Chap 19: Hiểu lầm

Cả hai phóng nhanh về nhà nó. Giờ cậu chẳng muốn quay lại cái căn nhà kia đâu vì sợ rằng về lại thấy hai con người kia đóng phim ngay ở nhà mình thì sao. Thật hại mắt quá cậu chẳng thích chút nào. Đến nhà nó cậu kéo thẳng nó lên nhà khiến nó còn chưa kịp hoàn hồn với cái trính lái xe vượt ẩu chả cậu thì đã thấy đứng trong nhà mình rồi. Cậu lúc này như thay đổi 180° nũng nịu cầm tay nó lắc lắc nói:

- Này cậu nhớ cái áo sơ mi trắng hôm trước chúng ta mua cặp chứ? Lấy ra cho tớ mặc nhéeeeeee

Nó biết rõ tâm trạng câu lúc này thế nào nên cũng không cầm cản mà lấy ngay cái áo quẳng cho cậu cùng chiếc quần đen da đá vào phòng thay đồ. Nó thì lấy một chiếc sơ mi đen lụa khoét cổ sâu vừa phải. Mặc dù biết hắn sẽ không thích nhưng gì chứ đã đi bar thì phải thoải mái và đẹp nên ngại gì mà không hở. Nghĩ thông nó vừa lấy áo cho mình ra thì đã thấy cậu khoác lên mình xong xuôi bộ cánh đầy gợi cảm kia rồi. Nói thật chứ cậu mặc bộ đồ này thật mê người quá đi thôiiii

Vóc dáng tập gym mỗi ngày nên vòng ngực nở nang nay lại mặc sơ mi trắng mỏng kèm hở ngực khiến cho bộ ngực vạn người mê kia hiện ra đôi phần khiến cho ai nhìn vào cũng phải thèm nhỏ dãi. Quần da đen tôn lên đôi chân dài của cậu làm nó muốn cũi cái đùng. Tóc cậu nhanh chóng tạo kiểu 7 3 để lộ khuôn mặt điển trai đó giờ kèm một chút son đỏ nhẹ. Xịt thêm một chút hương nước hoa khiến ai người vào rồi cũng vương vấn mà không thể quên được.

- Chết rồi chết rồi chủ tịch ơi, vợ anh ngon thế nay mà dám phản bội thì anh chỉ có mà tiếc

Cậu đang vui vẻ chải chuốt cho bản thân quay sang lại thấy nó thất thần nhìn mình liền cao giọng nhắc nhở:

- Này đừng nhìn nữa. Tớ biết tớ đẹp rồi, thay đồ nhanh để đi quẩy nữa đó. Mau mau lên

- Rồi rồi đi thay ngay đây đợi tớ một chút

Nó cũng nhanh chóng thay đồ rồi nhờ cậu chăm chút lại mái tóc cho mình để thêm phần quyến rũ. Cả hai ngắm mình trong gương đã đời thêm cả nửa tiếng rồi mới an tâm mà ra xe chạy lên bar đã hẹn. Lúc đi vẫn còn sớm gần 1 tiếng nên định lấy ví ra kiểm tra còn đủ tiền bay nhảy không thì hết hồn phát hiện sáng giờ không đem theo. Buổi trưa cậu được nó bao nên cũng chẳng nhớ đến sự hiện diện của cái ví "đáng yêu" này. Cậu ngồi trong xe la toáng lên một phát khiến nó đang soi gương mà giật mình muốn rụng tim. Nó cũng hét lên:

- Cái gì thế hảaa. Muốn giết con người mỏng manh yếu đuối như tớ à?

- Mơ đi cậu mà yếu đuối thì đã bị tớ hù chết từ lâu rồi. Chắc phải về nhà tên khốn nạn kia để lấy ví rồi tớ để quên ở đấy

- Không sao để tớ trả trông tớ giống thiếu tiền à?

- Thôi trưa cậu bao tớ rồi để chạy về nhờ bác quản gia cầm ra cổng là xong ngay

Nói rồi cậu lại lần nữa phóng nhanh vun vút trên đường về nhà anh và không quên gọi cho bác quản gia trên đường đi:

- Bác ơi, là cháu Prem đây. Bác cầm giúp cháu cái ví đen trên tủ đầu giường ở phòng ngủ của cháu ra cổng nhé. Cháu đợi bác ở đấy ạ.

Chưa kịp để bác quản gia trả lời cậu liền cúp máy. Còn phía bác chưa kịp tiêu hóa hết câu chữ cậu nói gì phải đứng chết trân một lúc mới lật đật đi lấy ví rồi chạy ra cổng chờ cậu đến. Bác vừa chạy ra cũng đúng lúc xe cậu lái về trước cửa biệt thự. Cậu liền hạ kính xuống nhìn bác quản gia cười tươi và không quên nói:

- Cháu cảm ơn bác nhiều. À hôm nay cháu đi chơi với bạn và qua đêm bên nhà Fluke luôn có gì tên chủ nhà kia về thì bác nói lại giúp cháu nhaaaa

Bác nhìn cậu ăn mặc phong phanh liền biết ngay địa điểm mà cậu sắp lui tới liền cười cười nói:

- Quẩy thì quẩy chứ đừng quá sức nhé. Chú ý an toàn hai đứa đi chơi vui vẻ

Nói rồi không quên nháy mắt với cậu làm cậu phải bật cười. Cậu với nó vẫy tay tạm biệt bác quản gia rồi cũng nhanh chóng chạy đến quán bar vì cũng sắp trễ mất rồi.

Đến nơi cũng vừa kịp lúc Jisoo và Jennie vừa tới. Hai người họ đang đứng đợi cả hai ngay trước cổng. Cậu nhanh chóng chạy xe xuống hầm và kéo nó chạy đến cổng và rồi sau đó 4 người nhanh chóng hoa vào những giai điệu xập xình cùng ánh đèn mập mờ trong bar. Hôm nay cậu đã quá mệt mỏi nên liền trút tất cả lên điệu nhảy mà quẩy tung nóc nhà.

Trong khi cậu còn đang quay cuồng nơi đây thì anh đang phải ở công ty tiếp tục bàn bạc với cô gái kiêm đối tác đợt này của công ty. Cuối cùng cô ấy cũng chịu chốt và kí đơn đồng ý hợp tác với công ty khiến anh vui ra mặt đứng lên nghiêm chỉnh đưa tay lịch sự cúi đầu nói:

- Mong rằng lần hợp tác này của chúng ta sẽ thật thành công nhé

- Em cũng mong như thế cả hai bên cùng cố gắng nào

May mắn đối tác lần này của anh là một cô gái nhỏ hơn anh một tuổi nhưng rất dễ thương. Tuy vậy lại vô cùng trưởng thành và đứng đầu cả một công ty lớn. Thật tài giỏi. Bỗng cô gái lên tiếng:

- Này bàn bạc xong công việc rồi em hỏi anh chuyện ngoài lề một chút được không?

- Cô cứ thoải mái nhé

- Chuyện là người hồi sáng gọi anh là người yêu của anh à? Lúc ấy em có chen giọng vào có khiến người ấy hiểu lầm không?

Anh bật cười nhưng lòng cũng đang không tự chủ mà lo lắng:

- Tôi nghĩ là không đâu, em ấy hiểu mà

Cô gái ấy cười rồi ngã người ra ghế sofa:

- Haiz tự nhiên nói với anh khiến em cũng đang nhớ cô vợ bé nhỏ của em ở nhà rồi. Mấy nay chú ý công việc quá mai phải bù đắp lại cho em ấy thôi
Vừa dứt lời ấy khiến tâm trí anh liền hiện lên hình ảnh cậu cười tươi khiến anh ngây ngốc mà cười mỉm. Cô gái kia thấy thế liền chọc:

- Anh cũng nhớ người tình bé nhỏ kia luôn rồi chứ gì?

Anh giật mình nhưng cũng không chối:

- Phải. Tôi nhớ em ấy quá rồi, thôi chúng ta ngừng tại đây để cùng về chăm sóc người ấy nhé

Đã lâu lắm rồi anh chưa chạm vào người cậu nên anh định bụng đêm nay sẽ "ăn sạch" cậu tới sáng hôm sau mới thôi. Nói rồi hai người nhanh chóng tạm biệt nhau và xuống hầm lái xe tức tốc chạy về nhà. Trong đầu anh tưởng tượng khi về cậu sẽ chạy ra ôm anh mà lòng không khỏi vui sướng.

Nhưng đời ai đâu ngờ khi về nhà lại chỉ có người làm, cậu thì mất hút khiến lòng anh hụt hẫng. Mày bắt nheo lại, tay móc ngay chiếc điện thoại từ túi quần ra mà bấm dãy số quen thuộc. Gọi cậu chục cuộc nhưng đầu dây bên kia lại chỉ có tổng đài trả lời. Người anh sôi như lửa đốt không biết cậu đi đâu. Thường đi chơi cậu đều nói với anh một tiếng mà lần này đến tin nhắn cũng không nhắn một chữ gì. Lòng anh rối ren mà đi đi lại lại trong nhà. Xong lại chạy đến hỏi bác quản gia:

- Bác à bác có biết Prem đi đâu rồi không? Thường thì giờ này em ấy ở nhà cơ mà?

- Tôi chỉ biết cậu í bảo đi chơi với cậu Fluke thôi ạ. Hình như là sẽ đi qua đêm

Nghe tên Fluke anh nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho hắn hỏi tội:

- Này vợ tao có bên nhà mày không đấy?

- Gì vậy cha? Tao tưởng vợ tao mới bên nhà mày mà?

Cả hai dường như thấy gì đó vất ổn liền khựng lại rồi nói:

- Này hai em ấy đi đâu được chứ?

- Làm sao tao biết được!!!! Gọi em ấy đi

- Em ấy không bắt máy!! Tao gọi muốn cháy máy luôn rồi đây nàyyy

- Mày nghĩ tao không như thế àaa

Bác quản gia trầm ngâm một chút lại nói nhỏ:

- Hình như cậu ấy ăn mặc đẹp nhưng phong phanh lắm chắc đi ăn với bạn nơi sang trọng à?

Phong phanh? Hở ư? Anh liền nói to:

- Này quán bar hai em ấy yêu thích mày biết chứ?

- Biết rõ

- Đến đó bắt mèo về nào

- Được!

Anh mặt đầy tức giận chạy ra ngoài phóng như bay đến bar cậu đang pay lak. Xe chạy vun vút trên đường còn cậu thì cứ vẫn vui vẻ bay nhảy ở nơi kia.

- Em được lắm dám bỏ anh ở nhà một mình à? Đợi đấy bảo bối em sẽ bắt em về nhà ngay!

H tập sau hehe

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip