bttlmtlm

Bạn trai của ta là một tiểu lưu manh

Au: Nghe nói tác giả tự mình trải qua, cho nên tìm không thấy tên tác giả Translator:  QTEditor: Hee aka TVL   

_____♥♥♥_____

1.  BF của ta  là một tên tiểu lưu manh, lần đầu tiên nhìn thấy hắn là trong giờ lên lớp của đại học công lập, thời tiết ngày một tháng mười, tiểu lưu manh đi một đôi sandals, cũng không có đi tất. Ta cảm thấy rất kỳ quái, một thanh niên cao lớn như vậy mà  ngón chân lại thật nhỏ nhắn thanh tú, làm ta nhịn không được nhìn chăm chăm vào. Tiểu lưu manh có vẻ không vui , dùng thanh âm 120 đê-xi-ben chất vấn ta vì cái gì nhìn chằm chằm vào ngón chân bảo bối của hắn. Ta hoảng sợ chạy ra khỏi phòng học, ngày hôm sau, ta mới vừa ngồi xuống, tiểu lưu manh liền cợt nhả tiếp cận, đắc ý  nói cho ta biết, hôm nay hắn đặc biệt đi giầy cùng tất miễn cho ta lại nhìn ngón chân của hắn, lại chìa tay ra nói muốn xem chỉ có thể nhìn ngón tay hắn,vân vân… Nhất phái thủ thân như thể hắn là vàng ngọc. Bất quá, một đêm ba tháng sau, hắn dùng chính tay mình kiên quyết kéo tay ta túm vào quần lót của hắn ==|||

2.   BF là DD* của ta . So với ta kém một tuổi. Bất quá thân cao 1 thước 85, so với ta cao hơn mười cm, lại đặc biệt khỏe mạnh, vì thế luôn có ý đồ nhượng ta gọi hắn lão công, thời điểm học đại học , tiểu lưu manh biểu hiện cũng không tệ lắm, cảm giác nhẹ nhàng sạch sẽ , tốt nghiệp sau đến ở cùng nhau, tiểu tử bộc lộ bộ mặt hung ác, ngay cả tắm rửa đều phải ta giúp hắn chà xát thân mình, hơn nữa trên cơ bản không hề tẩy đồ vật này nọ , từ áo khoác đến quần lót đều đoạt của ta mặc, ta mới biết được hắn quả nhiên như năm đó bản thân giống nhau, đúng là  “người thích sạch sẽ ” .

3. Thời điểm vừa đến ở cùng nhau, chưa có tiếp xúc thân mật lắm. Tiểu lưu manh chọn dùng  phương pháp có hơi truyền thống : kể chuyện ma quỷ. Ngồi nghe hắn kể chuyện ma quái, hắn kể một lại tiếp tục kể tiếp, ta nghe rất nhanh buồn ngủ.  Rốt cục, hắn kể tới một đoạn (được cho) là vô cùng khinh khủng, kêu thảm thiết  một tiếng, xem ta không phản ứng, lại kêu thảm thiết  một tiếng ———– nhào vào trong lòng ngực ta. Sau đó hắn u oán nói: “Ta ám chỉ rõ ràng như vậy , ngươi như thế nào cũng không phối hợp một chút nhào vào trong lòng ngực ta a? Làm hại ta hảo chủ động hiến thân .”

 4.  Sinh nhật ta, tên này đưa ta đi dạo phố, không đến 2 giờ, liền kêu ca hai cái đùi đã mỏi , cái vật ở giữa cũng cương ngạnh =.=||| , phải về nhà ngủ . Ta giận, liền đi quán bar uống rượu, hắn cùng đi, đáng tiếc không có cho ta uống, rất nhanh lại không được . Vì thế chúng ta phải đi hát karaoke giải rượu, còn gọi nhất bang bằng hữu. Thời điểm lên lầu  ta đỡ hắn, phía trước còn có hai thúc thúc, cùng giúp dìu hắn lên. Bỗng nhiên, hắn cùng  một thúc thúc trong đó đồng thời ngã sấp xuống, còn làm phiền hà ta chăm sóc thêm người này. Hai tên bợm nhậu ( hắn cùng với thúc thúc nát rượu ) nhìn nhau cười, giãy dụa  đi lên, ôm lấy nhau. “Tiểu tử rất tuấn tú nha, đi, cùng nhau uống rượu đi”      ”Đại ca ngươi cũng tốt COOL a, Aha ha ha ha”  nói xong hai người cùng nhau đi . Trời ạ! Tiểu tử này cũng quá dễ dàng bị lừa gạt a. Ta vội vàng tiến vào hang sói đoạt chồng, thật vất vả lắm mới đem hắn cứu trở về, hắn cư nhiên còn vẻ mặt u oán, hiển nhiên là chê ta chia rẽ nhân duyên tốt đẹp của hắn. Tới phòng karaoke, tiểu tửu quỷ bắt đầu điên cuồng hát, trở thành tên ác bá không nhường ai cả. Chuyền này vốn không có gì, chính là hắn còn vừa hát vừa múa thoát y. Bỗng nhiên bằng hữu bất luận nam nữ, đa số là sắc lang, nhìn thấy tình cảnh này đều hoan hô nhảy nhót, vỗ tay thét chói tai. Hắn đã được cổ vũ, càng phát cuồng dã, ta giúp hắn mặc áo, hắn liền cởi quần, giữ chặt quần liền cởi áo. Thật muốn lấy bình rượu đập một nhát cho hắn ngất xỉu. Chuyện này đã qua nửa năm, ngẫu nhiên nhóm bằng hữu kia còn thường xuyên gọi điện thoại đến hẹn ngày gặp mặt uống rượu. Rắp tâm thật sự là khó lường a.

5.  Tiểu lưu manh chơi bóng rổ cùng bóng đá đều đặc biệt hảo, hồi học đại học là chủ lực của đội, hơn nữa có sở trường mê hoặc mọi người, mỗi lần trường có trận đấu được mọi người xúm vào nhiều nhất, hơn nữa đại đa số đều là nữ sinh, bất quá người này từ khi cùng ta tốt hơn sau lại tăng thêm một cái tật xấu, mỗi lần trước trận đấu đều phải tìm một địa phương không ai bít bức ta giúp hắn #¥ một hồi, mà ta lại là người chủ trì hội, vì danh dự bản thân, lần lượt chịu sự uy hiếp của hắn , thật sự là rất ức chế. Một lần lại có trận đấu, trước một ngày tiểu tử liền cợt nhả  tiến đến trước mặt ta ăn nói khùng điên, ta cười lạnh. Ngày hôm sau trước trận đấu hai giờ, ta dẫn hắn đến một phòng tạp vật ở sân vận động , nói liền một hơi đem hắn chỉnh lại, phỏng chừng đến lúc người này đi không đặng, mới buông tha hắn, không nghĩ tới hắn vô cùng dũng khí, liền vào sân luôn, cư  nhiên dũng mãnh dị thường. Từ đó về sau ta đối với hắn xưng hô: gia súc. =))

6.  Tiểu lưu manh có tài ăn nói hảo,  ta cãi nhau với hắn luôn chịu khi dễ. Một ngày ngủ dậy, đã quên vì sự tình gì nổi lên khóe miệng, hắn quang thân mình liền cùng ta ầm ĩ ( ha hả, tiểu lưu manh tự xưng là khỏe mạnh, cho tới bây giờ đều là khỏa thân ngủ ). Hắn thực kích động, đệ đệ của hắn cũng thực kích động, dựng thẳng lên , ha ha. Chợt k cãi lại được , chính là hèn mọn nhìn đệ đệ của hắn. Hắn phát hiện khó xử, bắt đầu lo lắng rời giường tìm quần lót, vì thế ta lần đầu tiên chiếm thế thượng phong. Sau này hắn giải thích rằng không có quần lót sẽ không có danh dự , k có danh dự nói chuyện sẽ k có uy lực . Từ đó về sau ta chỉ muốn cãi nhau sẽ treo quần hắn lên, nói lầm bầm : nhìn xem ngươi còn danh dự  k?

7. Tiểu lưu manh nhà ta là một kẻ đa tình, nghe nói thời trung học từng thầm mến rất nhiều nam sinh, còn đem tên người ta viết lên tờ giấy nhỏ ( còn căn cứ tính cách bên ngoài  tiến hành phân loại, như ôn nhu, hoạt bát. . . . . . . ). Bất đắc dĩ ” Đa tình tự cổ không dư hận” , đáng thương thay vận khí của hắn không phải tốt như vậy. Hắn đem tờ giấy đặt ở trong bao, một hôm nọ, vô ý bị tên ngồi cùng bàn phát hiện, ngồi cùng bàn liền đem nội dung viết lại trên bảng đen . . . . . . . thời điểm tiểu lưu manh hướng ta nhắc tới việc này trong lòng vẫn còn sợ hãi. Khi đó chúng ta còn đang ở giai đoạn câu dẫn, vì thế ta hỏi hắn: “Vậy ngươi đến bây giờ tổng cộng đã thích qua bao nhiêu nam sinh a?”  Nói như vậy, vô luận ai cũng đều có thể ngụy trang vờ ngượng ngùng, hoặc làm vẻ mù tịt, giả vờ ngây thơ.  Cũng có kẻ mặt dày tác phong lỗi lạc nói “Không đếm được ” và vân vân. Duy có tiểu lưu manh nhà ta không chút do dự hồi đáp: “Mười lăm người!”   “**, như thế nào nhớ rõ ràng như vậy ?”    ” Đã từng thống kê thôi.”   Thật sự là một việc làm có trật tự, đúng là một đứa nhóc ngoan == .  ” Vậy đã theo đuổi được mấy người a?”   “Một người.”   ” Ít như vậy? Vì cái gì a?”  Ta kinh ngạc.   “Ta nhằm vào bọn họ đều hạn định  5 năm đến 10 năm kế hoạch theo đuổi, kết quả không đợi ta thực thi xong, bọn họ liền đều chuyển trường, tốt nghiệp, cùng người khác tốt lắm. . . . . .”  Sở trường quy hoạch nhân sinh của tiểu lưu manh thực ủy khuất .

8. Tiểu lưu manh là kẻ rất “mê zai “, trông thấy tên nào dễ nhìn liền chảy nước miếng, bất luận trường hợp đi tới xum xoe, cũng không lo lắng cảm thụ của ta, thế nhưng là ta chỉ cần liếc nam nhân khác một cái, hắn cũng muốn giận dữ. Ngành của ta vừa chuyển đến một tiểu nam, phi thường đáng yêu, một lần cuối tuần, ta dẫn hắn đến chơi nhà, vừa vặn tiểu lưu manh đã ở đó, thực ngoài ý muốn chưa có tới xum xoe, ngược lại ánh mắt giống như một tiểu cấu muốn lao lên cướp xuơng của đối thủ =)) , ta cười thầm, vì thế dơ tay khoát lên trên vai tiểu nam dẫn hắn đi thăm phòng, trên bàn đôi ta chuyện trò vui vẻ, tiểu lưu manh như kẻ chịu tang, ta càng thêm cao hứng cùng tiểu nam ước hảo buổi tối hôm sau đến chơi nhà hắn, một mình ta đi. Vào lúc ban đêm, tiểu lưu manh trằn trọc, ta ngọt ngào mơ thấy mộng đẹp. Ngày hôm sau tiểu lưu manh sáng sớm đã ra ngoài mua đồ ăn, bận rộn đến trưa, giữa trưa bày biện ra một bàn , lại mở một chai rượu đỏ, giống như cô vợ nhỏ rót cho ta một ly, lòng ta nguôi, uống một hơi cạn sạch, liền mơ hồ đứng lên, bị tiểu súc sinh ôm lên trên giường ◎#¥%. Đến giờ hẹn tiểu nam, ta ngay cả gọi điện thoại cũng không có chút khí lực . Qua đi, tiểu lưu manh cao hứng huýt sáo một tuần ==|||.

9.  Hai người mỗi ngày tương đối, khó tránh khỏi có thời điểm nhàm chán cùng cực , cho nên thường chúng ta ngoạn vai diễn sắm vai nô đùa, tỷ như, ta hôm nay sắm vai chính là sư tử Phi Châu 1 ,  tiểu lưu manh nhà ta phải sắm vai sư tử Phi Châu 2, hai người ngồi chồm hổm ở góc phòng nhìn nhau vui vẻ, bỗng nhiên bổ nhào vào nhau, hoặc vật lộn, hoặc chỉ cho nhau cách bắt con rận ==|||. Đương nhiên, chúng ta cũng không hay sắm vai động vật, có khi cũng diễn vai con người. Ta thích diễn siêu nhân sống động  ( lúc này, đương nhiên nhiệm vụ của BF là sắm vai tiểu tân ),  BF của ta thích nhất là vai diễn Archimedes*. Có một ngày tiểu lưu manh nhà ta dùng khăn tắm quấn quanh người ở trong phòng biểu diễn màn múa nóng bỏng Archimedes , có điều ta đành phải sắm vai Gauss ( thế giới có 3 nhà toán học nổi tiếng là Archimedes, Gauss và Isaac Newton), yêu cầu Archimedes huynh cùng đến nghiên cứu vấn đề toán học — chính là hai người cùng nhau tính toán thu chi tháng này có cân bằng hay không. Bởi vì hai người mặc tương đối thiếu vải, bỗng nhiên DD của tiểu lưu manh dần dần nâng cao đầu lên, trong khăn tắm nổi lên một cái túp lều nho nhỏ. Ta trông thấy, bất động thanh sắc hỏi: ” Archimedes huynh, vì sao ngươi lần này xuất môn lại mang theo đòn bẩy của ngươi a? Hay là còn đang suy nghĩ việc nâng địa cầu lên ?” Tiểu lưu manh cúi đầu, rốt cục hiểu được vấn đề khó xử, dấu hạ thể mà chạy như điên, từ đó về sau không hề yêu cầu diễn Archimedes nữa.

10.  Ta có hai huynh đệ, cũng là người mạnh mẽ. Chúng ta căn bản có mối thâm tình từ xa xưa, lúc nhỏ cùng nhau đi bắt nạt tiểu nam(nữ) sinh , theo đạo vụ phải bị trách phạt, đã từng có thời gian đọc bản kiểm điểm diễn cảm, lúc ấy ta nổi tiếng là tên lưu manh của cả đội. Bởi vì thường xuyên cùng nhau bị gọi cha mẹ, cho nên cha mẹ chúng ta cũng thực quen cảnh rối tinh rối mù, càng thần kỳ chính là bọn họ nhất kiến như cố*, cũng không có giống như lão sưở trường kỳ vọng đem gậy lớn đánh uyên ương, thực xin lỗi, viết sai rồi, chúng ta không phải người yêu, không coi là uyên ương, ân, coi như là một đám sài cẩu đi. Cho nên về sau học đại học hàng năm về nhà, chúng ta đều phải thay phiên đến nhà đối phương ở một thời gian, xem như nhớ lại một chút quá khứ tốt đẹp. Nhớ rõ khi học sơ trung, ba chúng ta muốn học hút thuốc, tránh ở nhà tiểu L  phun khói, cảm giác thực COOL. Chính lúc đang rất tiêu sái , bỗng nhiên nghe được thanh âm cái chìa khóa mở cửa , quá sợ hãi, ta cùng tiểu L vội vàng đều nhét hết vào trong tay tiểu X . Mẹ vào cửa nhìn thấy tiểu X hoảng sợ. Tiểu X miệng ngậm một điếu, hai tay cũng cầm một điếu, hàm hàm hồ hồ giải thích: ” Thím à, ta nghiện thuốc lá lắm rồi.”

11. Tiểu lưu manh nhà ta là kẻ có tư tưởng chiến thắng mạnh mẽ. Lần trước chúng ta cùng một đôi bằng hữu đi du lịch, thời điểm lên núi, hắn dựa vào một loại ý thức cạnh tranh, rất nhanh kéo ta chạy lên phía trước, làm ta mệt muốn chết . Buổi tối tới khách sạn rồi, ta nằm xuống liền ngủ, rất nhanh thần trí không rõ . Ngủ được sau một lúc lâu, tiểu lưu manh bỗng nhiên sáp lại gần làm dục hỏa thiêu đốt trong người, ta kinh ngạc: “Ngươi không phiền lụy sao?” “Mệt, nhưng là ngươi nghe, cách vách bọn họ XX  ( đôi kia ) đang kêu a, dù sao cũng không thể để cho bọn họ coi thường chúng ta!” Tiểu lưu manh làm bộ dạng hy sinh . Ta ngất, không để ý tới hắn, tiếp tục ngủ. Một lát sau, ta mông lung phát hiện tiếng rên rỉ cách vách lại xuất hiện ở đây, kinh hãi trợn mắt phát hiện tiểu lưu manh nằm ở bên cạnh ta , ánh mắt nhìn lên trần nhà, biểu tình nghiêm túc, môi lại khép mở không ngừng, phát ra thanh âm quả thực có thể đi cho đi lồng tiếng film gay . Thấy ta tỉnh, hắn nói: “Ngươi ngủ của ngươi, ta một mình vẫn có thể làm cho bọn họ xấu hổ vô cùng .”

12. Một ngày nọ , khi chơi Bubble Bobble, điểm số của ta bỗng nhiên leo lên đứng đầu bảng (  ta cùng tiểu lưu manh thi đấu). Đây là lần đầu tiên ta bước lên bục vinh dự, tâm tình khó tránh khỏi có chút hưng phấn, lúc này ta đầu tiên phải cảm tạ phụ mẫu, lão sư, còn có công ty nhạc đĩa của ta. . . . . . Thực xin lỗi, lại phát biểu sai rồi . Ân, tóm lại, sau khi thắng lợi tiểu lưu manh ta hết sức khoe mẽ khả năng. Hắn thẹn quá thành giận, khẩu ra ác ngôn: “Đồ ngốc, tiểu nhân đắc chí!” Ta lúc ấy tâm tình tốt lắm, không cùng hắn so đo, dễ dàng đáp trả : “Ta chính là ngốc a, ngốc cũng thắng ngươi a, ha ha, ta là ngốc A! ( đồng thời làm bộ dạng ngây thơ đáng yêu )” xuất phát từ thời gian dài huấn luyện phối hợp với quán tính của ta, tiểu lưu manh nhanh chóng trả lời: “Ta là **!” Ta hoàn toàn chấn kinh rồi, thì thào nói: “Ngươi đúng là gia súc!”

 ♥

13,  Lần đầu tiên cùng tiểu lưu manh đi hát Karaoke , ta ít nhiều có ý khảo nghiệm ý tứ của hắn — yêu, sẽ yêu ta toàn tâm, hơn nữa thẳng thắn mà nói, ta so với Bá Nha* càng khát vọng có được một người tri âm, phải biết rằng, vô luận núi cao vẫn là nước chảy, đều đã thầm yêu, nhưng là trăng sáng chiếu kênh rạch loại chuyện này cũng không phải thường xuyên phát sinh. Nghe xong ta hát vang một khúc, N khúc, cho đến một đêm, tiểu lưu manh đều thực bình tĩnh, trong lòng ta âm thầm đắc ý, nhưng là như cũ dấu diếm thanh sắc hỏi: “Thế nào?” Tiểu lưu manh trả lời: “người hát ta thấy nhiều lắm , nhưng người tự tin như ngươi gặp không nhiều lắm. Ta cảm thấy cho dù Châu Kiệt Luân chính mình tới nghe ngươi hát bài hát của hắn sẽ hoài nghi có phải hay không chính mình trước kia hát sai rồi.” Cuối cùng, tiểu lưu manh làm một cái câu kết: “Ngươi là một ca sĩ biết sáng tác nha, mỗi một lần biểu diễn, đều là đối với ca khúc đó tái sáng tác!” .

14. Gần đây tiểu lưu manh có xu hướng tự kỷ thập phần nghiêm trọng. Hai chúng ta ở nhà xem DVD , thời điểm xem 《 The Rock* 》  hắn nói chính mình giống Nicolas Cage; xem 《 Love Undercover* 》 , hắn nói mình giống Ngô Ngạn Tổ. Xem 《 Infernal affairs* 》 , hắn chần chừ so sánh, bởi vì không biết chính mình hẳn là giống Lưu Đức Hoa hay là Lương Triều Vỹ . Thoáng cái đã đến trưa, ta rốt cục không thể nhịn được nữa , giận dữ hét: “Ta muốn xem 《 Chằn tinh Shrek》, xem ngươi có thể giống ai!”

15. Tiểu lưu manh từ trước đến nay buổi sáng thức dậy so với ta sớm hơn, cho nên ác mộng của ta lúc sáng sớm luôn xuất hiện dấu vết khả nghi của trư thủ* ( nanh vuốt của sắc lang  ). Một ngày, ta rốt cục không thể nhịn được nữa , giận dữ hét: “Ngươi sẽ gặp báo ứng a !” Vào lúc ban đêm. . . . . . Tiểu lưu manh về nhà sớm, hiếm thấy tắm rửa một cái, rồi leo lên trên giường nói: “Hôm nay mệt mỏi quá a, rất nhanh có thể ngủ.” Lại một lát sau, tiểu lưu manh bắt đầu nói nói mớ: “Ta đang ngủ, ta đang ngủ, ta đang ngủ. . . .” Lại một lát sau, tiểu lưu manh đi từ từ đến bên người ta , lớn tiếng nói: “Ta đang ngủ!” Ta trả lời: “Ngươi đang ngủ như thế nào còn có thể nói có thể đi a?” “Ta bị mộng du!” “Vậy ngươi du trở về ngủ tiếp đi a, còn đứng ở đây làm gì chứ? Chờ ta khai thông cho ngươi chắc?”  “Người ta còn đang chờ báo ứng đây!”

♥♥♥ END ♥♥♥

-DD : đệ đệ

-Archimedes : phiên âm tiếng Việt là Ác-si-mét; (khoảng 287 trước Công Nguyên – khoảng 212 trước Công Nguyên) là một nhà toán học, nhà vật lý, kỹ sư, nhà phát minh, và một nhà thiên văn học người Hy Lạp.

-Carl Friedrich Gauß (được viết phổ biến hơn với tên Carl Friedrich Gauss; 30 tháng 4, 1777 – 23 tháng 2, 1855) là một nhà toán học và nhà khoa học người Đức tài năng, người đã có nhiều đóng góp lớn cho các lĩnh vực khoa học, như lý thuyết số, giải tích, hình học vi phân, khoa trắc địa, từ học, thiên văn học và quang học.

-Isaac Newton là một nhà vật lý, nhà thiên văn học, nhà triết học, nhà toán học, nhà thần học và nhà giả kim người Anh. Theo lịch Julius, ông sinh ngày 25 tháng 12 năm 1642 và mất ngày 20 tháng 3 năm 1727; theo lịch Gregory, ông sinh ngày 4 tháng 1 năm 1643 và mất ngày 31 tháng 3 năm 1727.

-nhất kiến như cố : mới quen đã thân thiết

-Bá Nha :

Câu chuyn v Bá Nha – T K

Tử Kỳ di hận thân tiên khứ

Bá Nha suất cầm tạ tri âm

Bá Nha và Tử Kỳ là đôi bạn tri âm thời Xuân Thu Chiến Quốc. Bá Nha làm quan, Tử Kỳ là tiều phu.

_ Bá Nha họ Du tên Thụy, người ở Sính Ðô nước Sở (nay là phủ Kinh Châu, tỉnh Hồ Quảng). Tuy là người nước Sở, nhưng làm quan cho nước Tấn, chức Thượng Ðại Phu.

_ Tử Kỳ, họ Chung tên Huy, nhà tại Tập Hiền Thôn, gần núi Mã Yên, ở cửa sông Hán Dương, là một danh sĩ ẩn dật, báo hiếu cha mẹ tuổi già nua, làm nghề đốn củi (Tiều).

Một hôm, Bá Nha phụng chỉ vua Tấn đi sứ qua Sính Ðô nước Sở, vào triều kiến vua Sở, trình quốc thư và giải bày tình giao hiếu giữa hai nước, được vua Sở và quần thần thiết tiệc khoản đãi. Bá Nha nhơn dịp nầy đi thăm mộ phần tổ tiên, thăm họ hàng, xong vào từ biệt vua Sở trở về nước Tấn.

Khi thuyền trở về đến cửa sông Hán Dương, nhằm đêm Trung Thu, trăng sáng vằng vặc, phong cảnh hữu tình, Bá Nha cho lịnh cắm thuyền dưới chân núi Mã Yên để thưởng ngoạn. Cảm thấy hứng thú, muốn dạo chơi một vài khúc đàn, Bá Nha liền sai quân hầu lấy chiếc lư ra, đốt hương trầm xông cây dao cầm đặt trên án. Bá Nha trịnh trọng nâng đàn, so dây vặn trục, đặt hết tâm hồn đàn lên một khúc réo rắt âm thanh, quyện vào khói trầm, chưa dứt, bỗng đàn đứt dây.

Bá Nha giựt mình tự nghĩ, dây đàn bỗng đứt thế nầy ắt có người nghe lén tiếng đàn, bèn sai quân hầu lên bờ tìm xem có ai là người nghe đàn mà không lộ mặt. Quân hầu lãnh lịnh lên bờ thì bỗng có người từ trên bờ lên tiếng:

- Xin đại nhân chớ lấy làm lạ, tiểu dân là tiều phu kiếm củi về muộn, trộm nghe được khúc đàn tuyệt diệu của Ngài.

Bá Nha cười lớn bảo:

- Người tiều phu nào đó dám nói hai tiếng nghe đàn với ta, sao ngông cuồng thế?

- Ðại nhân nói sai quá vậy. Há chẳng nghe: Thập thất chi ấp, tất hữu trung tín (Một ấp 10 nhà ắt có nhà trung tín). Nếu đại nhân khinh chỗ quê mùa không người biết nghe đàn, thì cũng không nên có người khảy lên khúc đàn tuyệt diệu.

Nghe đáp xong, Bá Nha hơi choáng váng, hối hận những lời vừa thốt ra, vội bước ra mũi thuyền, dịu giọng nói:

- Người quân tửở trên bờ, nếu thực biết nghe đàn, biết vừa rồi ta khảy khúc gì không?

- Khúc đàn đại nhân vừa tấu đó là: Ðức Khổng Tử khóc Nhan Hồi, phổ vào tiếng đàn, lời rằng:

Khá tiếc Nhan Hồi yểu mạng vong,

Dạy người tư tưởng tóc như sương.

Ðàn, bầu, ngõ hẹp vui cùng đạo,

Ðến cuối câu ba thì dây đàn đứt, còn lại câu bốn là:

Lưu mãi danh hiền với kỹ cương.

Bá Nha nghe xong, đúng quá, mừng rỡ sai quân hầu bắc cầu lên bờ mời người quân tử xuống thuyền đàm đạo.

Người tiều phu ung dung xuống thuyền, chấp tay vái Bá Nha. Bá Nha vội đưa tay đáp lễ, nói:

- Xin quí hữu miễn lễ cho.

Rồi bắc ghế mời ngồi, phân ngôi chủ khách.

- Quí hữu biết nghe đàn, ắt biết ai chế ra đàn?

- Mong ơn Ngài hỏi tới, kẻ tiểu dân đâu chẳng dám nói hết cái biết của mình.

Khi xưa, vua Phục Hy thấy tinh hoa của năm vì sao rơi xuống cây ngô đồng, chim phượng hoàng liền đến đậu. Vua Phục Hy biết ngô đồng là gỗ quí, hấp thụ tinh hoa Trời Ðất, có thể làm đồ nhã nhạc, liền sai người đốn cây ngô đồng xuống, cắt làm ba đoạn để phân Thiên, Ðịa, Nhơn. Ðoạn ngọn thì tiếng quá trong mà nhẹ, đoạn gốc thì tiếng quá đục mà nặng, duy đoạn giữa thì tiếng vừa trong vừa đục, có thể dùng được, liền đem ra giữa dòng sông nước chảy ngâm 72 ngày đêm, rồi lấy lên phơi khô, chọn ngày tốt, thợ khéo Lưu Tử Kỳ chế làm nhạc khí, bắt chước nhạc Cung Dao Trì, đặt tên là Dao cầm.

Dao cầm nầy dài 3 thước 6 tấc, án theo 360 độ chu Thiên , phía trước rộng 8 tấc án theo Bát tiết, sau rộng 4 tấc án theo Tứ Tượng, dầy 2 tấc án theo Lưỡng Nghi, đầu như Kim đồng, lưng như Ngọc Nữ, trên chạm Long Phụng, gắn phím vàng trục ngọc. Ðàn ấy có 12 phím tượng trưng 12 tháng, lại thêm một phím giữa tượng trưng tháng nhuận, trên mắc 5 dây, ngoài tượng Ngũ Hành, trong tượng Ngũ Âm: Cung, Thương, Giốc, Chủy, Vũ.

Vua Thuấn khảy Dao cầm, ca bài Nam phong, thiên hạ đại trị. Vua Văn vương bị Trụ vương giam cầm nơi Dũ Lý, con trưởng Bá Ấp Khảo thương nhớ không nguôi, nên thêm một dây nữa gọi là dây Văn (Văn huyền), đàn nghe thêm ai oán.

Võ vương đem quân phạt Trụ, thêm vào Dao cầm một dây phấn khích gọi là dây Võ (Võ huyền).

Như thế, Dao cầm lúc đầu có 5 dây, sau thêm 2 dây Văn và Võ nữa thành 7 dây, gọi là Thất huyền cầm.

Ðàn ấy có Sáu kỵ, Bảy không, Tám tuyệt, kể ra:

* Sáu Kỵ là: Rét lớn, nắng lớn, gió lớn, mưa lớn, sét lớn, tuyết rơi nhiều.

* Bảy Không là: Nghe tiếng bi ai và đám tang thì không đàn, lòng nhiễu loạn thì không đàn, việc bận rộn thì không đàn, thân thể không sạch thì không đàn, y quan không tề chỉnh thì không đàn, không đốt lò hương thì không đàn, không gặp tri âm thì không đàn.

* Tám Tuyệt là: Thanh cao, kỳ diệu, u uất, nhàn nhã, bi đát, hùng tráng, xa vời, dằng dặc.

Ðàn ấy đạt đến tận thiện tận mỹ, hổ nghe không kêu, vượn nghe không hú, một thứ nhã nhạc tuyệt vời vậy.

Bá Nha nghe xong , kính phục bội phần, hỏi thêm:

- Quí hữu quả thấu triệt nhạc lý. Khi xưa, Ðức Khổng Tử đang khảy đàn, Nhan Hồi từ ngoài bước vào, thoảng nghe tiếng đàn u trầm, nghi là có ý tham sát, lấy làm lạ, liền hỏi Ðức Khổng Tử. Ngài đáp: Ta đang khảy đàn, bỗng thấy mèo bắt được chuột, liền khởi lên ý niệm tham sát mà hiện ra tơ đồng.

- Nhan Hồi đã nghe tiếng đàn mà biết lòng người khảy đàn. Nay Hạ quan khảy đàn, lòng tư lự điều gì, quí hữu có thể đoán biết chăng?

- Ðại nhân thử dạo một khúc xem.

Bá Nha nối lại dây đàn, tập trung tinh thần đến chốn non cao, khảy lên một khúc. Tiều phu khen rằng:

Ðẹp thay vòi vọi kìa, chí tại non cao.

Bá Nha ngưng thần, ý tại lưu thủy, khảy lên một khúc nữa. Tiều phu lại khen rằng:

Ðẹp thay, mông mênh kìa, chí tại lưu thủy.

Bá Nha thấy tiều phu đã thấy rõ lòng mình qua tiếng đàn, lấy làm kính phục, liền gác đàn, sai bày tiệc rượu, đối ẩm luận đàm. Hai người hỏi nhau tên họ, nguyên quán, nghề nghiệp. Bá Nha lại sanh lòng cảm mến Tử Kỳ về sự hiếu với phụ mẫu, nên xin kết nghĩa anh em với Tử Kỳ, để không phụ cái nghĩa TRI ÂM mà suốt đời Bá Nha chưa từng gặp.

Hai người đến trước bàn hương án lạy Trời Ðất, rồi lạy nhau 8 lạy kết làm anh em. Tử Kỳ nhỏ hơn Bá Nha 10 tuổi nên làm em. Hai anh em đối ẩm cùng nhau tâm sự mãi cho đến sáng mà không hay. Tử Kỳ vội đứng lên từ biệt.

Bá Nha bùi ngùi xúc động, hẹn ước Tử Kỳ, đúng ngày Trung Thu năm sau, hai anh em sẽ hội ngộ nhau tại ghềnh đá nầy. Bá Nha lấy ra hai đỉnh vàng, hai tay nâng lên nói:

- Ðây là chút lễ, kính dâng bá phụ và bá mẫu. Tấm tình chí thành, em đừng từ chối.

Hai người từ biệt, lòng đầy lưu luyến.

Chẳng bao lâu, thuyền về tới bến. Bá Nha vào kinh đô tâu trình Tấn Vương các việc, được Tấn vương khen tặng.

Thời gian lặng lẽ trôi qua. . . Nhớ ngày ước hẹn với Tử Kỳ, Tử Nha tâu xin vua Tấn cho nghỉ phép về thăm quê nhà.

Bá Nha thu xếp hành trang đến núi Mã Yên kịp ngày Trung Thu ước hẹn. Kìa là núi Mã Yên mờ mờ sương lạnh, tịch mịch, không một bóng người. Bá Nha nghĩ thầm, năm trước nhờ tiếng đàn mà gặp được tri âm, đêm nay ta phải đàn một khúc để gọi Tử Kỳ. Rồi sai đốt hương trầm, đem Dao cầm ra so dây. Bá Nha đặt hết lòng nhớ nhung của mình vào tiếng đàn réo rắt, bỗng trong tiếng đàn lại có hơi ai oán nổi lên. Bá Nha dừng tay suy nghĩ: Cung Thương có hơi ai oán thảm thê, ắt Tử Kỳ gặp nạn lớn. Sáng mai ta phải lên bờ dọ hỏi tin tức về Tử Kỳ.

Ðêm ấy, Bá Nha hồi hộp lo âu, trằn trọc suốt đêm, chờ cho mau sáng, truyền quân hầu mang theo Dao cầm, 10 đỉnh vàng, vội vã lên bờ, tiến vào núi Mã Yên. Khi qua cửa núi, gặp ngã ba đường, chưa biết nên đi đường nào, đành ngồi chờ người trong xóm đi ra hỏi thăm. Không bao lâu, gặp một lão trượng tay chống gậy, tay xách giỏ, từ từ đi lại. Bá Nha thi lễ, hỏi:

- Xin lão trượng chỉ giùm đường đi Tập Hiền Thôn?

- Thượng quan muốn tìm nhà ai?

- Nhà của Chung Tử Kỳ.

Vừa nghe 3 tiếng Chung Tử Kỳ, lão trượng nhòa lệ, nói:

- Chung Tử Kỳ là con của lão. Ngày Trung thu năm ngoái, nó đi đốn củi về muộn, gặp quan Ðại Phu là Du Bá Nha kết bạn tri âm. Khi chia tay, Bá Nha tặng hai đỉnh vàng, nó dùng tiền nầy mua sách học thêm, ngày đi đốn củi, tối về học sách, mãi như vậy, sức khỏe hao mòn, sanh bệnh rồi mất.

Bá Nha nghe vậy thì khóc nức nở, thương cảm vô cùng. Lão trượng ngạc nhiên hỏi quân hầu thì biết thượng quan đây chính là Du Bá Nha, bạn tri âm của Chung Tử Kỳ. Chung lão biết vậy lại càng bi thảm hơn nữa nói:

- Mong ơn thượng quan không chê con lão hàn tiện. Lúc mất, nó dặn rằng: Con lúc sống không vẹn niềm hiếu dưỡng, lúc chết không vẹn nghĩa tri giao, xin cha chôn con nơi cửa núi Mã Yên để thực hiện lời ước hẹn với quan Ðại Phu Bá Nha.

Lão phu y lời con trối lại. Con đường mà thượng quan vừa đi qua, bên phải có một nấm mộ mới, đó là mộ của Tử Kỳ. Hôm nay là đúng 100 ngày, lão mang vàng hương ra cúng mộ.

- Việc đời biến đổi, may rủi không lường. Xin Lão bá đưa đến mộ Tử Kỳ, bốn lạy cho vẹn tình tri kỷ.

Khi đến phần mộ, Bá Nha sửa lại áo mũ, sụp lạy khóc rằng: Hiền đệơi, lúc sống thông minh anh tuấn tuyệt vời, nay chết, khí thiêng còn phảng phất, xin chứng giám cho ngu huynh một lạy ngàn thu vĩnh biệt.

Lạy xong, Bá Nha phục bên mồ, khóc nức nở. Sau đó, Bá Nha gọi mang Dao cầm tới, đặt lên phiến đá trước mộ, ngồi xếp bằng trên mặt đất một cách nghiêm trang, so dây tấu lên một khúc nhạc thiên thu, tiễn người tri âm tài hoa yểu mạng. Bỗng thấy gió rừng thổi mạnh, mây đen kéo lại, u ám bầu trời, hồi lâu mới tan. Có lẽ đó là anh hồn của Tử Kỳ hiển linh chứng giám. Tấu khúc nhạc xong, Bá Nha phổ lời ai oán, thay lời ai điếu, vĩnh biệt bạn tri âm, rồi đến vái cây Dao cầm một vái, tay nâng đàn lên cao, đập mạnh vào phiến đá trước mộ Tử Kỳ, đàn vỡ tan nát, trục ngọc phím vàng rơi lả tả.

Chung lão không kịp ngăn, sợ hãi nói rằng:

- Sao đại quan hủy cây đàn quí giá nầy?

Bá Nha liền ngâm 4 câu thơ thay câu trả lời:

Dao cầm đập nát đau lòng phượng,

Ðàn vắng Tử Kỳ, đàn với ai?

Gió Xuân khắp mặt bao bè bạn,

Muốn kiếm tri âm, ôi khó thay!

- Nguyên do là vậy. Âm nhạc là một bộ môn nghệ thuật cao siêu. Nhân đây, xin mời thượng quan đến nhà lão để lão cảm tạ tấm lòng tốt đẹp của thuợng quan đối với con lão.

- Cháu quá bi thương, không dám theo bá phụ về quí phủ e gợi thêm nỗi đau lòng. Nay nghĩa đệ vắng số mất rồi, cháu kính dâng lên bá phụ và bá mẫu 10 đỉnh vàng, một nửa dùng mua mấy mẫu ruộng làm Xuân Thu tế tự cho Tử Kỳ, một nửa xin để phụng dưỡng bá phụ và bá mẫu trong tuổi già. Chừng cháu trở về triều, dâng biểu lên vua xin cáo quan, cháu xin đến rước bá phụ, bá mẫu đến an hưởng tuổi già.

Nói xong, Bá Nha lấy vàng dâng lên, rồi khóc lạy mộ Tử Kỳ một lần nữa, mới trở về thuyền.

Chung lão cảm động không cùng, nghẹn ngào đứng lặng nhìn theo bóng Bá Nha cho đến khi khuất bóng.

-The Rock : film hành động Mĩ chiếu năm 1996.

-Love Undercover (新扎师妹) là bộ phim Hồng Kông (2002) của đạo diễn Joe Ma Wai-Ho.

-Infernal affairs : tên tiếng Việt là Vô gian đạo, thể loại hành động.

-Trư thủ: tay heo.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #đammỹ