Lên đường thôi

Hai người đứng tựa vào lan can, nhìn sang quán nướng đối diện.

"Sáng thì ôm ấp với thiếu gia Minh Trị, tối lại ăn uống cùng đại gia Lạc Dương, tin đồn chắc không sai, chắc được bao dưỡng thật"

Tony nghe đồng nghiệp nói xong, nhìn Lạc Dương vừa trở thịt vừa nói chuyện với đứa nhỏ kia, trong ánh mắt đều toát lên vẻ nuông chiều hiếm gặp, cũng có thể nói, đãi ngộ này hắn chưa từng được nếm qua.

Địt mẹ! Mình cũng từng được bao dưỡng mà, tại sao đứa nhỏ kia thì được bao bọc, còn mình lại chỉ có thể xem là đồ chơi tình dục chứ?

Chưa từng dẫn mình ra đường, chứ đừng nói tới được đưa đi mua sắm, được ngồi nướng thịt cho.

Thằng nhóc đó có gì đặc biệt? Vẻ ngoài thì tầm thường, đẹp còn không bằng một nửa mình nữa.

Tony ấm ức bực dọc đi tìm điện thoại, hắn quen với quản lý bên quán nướng kia, muốn đi nghe ngóng một chút.

Tony một bụng tức tối bên này, Quý Lương một bụng no căng bên kia được Lạc Dương đưa trở về căn hộ.

Ôm nhau ngủ khoã thân một đêm, ngày hôm sau Quý Lương lại vô cùng bận rộn, bé vừa chuẩn bị vali để đi du lịch, còn phải loay hoay dọn dẹp nhà cửa, bếp núc.

Một tuần không ở nhà, cần phải soạn lại tủ lạnh để bảo quản thức ăn, còn phải giặt giũ quần áo, chăn mền cũng cần phơi nắng để không bị bốc mùi.

Hôm sau họ bay chuyến mười giờ, nên tám giờ sáng Đoàn Sâm đã đậu xe ở sảnh để đón hai người.

Cũng tiện đường ghé qua nhặt Minh Trị đi chung.

Thẩm Hà bận lịch trình riêng, không bay cùng nhóm Lạc Dương mà dời sang chuyến tối, vì vậy Đoàn Sâm chỉ chở bốn người họ ra sân bay, lúc đón Minh Trị, hắn nhất định tranh chỗ với Lạc Dương, muốn cùng chen chúc phía sau với bé.

Lạc Dương tránh phiền, không thèm chấp nhặt mà đi lên ghế phụ lái ngồi.

"Lương nhi, bú cặc ca chút" Minh Trị vừa leo lên xe, nắm bàn tay Quý Lương bỏ lên đũng quần mình.

"Nhưng mà..." Quý Lương ngập ngừng nhìn đường xá

"Còn tận hai mươi phút nữa mới tới sân bay" Minh Trị giục "bú đi không ai để ý đâu"

"Vâng" Quý Lương sờ tới lưng quần Minh Trị, thấy thắt lưng anh đeo là cái mình mới tặng hôm trước thì rất vui vẻ.

"Ca đeo cho em cởi đó, thích không?" Minh Trị nhìn bé

"Thích ạ" Quý Lương cởi thắt lưng, kéo khoá quần xuống lôi con cặc còn chưa cương lên ngậm vào họng.

"Fuckk...." Minh Trị rên lớn.

Lạc Dương quay ra sau nhìn, Quý Lương vừa dùng miệng khuấy đảo, thân cặc cương lên dựng thẳng, bé le lưỡi đảo quanh từ đỉnh cặc xuống tận gốc cặc, ngậm cả hai hòn dái vào mồm.

"Nôn vậy?" Lạc Dương hỏi "còn cả tuần thác loạn mà"

Minh Trị ôm đầu Quý Lương: "nhìn thấy Lương nhi liền nứng"

Lạc Dương không nhìn nữa, đêm qua Quý Lương vì háo hức đi chơi mà không ngủ được, trằn trọc cả đêm, mới bốn giờ sáng đã thức dậy lục đục, làm anh cũng dậy theo.

Bây giờ trong xe lắc lư, lại thêm tiếng rên dâm làm nền, Lạc Dương ngáp một cái rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Đoàn Sâm nhìn hai người quấn lấy nhau ở ghế sau qua gương chiếu hậu, cau mày khó chịu: "mẹ mày, đừng bắn ra xe tao đấy"

"Biết rồi" Minh Trị nói vọng lên, rồi cúi xuống thủ thỉ với bé "Lương nhi nuốt tinh của ca mà, đúng không?"

Quý Lương vừa ngậm cặc vừa gật gật đầu.

Khi xe rẽ bánh vào cổng sân bay, con cặc trong miệng Minh Trị cũng lên cao trào, bắn ra tinh dịch tràn họng Quý Lương, khoang miệng bé đón nhận từng dòng tinh bắn vào, chậm rãi nuốt xuống không chừa giọt nào.

"Cảm ơn Lương nhi" Minh Trị đỡ bé ngồi lên, xoa đầu đứa nhỏ.

Đoàn Sâm đánh xe đến bãi đậu, nhóm người lần lượt xuống xe, đẩy vali vào bên trong cửa ra vào.

Nhưng mà hôm nay sân bay lại đông đúc lạ thường.

Từng nhóm trẻ đứng đầy trước cổng ra vào, vui vẻ bàn tán gì đó, hơn nữa còn có vài phóng viên.

Quý Lương nhìn mà ngơ ngác, lúc đi ngang một nhóm người, bé còn nghe một cô gái nói gì đó liên quan đến Thẩm ca ca.

Các anh đồng loạt liếc nhìn nhau.

Lạc Dương quan sát đám người, nhận ra có một tay săn ảnh mình có quen chút chút, liền dẫn mọi người đến hỏi tình hình.

Tay săn ảnh có chút lưỡng lự không muốn nói, Lạc Dương rút ra vài tờ tiền lớn nhét vào túi áo, hắn mới tặc lưỡi tiết lộ: "có nguồn tin mật báo hôm nay diễn viên Thẩm Hà dẫn người yêu đi nghỉ dưỡng, fan của anh ấy đến đây đợi gặp thần tượng, còn tụi này tới đây săn tin"

Quý Lương há hốc mồm kinh ngạc.

Tay săn ảnh nói xong thì rời đi, Lạc Dương ngay tức thì xoa đầu Quý Lương an ủi: "đừng lo, Thẩm Hà không bay chuyến này, đám người đó không đợi được gì lần sau sẽ không tin vào các tin tức vô giá trị này nữa"

Lạc Dương trấn an đứa nhỏ xong thì móc điện thoại ra nhắn cho Thẩm Hà vài tin.

Thuận lợi một đường từ Thượng Hải bay tới Tam Á, bước ra cửa sân bay, dịch vụ đưa đón đã đậu chờ sẵn.

Nhân viên nhanh chóng mở cửa mời khách, trên xe, một người đàn ông đã ngồi sẵn nghỉ ngơi, Quý Lương đã rất lâu chưa gặp người này, vui vẻ reo lên:

"Daddy"

Đại Hùng nhìn thấy bé, mỉm cười vẫy tay gọi lại.

Đỡ bé ngồi lên đùi mình, Đại Hùng sờ lên mặt nhỏ: "gần tháng rồi nhỉ? Có nhớ Daddy không?"

Quý Lương gật đầu: "có ạ"

Bé mở balo đặt dưới chân lấy hộp đựng tai nghe ra đưa cho Đại Hùng:

"Cái này...em mua cho Daddy ạ"

Đại Hùng vui vẻ mở ra, nhìn thoáng một cái rồi bỏ lại vào túi, vươn tay bẹo má bé "cảm ơn cưng, tai nghe của Daddy cũng cần thay mới rồi"

Bật lửa mua cho Đoàn Sâm, sáng nay Quý Lương đã đưa cho hắn rồi, Đoàn Sâm nhìn qua kiểu dáng, cầm trên tay vô thức xoay vài cái, nắp bật ra từ một cú lật, ngọn lửa xanh theo ngón cái ấn xuống phừng lên, Quý Lương nhìn mà không chớp mắt.

Đoàn Sâm múa vài đường cơ bản rồi nhét vào túi, không có cảm ơn, chỉ vươn tay xoa đầu bé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip