Chương XIII: Anh Giận
Nhiệm vụ thì đã hoàn thành, nhưng còn cái bài nhảy thì sao?? Anh cũng có nhưng sao bình thản dữ vậy cơ chứ
Nó nhăn mặt, tối ngày chỉ vùi đầu vào trong chiếc laptop, ăn cũng vậy, học cũng vậy, cả tắm cũng là chế độ chống nữa, cứ như thế không có dấu hiệu chấm dứt
_Con sao cứ vùi đầu vào máy mãi thế nhóc con??? - Ông Silver – Lão đại đại nhân cảm thấy thật ngột ngạt, ông khó chịu lên tiếng
_....Dạ??? - Nhóc con ngẩng đầu lên nhìn ông, chén cơm còn không đụng một muỗng, nhóc chính là chê cơm tỉ tỉ nấu sao??
Đôi bàn tay búp măng dừng lại trên các nút phím, mặt nhìn lão đại đại nhân
Cuối cùng vẫn là quyết định gập chiếc laptop lại, để xuống ghế bên, khuôn mặt lúc này mới nhìn những món ăn trên bàn, hấp dẫn đến lạ thường
Lấy chén cơm kế bên mình kéo lại, nguội mất rồi!!! Nhóc đảo mắt sang nhìn tỉ tỉ, mặt bà sao lại buồn như thế
Nhóc lòng nặng trĩu, nhảy thì mới làm được một phần, nhưng nhìn khuôn mặt này nhóc lại chẳng muốn làm gì, chỉ muốn dốc hết sức ăn mà ăn hết đồ ăn bà làm
_Mika tỉ tỉ, con ăn mà, tỉ đừng buồn mà, tỉ!!! - Nhóc chu chu môi đào ra nài nỉ, mặt bánh bao phần nào đã chảy xệ ra rồi
Nghe vậy bà liền tươi tắn, mắt sáng như sao, quay sang nhóc tươi cười rạng rỡ
_Được, tỉ gắp cho con!!! - Bà vui buồn lẫn lộn
Vui vì nhóc giờ mới chịu ăn, giờ mới quan tâm tới bà, buồn vì nhóc con dạo gần đây tập gì đó rất nhiều, suốt ngày nhốt mình trong phòng tập, có lần bà nghe nhóc té, chân bị bông gân mà lòng nhói đau, hỏi thì nhóc bảo không sao, nhóc con này không ăn cơm giờ mới gần te như vậy, mặt mũi thì xanh xao, nhìn vào sẽ rất đau lòng
Bà gắp thức ăn vào chén cho nhóc, nhóc con cũng vui mừng mà ăn hết
Nhóc chỉ cần tỉ vui,mọi chuyện đối với nhóc chỉ là chuyện nhỏ, tỉ buồn – nhóc buồn, tỉ vui – Nhóc cũng vui, nhóc không dám cãi lời tỉ tỉ, chỉ cần tỉ giận, nhóc lạp tức như lò xo bay lại chỗ đó khiến tỉ vui, khiến tỉ cười
Bữa cơm hôm ấy cũng rất náo nhiệt nhỉ, đồ ăn tỉ tỉ làm nhóc và hai cha con kia đều ăn hết, tỉ vui, cả ba cha con bọn họ đều vui
Ăn cơm xong nhóc ôm cái laptop ra phòng khác ngồi, nhóc quỳ rạp xuống thảm đỏ làm việc, anh ngồi trên sô-pha lướt web trên chiếc Ipad
Nhóc ngặm ngặm môi, chăm chăm chú chú nhìn vào màn hình laptop, trông rất chăm chú nhỉ
Anh lòng cũng thấy bất ngờ, lần đầu thấy con nhóc này làm việc chăm thế đấy chứ, anh nhớ là lúc nó cũng chăm chú nhìn laptop như vậy thì liền....
Máy laptop tắt cái rụp luôn, liền ngồi kế bên nhóc ngửi thấy mùi dâu tây, là sữa dâu trên bàn tràn lãn trên bàn phím laptop, thế là phải đem ra tiệm sửa nữa rồi!!
Nhưng mà lần này nha, nhóc ta còn không thèm đụng tới ly sữa trên bàn ăn nữa mà, vẫn khư khư ôm chiếc laptop trong thân chạy một mạch ra đây!!!
Mắt băng lãnh đạm đảo qua chỗ nhóc xem thử, cái gì???? Nhảy gì hửm???
_Gì thế??? - Anh ngồi bậc dậy, đặt tờ báo sang bên, nhích mông mình qua chỗ nhóc, miệng mở mà mắt không nhìn
Nhóc vẫn ngồi im lặng đó, xem rồi lại không thèm nhìn hắn, miệng lẩm bẩm gì đó, ngay tức thì liền nghe chuông ngoài cổng reo lên, nhóc như lò xo bậc dậy
_Linh thật!!! - Nói hết đoạn, nhóc co chân lại chạy đi, bỏ hết lại ngơ ngơ ngác ngác không hiểu gì
Anh cũng ngồi đó, lời nhác không thèm có ý định đứng dậy đi theo nhóc, mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình phía trước, nhảy nhảy cái gì thế kia?? Khoe hết cả thân rồi còn đâu??? Đồ lăng loàn
Ngồi đó mà lẩm ba lẩm bẩm, lòng thầm rủa vài câu, mặt mũi đen xì khi xem cả đoạn clip nhảy nhót kia của nhóc
Được một lúc thì từ cửa chính có một đám nào đó đi vào, nói chuyện vui đến quên đường, nhóc vấp phải bậc thềm cuối cùng, xém tí mặt đập xuống sàn rồi may thay nhóc ta có anh đỡ, hết cả hồn!!!
_Ca!!! - Nhóc hồn vía bay mây, mặt đo đỏ lên hẳn, sao mặt anh ta bự tổ chảng thế kia???
_Đi có nhìn??? - Anh nhìn mặt nhóc nhăn nhó thiếu điều muốn bốc cả khói lên
Đỡ cái con nhóc hậu đậu kia đứng lên, mắt chẳng buồn liếc bọn kia, phủi mông vào trong
_Tới đây chi???
_Tập vũ đạo!!!
_Sexy...!??? - Nói hết từ đó, mặt anh đầy hắc tuyến, thiếu điều còn đen hơn đít nồi
Cả bọn khựng lại...Tên đó đang nói cái mô tê gì thế??? Sexy... Mà sexy cái gì cơ???
Nhóc con tóc xanh bước tới trước mặt anh, tay đặt lên trán anh, ngẩm nghĩ một lát
_Ca đâu sốt??? - Nhóc con mặt lẳng lơ ngó trước ngó sau rồi nhìn mặt anh nhăn nhó
_Thôi nha, bọn tớ còn phải tập nhảy, các cậu sướng quá rồi còn gì, để yên cho bọn này tập đi chứ!
Cô nàng tóc vàng nổi giận cáu quát từng tên một, bà chị tóc vàng này thật đáng sợ a~~
Nói hết đoạn, Lucy quay sang nắm lấy tay Juvia rồi kéo lên phòng tập, bỏ lại đám con trai tụm năm tụm bảy bàn tán
_Lucy như bà chằn ấy!!! - Chàng trai tóc hồng nhăn mặt chu mỏ ra phản bác
_Vậy mà mày thích!!! - Gray chăm chọc, vẻ mặt lộ rõ ra tia khinh Bỉ vô hạn
Im bặt!!! Không khí chùng xuống, anh đứng dậy phủi phủi cát đi thẳng lên phòng tập, chẳng thèm đoái hoài tới bọn kia
Đi theo đường mòn của cầu thang lên tới đỉnh cao nhất chính là nơi phòng tập rộng chừng 30ha đất
Kính được đặt trong tường, mỏng dánh, tông màu chủ đạo của phòng tập chính là màu trắng xanh, có xả máy hơi nước, máy lạnh, quầy pha caffee, tủ đựng kem mát lạnh!!!
Phía bên phải chính là bàn làm việc của nhóc, bàn làm việc được thiết kế theo kiểu Tổng thống, với màu gỗ màu xanh mung, trên bàn bày la liệt những thứ đồ kì quái của nhóc... Nào là mát laptop, bút chì, giấy vẽ, bản thiết kế, điện thoại, đồ sạc, tai phone...
Mà nhóc tới bản vẽ chính là những bản vẽ về thiết kế đồ mặc cho nhóm khi trình diễn
_Tập thôi!!! - Nhóc vỗ tay "bộp...bộp" rồi chạy lại chỗ mọi người
Từng điệu ngảy điêu luyện được nhóc ngàu đêm suy nghĩ, từng đường cong uống éo, từng nấc da thịt trên cơ thể quyến rũ của nhóc lộ ra, ngay lúc đó mắt anh chạm vào không trung thấy, hắc tuyến theo đó mà nổi lên
Mặt anh đen xì!!! Cái con nhóc này, điệu nhảy thế này thà anh cho zero luôn, chứ chẳng muốn ai nhìn thấy
Mà nhắc đến cho điểm thì mới nhớ!!! Anh mặt liệt đây chính là cùng bạn mình làm bốn ban giám khảo tài giỏi, là người tạo ra chương trình, đào tạo họ vào nhóm mình để trở thành siêu sao nhóm nhạc
Nhóm anh đã đi lưu diễn rất nhiều nơi rồi!!! Từng được mời vào công ti FBC nhưng anh không muốn, anh trở về để tuyển thêm thành Viên nữ vào chứ chẳng có hứng thú mấy!!
_Á....
Đang mãi đắm say trong động suy nghĩ quái gở của mình thì anh sực tỉnh, vội quay đầu lại nhìn, mắt băng trợn to...
Nhóc con hiện giờ đang ngồi sõng soài trên nền gạch lạnh,. anh vội vàng chạy lại đỡ...
_Sao??? - Anh bực bội trong lòng lên tiếng, lời nói có chút bực nhọc, lo lắng
_Đau!!! - Nhóc con vừa nói vừa nhăn mặt, thật sự rất đau
_Em bị bông gân rồi!!! - Natsu từ đâu đi tới, xoa xoa này bàn chân nhóc rồi liền phán một câu
_Bông gân??? - Cả bọn con gái đứng kế bên như muốn hét lên, tại sao lại bông gân???
_Phải, do em ấy tập quá nhiều, khởi động thì quá ít nên bị bông gân là nhẹ đấy !!!
Lời vừa dứt anh liền đứng dật đi tới bàn làm việc nhóc, tự nhiên kéo ngăn tủ ra lấy hộp cứu thương rồi bước tới chỗ nhóc
_Em mà còn như vậy, tôi sẽ cho tất cả bọn em zero đấy!!! - Anh giận dữ nói, lời nói có chút kiềm nén
_Vâng!!! - Nhóc con lặng lẽ im lặng ngồi im đó nghe anh mắng, để anh băng bó cho mình
Băng xong cái chân cho nhóc con, anh đứng dậy, bỏ đi...
Nhóc buồn!!!
Nhóc cuối gầm mặt!!!
Nước mặt thiếu điều muốn rơi!!!
Nhóc xin lỗi!!!....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip