Cuộc viếng thăm bất ngờ
Ji Hyo xé trang lịch,thở dài thượt....Cầm cây bút trên tay,cô khoanh tròn một dấu đỏ lên cuốn sổ cầm trong tay rồi lẩm nhẩm đếm:
_Một...hai....ba....!Ngày thứ 4 rồi!Chỉ còn 3 ngày nữa là hết một tuần!Vậy mà chẳng thấy có gì khác biệt hết!
Một luồng hơi lại đẩy lên phổi cô,phát ra ngoài.Ji Hyo chán nản lò dò quay lưng,bước lên cầu thang.Mặt buồn xịu còn tâm tưởng thì không thoải mái.
Hiện giờ cô đang bị....nói sao nhỉ?"Cấm túc"!!!Khoảng thời gian của cô chỉ suốt ngày lang thang từ trong nhà ra ngoài nhà,từ trên nhà xuống dưới nhà,từ phòng ngủ lang thang đến phòng ăn,chui vào phòng tắm rồi lại lên phòng ngủ!Tất cả mọi thứ bó buộc trong bốn bức tường ngột ngạt và tù túng,dần khiến cô phát điên lên được.
Còn chưa kể điện thoại của Eun Gi unnie réo liên tục,liên tục.Chị gần như bùng nổ vì không thể tìm được cô để giải quyết đống công việc đang chất thành núi,hàng bao nhiêu hợp đồng quảng cáo và chụp ảnh còn cô thì cứ biến đi đâu mất.Ji Hyo nói với chị cô đang bị "giam giữ tại gia" và không cách nào thoát khỏi cảnh tù giam lỏng này!Cô thú thực với chị về tình cảm của cô và anh,về những chuyện xung quanh nó,về cả khúc mắc to lớn giữa bố cô và anh...thành ra bây giờ cô hoạ có mọc cánh mới bay được khỏi nhà.Cô đành phải xin chị thư thư giúp cô một tuần,thứ hai tuần sau lập tức sẽ có mặt ở Seoul!Nhưng cứ đà này có lẽ.....không ổn!!!
Nhưng người ta thường nói: trong cái rủi thì có cái may!Không ngờ sau chuyện của anh mối quan hệ của bố cô và cô không hiểu vì sao bớt cẳng thẳng đi rất nhiều.Ông đã bắt đầu nói chuyện với cô,dù chỉ mấy câu xã giao bình thường,đã bắt đầu chờ cô cùng ăn cơm,không còn thể hiện sự ghét bỏ của ông với cô như trước!Điều đó làm cô thực sự cảm thấy rất hạnh phúc!Rất có hi vọng....những biến chuyển tích cực như vậy đánh dấu cho mối quan hệ băng giá dần trở nên ấm áp hơn.
Nhưng nói vậy là nói vậy......việc ông không cho cô đi ra ngoài vẫn cứ là quân lệnh!Cả cô và mẹ cô đã làm không biết bao nhiêu biện pháp mà không xong.Ông cứ một hai nói rằng nhất định phải xem thành ý của cô!Thành ý cái gì cơ chứ?Cô biết làm gì để thuyết phục khi ông cứ bắt cô khư khư ở nhà như vậy,nói ông không tin,mời ông xem chương trình của cô thì ông kêu đau đầu!Thế thì cô biết làm sao?
_AAAAAAAA!!!!!
Ji Hyo nằm vật ra giường,ôm chiếc gối to đùng bịt chặt vào đầu,hét lên: "Kang Gary!Anh không mau làm gì đi!!!Em sắp buồn chán mà sinh bệnh rồi đây này!".
_RENG RENG RENG......RENG RENG RENG.....!
_XIN HỎI CÓ AI Ở NHÀ KHÔNG Ạ???
Ji Hyo bật dậy với tốc độ ánh sáng.Tóc gáy cô dựng đứng lên,không dám tin vào tai mình.
Ji Hyo lao thẳng ra ngoài,chạy như bay xuống cầu thang,hai bậc một lúc.Trong phòng bếp,mẹ cô cũng nhanh nhẹn bước ra cửa.Ji Hyo nhảy xuống nhà và lao theo bà,cánh cửa lớn mở ra.....cô và mẹ cô chết đứng.
_Ji.....Hyo......!Chào em!!!
Miệng cô há hốc ra....đôi mắt cô mở to đến nỗi muốn rớt cả ra ngoài.Phải mất đến hàng chục giây sau cô mới có thể hét lên:
_JAE SUK OPPA!SUK JIN OPPA!KWANG SOO!!!
Ji Hyo không thể tin nổi vào mắt mình nữa.Đôi tay cô dụi đi dụi lại để chắc chắn mình không nhìn nhầm.Mẹ cô ở bên cạnh cũng bất ngờ không kém,bà thừ người ra nhìn những người phía trước...bất giác lùi lại hai bước.
MC Quốc dân Yoo Jae Suk đang đứng trước cửa nhà ba,nụ cười tươi rói thân thiện,trong tay là hai giỏ hoa quả đầy ắp.Theo sau là MC Ji Suk Jin và một cậu thanh niên trẻ rất cao mà con gái bà gọi là Kwang Soo.Bà quá bất ngờ nên không thể nói nổi điều gì,chỉ đứng lặng nhìn con gái bà lao ra phía MC Jae Suk.
_OPPA!!!Em nhớ mọi người nhiều lắm!KWANG SOO!!!
Jae Suk mỉm cười ôm lấy cô,thít thật chặt.Ji Hyo vui mừng đến rơi nước mắt.Cô vội vàng hớt hải nói lớn:
_Mẹ à!Đây là Jae Suk oppa!Đây là Suk Jin oppa!Đây là Kwang Soo!Mọi người đều là thành viên trong chương trình Running man của con đấy mẹ!
_Con chào gì ạ!
_Cháu chào bác!!!
Jae Suk và Suk Jin cúi thấp người xuống chào bà,Kwang Soo thì vui vẻ hét to lên,làm cho phút chốc mọi thứ náo loạn hết cả lên,làm ngay cả Ji Hyo còn choáng váng.
_Ôi!Jae Suk!!!
Mẹ cô nắm lấy tay anh,mắt bà sáng lên ấm áp.Trong tất cả những người làm nghề giải trí từ trước đến giờ,Jae Suk chính là người mà bà yêu mến nhất!Từ tính cách nhân hậu tốt đẹp tuyệt vời đến tài năng và sự khiêm nhường của anh.Mọi thứ để tạo nên một con người đáng kính trọng.Ánh mắt bà ấm áp hướng đến phía Suk Jin và Kwang Soo,mừng rỡ nói:
_Suk Jin!Ôi Suk Jin!.........Kwang Soo!Mọi người mau vào nhà!Mau vào nhà đi!
_Oppa Kwang Soo!Mọi người vào nhà đi ạ!
Ji Hyo rối rít nói,vui đến nhảy cẫng lên.Cô không thể tưởng tượng được đột nhiên mọi người lại xuất hiện ở đây...trong lúc cô tuyệt vọng nhất như vậy!Thật giống như sắp đặt,giống như dự báo trước.
Jae Suk vui vẻ cúi đầu với mẹ cô,hăng hái nói:
_Còn có cả Jong Kook và HaHa nữa!Đang ở ngoài lấy đồ đạc,lát nữa họ sẽ vào ngay!
_Cả Jong Kook oppa và HaHa oppa cũng đến ạ?Ôi tuyệt vời!!!
Ji Hyo hét lên,vui đến không gì tả siết.Mẹ cô cũng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.Mặc dù bà không thường xuyên được theo dõi chương trình của cô vì bố cô không vừa ý nhưng bà cũng biết đôi chút về mọi người.Kim Jong Kook và HaHa đều là những người nổi tiếng và quen thuộc với những chương trình giải trí.Một đôi lần bà xem được tin tức về cô cùng chương trình RM trên vô tuyến,những lúc như vậy thực sự bà thấy rất vui!Rất hạnh phúc và tự hào!Nếu không vì chồng bà có lẽ bà đã trở thành người hâm mộ trung thành của chương trình chứ không rơi vào tình trạng khó xử như thế này!
_Ừ!Mọi người đều đến hết!_Suk Jin nói với cô.
_Vậy....Gary.....?
Tim Ji Hyo nhói lên một nhịp,đôi mắt cô mong chờ loé lên tia hi vọng hướng về phía Kwang Soo:
_Huynh ấy có việc bận rồi nona!Chỉ có 5 bọn em thôi!_Kwang Soo gật gật nhẹ với cô,khẽ nói.
Ji Hyo xìu xuống,khuôn mặt cô tái đi sau đó liền lập tức lấy lại bình tĩnh.Cô cười gượng nhưng vẫn hứng khởi nói:
_Thôi mọi người vào nhà đi!Vào nhà đi ạ!
_Có chuyện gì ồn ào vậy Ji Hyo?
Giọng bố cô vang lên,cứng nhắc nhưng không còn gay gắt như trước nữa.Ông bước xuống cầu thang,chắc mọi người ầm quá nên ông tỉnh giấc.Ji Hyo vội quay lại nhìn ông,đôi mắt cô ấm áp và nhẹ nhàng nói:
_Bố à!Gia đình thứ hai của con đến ạ!
Jae Suk nhìn cô ấm áp,yêu thương.Suk Ji thì xoa vai cô còn Kwang Soo thì che miệng cười khúc khích.Mẹ cô tự hào tiến về phía bố cô và nói:
_MC Yoo Jae Suk đến kìa ông?
_Bà nói sao?MC Jae Suk hả?
Bố cô bất ngờ,vội vã tiến ra.Jae Suk chạy đến phía trước cúi đầu chào ông:
_Cháu chào bác ạ!
_Ôi YOO JAE SUK!!!
Bố cô vui mừng ôm chặt lấy anh,liên tục đập đập vào tay anh.Ông bắt tay anh rất chặt,mừng đến nỗi không nói nổi lời nào.Jae Suk chính là người ông yêu quý vô cùng,ngày trước không có một chương trình nào của anh mà ông bỏ lỡ.Ông quá anh vô cùng!Luôn chỉ muốn một lần được gặp anh.
_Là Jae Suk thật này!_Ông nhìn vợ mình,vui mừng nói như muốn hỏi lại bà.Ông không tin nổi vào mắt mình nữa.
_Dạ bác!_Jae Suk vui vẻ nói._Cháu cùng làm việc với Ji Hyo!
_Thật sao?_Ông há hốc miệng,chợt nhớ đã rất nhiều lần cô nói rằng cô tham gia chương trình RM có cả Jae Suk nhưng ông lại không hề tin tưởng cô,luôn cho rằng cô nói dối!Thật không ngờ lại là sự thực.Từ trước đến giờ...ông đều không tin tưởng cô!Hoá ra đều đã trách nhầm cô!
_Bác trai thật là!Còn bọn cháu ở đây mà bác không hề để ý chút nào hết!
Suk Jin từ sau bực bội lên tiếng và Kwang Soo cũng nói to hơn để thu hút sự chú ý của ông:
_CHÁU CHÀO BÁC Ạ!!!
_Ôi Suk Jin!_Bố cô nhận ra sự có mặt của anh một cách muộn màng.Rồi ông hướng mắt lên phía Kwang Soo._Cậu là....
_CHÁU LÀ LEE KWANG SOO Ạ!
Kwang Soo hét ầm lên,liên tục cúi đầu chào khiến mọi người cười ngất.Bố cô vẫn nắm chặt tay Jae Suk,đang định nói điều gì đó thì giọng đầm ấm khảng khái của Jong Kook vang lên,át hết tất cả:
_Ố....TRÁNH RA CHO EM VÀO!SUK.....!!!
Anh hét lên vì bị Suk Jin tránh đường,đang định nói tiếp thì nín khe vì ánh mắt ngạc nhiên của mẹ cô và bố cô găm chặt vào mình.Chợt nhận ra tình huống,Jong Kook vội vã thu hết nanh vuốt,cúi thấp đầu xuống:
_ÔI!CHÁU CHÀO HAI BÁC Ạ!
_BÁC TRAI!BÁC GÁI!
HaHa sau lưng anh cũng vội vàng cúi đầu chào.Mẹ cô nhìn thấy Jong Kook thì cười tươi rói,bà liền đỡ anh lên và vui vẻ nói:
_Jong Kook!Chào cháu!Ôi....chào cháu Dong Hoon!
HaHa toe toét với mẹ cô,ánh mắt anh lấp lánh hướng đến phía Ji Hyo:
_Ji Hyo!!!
_Oppaaaa!!!
Ji Hyo cười khanh khách.Vui đến nổi hết da gà.Cô tự hào giới thiệu với bố cô:
_Bố!Đây là tất cả thành viên trong Running Man!Con và cả....Gary nữa!
Ông nhìn Ji Hyo và cô nhẹ nhàng nhìn về phía ông.Cái tên "Gary" khó khăn bật ra được ông tiếp nhận rất tự nhiên.Không tỏ ý khó chịu,ông vẫn thoải mái cười với Jae Suk.Mẹ cô bên cạnh biết ý liền hướng câu chuyện sang hướng khác:
_Thật vui quá!Mọi người đến đột ngột làm bác chẳng kịp chuẩn bị gì hết!
_Dạ không sao đâu ạ!Bọn cháu đã chuẩn bị hết đồ ăn rồi!Phiền bác gái.....nấu cơm ạ!_Jong Kook nhẹ nhàng nói,chìa ra hai túi hàng to đùng và HaHa xách theo ba xâu cua bể chắc nịch.
_Vậy để bác nấu lẩu!Được không?_Mẹ cô nhìn trên tay anh chủ yếu là hải sản liền vui vẻ nói.
_Dạ được ạ!
Tất cả mọi người đồng thanh hưởng ứng.Đột nhiên Jong Kook hét lên:
_Ôi!Cháu quên mua mì mất rồi!Quên mua cả nấm nữa!
_Cậu đó!Sao lúc nào cũng quên trước quên sau!Luôn kiếm cớ không mua mì!Cậu không ăn người khác ăn chứ!_Suk Jin tranh thủ trước mặt bố mẹ cô ra oai một chút,mắng mỏ Jong Kook.
_Em quên mất!Ji Hyo...nhà em còn mì và nấm không?_Jong Kook ngại ngần nói,hướng mắt sang phía cô.
_Cả hai thứ đều không có!_Ji Hyo nói với anh.Mỳ là thực phẩm mà mẹ cô không bao giờ cho gia đình cô ăn.Nấm thì vừa hết hôm qua.
_Vậy để mẹ đi mua!Các con cứ ngồi chơi đi!Mẹ đi mua loáng một cái là xong!
Mẹ cô vui vẻ nói,kéo tay Jong Kook ra.
_Thôi bác cứ để Ji Hyo đi ạ!_Jong Kook vội vàng cản bà.Ánh mắt anh nhìn Ji Hyo...cô chợt khựng lại.
_Mẹ!Để con đi mua cho ạ!_Ji Hyo liền cản bà.Ánh mắt Jong Kook...có gì đó không ổn.
_Thôi!Con cứ ngồi tiếp các anh đi!Để mẹ đi là được mà!_Mẹ cô vui vẻ nói,nắm lấy tay cô.
_Thôi!Bác ở lại với chúng con!Để em ấy đi là được mà!_HaHa cũng ngăn cản bà,lần này anh nháy mắt với Ji Hyo rất rõ ràng.
_Vậy để con đi!_Ji Hyo rút tay khỏi tay bà,vội bước ra,trước khi bà kịp phản đối.
_Vậy con đi đi!Đi nhanh rồi về nhé!_Mẹ cô nhẹ giọng nói,rồi hướng về phía mọi người._Thôi vào đi các cháu!Vào nhà đi!
_Yeahhhhh!
Kwang Soo hét lên và mọi người vui vẻ vào nhà.Ji Hyo mỉm cười bước qua HaHa.Cô cứng người lại khi anh khẽ nói:
_Em ra cửa rẽ phải,cứ đi thẳng!Gary đang chờ em đấy!
Ji Hyo nhìn HaHa,nước mắt chợt ứa ra.Cô thì thầm nói,cảm kích nghẹn ngào:
_Cám ơn oppa!
...................
Cô hấp tấp chạy....dọc bên phải con đường vắng.Đôi mắt mong chờ day dứt kiếm tìm bóng hình của anh.Đôi chân cô như bị điều khiển,cứ mải miết rảo bước.Từng làn gió biển mặn chát phả và trong miệng cô,lướt trên đôi môi khô khốc hé mở,Ji Hyo cứ thế điên cuồng lao tới phía trước,sợ hãi chính cảm xúc của cô.....
Và những bước chân của cô dần chậm lại.
Trên đôi môi nhoẻn lên nụ cười nhẹ nhõm và hạnh phúc.....nhưng không hiểu sao nước mắt cô lại rơi......Bóng hình quen thuộc của anh dựa vào cửa xe.Gary đút tay phải vào túi quần và ngửa mặt nhìn lên,một làn khói trắng phiêu lãng bay lên từ điếu thuốc trên môi.
Ji Hyo thở nhẹ,cô bước dần tới,đôi môi mấp máy đắng cay:
_Anh!
.................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip