Chapter 1 : The Horror Forest

Tôi là Himeko Hitachi 19 tuổi . Được sinh ra trong 1 gia đình ko hạnh phúc.
[Au : Mói v chứ t nghĩ mãi ms nặn ra m
Hime : *Cười*]
Bố mẹ của tôi tối ngày chỉ biết đánh đập con cái và lô đề còe bạc. Rồi 1 ngày do đã vượt quá sức giới hạn chịu đựng nên tôi đã bỏ đi. Nhưg thực sự tôi ko biết phải đi đâu vì ba mẹ tôi 1 khi đã tìm ra tôi thì họ sẽ đánh đập tôi. Tôi đi vào rừg vs 1 số vật dụng cần thiết. Nhưg tôi ko hề biết rằng, cuộc sốbg của tôi sẽ đảo lộn hoàn toàn . H đang là 11 h 30 đêm. Do quá mệt mỏi nên tôi chỉ biết ngồi tựa người vào gốc cây r ngủ. Nhưg chưa đc bao lâu thì tiếng *Xoạt * lớn đánh thức tôi dậy. Tôi vừa kịp đứng dậy thì bị rất nhiều xúc tu bám lấy.
+Á!!!
Nhữg xúc tu siết tôi đau đớn. Nhưng mắt tôi vẫn nhìn về phía bóng ng về phía tôi.
+Slendy (à nhầm :)) Slender
Tôi là 1 cuồng kinh dị nhưg tôi vẫn ko thể ko sợ hãi về vụ vc này. Những súc tu ngày càng siết chặt hơn tôi nhanh trí lấy ra 1 cuộn dây r buốc quanh xúc tu. Giật mạnh khiến xúc tu lỏng ra và tôi chạy thục mạng về sau hơn trong rừng (Ngu vl bu em ạ)
~Slen POV~
Cô bé đó đúng là gian xảo. Ta mới chỉ nghịch ngợm cô ta 1 chút thôi mà mà cô bé đó nhìn có chút quen. Đúg r cô bé mà ta đã bắt cóc 12 năm trước. 15 năm trc ta đã bắt cóc hết trẻ em trong thành phố rồi mọi thứ rất buồn chán. Nhưg tùe khi cô bé đến ta đã vui lên đc phần nào vì ta có thể bắt cóc nó và đặt dịch bệnh r đùa nghịch vs nó cho đến khi nó *Tạch* . Ta trèo lên cửa sổ của nhàbcô bé vào ban đêm. Ngồi lên lan can cửa sổ . Cô bé dường như đang nấp vào 1 góc với nhuẽg vết bầm thâm khắp ngueoèi và những vết băg bó tạm bợ. Ta đến gần r chìa tay ta ra
-Cô bé có vẻ buồn nhỉ. Có muốn đi chơi với ta ko?
Cô bé lễ phép trả lời.
+Dạ không wj. Cháu chỉ chơi quanh phòg thôi. Cháu sợ ba mẹ mắng xong lại đánh cháu lắm.
Có vẻ gia đình này ko biết yêu thg con cái nhỉ
[Au : T thiết kế con Hanachi thì hạnh phúc vl
Chi : Chuyện
Hime : Em choảng chết chị h]
Tôi cũng ko phải là ko có tình người nên tôi mọc ra các xúc tu r quấn quanh ng cô bé nhue 1 cái ôm . Sau đó nhấc cô bé lên r đi tới công viên thành phố.
-H cô bé muồn chơi gì nào?
+Xích đu ạ.
Cô bé chần chù lựa chọn r đến bên cạnh chiếc xích đu.
Cô bé hát và chơi rất vui vẻ.
+Lúc đi hết(À nhầm :))) Bỏ qua đi)
Giọng cô bé thánh thót và nhanh nhảu nhưg sự tự do là những gì tôi nghe đc từ cô bé. Cô bé chơi 1 hồi lâu r tôi cũng phải về.
-Về nhà thôi nào bé con.
+Vâng
Cô bé ngoan ngoãn chạy theo tôi. Nhưg tôi vẵn ko wuên ngỏ lời
-Nếu cháu thích cháu có thể đi với ta.
+Ko ạ
-Vì sao?
+Cháu tuy bị bố mẹ ngược đãi nhưng cháu vẫn yêu bố mẹ cháu lắm
-Ừ.
Tôi xoa đầu cô bé dù cău nói đó thật ngu muội khi bảo vệ ng ko yêu thg mik.
-Cháu biết đc v là tốt
Tôi đưa cô bé lên giường r chạm vị trí môi trên mặt tôi lên trán và má cô bé.
-Ngủ ngon đi. Ta phải về r.
+Ba ở đây chờ con ngủ đc
-Được
Cô bé cười r nhanh chìm bào giấc ngủ. Từ ngày hôm đó tôi thg xuyên đến nhà con bé chơi và dạy con bé rất nhiều thứ. Cho đến hôm nay, trẻ con đúng là lớn nhanh quá. Tôi vẫn luôn nhớ rõ câu gọi "ba" của bé gọi cho tôi. Tôi lần đc giấu vết của cô bé và âm thầm theo dõi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #kindacreepy