15. Kế hoạch thất bại!


Soo thấy Jen chỉ toàn dựa vào mẹ Kim thôi sau này phải sửa lại mới được, đi phía sau ba người họ, tới phòng, nhìn thấy Jen đã vào phòng mới đi lên phòng mình. Hôm nay có khá nhiều việc phải làm nên vừa về phòng, Soo đã phải vào làm việc ngay.

Làm một hồi, nhìn thời gian trên laptop cũng chín rưỡi rồi, đứng dậy, đi qua phòng ba mẹ rước cục nợ kia về phòng. Gõ cửa phòng, thấy có người ra mở còn tưởng là Jen ai ngờ là ba Kim.

- Con bé không muốn ngủ chung với con rồi. - Ba Kim nói nhỏ, chỉ đủ để hai người nghe thôi. Nhìn về phía giường thấy Jen đang nằm ngủ, mẹ mình thì ở kế bên cười khúc khít.

Thật ra hồi nãy Jen còn chơi vui lắm, nghe thấy tiếng gõ cửa Jen liền vào trạng thái ngủ đông, còn ra hiệu cho mẹ Kim không được nói cho Soo biết nữa chứ, nhưng mà đời đâu như là mơ, Soo vừa nhìn đã biết Jen đang ngủ giả vì chả có ai ngủ mà còn cười cười như Jen đâu.

- Mẹ à, Jen ngủ rồi hả? - Soo đột nhiên muốn trêu Jen một chút.

- Con bé vừa mới ngủ thôi! - Mẹ Kim cũng ăn ý trả lời.

- Thế à, thế thì phải bế em ấy về phòng thôi - Jisoo nói có còn bước lại giường.

Cái gì? Theo kế hoạch thì Soo phải trở về phòng mới phải chứ? Sao lại thế? Không được! Không muốn đâu! Phải ôm mẹ Kim mới được! Như thế này Soo sẽ không bế mình được. Mà sao hôm nay mẹ Kim to thế nhỉ? Lại còn có mùi lạ nữa chứ! Khoan đã! Mẹ Kim bế mình đi đâu vậy nè! Hé mắt! Đây là Soo mà! Không lẽ hồi nãy mình ôm Soo sao! Trời ơi!

Kế hoạch thất bại!!!

Thấy Soo đang ẩm mình đi ra ngoài liền không chịu, lấy hai chân đạp đạp vào người Soo.

- Mau chào ba mẹ đi rồi về phòng. - Soo nói rồi xoay người lại, phồng má nhìn ba mẹ Kim đang chờ mình chào.

- Bá...i bai... mẹ.. Ki..m bái ba..i ba Kim. - Giọng Jen như em bé mới tập nói cứ bị dừng lại rất đáng yêu nhưng mà việc dạy Jen đọc lại chữ là điều sẽ phải làm sớm nhất có thể.

- Ba mẹ ngủ đi, sẽ không sao đâu! - Jisoo thấy mẹ mình vẫn còn hơi lo lắng liền dùng giọng chắc chắc nói với hai người! Mẹ Kim nghe thế thì mĩm cười nhìn Soo, trong mắt tràn đầy sự tin tưởng.

Con gái bà chưa bao giờ làm bà phật ý điều gì, chỉ có cái tính khó chịu với lạnh lùng là do hồi đó hai người bỏ bê con bé để làm kiếm tiền. Hồi đó hai người đi suốt một tháng về được mấy ngày sau đó liền đi công tác tiếp có khi mấy tháng mới về một lần, mà mấy ngày được rãnh rỗi hai người họ cũng đến công ty hay gì đó đi ăn với đối tác thôi.


Lúc hai người có được sự thành công thì nói chuyện với con bé cũng khó, nó cứ tránh né, hỏi gì chỉ trả lời cái đó, lúc đó khi biết thì cũng đã quá muộn rồi! Mấy ngày trước nói với con bé là bà đã tìm thấy con dâu của mình thì Jisoo lại không đồng ý, bỏ đi mấy ngày không về! Hiện giờ Soo đang làm cho công ty của hai người nhưng mà lúc đầu Soo một hai nói sẽ mở công ty riêng may thay con bé cũng đổi suy nghĩ lại!

Soo nhìn mẹ mình rồi xoay đi, chuyện xưa cũng đã qua rồi Soo cũng không trách gì hai người họ nữa. Bế Jen đi về phòng, trên đường Jen còn đưa tay đánh vào ngực Soo như trúc giận! Đáng ghét, còn tưởng được ngủ với ba mẹ Kim.

- Có muốn uống sữa không? - Soo đang đi thì chợt nhớ ra nên hỏi Jen.

- Uốn..g - Jen nghe sữa liền sáng mắt gật đầu.

- Dạ uống !! Nói lại xem - Thấy Jen trả lời cọc lóc liền đưa tay đánh nhẹ vào mông Jen người cũng xoay lại đi xuống nhà lấy sữa.

- D...ạ uố...ng - Jen nghe lời Soo ngoan ngoãn nói lại.

- Lần nữa. - Còn khó nghe quá đi

- Dạ.... uống - Jen đọc nhẫm trong miệng rồi nói.

- Tốt hơn rồi đó. - Soo đi đến tủ lạnh lấy sữa ra nhìn thấy có mấy viên kẹo thì lấy một viên ra.

- Thưởng cho em, lên phòng rồi ăn! - Soo lấy viên kẹo đưa cho Jen, tay rót sữa rồi bỏ sữa vào tủ lạnh.

- C...ám ơn chị - Jen được cho kẹo liền nhận lấy, lâu lắm rồi chưa được ăn kẹo a~

- Gọi là Soo - Jisoo một tay đặt dưới mông Jen, tay còn lại cầm sữa.


- Cám... ơ...n Soo - Jen được cho kẹo nên ngoan lắm nha, kêu gì cũng làm.


- Gọi tôi xem - Nghe Jen gọi tên mình thật cưng quá đi!


- Soo~ - Jen gọi tên Soo lần nữa.

- Mở cửa đi - Soo hết tay rồi đành nhờ Jen giúp.

Jen mở cửa ra, Soo dùng lưng đẩy cửa ra ngồi đứng cho Jen đóng vào.

- Khoá luôn đi! - Soo không quen ngủ không khoá cửa.

Jen khoá cửa rồi được Soo thả xuống, đi theo Soo lại giường đưa viện kẹo cho Soo.

- M...ở - Jen không biết mở cái này lúc đi có thử mà không được.


- Nói lại xem, ai mở cho em? - Soo thấy Jen cứ trả lời cọc lóc liền đưa tay đánh vào mông Jen.

- Aaa - Soo đánh lần này hơi dùng lực, Jennie lại theo phản xạ đưa tay xuống che mông lại, không ngờ bị đánh vào tay còn đau hơn

- Ai cho đỡ! - Thấy tay Jen đỏ lên hết rồi đây nè, ai cho đỡ chứ!

- Huhuhu... in... lỗi - Jen bị Soo đánh lại còn bị la nữa liền khóc nấc lên.

- Không khóc, ngoan nào! Sau này không được đỡ có nghe chưa!? - Soo bị mấy giọt nước mắt kia làm không kìm được lòng.

- Nghe... rồi.. hic hic - Jen đưa tay kia lau nước mắt mà nó cứ chảy ra.

- Dạ Nghe!! - Lại trả lời cọc lóc rồi, định đánh mông Jen nhưng mà Soo nghĩ lại rồi đưa tay ngắt má Jen.

- Dạ.. nghe - Jen thấy Soo nhéo má cũng không đau lắm.

- Muốn ăn kẹo thì khoanh hai tay lại! Xin thế nào! - Soo nói tay bóc viên kẹo so-co-la ra.

- Cho... Je..n xin kẹ..o - Jen nói, hai tay khoanh lại như lời Soo dặn.

- Ăn xong rồi uống sữa vào! - Jisoo đưa viên kẹo lại miệng Jen, miệng nhỏ liền mở ra.

Kẹo này dễ tan lắm vừa cho vào miệng đã bắt đầu tan ra rồi, ngọt quá đi. Răng nhỏ của Jen cũng cắn viên kẹo ra, hết luôn rồi, kẹo tan nhanh quá đi, đưa tay lấy ly sữa ở trên tủ nhỏ gần giường! Cằm lên uống mấy ngụm rồi thở, sau đó lại đưa lên uống hết. Uống xong còn đưa lưỡi ra liếm sữa ở trên môi.

- Đi đánh răng rồi đi ngủ! - Dẫn Jen vào nhà vệ sinh, đưa cho Jen cái bàn chảy mới, đánh răng xong Jen đi ra ngoài nhìn Soo.

- Jen... ngủ..so..fa hả - Jen mắt long lanh nhìn Soo.

- Không, em ngủ trên với tôi. - Soo nói nắm tay Jen lại giường.

Cho Jen nằm xuống rồi đi lại tắt đèn. Căn phòng đang sáng đột nhiên tối thui chỉ còn ánh sáng mờ nhạt của đèn ngủ. Đi tới chỗ giường, người vừa nằm xuống đã bị con mèo nhỏ kia ôm lấy! Quay người về phía mèo nhỏ, ôm lấy con mèo kia, khoan đã con mèo này là đang lạnh sao, sao lại run như thế. Lo lắng nhìn xuống thấy Jen mắt ngấn nước chui vào lòng Soo.

- Sao vậy, sao lại khóc, còn đau à? - Không lẽ ban nãy mình dùng lực mạnh lắm hả ta?

- T..ối.. tối... - Jen lắc đầu, chui hẳng vào lòng Soo.

————*———*———*———*———-*———-*———-*———-*———-*———-*——-*——*-

Nay viết hẳng 1442 chữ cho các cậu đây!


VOTE CHO TUI NHANH LÊN😑😑

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip