Phiên ngoại 3: Nhật ký của Vương Nhất Bác
2019/05/05
“Hôm nay tôi gặp được một người kì lạ, trong lúc đang hút thuốc trước cửa nhà. Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người quan tâm đến chuyện của người khác nhiều hơn anh ta. Một vết thương nhẹ ở đầu gối do chiều nay đua moto bị quét sàn, cũng bị vị hàng xóm này coi như một vết thương lớn, còn nữa, chỉ là hút một điếu thuốc vậy mà lại bị mắng một trận.
Được anh ta mời một bữa cơm mà tôi lại là người không thể ăn cay, thế nhưng vẫn phải cố gắng nuốt vào, đã vậy lúc giúp anh ta còn bị mắng thêm một trận nữa. Thì từ nhỏ đến lớn tôi đâu có phải động vào bếp, không phân biệt được nồi và chảo cũng đâu phải chuyện mất mặt gì.
Nghe anh ta nói thì anh ta là một bác sĩ, năm nay 28 tuổi. Nhưng nhìn mặt thì khá trẻ, nhìn không ra một người đã sắp 30 tuổi.
Đúng là một vị hàng xóm kì lạ.”
*****
2019/06/28
“Tôi bị động lòng rồi, một người mới gặp một tháng đã khiến tôi động lòng rồi, là vị hàng xóm của tôi.
Trước đó, chúng tôi thường hay hẹn nhau đi ăn, anh ấy giúp tôi thay băng, rửa vết thương, anh ấy là người duy nhất kể từ khi mẹ qua đời quan tâm tôi nhiều đến vậy, anh ấy cũng là người đầu tiên khiến tôi cảm thấy nụ cười của anh ấy rất giống mẹ, dịu dàng đến rung động trái tim của tôi.
Vì xảy ra sự cố mà tôi có lỡ hôn anh ấy, đây là nụ hôn đầu của tôi, ngượng ngùng cũng đúng thôi, vậy mà lúc anh ấy nói chỉ là sự cố không để ý, khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Cũng may là tôi có thể thoải mái bắt chuyện lại với anh. Tiêu Chiến đang đi công tác, vì anh mà gần đây tôi đang theo chị Phương học nấu ăn, đợi khi anh về nhất định có thể thưởng thức tay nghề của tôi.”
*****
2019/08/05
“Người đàn ông mà tôi thích hóa ra lại có bạn gái.
Vào ngày sinh nhật của bản thân lại nhận được một tin tức bất ngờ như vậy, thật sự tôi không biết bản thân nên làm gì vào lúc này.
Vốn dĩ ngày hôm qua muốn cùng anh đón sinh nhật, cuối cùng thì tất cả đều bị hủy bỏ. Rốt cuộc thì học nấu ăn xong để làm gì? Rốt cuộc chờ đợi để làm gì? Tính toán mọi kế hoạch chu toàn để làm gì?
Tiêu Chiến, em nên từ bỏ phải không?”
*****
2019/08/25
“Người phụ nữ bên cạnh anh không đơn giản như tôi nghĩ, nhưng nếu đã chủ động cho tôi cơ hội thì tôi chắc chắn sẽ tự mình nắm lấy. Tôi có thể cảm nhận được bác sĩ Tiêu rất quan tâm tôi, rất lo lắng cho tôi.
Khi nụ hôn bất ngờ thứ hai xảy ra ở nhà riêng của tôi, tôi thấy anh đỏ mặt, cái dáng vẻ ngượng ngùng ấy càng khiến tôi thích anh nhiều hơn nữa.
Mấy ngày nay vì giải đấu sắp bắt đầu nên không thể đi gặp anh được. Vậy mà người này lại chủ động mang cơm đến chỗ luyện tập muốn chiếu cố cho tôi. Chỉ vì tôi nói không thích anh mua đồ ăn cho cả hội đua mà sau hôm đầu tiên đến thăm anh chỉ đỗ xe bên ngoài rồi đợi tôi ra.
Cảm giác giống như là cả hai chúng tôi đều đang yêu đương vụng trộm ấy. Tôi rất thích cảm giác này.”
*****
2019/09/10
“Không biết có phải do tôi quá chăm lo cho anh khiến anh cảm thấy tôi rất phiền phức không? Trước giờ tôi chưa từng quan tâm ai nhiều như vậy, nhưng anh lại ở trước mặt mọi người hất đổ toàn bộ đồ ăn tôi vì anh mà chuẩn bị, ở nơi đông người như bệnh viện mà quát lớn ba tiếng Vương Nhất Bác.
Cảm giác của tôi khi đó là sững sờ, là tức giận trong lòng. Tôi lo lắng cho anh, yêu thương anh mà làm những việc ngu ngốc nhất, những việc mà cả đời này tôi chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ làm. Cuối cùng chỉ bị anh coi như một đống phiền phức.
Nhưng tôi lại cũng rất đau lòng, cứ mỗi lần nghĩ đến anh là tim tôi đau nhói. Từ bé đến lớn tôi chưa từng yêu thích ai nhiều như anh, cũng chưa có ai từng chủ động nói chuyện, chia sẻ với tôi nhiều như anh, cũng không có ai nhìn tôi mà nở một nụ cười ngọt ngào như anh, cũng không có ai lo lắng cho tôi nhiều như anh kể từ khi mẹ qua đời. Là anh đem tôi lôi khỏi vỏ bọc của bản thân, là anh hứa sẽ chiếu cố tôi, mà giờ anh lại bỏ rơi tôi.
Vương Nhất Bác, mày thật thảm hại…”
*****
2019/09/25
“Bác sĩ Tiêu, tôi nhớ anh.
Hôm nay, anh cùng người đàn ông tên Lưu Minh Kiệt đến sân đua. Vào thời điểm nhìn thấy anh, tôi mới biết bản thân mình đã thua rồi, thua trước anh rồi. Thực sự muốn chạy đến ôm anh, muốn nói với anh rằng anh gầy đi rồi, nhưng tôi có tư cách gì? Trong mắt anh bây giờ tôi vốn chỉ còn là một người xa lạ.
Nghe anh Thành nói anh muốn thế chấp căn hộ của anh để vay tiền. Sao anh có thể có ngốc như vậy? Người đàn ông kia có đáng để anh làm như vậy không chứ hả, rốt cuộc thì người đàn ông đó chiếm vị trí như thế nào trong lòng anh?
Nếu có thể, tôi chắc chắn sẽ ngăn cản anh, chắc chắn sẽ không để anh đem căn hộ kia đi thế chấp, vì Lưu Minh Kiệt không xứng với anh.”
*****
2019/09/30
“Còn gì sung sướng hơn khi tôi biết rằng Tiêu Chiến, bác sĩ Tiêu của tôi cũng thích tôi. Cả cô gái mà tôi vốn tưởng rằng đó là bạn gái anh nhưng hóa ra lại là em gái. Tôi nhất định sẽ phải tính sổ với Hân Di và Lý Tuấn, còn dám lừa tiền của tôi. Cũng may là Hân Di đã giúp tôi cùng cho Lưu Minh Kiệt một trận nhớ đời, tin rằng anh ta sẽ không bao giờ dám đụng đến bác sĩ Tiêu của tôi.
Tuy nhiên, chắc sẽ không có ai xui xẻo như tôi, đang hôn người ta còn bị mẹ người ta bắt tại trận, sau đó còn ăn nói linh tinh, khiến Tiêu Chiến bắt đầu trêu chọc tôi.
Anh nói mẹ biết chuyện của cả hai còn gọi cả ba anh đến Bắc Kinh, sắp được gặp ba mẹ anh, có một chút hồi hộp, dù gì thì tôi cũng rất mong chờ được chính thức ra mắt bố mẹ của anh và cô em gái thích đóng vai người yêu của anh.”
*****
2019/10/25
“Giữa tôi và bác sĩ Tiêu có lẽ là có một mối lương duyên từ trước, ba của tôi và mẹ của anh là thanh mai trúc mã từ nhỏ, đến khi mẹ Tiêu kết hôn cùng ba Tiêu cả hai mới chuyển về Trùng Khánh – quê hương của ba Tiêu để sinh sống, sau đó một thời khi gia đình tôi chuyển sang Đức, hai người họ mới mất liên lạc.
Đặc biệt trước đây mẹ Tiêu cùng ba của tôi còn cùng tham gia trong một câu lạc bộ trượt ván. Biết được những điều đó khiến tôi cảm thấy rất mới mẻ, mẹ Tiêu cũng cho tôi một cảm giác rất khác biệt, thật sự không thể ngờ tới, vì nhìn mẹ Tiêu rất nghiêm khắc, nhưng sâu trong đó thì lại vô cùng cá tính. Tính cách của mẹ Tiêu rất hợp với một đứa *con rể tương lai* như tôi.
Ba Tiêu thì hơi theo hướng nghệ thuật, cũng trầm ổn hơn so với người ba của tôi. Người đàn ông của tôi được gia đình nuôi dạy đến mức tốt nhất, trong mắt tôi, anh là người hoàn hảo nhất, tốt đẹp nhất. Tôi muốn bảo vệ anh, cũng muốn được nhận sự chiếu cố từ anh. Tôi yêu anh.”
*****
2022/10/04
“Nhìn bức thư với rất nhiều chữ mà tôi muốn nói với bác sĩ Tiêu, làm cho tôi cảm thấy rất mãn nguyện.
Mọi thứ cho lễ cầu hôn đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Đến cả hôn lễ tôi cũng đã lên kế hoạch đầy đủ, chỉ cần một cái gật đầu từ anh nữa thôi.
Không biết bác sĩ Tiêu có giận tôi không, một tuần nay vì muốn tăng thêm phần kịch tính cho lễ cầu hôn mà tôi đã có lơ anh đi. Chưa bao giờ tôi thấy anh chủ động nhiều hơn lúc này, mọi khi phải cố dụ dỗ mới có thể cùng anh ở trên giường dây dưa, vậy mà mấy hôm nay người yêu ở trên giường dụ dỗ, còn tôi phải cố tỏ ra bình ổn và lạnh nhạt.
Chỉ cần mai nữa thôi, đến lúc đấy sẽ không nhẫn nhịn nữa. Còn nhịn nữa chắc chắn tôi sẽ tiêu đời.”
*****
2022/11/06
“Chúng tôi kết hôn rồi. Người đàn ông tôi yêu cuối cùng cũng mãi mãi chỉ thuộc về mình tôi.
Năm tháng sau này, chúng tôi cùng vui cùng buồn, cùng nắm tay nhau đi hết quãng đời còn lại. Chỉ cần bên anh có tôi, bên tôi luôn có anh, sẽ chẳng có điều gì ngăn cản được tình yêu, tình thương chúng tôi dành cho nhau.”
*****
Bonus đặc biệt về lá thư cầu hôn của chàng trai nhà họ Vương.
“Bác sĩ Tiêu,…
Kể từ khi chúng ta biết nhau đến giờ đã là tròn 3 năm 5 tháng, không phải là một con số dài khiến anh có thể an tâm gả cho em có phải không?
Lần đầu tiên gặp anh, trong suy nghĩ của em anh là một người kì quặc thích quan tâm đến việc của người khác. Nhưng cũng vì thế mà em lại bị cảm động, thời gian chúng ta gặp nhau cứ nhiều lên, anh cùng em ra ngoài ăn tối, đều đặn nhắc em phải bôi thuốc nếu không thì sẽ phải từ bỏ chuyện đua xe sớm.
Anh là người đầu tiên nghe em thao thao bất tuyệt từ đầu đến cuối về Rossi, là người đầu tiên nghe em nói về những vấn đề không thuộc về lĩnh vực của anh, là người đầu tiên khiến em muốn mở lòng mình ra sau những ngày mẹ qua đời, ba bận rộn và không một ai quan tâm đến em.
Anh không có nhiều bạn bè sau những ngày tháng ở Mỹ và trở về Trung Quốc, em không có bạn bè vì em không chịu mở lòng mình ra với những người xung quanh,…cứ thế chúng ta trở thành bạn bè thân thiết.
Rồi em bắt đầu rung động, không phải là thứ tình cảm anh em ruột thịt, cũng không phải là tình bạn bị cảm động, em thích anh, em yêu anh. Chỉ cần nhìn anh cười em cũng cảm thấy vui vẻ theo, mỗi lần anh ở trước mặt em liếm môi, thật sự muốn lao đến và gặm cắn lên môi anh.
Thời gian đầu tiên chúng ta xa nhau kể từ quen biết là một tháng khi anh đi công tác, em vì anh đã theo chị Phương đi học nấu ăn, muốn chăm sóc anh, muốn anh sẽ từ từ sẽ nhận ra được tấm lòng của em, sau đó sẽ bị làm cho cảm động, đến khi đó anh cũng sẽ yêu em. Vậy à người tính không bằng trời tính, Tiêu Hân Di – nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cũng là cô em gái yêu quý nhất của anh xuất hiện rồi nhận mình là bạn gái của anh. Anh có biết tin tức đó đến với em đột ngột lắm không? Em còn chưa chuẩn bị tinh thần kịp đâu anh.
Yêu anh, em đã làm những chuyện rất ngốc, em muốn anh là của riêng em, chỉ riêng em thôi, nên chẳng ngại ngần muốn cướp đàn ông từ tay một người phụ nữ, anh có thấy buồn cười không?
Rồi khi phát hiện ra anh cũng thích em, em rất vui vẻ, rất hạnh phúc. Rất muốn công khai cho cả thế giới biết rằng anh là người đàn ông của em, đừng ai có ý định cướp anh khỏi tay em.
Tuy em ít hơn anh 6 tuổi, nhưng em không trẻ con, anh có thể yên tâm giao bản thân mình cho em có được không? Có em ở đây bảo vệ anh, sẽ không ai có thể làm tổn thương anh. Em có nhà, có xe, có thể làm tốt ở trên giường, cũng có thể xuống được phòng bếp, chắc chắn sẽ có thể thỏa mãn anh.
Em biết công việc của anh rất bận rộn, thường xuyên tăng ca ở bệnh viện, nhưng em không ngại, vì em yêu anh, em có thể nấu cơm, tuyệt đối sẽ không để anh phải đói đến đứng không vững, tuyệt đối sẽ không giống mấy người chồng khác vì bà xã của mình bận rộn mà càu nhàu, ngoài ra em sẽ tự nguyện giao hết tài sản của mình cho anh, đảm bảo không ra ngoài tụ tập bạn bè. Anh có thể yên tâm giao bản thân mình cho em, để anh trở thành tài sản to lớn nhất và duy nhất của em.
Chúng ta trở thành người một nhà anh nhé?
Dành trọn một đời yêu anh.
Nhất Bác của anh.”
~ TOÀN VĂN HOÀN ~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip