63 - 64. Ra chiến trường

Chiến trường chém giết

Lúc Thiệu Vanh ra khỏi khu dân cư đã là chạng vạng,

Hoàng hôn nhuộm những áng mây chân trời đỏ tươi nồng thắm, màu đỏ pha chút màu cam ấm áp, trên đỉnh đầu đã là màu xanh đậm, màn đêm sắp sửa buông xuống.

Bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một số bóng đen không dễ phát hiện, số lượng ngày một nhiều.

Mặt Thiệu Vanh biến sắc, sải bước lên moto của mình, cấp tốc chạy về quân bộ.

Trùng tộc đang tới!

Trùng tộc là giống loài ngoài hành tinh, chúng nó không có cách nào đổ bộ hết một lần xuống tinh cầu của Thiệu Vanh, mà chia ra nhiều khu vực với số lượng khác nhau.

Nhân loại đã thăm dò được phần lớn địa điểm truyền tống xâm lấn và thành lập chính phủ Liên Bang.

Lấy chủ thành làm trung tâm, thành lập bốn Nguyên Thành "Đông Tây Nam Bắc" trấn giữ điểm truyền tống của quân Trùng tộc xâm lược.

Bên ngoài các trấn nhỏ và thôn nhỏ gần thành phố đều được thiết lập các trạm thông tin liên lạc.

Các chi nhánh của quân đồn trú được sử dụng ở biên giới gần chủ thành, rải rác khắp khu vực để tuần tra chéo.

Thiệu Vanh thuộc quân tiên phong, một khi có dấu hiệu địch nhân sẽ dẫn đầu ra chiến trường, tỉ lệ tử vong cực cao.

Nàng vừa ra đến chiến trường,

Nhuệ khí của Quân đoàn 4 và Quân đoàn 1 đang chiến đấu lên cao vô cùng.

Thiệu Vanh từ trên cao nhảy xuống lập tức chém bay não nhuyễn trùng, nháy mắt nổ tung chất lỏng màu đen nhớp nháp.

"Nhuyễn trùng", thân thể mềm mại không có chi, hình dạng ghê tởm dính nhớp như sâu lông, cũng giống như "Tiệp giáp", số lượng đông đảo, là quân tiên phong của Trùng tộc.

Nhưng khác ở chỗ, thể dịch của nó có độc, một khi thấm vào vết thương sẽ gây tê liệt thần kinh.

Sau lưng quét tới một trận kình phong,

Thiệu Vanh nhanh nhạy bổ nhào sang một bên, trở tay chém một đao, ngay lập tức có tiếng kim loại và đá giao nhau, lực dội lại làm hổ khẩu* nàng tê dại.

*Kẽ giữa ngón cái và ngón trỏ

"Tướng quân! Lần này có 'Bọ ngựa đao'!" Binh lính gần đó lớn tiếng nhắc nhở.

Thiệu Vanh cau mày, nếu chỉ có một loại trùng thì còn đỡ, nhiều loại trùng giao lẫn với nhau sẽ hình thành tổ hợp gây ra thương vong cực lớn.

"Bọ ngựa đao", chính là loài bọ ngựa như tên của nó, có đôi tay đao cực kỳ sắc bén, có thể xẻ thịt người dễ như trở bàn tay.

Dù chưa bị nó chém tới, chỉ cần một vết cắt nhỏ trên da dính phải độc tê liệt của nhuyễn trùng thì gần như rất khó sống sót trên chiến trường.

Tổ hợp này là lần đầu thấy.

"Toàn quân! C hình! Giết sâu trước! Giết bọ sau!"

Thiệu Vanh hạ lệnh, gọi binh lính vừa mới nhắc nhở nàng: "Lý Lệnh, cậu làm thuẫn binh cho tôi!"

C hình là đội hình tiểu tổ đội gồm hai người, người công "Đao binh" cầm đao đi cùng người thủ "Thuẫn binh" cầm khiên.

"Vâng!"

Lý Lệnh đáp, từ sau lưng gỡ tấm thép xuống, thao tác đơn giản triển khai thành tấm thuẫn hình chữ nhật, giúp Thiệu Vanh chắn lại công kích phía sau lưng. Vừa rồi Bọ ngựa đao thấy công kích không thành lại tiếp tục chém về phía trước.

Thiệu Vanh cùng Lý Lệnh ăn ý trao đổi vị trí.

Để bọ ngựa mặc sức chém vào tấm thuẫn, Thiệu Vanh nhanh chóng biến đổi vị trí, nhanh nhạy nghiêng người, nhắm chuẩn khớp xương bọ ngựa chém xuống.

Động tác Bọ ngựa đao tấn công hung mãnh, cả người cũng cứng như lưỡi đao, đôi tay lại càng sắc bén vô cùng, nhược điểm duy nhất chính là khớp xương mềm ở cánh tay.

Luận năng lực tác chiến một mình, Bọ ngựa đao tuyệt đối là một trong những loài giỏi nhất Trùng tộc.

Nhưng lần này xuất chiến Nhuyễn trùng chiếm vị trí quan trọng hơn, nó không những có thể phun thể dịch ra ngoài mà khi cái đầu bị chém xuống sẽ lập tức nổ tung chất lỏng màu đen.

Có thể nói là muốn tránh cũng tránh không được.

Súng đạn vô pháp giết chết giống loài thân mềm sức sống cực cao này, mà đạn pháo lại không xuyên thủng được giáp dày của loài giáp xác.

Chỉ có thể dùng phương thức nguyên thủy nhất đánh bại từng loại.

Thiệu Vanh quét đao, nhanh chóng quét sạch nhuyễn trùng xung quanh mình.

Nhưng dựa vào tổng thể quân địch thì chỉ như chín trâu mất một sợi lông.

Hơn nữa...... Màn đêm bắt đầu chìm xuống, bao phủ mọi thứ mà con người có thể nhìn thấy bằng màu đen.

Tầm nhìn bắt đầu kém đi......

Những ngọn đèn điện bố trí xung quanh chiến trường bắt đầu sáng lên, toàn bộ chiến trường lấy lại được chút ánh sáng,

Nhưng so với ban ngày, vẫn không đủ.

"Hức ức!!"

Không ngừng có tiếng kêu thảm thiết vang lên, bị bọ ngựa đâm thủng thân thể, bị sâu lông gây tê thần kinh, nhất thời số lượng binh lính mất đi sức chiến đấu ngày một tăng lên.

"Toàn quân! Mau lấy lại tinh thần! Không được ngủ! Giết sạch chúng nó là chúng ta có thể về nhà!!"

Thiệu Vanh gầm lên, mệnh lệnh được truyền đến mọi nơi trên chiến trường thông qua ý chí và giọng nói kiên định của nàng.

Nàng bắt đầu khởi động tuyến thể vận chuyển tin tức tố, thẩm thấu vào không khí.

Lấy Thiệu Vanh làm tâm, dần mở rộng thành vòng tròn bán kính 5 mét.

°° vote đi bé °°

Nay bé Vanh đi đánh trận ngầu soái quá trời, có sứt mẻ chỗ nào chắc mấy chị ở nhà lo lắm ☺️☺️☺️.

64. Bị thương hôn mê

Vòng tròn bán kính 5 mét bao trùm lên Nhuyễn trùng và Bọ ngựa đao ở gần đó.

Tin tức tố mang đặc tính thôi miên, nháy mắt làm địch nhân đình trệ.

Mà khoảnh khắc quyết định thắng bại này đủ để cho Thiệu Vanh và quân lính chiếm thế thượng phong.

Hôm nay trạng thái tuyến thể tốt chưa từng thấy.

Có lẽ đã khôi phục sau thời gian dài mắc chứng hỗn loạn.

"Di chuyển nhanh! Lý Lệnh."

Xung quanh chỉ còn sót lại thân thể và tứ chi bị cụt của sâu bọ, hiển nhiên đã quét sạch phần lớn kẻ địch.

Thời gian chiến đấu ngày càng dài, cho dù chỉ 5 phút nhưng trong lòng quân lính lại dài như 50 phút.

Thể chất và tinh thần đã sắp mệt mỏi tới cực điểm.

"Hây!"

Thiệu Vanh vội vàng bước tới, đỡ giúp một đòn mạnh cho người lính còn chưa kịp quay lại, sau đó quay người chặt đứt tứ chi với tốc độ nhanh như chớp.

Nhưng có vẻ giết mãi mà không hết địch.

"Tướng quân cẩn thận!"

Lý Lệnh nhanh chóng chạy tới, dùng thuẫn đỡ một đao, nhưng không biết từ khi nào các nàng đã bị mấy con Bọ ngựa đao bao vây.

Xem ra bọn Trùng tộc có chút đầu óc này cũng dần nhận ra đạo lý ở trên chiến trường là "Bắt giặc phải bắt vua trước".

Binh lính ngoài vòng cũng cảm thấy có gì đó không đúng, bắt đầu chém giết bọ ngựa vòng ngoài, ý đồ tìm đường đột phá vào trong.

"Phiền phức rồi......"

Thiệu Vanh rút đao bằng tay trái, làm tư thế chiến đấu bằng hai tay.

Tuy rằng đã ở sân huấn luyện tập không biết bao nhiêu lần, nhưng không có cơ hội thực chiến làm lòng nàng cứ thấp thỏm.

Cánh tay phải đã bắt đầu cứng đờ, trước mặt là bầy trùng đông đảo, nàng không thể không lấy ra quân át chủ bài của mình.

Hai tay khó địch bốn tay,

Thiệu Vanh và Lý Lệnh chật vật chống đỡ trong vòng tròn, giết chết một tầng bọ ngựa nhưng vẫn có một đàn trùng không ngừng tiến tới bổ sung.

Đúng lúc này,

Phía sau mở được đường đột phá.

Binh lính vòng ngoài tiến vào tiếp ứng, các nàng bắt đầu hướng tới phía kia.

Từng vòng Bọ ngựa đao bị đánh vỡ, mất đội hình chúng ùa về phía trước.

"Chết tiệt!"

Trên đầu mồ hôi đầm đìa, đôi tay Thiệu Vanh phòng ngự bọ ngựa đang đánh thẳng mặt nàng, cánh tay nổi cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân dồn hết lực lên đôi tay.

Vào lúc các nàng sắp di chuyển.

Phía trước đao quang chợt lóe,

Thiệu Vanh định lăn người tránh né theo bản năng.

Nhưng phía sau là Lý Lệnh, nếu nàng né tránh, đồng đội nàng sẽ bị cắt thành từng mảnh trong chớp mắt!

Nàng đột ngột dừng lại, nhanh chóng xoay người dùng đao tay trái đỡ đòn, chặn vết thương trí mạng ở bụng dưới.

"Hức......"

Bằng động tác khéo léo, Thiệu Vanh tránh được vết thương trí mạng, thay vào đó bị cắt một vết đao dài từ xương quai xanh đến bả vai.

Máu lập tức phun ra từ miệng vết thương.

Mà thể dịch nhuyễn trùng dính ngoài quần áo đã thấm dần vào vết thương của Thiệu Vanh.

"Tướng quân......"

"Lý Lệnh, đừng động vào tôi."

Đầu vai tê dại làm nàng không nâng nổi tay trái, chỉ có thể miễn cưỡng dùng đao tay phải, dần dần, động tác cũng chậm đi nhiều.

"Xin lỗi tướng quân! Đều tại tôi!"

Lý Lệnh giơ khiên, giúp nàng chắn đòn của bọ ngựa.

Thiệu Vanh bắt đầu có cảm giác choáng váng, tác dụng tê liệt thần kinh tới rất nhanh, làm nàng không thể nào tiếp tục chiến đấu.

"Tướng quân! Đừng ngủ, tiếp viện sẽ đến nhanh thôi! Đừng ngủ!"

Trong lúc bọn họ đang chiến đấu, các điểm truyền tống khác đã điều tiếp viện đến hỗ trợ chiến đấu.

"Không được......"

Thiệu Vanh hiểu rõ,

Nếu kéo theo một người bị thương thì quân lính cũng sẽ trì trệ không tiến, cách tốt nhất chính là nhanh chóng bỏ lại nàng.

Chiến đấu nhiều năm như vậy, nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý hi sinh nơi tiền tuyến, dù sao đã từ lâu nàng chỉ có một thân một mình.

Được Lý Lệnh mạnh mẽ nâng lui về sau, tầm mắt Thiệu Vanh dần dần mơ hồ không rõ.

Khoảnh khắc cuối cùng trước khi mất đi ý thức.

Nàng nhìn thấy, bóng dáng binh lính vẫn miệt mài chiến đấu.

Bất giác...... Hốc mắt bắt đầu nóng lên.

......

Lúc Thiệu Vanh mở mắt ra, đã là một mảnh trắng xóa.

"Hưm ưm......"

Bọ ngựa đao chém một nhát rất sâu.

Mới vừa tỉnh dậy là có thể cảm nhận nơi vết thương đã được xử lý truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt.

"Ra là đã về tới bệnh viện......"

Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, trời sáng như ban ngày, hiển nhiên đã là ngày hôm sau.

"Không biết ngày hôm qua thế nào......"

"Cô tỉnh rồi à?"

Cửa bị đẩy ra,

Tiến vào không phải y tá, mà là tư lệnh.

Thiệu Vanh định ngồi dậy, bị tư lệnh quát dừng lại: "Nghỉ ngơi đi, tình hình hôm qua phó quan của cô đã báo lại cho tôi rồi."

Sắc mặt Tư lệnh không mấy dễ coi, "Tỉ lệ tử vong cao chưa từng thấy, may là ngày hôm qua quân đoàn 2 và 3 tới tiếp viện kịp thời."

"Có gì đó...... Tư lệnh," trong lòng Thiệu Vanh đã có suy đoán,

"Điểm truyền tống D01 mấy năm nay đều chỉ có một loại trùng nhưng ngày hôm qua đột nhiên xuất hiện số lượng đông đảo hỗn hợp quân trùng."

"Chỉ sợ điểm truyền tống khác...... Cũng sẽ như thế."

D01 có thể nói là điểm truyền tống nhỏ nhất, mỗi lần qua một chiến dịch đều sẽ không vượt qua số liệu nào đó.

Quân bộ cũng vì vậy mà suy xét thiết lập ở gần đây.

"Hơn nữa tôi ngờ rằng, lần này, bên Trùng tộc có kẻ chỉ huy."

Có rất nhiều điểm truyền tống lớn hơn, tại sao lại chọn D01......

Hơn nữa, bình thường phương thức chiến đấu của Trùng tộc phân tán năm bè bảy mảng.

Mà hôm qua, tuy rằng thủ đoạn non nớt, nhưng không khó nhận ra chính là nhắm vào nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip