Phần 35

》》》 Góc cảnh báo. Mấy em nhỏ né né phần này ra nhe. ❌

Tui hông có chịu trách nhiệm cho sự tò mò của mấy cô đâu à.
Tui thích gì viết nấy thôi. ☺☺

Vương Nhất Bác nghe máy, giả vờ nói giọng lạnh lùng.

" Tôi đây...có chuyện gì?"

" Lâu như vậy rồi, vẫn chưa hết giận sao?"

Vương Nhất Bác lại giả vờ vô tội nói.

" Giận? Không phải anh mới là người giận sao?"

" Tôi không có, tôi nghĩ là cậu giận, mấy ngày qua để cho cậu thời gian bình tĩnh lại, nếu cậu vẫn chưa hết giận, thì thôi vậy..."

" Nè, chờ một chút..."

Nghe Tiêu Chiến nói chuẩn bị tắt máy, cậu đã vội ngăn anh lại, Tiêu Chiến bên kia khẽ cười thầm.

" Không phải anh nói anh không có thời gian sao?"

" Tôi chỉ nói là không có nhiều thời gian dành cho cậu, chứ không phải là hoàn toàn không dành thời gian cho cậu, cậu lúc đó cứ như muốn giết người thật sự đấy, hoàn toàn không nghe loạt tai những gì tôi nói, bây giờ bình tĩnh lại rồi, có nhớ ra hay chưa?"

" Anh thật sự không biết vì sao hôm đó tôi giận dữ như vậy sao?"

" Đừng nói là cậu...nhìn thấy tôi cùng Dĩnh Dĩnh..."

Tiêu Chiến tùy tiện đoán bừa. Vậy mà đúng thật.

" Đúng là như vậy..."

Anh nghĩ rồi cười thầm.

" Vương Nhất Bác...cậu ghen sao?"

Vương Nhất Bác không chối bay chối biến như những lần trước nữa mà thẳng thắn thừa nhận với anh. Cậu hằn giọng nói.

" Đúng...tôi ghen...thì sao? Tôi không có quyền ghen sao?"

Tiêu Chiến vừa tưởng tượng ra bộ dạng của Vương Nhất Bác lúc này vừa vui trong bụng. Anh an ủi cậu bằng cách nhượng bộ.

" Được Được, cậu tất nhiên là có, là tôi sai, để chuộc lỗi, hôm nay sẽ tự tay nấu một bữa thật ngon chiêu đãi cậu, tan làm đến nhà tôi đi..."

Vương Nhất Bác cũng vui như mở cờ trong bụng. Giờ phút này đối với Vương Nhất Bác còn có món ăn nào ngon hơn Tiêu Chiến.

Cậu đồng ý ngay lặp tức, hết giờ làm liền lái xe thật nhanh đến nhà anh.

Tiêu Chiến cũng vừa mới ghé qua siêu thị gần nhà mua nguyên liệu, vào nhà đặt nguyên liệu xuống bếp đã nghe tiếng chuông cửa, Vương Nhất Bác không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Vương Nhất Bác vào nhà, cửa vừa đóng lại đã áp lấy phía sau Tiêu Chiến vừa hôn vừa sờ soạng khắp người anh.

" Thật sự nhớ anh sắp phát điên rồi."

Tiêu Chiến xoay người lại, đem hai tay quàng qua cổ cậu, âu yếm nhìn cậu nói.

" Vương Nhất Bác, tôi còn chưa tắm đấy..."

Vương Nhất Bác lại cuối xuống hôn anh, sau đó hôn tới vành tai anh rồi thì thầm.

" Cùng nhau tắm đi..."

Chưa đợi Tiêu Chiến đồng ý, cậu đã nhanh tay cuối xuống đem anh bế vào phòng tắm.

Vương Nhất Bác nhanh tay lẹ chân cởi hết quần áo của Tiêu Chiến ra, anh ở trước mặt cậu một thân trắng ngần, cái eo thì nhỏ không cần bàn tới. Vương Nhất Bác nhịn không nổi nuốt xuống từng ngụm, yết hầu to lớn nơi cổ cũng chạy lên chạy xuống không ngừng, bị Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm, Tiêu Chiến xấu hổ xoay mặt đi hướng khác. Vương Nhất Bác liền tiến tới, áp tay lên mặt anh bắt anh phải đối mặt trực diện với cậu.

" Anh ngại cái gì? Không phải đều nhìn thấy hết rồi sao?"

Tiêu Chiến vô thức bị đỏ mặt, không biết lúc trước như thế nào, nhưng hiện tại ở trước mặt Vương Nhất Bác một thân lõa lồ như vậy khiến anh cảm thấy mình khá thảm, nhưng biết làm sau khi chính miệng anh đã nói sẽ chuộc lỗi với cậu, giả dụ như từ chối Vương Nhất Bác, không khéo cậu ta lại nổi cơn giận, vậy thì còn thảm hơn bây giờ gấp ngàn lần.

Lúc anh đang miên man suy nghĩ thì Vương Nhất Bác đã cởi sạch quần áo của mình một cách nhanh chóng, anh còn chưa nhìn kĩ một lượt người trước mặt, cậu đã tiến tới quấn lấy eo anh, ghì cổ anh đến mà hôn cuồng nhiệt. Không phải nói là đi tắm sao? Bây giờ là đang làm cái gì a...

Chẳng những vậy, Vương Nhất Bác hôn như muốn nuốt sạch anh vào trong bụng, hôn như thể sợ anh một giây sau sẽ chạy mất, cậu hôn qua một lượt từ trên xuống dưới khiến thân thể anh hiện ra những vết đỏ trông cứ như bị bệnh truyền nhiễm.

Vương Nhất Bác hôn rất tự nhiên dù trước đó anh đã bảo mình vẫn chưa tắm. Thật sự là hết nói nỗi cậu ta. Anh hiện tại có cản cũng không được.

" Vương Nhất Bác cậu làm cái gì a..."

Lúc anh nhận ra thì đã quá muộn, phân thân đã nằm gọn trong miệng của Vương Nhất Bác. Cậu ta mặc kệ anh ở trên miệng không ngừng luyên thuyên, chỉ tập trung làm việc cậu ấy muốn làm, tốc độ không nhanh không chậm, kĩ thuật lại vô cùng khéo léo, một chút cũng không bị chạm vào răng cậu, Vương Nhất Bác thành công ngăn cản những lời càm ràm của anh mà thay vào đó bằng những tiếng kêu khe khẽ.

Chỉ là khe khẽ thôi nhưng nghe đúng thật là sự mị hoặc chết người. Mà cái người này, hiện tại đang muốn làm anh đến chết, và cũng tình nguyện chết trong hạnh phúc với anh.

Chỉ với màn dạo đầu mà Tiêu Chiến đã sắp không nhịn được, anh trong lúc sắp đạt khoái cảm cao nhất vì sợ mình làm dơ miệng Vương Nhất Bác nên cố gắng đẩy cậu ra, cuối cùng cũng đẩy được, Vương Nhất Bác không cam tâm lấy tay mình chặn lại dịch thể màu trắng đục vừa ấm vừa nóng của anh, đoạn đứng dậy, đem anh xoay người áp vào tường, từ phía sau dùng những ngón tay vừa có được chất dịch trơn mượt tiến sâu vào trong hậu huyệt. Tiêu Chiến kêu lên một tiếng rõ đau. Nấc nghẹn từng chữ.

" Vương Nhất Bác...nhẹ ...nhẹ...một chút không được sao ?"

Vương Nhất Bác vừa đem ngón tay thứ hai đi vào vừa thì thầm nói vào tai anh.

" Cho anh nhớ, sau này trước khi đụng chạm thân mật với người nào, tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy, nếu không...một chút cũng không nhân nhượng..."

Dứt câu ngón tay thứ ba đã thành công tiến vào.

" A...Vương Nhất Bác...đau chết tôi rồi... "

Tiêu Chiến tự cầu nguyện cho mình, hy vọng Vương Nhất Bác một phút mềm lòng sẽ thủ hạ lưu tình với anh, Tiêu Chiến lúc này thật nhìn không ra gì, từng tuổi này còn bị một tên nhỏ hơn mình sáu tuổi khi dễ đến thế này, không biết giấu mặt vào đâu cho kĩ nữa.
Hai tay anh bấu chặt vào tường hưởng ứng những đợt ra vào của ngón tay Vương Nhất Bác, lúc này đã khá dễ chịu hơn rồi, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên của hai người. Vương Nhất Bác còn tỏ ra rất thành thạo trong việc xác định trọng điểm nữa.
Cậu ta vào một lần liền tìm ra điểm nhạy cảm của anh, giống như đã quen thuộc với mọi ngõ ngách trên người anh vậy.

Đột nhiên trống trãi, rồi đột nhiện bị trướng đến khó thở, Vương Nhất Bác không nói không rằng rút tay ra rồi đem thứ khác tiến vào, cậu lúc này áp sát người anh, hôn vào sau gáy anh một cách mất kiểm soát, phần dưới cũng không ngừng động.

" Vương Nhất Bác...chậm...chậm chút được không...sao lại lớn như vậy a..."

Vương Nhất Bác đột nhiên gồng mình đẩy một cái thật mạnh.

" Aaaaa..."

" Đều không phải tại anh sao?"

Cảm giác của Tiêu Chiến lúc này không biết là gì nữa, nói đúng hơn là hỗn tạp, vừa đau vừa thích thú, vừa xấu hổ vừa ham muốn.
Anh thật sự là chọc điên Vương Nhất Bác rồi.

Đến khi Vương Nhất Bác thỏa mãn đem hết dục vọng dồn một lượt tất cả vào người anh, mới rã rời gục xuống vai anh, vẫn tư thế đứng áp sát vào tường. Tiêu Chiến một thân rã rời, eo như sắp gãy làm đôi, vậy mà Vương Nhất Bác còn lười nhác không chịu đem thứ kia ra khỏi người anh.

" Vương Nhất Bác, bây giờ tắm được hay chưa ?"

Vương Nhất Bác lại hôn chùn chụt lên cổ lên vai anh, thứ to lớn kia hình như lại biểu tình nữa rồi.

" Muốn tắm sao, được thôi..."

Vương Nhất Bác tạm thời dời anh ra, nắm tay anh đi đến bên bồn tắm, xả nước, cậu trước tiên bước vào trong, Tiêu Chiến phấn khởi trong lòng, cuối cùng Vương Nhất Bác cũng lương thiện được một chút rồi. Anh tự nguyện bước vào cùng.

Một giây sau suy nghĩ tốt của anh cho Vương Nhất Bác liền chấm dứt, cậu ta vậy mà lại mạnh bạo kéo anh ngồi lên đùi cậu ta, vừa vặn hai chân dang rộng quấn lấy hông cậu ấy, nước văng tung tóe khắp nơi, Vương Nhất Bác không nói không rằng đem phân thân tiến vào. Vì là tư thế ngồi, nên sâu không thể nào sâu hơn nữa. Anh vì quá bức bách liền vòng tay siết chặt cổ cậu ấy, bạo gan cắn lên vai Vương Nhất Bác một cái. Vậy mà cậu ta hình như không có đau chút nào cả.

" Bảo bối, anh động đi..."

" Cái...cái...gì a...tôi..."

Mông của anh sớm đã được hai bàn tay to lớn của Vương Nhất Bác nâng đỡ, anh đúng là chạy trời không khỏi nắng. Vô thức làm theo sự điều khiển của cậu ấy. Tiêu Chiến anh minh thần võ tỉnh táo mỗi ngày biến đi đâu mất rồi, chỉ còn lại một con mèo ngoan ngoãn nghe lời đang ngồi trong lòng Vương Nhất Bác, chiều đến hư cậu ấy rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip