CHƯƠNG 33*

Trước khi mọi người xem chương này thì Bán có phải chuyện nhắc nhở trước =)))

Thứ nhất, không biết với mọi người thì sao nhưng đây là chương H nặng nhất Bán từng viết, những bạn có tâm hồn yếu đuối cân nhắc trước khi xem =)))))))

Thứ hai, mấy lời ở trên không phải nói suông đâu nhé =)))) 

Nếu cảm thấy tinh thần và tâm hồn đủ đen tối thì xin mời xem truyện =))))))

===============================

Chu Quân hít phải một ngụm lãnh khí, hung hăng cắn một cái ở cổ nàng: "Nàng đừng mong sáng mai có thể xuống giường."

Chớp mắt một cái y phục trên ngườiđều đã bị ném xuống đất, cổ họng khô khốc khó nhịn, chẳng nhớ rõ bao lâu chưa được chạm đến da thịt nhẵn nhụi kia.

Hôm nay nhất định phải cùng phu nhân tận hứng một đêm!!!

Tiết trời vào thu se lạnh, Hạ Khuynh nhịn không được rùng mình một cái, phát hiện bản thântrên người chẳng còn lấy một kiện xiêm y mà Chu Quân lại quần áo chỉnh tề nguyên vẹn. Cảnh tượng này khiến nàng không khỏi bất mãn, lập tức chồm người ngồi dậy đem y phục của đối phương tháo hạ.

Ngoại bào vừa dày vừa ấm dễ dàng được cởi xuống,bất quá đến đai lưng lại không dễ dàng như ban nãy nữa. Không biết đối phương thắt dạng đai lưng gì mà Hạ Khuynh gỡ mãi không ra, suýt chút đã kích động dùng răng gỡ cho bằng được.

Nghe thấy tiếng cười giòn giã bên tai, trong lòng tự khắc minh bạch Chu Quân đang trêu chọc nàng, hai gò má lập tức đỏ bừng vội xoay qua nhìn hướng khác.Mà đối phương cũng không trêu nàng nữa, tự thân tháo hạ đai lưng, từng lớp y phục chậm rãi trượt xuống đất để lộ ra làn da màu nắng khỏe khoắn.

Đặt lên phiến môi mềm một nụ hôn, ban đầu Hạ Khuynh hãy còn phản kháng, sau đó cũng ngoan ngoãn phối hợp, hai thân thể trần trụi ma sát vào nhau tạo nên một cỗ hỏa nhiệt. Bàn tay ranh mãnh lướt xuống ngực nàng, chạm phải tiểu hồng đậu đang kiêu ngạo vểnh cao. Đầu ngón tay tà ác bắt lấy, ngón cái ấn xuống vuốt ve nhẹ nhàng xung quanh, tiểu hồng đậu rất nhanh phản ứng mà đỏ tấy, sưng lên.

Phát ra tiếng rên nho nhỏ trong nụ hôn, bản thân vô pháp ngăn cản khoái cảm dồn dập đánh tới, mấy lần đẩy tay Chu Quân ra khỏi ngực mình nhưng bất thành.

Đối phương rời khỏi nụ hôn, tiếp tục dời nụ hôn xuống cổ, lưu lại những vết hồng ngân xinh đẹp trên xương quai xanh, điểm đến chính là tiểu hồng đậu đang sưng đỏ, một phát ngậm lấy trong miệng.

"A~"

Hạ Khuynh bất ngờ rên thảm một tiếng, ngay lập tức xấu hổ vội vã che miệng lại, không ngờ chính bản thân lại phát ra âm thanh đáng hổ thẹn đó.

Chu Quân nhìn thấy nàng ngượng ngùng liền nổi ý muốn trêu ghẹo, dùng răng cạ nhẹ vào tiểu hồng đậu sau ra sức mút lấy vang lên âm thanh dâm loạn, cũng không quên dùng tay chà đạp tiểu hồng đậu bên kia.

Khoái cảm đánh tới khiến Hạ Khuynh liên tục oằn người rên rỉ, gương mặt phiếm hồng thẹn thùng nhìn người phía trên, lần đầu trải qua da thịt chi thân cùng nữ nhân này lại cảm thấy kích thích đến vậy. Ngày trước cùng Chu Quân dán một chỗcá nước thân mật cũng không nhạy cảm thế này, nhưng từ sau khi nảy sinh tình cảm quá phận với đối phương thì chỉ cần nàng ấy chạm vào đâu trên cơ thể cũng đều thấy vui thích.

Đem hai tiểu hồng đậu chà đạp đến sưng đỏ, Chu Quân không một lời báo trước đã ấn hai ngón tay vào miệng Hạ Khuynh. Hai ngón tay bất ngờ xông thẳng vào miệng khiến nàng không kịp thích ứng, nước bọt theo khóe môi tràn xuống tạo nên cảnh tượng phi thường dâm mỹ.

Đối phương ở thế chủ động mà thở ra một hơi nặng nềthì thầm bên tai nàng: "Ngậm lấy, làm ướt nó đi."

Hạ Khuynh lắc đầu, đôi mắt phiếm hồng muốn khóc. Cảm giác dị vật tiến sâu vào cổ họng thật không dễ chịu chút nào, có cảm giác toàn bộ khoang miệng đều bị ngón tay này xé rách.

Lặng lẽ hít một thơi thật sâu, Chu Quân kiên nhẫn dỗ dành: "Ngoan, bản công chúa không muốn làm đau nàng."

Vội vàng đem hai mắt nhắm chặt, Hạ Khuynh không muốn làm loại chuyện đáng hổ thẹn này chút nào. Kiêu hãnh cùng tự tôn không cho phép nàng khuất nhục, nhưng đối phương lại không có ý buông tha. Bàn tay thô ráp chuyển dần ra phía sau vỗ nhẹ vào mông nàng hai cái, bên tai thì thầmnhững lời đường mật trấn an.

Hạ Khuynh suýt đã khóc thét trong xấu hổ, bất quá vẫn ngoan ngoãn hé miệng ngậm lấy hai ngón tay của Chu Quân.

Đầu lưỡi nho nhỏ quấn quanh hai ngón tay, di chuyển lưỡi từ đầu ngón tay đến tận đốt ngón tay cuối cùng. Chậm rì rì dùng miệng di chuyển lên xuống theo chiều dài ngón tay của đối phương, nước bọt không kịp nuốt liên tục chảy xuống khóe môi.

Người bên trên đỡ nàng ngồi dậy để dễ thở, lần nữa ấn thêm một ngón tay, Hạ Khuynh nhịn không được rên đau một tiếng. Âm thanh đầu lưỡi ma sát với ngón tay vang lên càng lúc càng lớn, trong không gian tĩnh mịch còn có cả tiếng rên rỉ và nức nở của Hạ Khuynh.

Chu Quân bất ngờ di chuyển ngón tay, cơ thể nhỏ ở đối diện lập tức run lên. Mỗi lần tiến vào đều chạm tận sâu trong cổ họng nàng, vừa đau vừa kích thích cảm giác cả người đều tê dại, chẳng mấy chốc hạ thân nàng đã ướt đẫm một mảng.

Dáng vẻ mê người này của nàng làm cho tia lý trí cuối cùng của Chu Quân cũng văng đi mất, ba ngón tay vẫn nhịp nhàng ra vào trong khuôn miệng nóng ấm.

Biết rõ Chu Quân cố tình trêu chọc mình, cái kia động tác chẳng khác nào khoảnh khắc lúc hai người giao hợp. Miệng nhỏ không ngừng phát ra nức nở, mở to đôi mắt đong đầy nước cầu xin đối phương buông tha.

Đáng thương cho nàng, Chu Quân là kiểu người thích chinh phục, càng thích nhìn dáng vẻ nàng khuất phục dưới thân mình.Ngón tay linh hoạt tiến sâu vào trong, tay kia thì lần xuống vuốt ve bộ vị tối mật xinh đẹp.

Hạ Khuynh chống đỡ cảm giác đau rát trong khoang miệng, nước mắt chảy xuống không biết ngừng, miệng vẫn ngậm chặt ngón tay của Chu Quân, dáng vẻ này không biết có bao nhiêu kiều mị.

Đành đem tất cả tôn nghiêm kia bỏ đi mà yếu ớt cầu xin đối phương: "Công chúa điện hạ, thần thiếp không muốn... Quân..."

"Hảo."

Hạ Khuynh vui vẻ hé môi để Chu Quân rút tay về, ngay lập tức ngã vào lòng đối phương kịch liệt thở dốc. Còn chưa kịp định thần thì ba ngón tay thấm đẫm nước bọt của nàng đã tiến sâu vào tiểu mật động chưa đủ ẩm ướt mà mạnh bạo xâm chiếm.

"Ha... công chúa ngài... a...thần thiếp không..."

Chu Quân xốc mạnh người đối phương lên để nàng ngồi trên đùi mình, đẩy mạnh tiến xuất trong hoa viên ấm áp mê người kia: "Chỉ mút ngón tay ta mà nàng đã ướt đẫm như vậy, bản công chúa nhất định phải trừng trị nàng mạnh tay hơn nữa."

Thân thể nhỏ kịch liệt run rẩy, hai chân tê buốt hoàn toàn vô pháp cử động được. Hạ Khuynh da mặt mỏng bị lời nói của Chu Quân làm cho run rẩy kích thích, từ trong bộ vị xinh đẹp chảy ra thứ dịch trong suốt thấm ướt cả sàn đan.

Nhìn chất lỏng trong tay mình, Chu Quân có chút mất hứng: "Khuynh nhi, sao nàng lại có thể ra nhanh như vậy a?"

Trong ngực dâng lên một cỗ ủy khuất, Hạ Khuynh nhịn không được khóc lớn, vung tay đánh mạnh vào ngực Chu Quân: "Xấu xa, tất cả là tại người, người là đồ xấu xa!!!"

Chu Quân bị đánh cũng không có phản kháng, lần nữa đặt Hạ Khuynh nằm xuống giường, nâng một chân nàng đẩy sang một bên, chân còn lại tách rộng ra để cho ngón tay dễ dàng tiến vào trong.

Vừa qua sóng triều cơ thể Hạ Khuynh vô cùng nhạy cảm, cơ thể run lên từng hồi, sóng mắt mông lung dõi theo gương mặt xinh đẹp của người phía trên. Nàng có thể cảm nhận được ngón tay Chu Quân đang tiến sâu vào trong cơ thể nàng, ba ngón tay co lại đem vách thịt ấm nóng cọ xát, kích thích mạnh mẽ đến mức hạ thân không ngừng co rút siết lấy ngón tay của đối phương.

"Công chúa điện hạ...hô... không nên... ân... sâu quá ..."Cảm giác cơ thể dần căng cứng giống như sắp nổ tung, ngực phập phồng theo nhịp thở bất ổn, miễn cưỡng nói được vài từ rời rạc: "Thần thiếp chết mất...ha... công chúa điện hạ..."

Chu Quân thở ra từng hơi nặng nề, tóc bết dính vào hai bên gò má, mồ hôi từ thái dương trượt xuống liên hồi: "Khuynh nhi yên tâm, bản công chúa không để nàng chết, ngoan nào."

"A... nhưng sâu quá...ha..." Hạ Khuynh bám víu cánh tay của Chu Quân ngăn bản thân không bị sóng triều cuốn đi mất: "Đừng vào nữa mà... thần thiếp bị người đâm chết mất...a~"

"Khuynh nhi đừng khóc, bản cung sẽ yêu thương nàng."

"A~"

Đem người nhân nhi lật lại, nâng hông nàng lên cao, ngón tay tiến vào sâu bên trong hơn, nhịp thúc dồn dập dần không theo quy luật nữa. Hạ Khuynh ngửa đầu rên rỉ, nước mắt chảy xuống ướt đẫm chẩm hoa, tay siết chặt lấy sàn đan đến nhăn nhúm.

"Nhanh quá...a... sâu..." Hạ Khuynh không chịu nổi, lắc đầu van xin: "Công chúa điện hạ... ân... người giết thiếp mất...đừng mà..."

"Nàng thật đáng yêu, Khuynh nhi."

Hạ Khuynh bất chợt òa lên khóc, thân thể run rẩy kịch liệt!

Chu Quân biết nàng đã đến giới hạn, liền rút ngón tay ra, nâng hông nàng lên cao, vùi đầu vào tiểu hoa viên xinh đẹp vẫn đang rỉ nước. Bất ngờ kêu thảm một tiếng, cảm nhận được đầu lưỡi ẩm ướt của Chu Quân đang tiến vào bên trong nàng, lục lọichạm đến mọi ngóc ngách.

Duyện hôn hai vách thịt ấm nóng, đầu lưỡi như mãnh xà lùng sục khám phá khắp nơi, chiếm lấy từng tấc đất một, bá đạo mà cũng vô cùng dịu dàng.

Hạ Khuynh thật sự không chịu nổi sóng triều cao như vậy, nàng giãy dụa mấy lần trong khoái cảm. Tất cả dịch lỏng đều rơi hết vào trong miệng đối phương, từng chút đều bị đối phương uống hết, còn tham lam đâm sâu vào tìm kiếm thêm thứ nước ngọt ngào kia.

Lần nữa ngã xuống giường, tóc bết dính vào gương mặt, tiếng rên rỉ ư ử quẩn quanh trong cổ họng, mật đạo bị hôn liếm đến sưng đỏ không ngừng run rẩy.

Chu Quân vẫn tham lam đâm lưỡi vào sâu bên trong tìm kiếm, khiến người bên dưới càng run rẩy lợi hại hơn, tự động tách lớn hai chân mình ra cho nàng chơi đùa tiểu mật động của mình.

Một chút lý trí còn bị quyến rũ của đối phương đánh cho sụp đổ, nội tâm không khỏi kích động, dùng tay tách rộng vách thịt của nàng ra, đầu lưỡi bắt chước động tác giao hợp rút ra đâm vào.

Hạ Khuynh hét thảm một tiếng, nàng chịu không nổi kích thích mà ngồi dậy, tay giữ chặt lấy đầu Chu Quân không cho nàng ấy rời đi.

"Hư a~ ... Quân...a..."

Người bên trên khe khẽ cười, cho thêm một ngón tay vào bên trong, đâm rút nhịp nhàng.

Tiểu nhân nhi bên dướiliên tục rên rỉ, hai chân bị Chu Quân nắm lấy đặt lên vai, tiểu mật động lộ ra rõ ràng hơn bao giờ hết.

Ngọt ngào mật huyệt bị Chu Quân duyện hôn, đâm chọc vào bên trong càng lúc càng nhanh, Hạ Khuynh chỉ còn biết rên rỉ, đung đưa thắt lưng phối hợp với người đang chà đạp.

Tiểu huyệt xinh đẹp bị dày vò đến sưng đỏ, Chu Quân thích thú đâm đầu lưỡi vào sâu bên trong hơn, ngón tay cũng mãnh liệt ra vào.

"A~ không muốn... không... công chúa điện hạ... người... người đâm chết thiếp rồi...ha..." Hạ Khuynh giãy dụa, dâm đãng rên rỉ: "Người giết thiếp rồi a~"

"Nàng chỉ biết hưởng thụ thôi sao?"

Hạ Khuynh thở dốc, mị hoặc nâng lên ánh mắt mà hỏi hỏi: "A~ Thần thiếp phải...ân... làm gì?"

Chu Quân cắn một cái lên phần thịt đỏ hồng nhô cao của nàng, nói: "Tự tách ra cho bản công chúa vào."

"Sao?"

Chu Quân nhíu mày: "Nàng không nghe rõ sao?"

"Thiếp... thần thiếp..."

"Mau lên!"

Hạ Khuynh yếu ớt kêu thảm trong lòng,ngượng ngùng dùng tay tách mở tiểu mật động đỏ hồng vì cơn sóng triều ban nãy, dáng vẻ vừa dâm đãng vừa đáng yêu. Đối phươngphi thường hài lòng, tiếp tục cúi xuống hôn tiểu mật động từ ngoài vào trong, đầu lưỡi quyến luyến ở bên trong thâm dò.

Hạ Khuynh khẽ run lên, tiểu huyệt bị kích thích quá nhiều mà lần nữa muốn ra.

"Quân... thần thiếp muốn... công chúa điện hạ...Quân...a~"

Tất nhiên Chu Quân hiểu nàng muốn nói gì, liền đẩy mạnh đầu lưỡi vào trong, Hạ Khuynh lập tức hét lên, trong tiểu động tràn ra thứ dịch lỏng trong suốt.

Hạ Khuynh mệt mỏi gục xuống giường, tiểu huyệt động vì bị kích thích quá nhiều mà sưng đỏ, không ngừng rỉ nước...

Bị dáng vẻ quyến rũ này khiến cho thất điên bát đảo, đầu lưỡi liếm sạch toàn bộ mật dịch đang rỉ ra còn hung hăng cắn thêm mấy phát.

Miệng nhỏ rên lên thật dâm đãng, Chu Quân chính là bị nàng khiến cho phát điên, nắm lấy thắt lưng của nàng, áp hạ thân mình vào bộ vị xinh đẹp của nàng kịch liệt cọ xát. Nhiệt dịch như ôn tuyền róc rách chảy vào bên trong mật động, thậm chí còn tràn ra một ít, chạy dọc men theo đùi non trơn nhẵn.

"Nóng... hảo nóng..."

Hạ Khuynh run lên từng hồi, nhiệt dịch Chu Quân phun trào bên trong cơ thể nàng liền chảy xuống ướt đẫm một mảng sàn đan.

"Khuynh nhi..." Chu Quân vuốt dọc lưng nàng, thì thầm: "Bản công chúa trừng phạt nàng như vậy, nàng thấy thế nào?"

"Thần thiếp không dám nữa...công chúa điện hạ... người đừng phạt thần thiếp nữa..."

Chu Quân hôn một cái lên môi nàng, sủng nịch nói: "Làm gì có chuyện tha thứ dễ dàng như vậy?"

"Công chúa điện hạ..." Hạ Khuynh nhìn nàng, hai mắt ươn ướt vô cùng đáng thương: "Thần thiếp không dám nữa, người đừng làm vậy với thần thiếp, không phải người nói rất yêu thần thiếp hay sao?"

"Ta đương nhiên yêu nàng." Chu Quân cúi thấp người xuống, ngậm lấy vành tai của nàng mà nói: "Nhưng phạt thì vẫn phải phạt."

Vừa dứt lời ba ngón tay lần nữa hung hăng tiến vào trong, Hạ Khuynh rên khẽ một tiếng, tiếp tục bị cuốn vào cơn sóng tình của Chu Quân mang đến...

.

...

.

Đinh Thần và Hướng Khâm đứng ở ngoài cửa như trời trồng, mặt đỏ đến tận mang tai, Chu Quân quả là cao tay, biết rõ Cố Nam thích Hạ Khuynh còn bảo hai người bọn hắn mang nàng ta đến đây.

Cố Nam siết chặt lấy cửa sổ, khổ sở nhìn Hạ Khuynh, nàng ấy từ khi nào đã vứt bỏ đi kiêu ngạo của mình, ngoan ngoãn ở dưới thân Chu Quân mà rên rỉ như vậy?

Nỗi đau này so với nhục hình tra khảo còn đau hơn gấp vạn lần, Cố Nam cảm giác như có vạn tiễn xuyên tâm, nữ nhân nàng yêu...

Hạ Khuynh, đối phương vốn không thuộc về nàng...

===================

ỦNG HỘ BÁN BẰNG CÁCH VOTE VÀ FOLLOW Ở CẢ 2 ACC NHÉ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip