chương 15: A xít
Tiếng đêm sau lắng đọng hơn sau 22h, Nhất Bác đang rất vui vẻ trong xe của Hàn Phong, tiếng huýt sáo véo von khỏi phải bàn tâm trạng kẻ đang thực hiện là vui vẻ thế nào, Hàn Phong kế bên không nhịn nổi
" Chú mầy ấu trĩ vừa thôi, có cần vui vẻ đến vậy không?"
" Anh không phải là em không biết đâu"
Nhất Bác vẫn líu lo phần mình, hôm nay nhìn Tiêu Chiến không có cảm giác xa cách, cậu vui dữ dội, lúc xẻ thịt còn nhìn cậu mỉm cười ôn nhu nữa, còn lúc rửa rau không cẩn thận chạm tay nhau, ôi cảm giác đê mê luôn nhưng Tiêu Chiến chỉ mỉm cười để cậu nghịch tay anh trong nước, càng nghĩ nụ cười càng đậm trên khóe môi.
" Làm gì không biết, 4 chữ " Tôi thích Tiêu Chiến" đã in con mẹ nó trên mặt chú mầy kia kìa" Hàn Phong không thể ngờ Nhất Bác lại có một bộ mặt như thế này nữa
" Ối! Em chưa nói mà, sao anh lại biết rồi" Nhất Bác không chịu
" Thể hiện rõ như ban ngày như vậy, kẻ khờ còn nhìn ra, anh mầy lại không phải kẻ khờ"
Tiếng xe một đường mất hút vào đêm đen. Nhất Bác về đến nhà thì Lý Như Yến cũng đã ngủ, cậu một hơi thở phào nhẹ nhỏm, tắm rửa sạch sẽ nhẹ nhàng bước lên giường... cậu đâu ngờ rằng phía sau lưng mình! Đôi mắt như cú đêm sáng long lanh đang lan tràn từng tia hận ý!
************
Cafe Tranh hôm nay buổi trưa khách vẫn ra vào như mọi khi, hôm nay lại có thêm Hàn Phong và bạn gái của Tiểu Hi, buổi trưa của họ cũng bình đạm trên tầng trên, sự vui vẻ hòa thuận như người một nhà, cảm giác rất ư là hợp nhau, ăn trưa xong Tiểu Hi kéo Tiểu Vũ ( bạn gái cậu ) vào phòng mình nghỉ ngơi. Trong khi Hàn Phong gác cả chân lên người Nhất Bác nằm ngặt nghẻo ở ghế sofa, Tiêu Chiến bảo hai đứa cứ vào phòng mà nằm nhưng Nhất Bác kiên quyết không đồng ý, ai biết được mưu đồ của cậu, cậu chỉ muốn mỗi cậu được đặt chân vào phòng ngủ của Tiêu Chiến thôi, dù Hàn Phong thân nhất với cậu cũng vậy, thực không may cho cậu chút tâm tư cỏn cọn này đều bị hai vị đại thần trước mắt nhìn thấu. Tiêu Chiến mỉm cười từ bỏ nói thêm, ánh mắt cưng chìu nhìn phía cậu, Hàn Phong ghét bỏ như nói " Ai thèm".
Đợi Nhất Bác chợp mắt tí, Hàn Phong mới nhích người lại xem bức tranh của Tiêu Chiến đang vẽ.
" Chiến ca vẫn vẽ đẹp như ngày nào, không bức nào không mang một linh hồn đẹp đẽ" Hàn Phong đi đến trước bàn lấy cốc nước cho Tiêu Chiến uống, rồi đứng chéo chân dựa trên cái tủ nhỏ gần đó mà xem Tiêu Chiến.
" Cũng vậy thôi, anh cảm thấy vẫn không tiến bộ lắm" từ lúc Nhất Bác đi vào lòng anh, các bức tranh anh vẽ đều mang màu sắc yêu thương sâu sắc, khắc họa một tình yêu đằm thắm da diết...
Bức tranh người con trai áo trắng đang đứng dưới khung cảnh thơ mộng vàng ươm giữa mùa hoa cải, từng đóa hoa được khác họa tinh tế, không gian bao trùm một màu lãng mạn, lưng hướng về một nơi xa xăm cách cả vườn hoa cải, cũng có thể tưởng tượng được gương mặt chàng là dạng gì hạnh phúc, hình ảnh người trong trai áo tía, nhỏ bé mờ xa đang ngoảnh đầu với tay lại vô cùng rạng ngời trong niềm vui bất tận... Bức tranh vẽ nên linh hồn của một chuyện tình đẹp đẽ, dù cách bao xa, nếu chúng ta chịu hướng về nhau thì đều sẽ tìm thấy được niềm hạnh phúc...
" Chiến ca, anh đang vẽ chuyện tình đồng tính sao?"
Tiêu Chiến chỉ mỉm cười
Hàn Phong vẫn nhìn chầm chầm vào bức tranh, như đang mường tượng hình ảnh người nào trong đấy " Chiến ca, anh nghĩ sao về tình yêu của hai người con trai với nhau?"
Tay của Tiêu Chiến vẫn lướt đều cây cọ mà đáp lại Hàn Phong
" Nghĩ sao là sao? Vốn dĩ con người tình cảm là cảm giác sâu nhất nơi trái tim, họ muốn dành cho ai, cho người nào là do trái tim quyết định, chứ giới tính quan trọng sao, cái mà tình yêu cần có là cảm giác rung động mãnh liệt khi ở bên người đem lại cảm giác ấy cho họ thôi, đã gọi là tình yêu thì làm gì có nguyên tắc, phân rõ rõ ràng ràng kia chứ"
" Nếu một người con trai yêu anh...? Anh có thể?"
" Nếu người ấy khiến trái tim anh, có cảm giác yêu thương... anh không ngại!" Tiêu Chiến nhìn thẳng vào đáy mắt Hàn Phong không một tia dao động.... anh cũng không hề giấu giếm niềm yêu thương anh dành cho Nhất Bác, Hàn Phong có biết thì thế nào..
Hàn Phong chỉ mỉm cười vui vẻ, ánh nhìn lướt nhẹ về người đang nằm trên ghế sofa đang say giấc kia.
Vẫn như mọi khi, đến giờ mọi người lại rủ nhau rời quán mà tiếp tục cho công việc của mình, Hàn Phong Nhất Bác đi chung, Tiểu Hi thì đưa bạn gái cậu ấy đi làm.
Tiêu Chiến nhìn mọi người rời đi, anh nhìn về bức tranh của anh chỉ còn thiếu thêm vài nét vẽ, thực ra tình yêu của anh và Nhất Bác nó giống như bức tranh trước mắt này vậy, chưa hoàn chỉnh, chưa toát lên được cái hồn cần có, nếu như Nhất Bác không biết vẽ tranh, anh tình nguyện thay em ấy vẽ nhiều thêm vài nét cho nó hoàn thiện hơn, nếu Nhất Bác cần anh đứng yên một chổ, anh hoàn toàn sẽ không kháng cự dời bước tiếp, nếu cậu sợ anh sẽ rời đi, anh sẽ trấn an cậu bằng những điều nhỏ nhất, đem ôn nhu mà lấp đầy sự sợ hãi trong tim cậu... đơn giản vì " Anh cũng yêu cậu, rất yêu".
*********
Đường phố tấp nập dưới chiều về, từng chiếc lũ lượt lướt qua nhau để kịp giờ tan sở, một ngày của mấy hôm sau đó Tiểu Hi được sếp cho nghĩ sớm, cậu chạy xe đến đón Tiêu Vũ tan làm, cô gái có nụ cười tỏa nắng, đang loay hoay được người yêu cài cho chiếc nón bảo hiểm, cả hai vui vẻ với nhau, giữa lúc chuẩn bị lên xe để đi thì từ phía xa có hai thanh niên chạy xe mô tô phân khối lớn, ngừng lại hùng hổ tiến về phía họ, chiếc chai trong tay người thanh niên kia chứa chất lỏng trong suốt không màu, Tiểu Hi trong lòng có dự cảm xấu, ôm cả mặt Tiểu Vũ và mình sát lại với nhau trước khi chất lỏng gợn người kia được hắc lên người họ...
Tiếng thét đau đớn của Tiểu Hi gây chú ý người xung quanh, hai chàng trai cũng nhanh phóng lên xe tẩu thoát, cổ và lưng Tiểu Hi bị axit tưới lên bỏng rát kinh khủng, cậu lăn trên đường để giảm bớt nỗi thống khổ đang ăn mòn từng thớ thịt, đau đớn cuộn trào như nghìn dao lăng trì, Tiểu Vũ không bị sao hết trong sự bảo vệ của Tiểu Hi, nhưng nhìn Tiểu Hi đau đớn giẫy dụa nước mắt cô cũng đầm đìa kêu gào khổ sở.
Tiêu Chiến được tin chạy đến bệnh viện, Hàn Phong và Nhất Bác cũng đến theo, Tiểu Hi đang trong phòng phẩu thuật trong khi Tiểu Vũ nước mắt rơi không ngừng kể lại sự việc kinh khủng vừa qua, Nhất Bác trình báo chuyện đó cho cảnh sát điều tra, Hàn Phong cũng theo thế giới ngầm mà dò xét...
Những ngày sau đấy Tiêu Chiến, Tiểu Vũ thi nhau chăm sóc cho Tiểu Hi, ở Lý Thị cũng nói rõ nguyên nhân mà xin nghĩ phép!
*************
Lý Như Yến khuôn mặt bừng bừng sự giận dữ khi nhận cuộc gọi của người cô sai đi tạt axit Tiểu Vũ gọi đến, cậu ta nói Tiểu Vũ được một người bạn che chở nên axit văng hẳn trên người của người kia, càng làm cô điên tiết..... " Hồ ly tinh xem như số cô may" Cô nghiến răng nghiến lợi mà nói
Cô vốn cho người theo dõi Vương Nhất Bác 24/24, địa điểm Vương Nhất Bác hay đến ngoài nhà và công ty thì chỉ có cafe Tranh, mà cô gái kia mỗi ngày đều chạy lên ở tầng trên, Nhất Bác cũng một đường thẳng tầng trên mà đến, ở đấy đến tận giờ làm mới đi, dù là có Hàn Phong ở đấy, nhưng chuyện gì sẽ phát sinh làm sao cô biết được, "thà giết lầm còn hơn không bỏ sót" đó là suy nghĩ của cô sau khi thông tin kẻ bám đuôi đã báo lên, cô cho người điều tra Tiểu Vũ. Tiểu Vũ không đẹp xuất sắc nhưng cũng là một dạng thanh tú đáng yêu hoạt bát, dễ thương, nó khác hẳn cô một người kiêu sa, quyến rũ, mà những thứ trong thuần Tiểu Vũ có, lại chẳng tìm được một chút xíu nào từ cô, ghanh ghét đố kỵ nổi lên. Cô âm thầm phải quyết định hủy khuôn mặt kia, để coi Nhất Bác làm thế nào mà coi trọng đây? Lòng cô từng phát thệ " Tất cả người Vương Nhất Bác chú ý cô sẽ không bao giờ để ai yên, cô không có được Vương Nhất Bác, kẻ khác đừng có mơ..."
Linh hồn cô bây giờ từng chút bị ác quỷ tha hóa, từ khi xác nhận một điều Nhất Bác có người khác bên ngoài, thì lòng oán hận, sự độc ác của cô càng thể hiện rõ ràng, người ta bảo độc nhất là lòng dạ đàn bà thực chẳng sai, cô cười giễu cợt... " Tôi xem anh tiếp theo nữa sẽ thế nào?" Nụ cười nữa miệng, trong bóng tối che khuất nữa khuôn mặt, chỉ còn ánh lên sự thù hằn xẹt qua ánh mắt bén nhọn.....
Lý Như Yến đến Lý thị tìm Lý Hoài để xem kết quả cuộc nói chuyện trước của hai người thế nào, một đường từ sảnh lớn vào cô loáng thoáng nghe được chuyện Tiểu Hi bị tạt axit, biết được Tiểu Hi là cấp dưới của Lý Hoài cô dứt khoát công báo tư thù kẻ đã phá hoại kế hoạch của cô, buộc Lý Hoài đem Tiểu Hi đuổi việc, cô lại gây áp lực trực diện bắt Lý Hoài trong thời gian ngắn nhất phải triệt để gây rắc rối tuyệt đối cho Vương Thị, cô không thể chờ được nữa rồi....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip