Chap 11 : Chung Phòng

"Các cậu biết gì chưa?"- Thực tập nọ hỏi Nayeon cùng Jihyo khi ăn trưa

"Cậu không nói thì ông trời cũng bó tay"-Jihyo nhàn hạ nhai thức ăn trong miệng thảy một cái nhìn mệt mỏi nhìn cô bạn thực tập, không nói mà bảo người ta biết gì cơ chứ

"Chuyện gì thế?"-Nayeon bên này đẩy nhẹ tay Jihyo nhắc nhở xong quay lại cười với người đối diện như chưa có chuyện gì, cô biết bạn thân cô tính vốn là như vậy có sao nói vậy chẳng biết khiêm nhường

"Công ty sắp tới có thêm 2 thực tập mới đó"

"Thật sao? Sao tụi mình không nghe công ty thông báo nhỉ?"- Nayeon có hơi bất ngờ, trong cùng một công ty sao chuyện này cô lại chưa nghe qua . Vả lại không phải JYP đã nói là sẽ giữ nguyên đội hình sao?

"Thật sự công ty không có tiết lộ chỉ là lúc tớ đi ngang nhà vệ sinh có nghe các staff khác bí mật to nhỏ với nhau thôi. Nói các cậu biết thì giữ bí mật đó"- Cô thực tập kia nghi hoặc nhìn cả hai, nửa tin nửa ngờ. Bí mật lỡ kể cho người khác nếu để bên công ty nghe nửa lời thì quãng đời thực tập của cô khó mà sống

"Cậu yên tâm. Chúng tớ không phải là người như vậy"-Nayeon mỉm cười nháy mắt với Jihyo. Chuyện gì chứ tin tưởng thì cứ giao cho các nàng

Năm ngày sau

Trời còn chưa sáng cả nhóm đã được gọi xuống tập trung ở công ty . Nhìn một loại ai cũng dáng vẻ vô cùng mệt mỏi, mắt cơ hồ cũng không mở lên được . Nayeon bên này cùng Jihyo dựa vào nhau ngủ gật, đến khi ông Park đến thì mọi ánh mắt đều tự giác mở to, miệng nở nụ cười chào vị chủ tịch JYP lừng lẫy

"Chào mọi người! Thật xin lỗi vì tôi đã làm phiền giấc ngủ của các bạn. Nhưng vì có một chuyện quan trọng tôi cần gặp trực tiếp mọi người để thông báo"- Ông Park nói xong hít thở mấy lần chú ý từng gương mặt vàng đang vẫn còn mơ ngủ không nhịn được mỉm cười. Trong không gian nghiêm túc mọi người nín thở nghe thông báo thì tiếng cười này như phá vỡ sự lo lắng của mọi người

"Tôi xin lỗi! Được rồi, hôm nay tôi có hai chuyện để nói với mọi người . Thứ nhất, các bạn chỉ còn hai tuần nữa để chuẩn bị cho phần trình diễn đầu tiên của mình tại cuộc thi Sixteen, hi vọng các bạn sẽ làm tốt"- Mọi người nghe xong, người lo lắng có vui mừng cũng có . Vui vì cuối cùng thực tập một năm cũng đã được trình diễn trên sân khấu quyết phân thắng bại bằng niềm đam mê của mình, còn buồn vì họ vẫn lo sợ bản thân mình có thể không làm tốt

"Còn chuyện thứ hai chính là...hai bạn có thể vào rồi"- Ông Park mỉm cười nhìn về phía cánh cửa kia khiến mọi người đều tò mò hướng ánh mắt đến chờ mong hai người mà chủ tịch vừa nhắc đến

Phía cánh cửa bật mở hai bóng dáng người một cao một thấp bước vào . Mọi người ai cũng mở tròn mắt tự hỏi hai người này là ai, từ đâu đến thì trong lúc đó có hai con người đứng phía cuối mắt chữ A miệng chữ O nhìn họ, cả hai tự vả vào mặt mình . Chuyện gì vậy? Đây là đang mơ sao?

Nayeon tự hỏi bản thân mình có nên tỉnh dậy hay không? Nếu đây là giấc mơ chẳng phải thật tốt sao? Nhưng sau khi bị Jihyo kế bên véo má mình thì mới biết đây không phải là mơ rồi . Tim cô vui đến nổi cơ hồ muốn nổ tung, nếu Jihyo và cô bạn khác không cản cô thì thiếu điều cô muốn bay lại ôm người kia mất

"Xin chào mọi người. Tớ là Yoo Jeongyeon, từ hôm nay tớ là thực tập sinh của cuộc thi Sixteen . Mong mọi người giúp đỡ" - Người con gái tóc ngắn này không cười thì thôi nhưng khi nở nụ cười lại có thể khiến người đối diện muốn đổ gục. Không dừng lại ở đó, Jeongyeon liếc ánh mắt xuống phía cuối chậm rãi nhìn Nayeon và Jihyo, chạm phải ánh mắt vui mừng rực lửa kia làm nàng chột dạ né tránh

"Còn tớ là Hirai Momo . Chúng tớ đến từ Việt Nam, sau này mong mọi người giúp đỡ ạ"

"Được rồi! Hai tuần sắp đến tôi rất mong sẽ nhìn thấy được phần trình diễn tốt nhất từ các bạn . Good luck!"- Ông Park nói lời cuối rồi cho mọi người nghỉ ngơi, về phần Jeongyeon và Momo thì giao cho các staff quản lí

Kết thúc, mọi người vẫn ở nén lại để phân chia phòng cho hai thực tập mới . Lúc này mọi người mới bắt đầu thì thầm to nhỏ, chỉ trỏ cả hai. Ai cũng đang dè chừng hai thực tập này, công ty đã thông báo giữ nguyên đội hình nhưng đột nhiên đích thân ông Park giới thiệu đến thì quả thật không phải người bình thường. Trước mặt họ cười nói hoà đồng là thế nhưng những người nước ngoài đến thì họ phải thực sự đề phòng, kể cả Nayeon và Jihyo

Việc ở chung phòng đó thường là Staff quyết định, nhưng vì phòng tương đối đã đủ nên không thể sắp xếp hay đổi vị trí rối lên được. Nên để cho hai người quyết định, vì đây cũng là môi trường chung nếu họ thấy ai thuận thì chung phòng cũng không phải là vấn đề khó giải quyết

"Đúng rồi phòng của Nayeon và Jihyo còn một chiếc giường nữa đúng không? Các bạn cũng là người Việt Nam . Hai bạn có muốn ở chung với họ?"- Một staff chợt nhớ đến và lặp tức gợi ý cho cả hai

"Thật sao ạ? Vậy thì tốt quá rồi"- Momo vui mừng thầm nhảy múa trong lòng, đẩy tay Jeongyeon cười trong thích thú . Jeongyeon cũng không ý kiến chỉ nghe theo lời của staff chỉ dẫn

"Nayeon và Jihyo, hai bạn có thể dẫn họ đến và làm quen với phòng mình. Còn bây giờ thì mọi người có thể trở về rồi ạ, thật xin lỗi vì làm phiền"- Các staff đặt biệt lịch sự, họ luôn thực hiện và chăm sóc các Idol thật tốt không những vậy họ còn dành sự xem trọng đó đến các thực tập sinh

Mọi người giải tán, lúc này chỉ còn 4 người giữa căn phòng trống . Một tiếng "A!!!" Phát ra từ 3 cô nàng, xong đó là một màn ôm ấm tình cảm lâm li bi đát như nhiều năm chưa được gặp nhau của hội chị em bạn dì . Chỉ riêng Jeongyeon đứng phía ngoài nhìn mà buồn cười chết đi được, nàng đau đầu với tiếng hét của họ . Phía này cơ hồ cả 3 đã khóc vì gặp được nhau. "Hmm!!" Tiếng hằng giọng của Jeongyeon làm cả 3 buông ra nhau nhìn nàng, Nayeon lau nước mắt của mình liền lặp tức lao đến ôm chằm lấy Jeongyeon làm em chưa kịp chuẩn bị gì cả suýt lại ngã xuống sàn. Tiếng thút thít trong lòng mình. Jeongyeon khẽ lắc đầu, cái áo 25$ của nàng bây giờ cơ hồ toàn là nước mắt và nước mũi

"Được rồi! Hai người có thể đưa em đến phòng không? Em thực sự đang mệt chết đi được"- Jeongyeon nói đồng thời cũng cầm vali lên, hơi đẩy người kia ra . Thở dài một tiếng, định đứng ở đây đến bao giờ đây

Dẫn Jeongyeon cùng Momo đến phòng thì hai người không cho họ nghỉ ngơi mà lặp sẽ tức hỏi rõ mọi chuyện . Jeongyeon vì đang mệt mỏi nên mặc kệ chỉ lo sắp xếp quần áo gọn gàng rồi lên giường đánh dài một giấc, nhưng Momo thì khác cô gái này vốn hiếu kỳ cũng rất thích tám nên mọi chuyện được cô kể rõ hết

Tiếng nói, tiếng cười, tiếng thút thít,...Jeongyeon cũng đều không để tâm. Nàng đang chìm vào giấc ngủ say sưa của mình, kết thúc cuộc nói chuyện hiện tại ai cũng đang mệt mỏi vả lại hôm nay lại là ngày nghỉ tự do nên ai về giường nấy nướng một giấc . Riêng Nayeon cô khi không lại đem hết gối, chăn qua rồi cứ thế nằm cạnh Jeongyeon ngủ mặc cho Momo cùng Jihyo đang méo mặt nhìn hai người . Một người dáng ngủ thẳng tắp còn một người cong cong vẹo vẹo ôm người kia cho bằng được rồi cũng thở đều . Jihyo nhìn Momo, cả hai lắc đầu . Thực là "lại bỏ bạn" rồi hai người thật sự quá quen với sự thật này

Nayeon đã rất nhanh chìm vào giấc mơ. Trong mơ nàng cùng Jeongyeon đi ngắm sông Hàn rất vui vẻ . Đột nhiên khoé miệng cô nhếch lên, lặng lẽ nói nhỏ "Jeongyeonie,Chị yêu em!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip