Chương 2: Dương Tư Dương
Ngày hôm sau khi tôi tỉnh lại, Lạc quân vẫn trong trạng thái như tối hôm qua, đeo tai nghe, ngồi ở trước máy tính mà hút thuốc lá cứ thế một đêm không ngủ. Tự đáy lòng tôi cảm thán thể lực của cậu ấy thật sự rất tốt, rất khoẻ mạnh, uống nhiều rượu như vậy mà suốt đêm tinh lực vẫn tràn đầy.
Tôi mơ mơ màng màng ngồi dậy, gọi cậu ấy một tiếng, thấy tôi tỉnh dậy cậu ấy đem tai nghe tháo xuống treo trên cổ, đè lên mái tóc dài, ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc, vẻ mặt vô biểu tình hỏi: "Tỉnh?"
Nếu không phải tôi quen biết cậu ấy nhiều năm như vậy, tôi nhất định sẽ bị gương mặt tuyệt mỹ lại mang theo một chút soái khí của cậu ấy mê đảo mất.
Lạc quân yêu đương với rất nhiều bạn gái, là kiểu người có rất nhiều bạn gái cũ, chính xác mà nói cậu ấy cũng không biết xu hướng tính dục rốt cuộc là thiên nam hay thiên nữ, hoặc nói cậu ấy thích là loại tình cảm thứ ba, cùng yêu đương với người khác giới, cũng yêu đương với người cùng giới, đôi khi lại nói bản thân là "Vô tính luyến ái".
"Khả năng nam nhân hay nữ nhân tôi cũng đều không có hứng thú." Đây là câu duy nhất Lạc quân chịu 'giải thích' với tôi.
Chỉ là tính cậu ấy đã thẳng thắn thành khẩn nói thẳng với tất cả người quen, rốt cuộc vẫn không ngăn được cả trai lẫn gái như ong vỡ tổ mà theo đuổi cậu ấy, cuối cùng cậu ấy không thích nam nhân, lựa chọn cùng nữ nhân yêu đương.
"Bởi vì cùng nữ nhân YY ít nhất sẽ không có em bé." Đây cũng là Lạc quân giải thích với tôi. Tôi thực sự muốn chửi thề, cái lí do gì vậy chứ.
"Có đói bụng không? Có muốn ăn gì không?" Lạc quân có thể cùng nữ sinh khác dây dưa nhưng cậu ấy lại có thái độ vô tâm vô phổi đối với người ta, đối với tôi lại khó có được thái độ tương đối săn sóc, có lẽ cậu ấy là mẫu người điển hình thích đối tốt với bằng hữu so với người yêu?
"Có chút đói bụng...... Lạc quân cậu muốn ăn cái gì? Tôi đi làm." Tôi xuống giường, mặc vào quần áo mà Lạc quân đã chuẩn bị cho tôi khi tôi thường ở nhà cậu ấy, cũng bởi vì tôi chuyên môn đến nhà cậu ấy ở ké nên cũng có sẵn đồ dùng thường ngày.
"Tủ lạnh có trứng gà, tiêm ớt, thịt bò, hành tây, tùy tiện làm một chút là được." Lạc quân một bên cùng tôi nói chuyện một bên nghe ngữ liêu trong microphone. Tôi rửa mặt xong, đem nguyên liệu trong tủ lạnh ra đứng ở phòng bếp nấu ăn.
Nhà Lạc quân tương đối nhỏ, bất quá cũng coi như xứng danh ngụy phú bà của cậu ấy, nhà cậu ấy bao gồm một phòng một sảnh một bếp một ban công, tôi đứng ở phòng bếp vẫn có thể nghe thấy âm thanh cậu ấy nói chuyện phiếm rõ ràng. Khả năng bởi vì trước nay đều thuộc kiểu người thanh khống hơn nữa còn là thành viên trong kế hoạch kịch truyền thanh xã đoàn, Lạc quân rất ít đánh chữ nói chuyện phiếm, thậm chí dùng di động cũng không muốn gửi tin nhắn, vĩnh viễn đều mở miệng ra voice hay gọi điện thoại, cậu ấy nói chỉ có dùng miệng nói mới có thể kể ra dục vọng mình muốn bày tỏ. Hơn nữa cậu ấy có một đam mê, chính là lúc nhận thức bằng hữu mới, tuyệt đối muốn nghe thanh âm của người ta trước, Lạc quân nói cậu ấy có thể từ trong thanh âm phán đoán tính cách cùng với thuộc tính công hay thụ.
Nữ nhân này, chính xác có điểm thần kinh không được bình thường, sở thích biến thái như vậy.
Tôi làm tiêm ớt trứng gà cùng hành tây thịt bò, Lạc quân vẻ mặt hạnh phúc mà phóng lại gần muốn hôn tôi: "Ai nha thân ái Tiểu Bách của tôi, cậu thật là hiền huệ, ai cưới được cậu thật là hạnh phúc a. Không được tôi muốn hạ thủ vi cường trước, Tiểu Bách cậu gả cho tôi luôn đi!" Nói rồi Lạc quân liền chặn ngang đem tôi ôm lấy, đôi môi đỏ thuận thế dán lên mặt tôi, tôi đổ một thân mồ hôi lạnh, cố tình Lạc quân sức lực mạnh đến kinh người tôi lại chạy thoát không được, đành phải liều mạng nghiêng bả vai đem đầu né ra một bên:
"Lạc! Cậu đừng động kinh nữa!"
"Ha ha." Lạc quân thực hiện được trò đùa dai rồi biểu tình sang sảng đem tôi buông ra, duỗi cái eo nói, "Đùa giỡn cậu thật là chuyện rất thú vị, trong nhà không có rượu, tôi đi xuống mua, cậu muốn uống cái gì?"
Tôi còn kinh hồn táng đảm, hai tay che ở trước ngực, nói: "Ngưu, sữa bò là được."
"Lại là sữa bò, thật mất mặt. Ai, cậu có thể đi nghe chúng tôi nói chuyện phiếm, tôi tìm được CV thực thích hợp! Nga, tôi rốt cuộc có thể ngủ một giấc thoải mái rồi nha nha nha!" Lạc quân dùng ngón tay lắc lắc chuỗi chìa khóa, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng mà đi ra cửa, tôi nghe lời ngồi vào trước máy tính của cậu ấy mang lên tai nghe, click mở phòng trò chuyện của cậu ấy.
Mới vừa mang lên tai nghe liền nghe thấy giọng nữ trầm thấp nhàn nhã mà đếm vợt, thì thầm:
"Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, chuyển cái vòng tròn chúng ta lại đến một lần. Gầy đùi a gầy đùi, không buông tay a không buông tay......"
Lòng tôi "Phốc" một tiếng, đây là làm gì?
Một thanh âm ngọt ngào khác vang lên, tôi biết người này là thanh âm của xã trưởng: "Dương a Dương, cậu nói tôi đem đoạn này về tập mỗi ngày thật sự có thể gầy đi sao?"
"Không thành vấn đề a. Xã trưởng đại nhân, nếu ngài mỗi ngày nghe thanh âm tôi dạy, bảo đảm ngài không chỉ có gầy, còn thụ hơn nữa!"
Tôi lúc này nghe ra, người được gọi là "Dương", còn không phải là thanh âm đêm qua tôi nửa ngủ nửa mê nghe được cậu ta đòi Lạc quân cầm DVD mang cho cậu ta sao? Gọi là Dương Tư Dương?
Xã trưởng bị trêu đến tức giận: "Dương chết tiệt, đừng tưởng rằng cậu là công âm thì chính là công!"
Dương Tư Dương cười đến thực sung sướng, tôi lẳng lặng mà nghe các nàng trò chuyện, không có xen miệng vào.
Thanh âm Dương Tư Dương so với thanh âm nữ sinh bình thường trầm hơn rất nhiều, đa số lúc trò chuyện luôn chậm rãi nói, nhưng có lúc mang lại cho người ta cảm giác hài hước kỳ quái. Nếu cười rộ lên thanh âm cũng không lớn, nhưng chân thật tuyệt đối không phải giả cười. Không như nữ sinh bình thường lời nói điềm đạm, thanh âm Dương Tư Dương mang lại làm tôi cảm thấy tương đối thân thiết. Nếu chỉ nói thân thiết thì có chút bôi nhọ thanh âm nàng mang tính chất đặc biệt. Bất quá giọng nói của cậu ấy rất êm tai, có khi mang theo một chút lưu manh nho nhã, có khi lại giống như tiểu hài tử thuần khiết dạ cười, tôi chống cằm cứ như vậy nghe đến hai mươi phút, thẳng đến khi Lạc quân xách theo rượu trở về.
Chúng tôi ngồi đối mặt, Lạc quân một bên khen tay nghề của tôi một bên miệng một ngụm đồ ăn lại một ngụm rượu trông thật sự rất vui vẻ.
"Tiểu Bách, nghe xong công âm chưa?"
"Nghe xong." Tôi nói.
"Như thế nào?"
"Thanh âm rất công khí, nhưng không đủ vũ mị."
Lạc quân hai mắt tỏa sáng một bộ dạng tà ác nói: " Cậu thật sự nên gặp Dương Tư Dương một lần, nàng tuyệt đối vũ mị còn rất vũ mị là đằng khác! Cậu đừng bị thanh âm của nàng lừa gạt, kỳ thật nha người ta là một thụ chính hiệu! Ai, cậu đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi? Tôi nói đều là sự thật, cam đoan! Cậu nhìn xem DVD của nàng tất cả đều là phim tình yêu, tôi chọn rất lâu mới chọn ra vài cái DVD có chút hứng thú."
"Vậy ý tứ cậu là nói, lần này muốn nàng tới thử kịch truyền thanh sao?"
"Tôi có ý này nên vừa rồi mới để xã trưởng cùng nàng tâm sự một chút. Xã trưởng có vẻ vừa lòng."
"Vậy là tốt rồi." Không biết vì sao, lòng tôi có chút hưng phấn, nhưng cũng có rất nhiều bất an. Cảm xúc kì lạ này từ đâu mà đến, chính tôi cũng không rõ.
Cơm nước xong tôi nói phải về nhà, Lạc quân còn muốn tôi ngủ lại.
"Tỷ tỷ, ngày mai tôi còn muốn đi làm."
"Tốt, sáng mai tôi tiện đường đưa cậu tới công ty a."
"Cảm ơn, nhưng tôi không muốn cùng một phần tử nguy hiểm ở chung một phòng."
"Phần tử nguy hiểm?" Lạc quân chỉ chỉ chính mình, "Cậu nói chính là tại hạ?"
"Không thì ai?"
"Tiểu Bách cậu đến mức này sao? Vừa rồi không phải chỉ ôm cậu một chút sao? Đây là tôi đang biểu đạt tình chị em xã hội chủ nghĩa nha. Cậu nhìn xem tối hôm qua cậu uống nhiều như vậy liêu nhân mà nằm trên giường của tôi, tôi không phải cũng không có làm cái gì sao? Bất quá nhất thời tịch mịch, thân ái, làm thanh mai trúc mã chẳng lẽ ôm cũng không cho ôm? Cậu cũng quá tàn nhẫn!"
Tôi bất quá chỉ nói một câu, cậu ấy khen ngược nói thượng một đống, hơn nữa tất cả đều là ngụy biện cũng không biết xấu hổ từng điều toàn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Cậu bất quá không song tu hai tháng, bản thân cậu tịch mịch như máu? Lạc quân, kỳ thật tôi cảm thấy nếu cần thiết thế cậu đi trung dược phòng khai trừ hoả dược." Ta khinh bỉ nàng.
Lạc quân cười to: "Đang tuổi như lang như hổ nha. Tiểu Bách, bằng không tôi tự nguyện ủy khuất mình thu cậu nha. Cậu hai mươi lăm tuổi, mối tình đầu cũng không có, trừ bỏ tôi cũng không có cô nương hay tiểu tử tới ôm cậu một cái, chỉ sợ cậu so với tôi còn tịch mịch hơn nha?"
"Cảm ơn, tôi không nghĩ ủy khuất mình." Nói xong tôi mở cửa chạy đi...
Dư lại chén đũa để cho gia hoả không đàng hoàng này dọn đi!
Rãnh rỗi không bao lâu tôi lại bị cuốn vào vòng xoáy bận rộn.
Tôi ở công ty trên cơ bản là làm một chút việc vặt vãnh bình thường như đánh máy, sao chép một chút tư liệu, làm PPT, ngẫu nhiên phiên dịch bưu kiện, đại đa số thời gian là nhàn, nhưng lão bản lại là một người tương đối khắc nghiệt, nhân vật như tôi đều không cho phép làm ra chút sai lầm nào, chính vì vậy đến việc đứng trước máy copy đi photo giấy tờ cũng làm tôi áp lực thật lớn, sợ máy copy hỏng rồi giấy bị bỏ quá nhiều đúng lúc bị lão bản thấy, như vậy hắn không thể tức giận lên cái máy copy, đối tượng phát tiết tự nhiên chỉ có thể là tôi.
Mỏi eo đau chân cả một ngày, tới thời gian tan tầm đồng sự Tiểu Lương đi đến, vẻ mặt xuân phong đắc ý, nói muốn mời tôi ăn cơm.
"Sao thế, hôm nay có chuyện gì vui sao?" Tôi hỏi.
"Đi rồi tôi lại nói cho em!" Tiểu Lương còn ra vẻ thần bí.
Tôi mỉm cười, đứng lên sửa sang lại âu phục màu đen cùng váy ngắn công sở, một bên thu thập đồ một bên hỏi, "Còn có ai đi?"
"Chỉ tôi với em a."
Động tác thu thập đồ vật trên tay tôi dừng lại: "Chỉ hai người chúng ta?"
Đôi mắt Tiểu Lương liếc nhìn chỗ khác, giống như đang thẹn thùng: "Đúng vậy, Tiểu Bách...... Hôm nay, hôm nay là sinh nhật tôi."
Tôi có chút không còn gì để nói, trong lòng thật sự không muốn đi, nhưng thấy ánh mắt chờ đợi của Tiểu Lương tôi lại mềm lòng. Tôi biết Tiểu Lương là người độc lập, chỉ sống một mình, không biết vì cái gì cũng rất ít bằng hữu. Hôm nay là sinh nhật anh ta, nếu tôi cự tuyệt anh ta có hay không thực thương cảm mà ở một mình trong phòng thuê trống rỗng ăn sinh nhật?
Tiểu Lương dẫn tôi đi vào quán lẩu ăn cơm.
Kỳ thật cái thời tiết này tôi thật sự có chút khó có thể chịu đựng không khí tiệm lẩu nóng hôi hổi, nhưng xem Tiểu Lương đỏ mặt trông thật sự vui vẻ tôi cũng không muốn mở miệng cự tuyệt hắn.
Trong lúc ăn cơm Tiểu Lương đều là người nói chuyện, tôi chỉ nỗ lực phụ hoạ, thời điểm tính tiền tôi muốn trả, cả người Tiểu Lương thiếu chút nữa bay lên trời đem tôi ôm lấy, tôi lắp bắp kinh hãi né tránh, Tiểu Lương cả người mang đậm mùi vị đàn ông, biểu tình tôi có hơi mất tự nhiên mà nói: "Tôi trả tiền a." Cuối cùng tôi kiên trì trả cho xong việc.
Đi ra tiệm lẩu Tiểu Lương kiến nghị đi xem phim, tôi nhìn đồng hồ đã đến 9 giờ, không phải rất muốn đi, tôi rất muốn không đi.
"Không có việc gì không có việc gì, một hồi xem xong rồi tôi đưa em trở về được không? Sẽ không quá trễ! Rạp chiếu phim cũng rất gần." Tiểu Lương lần nữa kiên trì thuyết phục, tôi ít nhiều có chút vô lực cùng bất đắc dĩ. Hảo đi xem cùng hắn, hôm nay là sinh nhật người ta xem phim thì xem phim đi.
Tiểu Lương lôi kéo tôi đi bằng giao thông công cộng. Ngay từ đầu anh ta thật sự duỗi tay lại định nắm lấy tay tôi, tôi nắm tay lại bỏ trong túi. Lúc ở tiệm lẩu thái độ của anh ta có chút khác thường thật sự làm tôi có chút sợ hãi, cho nên tôi muốn kéo ra khoảng cách an toàn, đề cao cảnh giác.
Người đi giao thông công cộng cũng không nhiều, nhưng vẫn không có chỗ để ngồi, tôi ôm túi yên lặng đứng trong một góc, Tiểu Lương đi theo tôi, dùng đôi tay giữ chặt hoành côn, ở trước mặt tôi lúc ẩn lúc hiện. Anh ta thực vui vẻ nói về vài chuyện ở quê quán trước kia, tôi cười khổ đón ý nói hùa -- thực sự trên người anh ta có mùi hãn vị làm tôi cười mà trông còn khổ hơn khóc, nhưng anh ta lại không phát giác ngược lại còn dựa tôi rất gần......
Rốt cuộc cũng tới rạp chiếu phim, rạp chiếu phim có điều hòa, đây là một chuyện phi thường thoải mái đối với tâm trạng của tôi mà nói.
Tiểu Lương nói muốn đi mua Coca cùng bắp rang, tôi nói thật ra lúc nãy ăn lẩu có hơi căng bụng, không cần ăn nữa, nhưng cũng không khuyên được, anh ta chết sống muốn đi mua. Tôi thở dài thoả hiệp đứng tại chỗ chờ đợi, di động lại đột nhiên vang lên, là Lạc quân.
"Tiểu Bách, cậu đang ở đâu?"
"Ở rạp chiếu phim a......"
"Rạp chiếu phim? Với ai?" Tôi có thể cảm giác rõ ràng Lạc gia hỏa này trong nháy mắt hưng phấn lên.
"Làm ơn cậu......" Tôi vô lực mà trả lời, "Là đồng sự a, cậu hóng chuyện như vậy làm gì?"
"Là đồng nghiệp nam hay nữ?" Lạc quân tiếp tục truy vấn.
"Nam."
"Nga, Tiểu Bách của tôi, cậu rốt cuộc cũng thông suốt rồi sao? Đối phương là ai a? Tôi đã thấy qua hay chưa? Đã muộn như vậy còn đi xem phim, cậu phải cẩn thận a! Cậu vẫn là thiếu nữ thuần khiết đang cùng người ta cô nam quả nữ ở cùng một chỗ nha."
"Cậu chưa thấy qua, làm gì nghiêm trọng như vậy......" Thấy Tiểu Lương đã trở lại, tôi cũng mặc kệ Lạc quân rống to trong di động, trực tiếp cúp ngang đem điện thoại nhét vào túi đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip