Chương 998: Vợ chồng ngược con chó thường (7)
"Tất cả bao nhiêu tiền?"
"Mười đồng một bông, tổng cộng là 260 đồng! Tỷ tỷ, tỷ muốn mua hết sao? Nếu như muốn mua hết em sẽ bớt cho tỷ 20%, 260 đồng bớt 20% là..."
"Không cần giảm giá đâu!" Hạ Úc Huân trực tiếp đưa cho cô bé ba trăm đồng.
Cô bé vẫn kiê quyết chỉ lấy 80%, tìm tiền trả lại cô 92 đồng, còn dùng một dây lụa nhỉ xinh bó lại giúp cô, cuối cùng lại móc trong túi ra mấy cái kẹo coi như là hàng tặng kèm cho cô.
Hạ Úc Huân nhìn bó hoa hồng kia, đem cái này tặng cho Lãnh Tư Thần?
Có ai lại nữ cầm hoa đi tặng nam bao giờ không?
Không có!
Cho nên, cái này rất sáng tạo?
Về phần thành ý... Ven đường tùy tiện mua... Hiển nhiên không đủ...
Nếu để vừa lòng Lãnh Tư Thần... Vậy khẳng định càng không đủ...
Cuối cùng, ánh mắt cô rơi vào sợi dây lụa buộc hoa hồng kia...
Vịn trán thở dài, được rồi,cuối cùng chỉ còn có cách này ...
"Cái kia, em gái nhỏ à, cái dây lạu bó hoa này, em có thể cho chị xin một đoạn nữa được không?"
"Tỷ tỷ, đều cho tỷ hết! Dù sao em cũng bán hết hoa rồi!" Cô bé rất hào phòng đem toàn bộ dây lụa cho cô, sau đó phất tay hẹn gặp lại, rồi nhảy nhót chạy đi.
-
Trang viên.
Vừa tới cổng, thấy rõ hai người bảo an đang đứng trước cổng, Hạ Úc Huân chỉ thiếu chút là ngã nhào.
"Các anh... Hai người các anh sao lại mặc thành dạng này?"
Toàn thân là đỏ xanh kết hợp, phong cách như cây thông noel, đã thế đầu còn đội mũ đỏ như ông gìa noel...
"Khiêm ca bảo phải mặc như vậy, nói muốn thể hiện bầu không khí Giáng Sinh, muốn để phu nhân nhìn thấy sẽ có tâm tình tốt."
"..." Tâm tình tốt... Cô sắp bị đau mắt chết rồi...
"Lễ Giáng Sinh mà Lãnh Tư Thần cũng không cho mọi người nghỉ phép sao?" Hạ Úc Huân nhíu mày.
"Hai chúng tôi đều là cẩu độc thân, cũng không có chỗ nào chới, còn không bằng ở chỗ này trực, hơn nữa tiền làm then giờ cũng gấp năm lần!" Tiểu ca cười ha hả nói.
Gấp năm lần...
Tốt a, thổ hào chính là tùy hứng...
Lãnh Tư Thần vẫn có chút nhân tính .
"Phu nhân, hoa này của cô... ?"
"Chắc không phải là cho ông chủ chứ?"
Hai người đều tỏ ra hiếu kì hỏi cô.
Hạ Úc Huân gật gật đầu, "Đúng vậy a, thế nào?"
"Khục, rất tốt, rất tốt..."
"Đúng vậy a đúng a! Có sáng tạo!"
"Đúng không! Tôi cũng thấy thế!" Hạ Úc Huân cao hứng ôm bó hoa .
-
Vào trong nhà, Lãnh Tư Thần mới từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy Hạ Úc Huân ôm một bó hoa tiến đến , sắc mặt lập tức liền đen lại.
"Ai tặng?"
Anh đã thông báo với toàn thiên hạ đây là người phụ nữ của mình , thế mà còn có người dám tặng hoa cho cô?
"Không phải người ta tặng a, là tôi tặng anh!" Hạ Úc Huân nói đem hoa nhét vào trong ngực anh.
Lãnh Tư Thần lập tức đơ người , "Đừng nói với anh đây là quá giáng sinh mà em chọn tới chọn lui..."
"Đúng a, chính là quà giáng sinh! Lãnh Tư Thần, anh trước giờ nhận không biết bao nhiêu là quà giàng sinh, nhưng khẳng định không có người nào tặng anh hoa, cho nên anh nhìn, có sáng tạo không hả!"
Đối với sự giảo biện của cô, Lãnh Tư Thần cũng không nói được, chỉ là hơi nhìn thoáng qua, "Tại sao là 26 bông? Có ý nghĩa đặc biệt gì?"
"A... Cái này..." Chẳng lẽ lại nói là người bán còn có 26 bông hay sao?
Đối với phản ứng của cô, Lãnh Tư Thần dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve những cánh hoa kia, như trong dự liệu mà nhíu mày, "Là tùy tiện mua ven đường?"
Hạ Úc Huân cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn hắn, yếu ớt nói, "Không có tùy tiện mua đâu! Là dùng toàn bộ tâm ý a! Người ta là bé gái đứng ở ven đường trời lạnh bán hoa, đnags thương biết bao, tôi liền mua lại hết thôi!"
Chương 999: Vợ chồng thích ngược cẩu (8)
"Chỉ có hoa?"
"Không đủ à?" Hạ Úc Huân nháy nháy mắt.
Lãnh Tư Thần trên trán gân xanh hơi nhảy, "Em cứ nói đi!"
"Được rồi được rồi, còn có còn có ..." Hạ Úc Huân đem tay áo của mình vén lên lộ ra cổ tay trắng nõn, "Tặng cho ngươi."
Trên cổ tay còn buộc một dải lụa thắt hình bướm xiêu xiêu vẹo vẹo.
Cái dây lụa này là cùng một loại với dây bó hoa, xem ra là trực tiếp xin người ta thêm một đoạn dây rồi buộc lên tay...
Quà giáng sinh chuẩn bị tùy tiện đơn giản như vậy đến anh cũng không nỡ nhìn thẳng...
Bất quá...
"Cảm ơn, anh rất thích." Lãnh Tư Thần trong ngực ôm bó hoa tùy tiện mua ven đường kia, cầm lên dải lụa thắt hình nơ bướm siêu vẹo kia, hôn lên một cái.
Lúc này, đối diện đột nhiên truyền đến tiếng "tách tách".
"Ba, chụp được rồi! Ba xem có được hay không?" Tiểu Bạch trên tay cầm lấy điện thoại nói.
"Tốt, để ba xem một chút." Lãnh Tư Thần đi tới.
Hạ Úc Huân ngây người tại chỗ, xạm mặt lại, tên gia hỏa này có lầm hay không a! Bắt mình cùng chơi còn chưa tính, thế mà còn đem bảo bối Tiểu Bạch của cô xuống chơi cùng.
"Mẹ mẹ! Đây là quà của con tặng mẹ!"
"Cái gì cái gì?" Nghe được con trai bảo bối chuẩn bị quà cho mình, Hạ Úc Huân lập tức mặt mũi tràn đầy chờ mong.
"Cái này! Nhìn!" Tiểu Bạch chỉ chỉ trên cổ mình có mộ cái nơ đỏ chót, cùng với chiếc nơ trong tay cô có chút đồng điệu.
Hạ Úc Huân lúc này mới phát hiện Lãnh Tư Thần trên cổ cũng buộc một chiếc nơ đỏ giống hệt Tiểu Bạch...
"Con cùng ba tự đem mình tặng cho mẹ, mẹ có thích không?"
"Ngô, thích! Thích chết đi được!" Hạ Úc Huân ôm Tiểu Bạch hôn mạnh mấy cái.
Đang lúc cao hứng, lại nhìn đến ánh mắt Lãnh Tư Thần "Em có phải quên cái gì không", Tiểu Bạch cũng nháy mắt nhìn cô.
Hạ Úc Huân đành phải kiên trì nhón chân lên hôn một cái ở khóe môi Lãnh Tư Thần.
...
Bên ngoài có đám phóng viên bát quái luôn nhìn chằm chằm, trong nhà có Tiểu Bạch, thế là hiện tại bất kể trong nhà hay bên ngoài, một ngày hai mươi bốn giờ trong trong ngoài ngoài đều phải cùng Lãnh Tư Thần trong trạng thái ân ái...
"Ba, mẹ hai người sau này không được cãi nhau nữa, về sau chúng ta một nhà ba người đều phải hòa thuận sống chung, mỗi lễ Giáng Sinh đều cùng nhau trải qua được không?" Tiểu Bạch ngẩng lên khuôn mặt nhỏ, trên mặt khó có khi lộ ra một nét chờ mong của trẻ thơ, nhưng lại mơ hồ mang một tia bất an.
Hạ Úc Huân hơi biến sắc mặt, lập tức ngồi xổm người xuống, hôn lên trán cậu một cái, sau đó đem cậu ôm thật chặt trong ngực, "Được..."
Ngoại trừ đáp án này, cô làm sao nhẫn tâm nới ra câu trả lời khác...
Cô rõ ràng có thể cảm giác được, trong khoảng thời gian này Tiểu Bạch sáng sủa hơn rất nhiều, nụ cười trên mặt cũng nhiều hơn, mới tỏ ra đúng như một đứa trẻ...
Lãnh Tư Thần đứng bình tĩnh ở một bên không nói gì, chỉ là lông mày cau lại nhìn cô một chút.
Vừa ăn xong cơm tối Tiểu Bạch liền vào trong nhà, nói đúng không quấy rầy thế giới hai người bọn họ.
Chuyện này đối với Hạ Úc Huân, cô càng muốn cùng bảo bối Tiểu Bạch ở cùng một chỗ hưởng thụ thế giới hai người...
Lãnh Tư Thần đang trong phòng tắm, Hạ Úc Huân nằm ở trên giường ấn mở Weibo, cô còn chưa kịp nhìn anh lại đăng cái gì lên!
Ấn mở xem, rất có phong cách của Lãnh Tư Thần từ trước tới giờ, tiêu để chỉ vỏn vọn vài chữ——[ Cho nhau những món quà tốt nhất. ]
Chương 1000: Bên ngoài có người phụ nữ khác? (1)
Bất quá, lần này sức công phá lớn hơn nhiều, ảnh thứ nhất là do Tiểu Bạc lúc đó chụp được, anh hôn chiếc nở bướm trên tay cô, ở giữa là một bức ảnh gia đình, bảy tấm khác là hình ảnh trang trí trong nhà, tất cả là chín bức.
Mở bình luận, đúng là vẫn trước sau như một náo nhiệt không thôi:
[ Lộ liễu! Quả là lộ liễu! Tôi liền nói chồng... A phi, chồng trước của tôi đêm nay nhất định sẽ rất lộ liễu! Đây là show ân ái đặc biệt cho đêm Giáng Sinh! ]
[ uy, 110 sao? Bạn trai cũ của tôi lại bắt đầu ngược cẩu! [ gặp lại ]]
[ ha ha đát, đây là ngược cẩu? Đây là ngược cẩu sao? Đây rõ ràng chính là giết chó a! Uy! 120 à... ]
[ tất cả fan hâm mộ đều tổn thất nặng nề,tất cả đều trọng thương... ]
...
Không chỉ dân mạng sục sôi, mà đám huynh đệ của Lãnh Tư Thần cũng không kém phần.
Lam Hạo Dương: [ Mới có mấy bức ảnh mà đã kêu là hành hạ rồi sao? Vậy chúng ta những người bị trét ân ái trực tiếp đầy người thì sao? ]
Từ tử càng: [ lần trước cùng một chỗ tụ hội, BOSS lạnh lung sưa nay không ca hát lại cùng chị dâu song ca một bản tình ca, tình ca « xin hỏi đường ở phương nào », đúng vậy cậu không nhìn lầm, chính là ngươi chọn gánh ta dắt ngựa... ]
Âu Minh Hiên: [ Mấy người đều là đồ cặn bã, mấy cái này đều là trò trẻ con thôi! Lần trước tôi tới trường đón con gái, mời hắn ta một điếu thuốc, hắn không hút, hỏi hắn vì cái gì không hút, các người biết hắn nói gì không? Hút thuốc bà xã không cho thân... A a a a... ]
Diệp hàng: [ Khoan đã trọng điểm là... con gái... ? ]
Tần Phi: [ Nói bậy gì thế! Âu thiếu anh có con gái? Anh con mẹ nó lúc nào có con? ]
Lam Hạo Dương: [ Phải chết! Các người đây là muốn thành đoàn ngược cẩu a! Đến Âu thiếu đều có con gái... Tết năm nay về nhà tôi nhất định sẽ bị hai vị ở nhà kia ép chết... ]
...
Hạ Úc Huân thấy dở khóc dở cười, sau đó cũng tận chức trách đăng Weibo lại thêm một câu phiến tình.
Đang tiếp tục xem bình luận, điện thoại Lãnh Tư Thần trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên.
"Lãnh Tư Thần, điện thoại di động của anh kêu..." Hạ Úc Huân hô một tiếng.
"Nghe giúp anh." Trong phòng tắm truyền đến âm thanh Lãnh Tư Thần.
Hạ Úc Huân đành phải bò qua lấy điện thoại của anh, là một dãy số lạ gọi tới.
Vừa kết nối, còn chưa kịp nói chuyện, người bên kia đã nói như bắn sung liên thanh.
"Tên thối tha ! Lãnh Tư Thần anh đáng giết ngàn đao, anh thế mà lại đi kết hôn, anh tại sao dám giấu bản tiểu thư kết hôn, ai cho phép anh kết hôn ..."
Hạ Úc Huân: "..."
Âm thanh thiếu nữ giòn tan vang vọng, khí thế hệt như một nữ thổ phỉ...
Tiết Hải Đường?
"Này! Đang gia chết chắc! Nói chuyện đi tên hỗn đản!" Tiết Hải Đường gầm lên.
Hạ Úc Huân lúc này mới rốt cục có cơ hội mở miệng, "Tiết tiểu thư sao? Lãnh Tư Thần đang tắm, cô nếu có chuyện gì, chờ một lúc lại gọi tới a?"
"Cô là ai? Tôi biết rồi! Cô chính là ả đàn bà cướp chồng tôi!"
"Ây..." Hình như lời này không đúng logic lắm?
Cũng may, ngay lúc này cửa phòng tắm mở ra.
Hạ Úc Huân vội vàng đem điện thoại đưa cho Lãnh Tư Thần, "Lãnh Tư Thần, điện thoại của anh!"
"Ai gọi?" Lãnh Tư Thần một bên xoa tóc một bên hỏi.
"Chắc là Tiết Hải Đường..." Hạ Úc Huân trả lời xong liền tỏ ra việc không liên quan tới mình, quay lại trên giường ngồi.
Lãnh Tư Thần nghe vậy hai con ngươi nheo lại, cầm lấy điện thoại nhưng cũng không them ngó qua một cái trực tiếp ném lên đầu giường, ngay tiếp chân dài bước hai bước tiến tới gần chỗ cô.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip