Tác giả: Tuii Chủ công ( đùa, thật ra là nam chính quan ) ^_^ Nam chính thực bình thường, đừng mong tổng tài văn. Nữ chính thực bình thường nốt, đừng mong Mary Sue lấp lánh. Truyện này bình đạm văn, đừng mong cẩu huyết ngược thân tâm tàn tạ. Truyện này tự viết, thỉnh chậm dùng.
Con ma chết trẻ ở nhờ nhà tôi bị biến thái. Chỉ là tôi không thấy sợ, trái lại còn đập cho nó một trận ra trò. #ĐÃ HOÀN#HE#written by woo⚠️ Lưu ý đây là fic đầu tay của woo, có hơi hướng teen fic, ảo ma và những nhân vật đến từ rạp xiếc trung ương, nội dung không quá nghiêm túc.Cân nhắc trước khi đọc.…
Cô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng sau lưng họ, cô và anh là hai người xa lạ, xa lạ đến mức chỉ biết tên họ và số điện thoại của nhau.Đến một ngày anh gặp được mặt mộc của cô, đến một ngày cô trông thấy mối tình đầu của mình."Em còn yêu anh ta?" Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.Cô gật đầu.Anh điềm nhiên như không, "Được, tôi thành toàn cho em."Từ được đề bạt đến thăng tiến, từ bị bạn thân bán đứng đến tìm được công việc khác, từ vật hy sinh đến gầy dựng sự nghiệp thành công. Cuộc sống của cô dường như đã không còn liên quan tới anh.Rồi một ngày mối tình đầu của cô quay về, cô mới biết hạnh phúc nhìn như mật ngọt chỉ là khế ước.Giang Mạc Viễn nói, "Trở lại bên tôi, tôi có thể cho em cái em muốn."Trình Thiếu Tiên nói, "Thực ra em rất có năng lực, chỉ cần tôi cho em điểm tựa."Cố Mặc nói, "Chúng ta rất giống nhau, vì vậy phải nương tựa đối phương mới đủ ấm áp."Cuộc sống đã định sẵn để cô gặp gỡ hai người. Một người với quãng thời gian tươi đẹp và rung động, một người với năm tháng dịu dàng và ấm áp. Có điều cô không tài nào ngờ nổi, năm tháng dịu dàng và ấm áp kia lại là... một trò chơi thương trường và tình yêu được sắp đặt sẵn.…
• Tác giả: Thượng Thương• Tên Hán Việt: Tiểu ngốc tử cũng có thể được hào môn đoàn sủng sao • Tên gốc: 小傻子也可以被豪门团宠吗Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1Độ dài: 143 chương + 28 phiên ngoại Tình trạng: bản gốc đã hoàn, bản dịch thì chưa 💪Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad: @Nirotrachanh162 và Tyt: Quynh Anh, những nơi khác đều là re-up.…
•Tên nguyên tác : Trọng sinh chi tức phụ nhi dưỡng thành kí•Tác giả : Người tới ta đi•Thể loại : Đam mĩ, hiện đại, trọng sinh, sủng, dưỡng thành, 1×1, HE•Editor : TuUinBản dịch phi thương mại, chỉ mang mục đích thuận tiện cho editor đọc, chưa được sự cho phép của tác giả. Mang đi nhớ ghi nguồn.Đây là bản dịch đầu tiên của mình, dịch tay 100% nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý nhiều thêm.Bản dịch chỉ đăng trên Wattpad!…
Tên : Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi ( Quyển 1 ) Tác giả: Cẩm Hạ Mạt Độ dài: 916 chương (chia làm 5 quyển, mỗi quyển 200 chương) "Không phải muốn trả ơn sao? Không bằng tôi lấy thân báo đáp vậy" Sau câu đó anh đã dùng một nụ hôn khiến cô phải hoảng sợ. "Xin thiếu gia ngài tự trọng" "Tự trọng? Tôi lớn đến từng này mới thấy có người nói như vậy" "A" Một bóng dáng xinh đẹp ngã lộn qua vai, thiếu niên mang dáng dấp yêu tinh ngã xuống đất bằng một tư thế quái dị. "An Sơ Hạ, cô, nhất, định, phải, chết!" Từ đó, đời cô, hoàn toàn thay đổi...,…
Cô là con gái nuôi của hắn,hắn yêu chiều,hắn cưng nựng cô,chỉ sợ cô bị uất ức cái gì,vì cô uất ức,hắn sẽ đau lòng.Hắn làm tất thảy mọi thứ,nhưng lại không ngờ hắn là người tổn thương cô sâu sắc nhất.Hắn điên cuồng chiếm đoạt cô,nghiện cô,hận không thể đem cô khảm cô vào lồng ngực mà hung hăng yêu chiều cô.Cô mạnh mẽ quật cường,dù chuyện gì xảy ra cô cũng không tỏ ra yếu đuối hay sợ hãi.Nhưng chỉ khi ở chung với hắn,cô đã bắt đầu dựa dẫm hắn,chỉ khi ở chung với hắn,cô mới bật khóc nức nở như một đứa bé.Cô thông minh,nhanh nhạy.Dù chuyện gì xảy ra cũng can đảm nhẫn nhịn.Nhưng chỉ hắn mới biết,đó chỉ là cái vỏ bọc."Đoàng!"Cô nhìn hắn,ánh mắt thê lương,nổ 1 phát súng ngay bụng hắn.Hắn đưa tay với lấy cái gì đó trong không khí sau đó cả người ngã xuống.Cô lại gần,rơi nước mắt mấp mấy môi cái gì đó rồi quay lưng đi.Hắn tuy trúng đạn,mắt cũng đã bắt đầu mơ hồ, nhưng hắn biết được cô nói cái gì."Dục,tôi và anh,chúng ta không còn nợ nhau.Từ nay,vĩnh biệt"…