Chương 11 : Quá Khứ Tối Tăm

Ánh mắt Sa Hòa Tiên nhíu mạnh lại , đôi mày cũng vì thế mà cong theo . Đã 1 ngày trời nó ngủ trên giường bệnh rồi , Sa Hòa Tiên mở mắt ra nhìn xung quanh . Bắt gặp hình ảnh La Tiểu Nha đang ngồi trên ghế đối diện mình cách đó khoảng 2m đang mở khay cháo nóng hổi ra cùng ánh mắt khá mong đợi :

" con nhỏ ngu ngốc ..."_ Sa Hòa Tiên mấp máy môi ánh mắt đọng 1 lớp sương , cánh tay đang được băng bó vô thức siết chặt lại .

" Sa Hòa Tiên ! Sa Hòa Tiên... Cậu tỉnh rồi à ? Có còn đau không ? "_ La Tiểu Nha khá mừng chạy đến cạnh giường của Sa Hòa Tiên chống 2 tay hỏi .

Sa Hòa Tiên quay mặt vào góc khuất ánh mắt La Tiểu Nha , nó lặng lẽ rơi vài giọt nước mặn chát xuống miệng mình , La Tiểu Nha không hỏi nữa chạy đến chỗ bát cháo bưng tới cho nó ăn .

" Tao không cần ! "_ Sa Hòa Tiên cố gượng dậy khi cô đưa tay ngụ ý đỡ nó dậy . Dùng hết sức mới có thể ngồi dậy tựa lưng vào tường , ít nhất phải giữ lại chút sỉ diện cho bản thân trước mặt cô chứ .

" Tay cậu bị thương hơi nặng , nhưng có lẽ không sao ... Chân thì nứt xương còn lại thì điều ổn "_ La Tiểu Nha nói 1 tràng rồi múc muỗng cháo thổi nguội đưa lên trước mặt nó .

" Cút đi ... Tao không cần mày quan tâm "_ Sa Hòa Tiên lườm muỗng cháo rồi đưa ánh mắt đầy sự hăm dọa nhìn cô .

" Em không ăn gì sẽ không uống thuốc được đâu ! Đừng bướng nữa em đang bị thương rất nặng đấy "_ Nam bác sĩ cau mày nhẹ nhìn Sa Hòa Tiên bước vào 1 cách điềm đạm .

• BRỪ BRỪ •

" Đợi chút ! Tôi có điện thoại "_ La Tiểu Nha nói rồi chạy ra ngoài nghe điện thoại với tâm trạng khá phấn khích .

" Tôi muốn về nhà ! "_ Sa Hòa Tiên nhìn bác sĩ sau đó cố ôm tay gắng ngồi dậy .

Nó suýt ngã xuống đất thì được nam bác sĩ nọ đỡ lên , dìu quay lại giường , anh ta thở dài nhìn bộ dạng nhăn mặt cắn răng vì đau của Sa Hòa Tiên bây giờ mà lắc đầu ngán ngẫm .

" Em không chăm sóc tốt cho bản thân thì cũng nên nghĩ đến cảm giác của cô bạn ban nãy chứ ! Con bé đã chăm sóc em từ chiều qua đến giờ ... Tận khuya lúc đi ngang qua tôi thấy em ấy gục gật trên bàn vì trông em sáng sớm mở mắt ra đã đến căn tin mua cháo chờ em thức , em nên thấy may mắn vì có được người bạn như thế đi ... Thuốc đây em cứ uống 2 lần trong hôm nay , khi nào lành hẳn tôi sẽ cho giấy xuất viện thôi "_ Nam bác sĩ nói 1 tràng khiến nó như chết lặng , sự độ lượng của La Tiểu Nha thực sự khiến nó như thay đổi cách nhìn về cô rồi . Anh đặt thuốc trên bàn , có ghi rõ từng loại giúp gì , sau đó vỗ vai nó rời đi .

.
.
.

" Nhaaaa ~ năn nỉ mày đó Trần Tiểu Hy ! Vào bệnh viện chăm giùm tao đứa bạn này với , tuy hơi nóng nảy nhưng tao không biết nhà với người thân nó nên đến giờ chưa liên lạc được ... "_ La Tiểu Nha nói qua điện thoại

" Yên tâm ~ tiền viện phí bà đây đóng hết rồi , mày chỉ trông giúp tao 1-2 hôm thôi ... Vậy nhé ... Yêu mày ghê "_ La Tiểu Nha mừng quýnh rồi nhảy lên . Sau đó tắt điện thoại bỏ vào túi áo chạy vào phòng .

• Cạch ~ •

" Tôi có việc phải đi 1 chút ... Khoan ~ cậu đã ăn hết cháo rồi ư ? Tốt lắm ! Tôi sẽ lấy thuốc giúp cậu nhé "_ La Tiểu Nha cười tươi hài lòng nhìn tô cháo đã hết trước mắt mình .

" Cút ... Tao muốn yên ! Tao sẽ tự uống thuốc khi muốn "_ Sa Hòa Tiên gác tay lên mắt nói .

" Thế ... Cậu gọi ba mẹ cậu vào chăm cậu được không ? Tôi có việc tầm 1-2 ngày sẽ quay lại "_ La Tiểu Nha

" Ông bà già tao á ? Hừm ... Chết hết rồi ... Giờ mày xéo đi cho tao nhờ "_ Sa Hòa Tiên

" X....xin lỗi ! "_ La Tiểu Nha gượng gạo nói vì cảm thấy tội lỗi khi nhắc đến nỗi đau của Sa Hòa Tiên .

" BẬN THÌ CÚT XÉO ĐI ! MÀY LẮM MỒM TAO CHO 1 VẢ BÂY GIỜ !!! "_ Sa Hòa Tiên gằn giọng , tâm trạng có chút khó chịu .

" Đ...được rồi ! Tôi có nhờ người đến chăm sóc cậu ... 2 người đừng gây chuyện ở đây nhé "_ La Tiểu Nha nói rồi cũng quay gót rời đi .

Chiều đó ~

" Con nhỏ này ! Sáng nay không thấy đi học , giờ thì nhờ mình đi coi nom người bệnh ... Chả hiểu nó nghĩ cái gì nữa "_ Trần Tiểu Hy bước vào bệnh viện tay bỏ vào túi quần xăm xăm đi vào trong .

" Nó nói là phòng 202 khoa ... "_ Trần Tiểu Hy mở cửa phòng nhìn vào .

• Cạch ~ •

Thấy Sa Hòa Tiên , Trần Tiểu Hy đứng khựng 5s . Sa Hòa Tiên cũng ngây ra khi thấy Trần Tiểu Hy đang đứng trước cửa nhìn vào . Cảm giác của 2 đứa lúc này thật là .

" Mày lộn phòng rồi con khốn "_ Sa Hòa Tiên gầm gừ nhìn Trần Tiểu Hy lên tiếng khuôn mặt không 1 cảm xúc .

" Ờ ... La Tiểu Nha chắc đéo cứu 1 con chó như mày đâu "_ Trần Tiểu Hy đóng rầm cửa khi dứt câu nói .

• RẦM •

.
.
.

Tại 1 nơi khác ~

" Triệu Lạc Yên ~ chị có phải là đã sốt thật không ? "_ Triệu Lạc Yên năm trên giường , thấy La Tiểu Nha đến thì trùm kín đầu lại im bặt .

" Triệu Lạc Yên ! Có sao không vậy ... Đừng để em lo mà "_ La Tiểu Nha lên giường kéo mền người kia ra thì bị túm tay lôi vào chăn .

• SOẠT •

" Um ... Triệu Lạc Yên ~"_ La Tiểu Nha chưa dứt câu thì bị nàng chặn lại bằng 1 nụ hôn sâu , tay khống chế 2 tay La Tiểu Nha trên giường .

Sau 1 hồi chống cự không thành , La Tiểu Nha cũng buông xuôi để Triệu Lạc Yên hôn mình từ môi đến má tới cổ cuối cùng là 1 vài dấu vào ngay ngực .

" Triệu Lạc Yên ! ~ chị bị sao vậy ? "_ La Tiểu Nha mặt đỏ bửng che miệng thở hỏi .

" Chị bị nhớ em ~ Hôm qua thấy em không liên lạc nên chị đã rất lo lắng đó ... "_ Triệu Lạc Yên nói giọng uất ức sau đó gục xuống hõm cổ La Tiểu Nha nằm yên .

" Thật ra Sa Hòa Tiên bị đánh trọng thương nên em đưa cậu ấy vào viện và có trông 1 đêm ... Vì em coi cậu ấy là bạn nên đã không thể bỏ mặt ! Chị à em xin lỗi nhé "_ La Tiểu Nha xoa nhẹ mái tóc Triệu Lạc Yên nói với giọng điệu dỗ dành đứa trẻ to xác trên thân mình .

" Trời ~ em biết sẽ rất nguy hiểm nếu như tiếp xúc với Sa Hòa Tiên không ? Con bé luôn không trân trọng bạn bè mà luôn bắt nạt em ... Chị rất sợ điều đó xảy ra 1 lần nữa "_ Triệu Lạc Yên ngóc dậy xoa má La Tiểu Nha lo lắng nói .

" Chị yên tâm ! Sa Hòa Tiên đối với em không còn như trước nữa ... Em cảm thấy như vậy , thậm chí hôm qua và tuần trước nữa Sa Hòa Tiên đã cứu em ... "_ La Tiểu Nha lắc đầu giọng trấn an nhìn thẳng vào mắt Triệu Lạc Yên .

" Em có chắc là ổn không ? Theo chị được biết , Sa Hòa Tiên cãi nhau với ba ăn lêu lổng với bọn Vu Dương Thành , gia cảnh không khá gì mà toàn đua xe trái phép , cá cược nhiều thứ ... Hơn nữa em biết lý do tại sao em lại bị bắt nạt không ? "_ Triệu Lạc Yên hỏi lại .

" E...em không biết ! "_ La Tiểu Nha

" Vì Sa Hòa Tiên ghét mấy đứa tiểu thư nhà giàu ... Hơn nữa nếu nói về giàu có thì gia đình em là đứng đầu trong cái trường này rồi ! Khi bé mẹ của Sa Hòa Tiên là 1 tiểu thư nhà giàu , ba của con bé thì chỉ là 1 người tài xế của gia đình ... Họ yêu nhau rồi có Sa Hòa Tiên , khi lên 5 tuổi mẹ Sa Hòa Tiên hoàn toàn thay đổi vì không muốn cưới ba của Sa Hòa Tiên nữa mà để mắt đến 1 tên nhà giàu khác cũng yêu mình ... 2 ba con bị gia đình đuổi khỏi nhà lấy tiền bịt miệng ba Sa Hòa Tiên là sẽ không nhận đứa cháu này nên ông ta chỉ có thể cắn răng cầm tiền sống trong hoàn cảnh gà trống nuôi con cho tới bây giờ "_ Triệu Lạc Yên ngồi thẳng lưng lên kể lại .

" Triệu Lạc Yên ... Sao chị biết chuyện đó ... Vậy hóa ra ba mẹ cậu ấy không hề chết như cậu ấy nói "_ La Tiểu Nha .

" Chị cho người điều tra cặn kẽ ngọn ngành Sa Hòa Tiên chỉ để xem con bé này có thế lực gì chống lưng mà lại cả gan muốn làm gì thì làm vậy ! Hóa ra cũng chẳng có gì nổi bật như chị nghĩ "_ Triệu Lạc Yên .

La Tiểu Nha nhìn về 1 phía , chẳng phải suy cho cùng thì Sa Hòa Tiên là 1 đứa trẻ đáng thương sao ? Từ bé đã không có mẹ bị gia đình nhà ngoại khướt từ , ba thì cực lực làm việc nuôi Sa Hòa Tiên lớn khôn . Do ám ảnh quá khứ Sa Hòa Tiên có ác cảm với mấy đứa nhà giàu cũng phải thôi . Nó đã sống trong quá khứ tối tăm ấy từ nhỏ rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip