Chương 107
Vừa mới nãy Alpha còn đang hung hăng, nhưng mà sau khi thấy có nhiều người đứng ra thì giả vờ hung dữ trừng mắt nhìn mọi người một cái, thu lại bàn tay đang giơ cao, lủi thủi bỏ đi. Nghe thấy tiếng cười nhạo của người qua đường Omega, hắn cũng chỉ dừng lại một chút, không dám quay đầu.
"Chỉ dám hung hăng với bạn đời của mình, phì." Omega ngồi bên cạnh ăn dưa cố tình nói to cho người đang bỏ chạy nghe.
"Đồ hèn." Không biết là tiếng chế giễu từ đâu vang lên.
Thấy náo nhiệt tan đi, Vân Khởi cũng liền nhắm mắt dưỡng thần.
Mấy Omega phía trước thì trò chuyện sôi nổi, khí thế ngất trời, Vân Khởi nghe loáng thoáng được họ có nhắc đến tên mình vài lần, cô có chút không tự nhiên động đậy, cố gắng không để ý đến những cuộc trò chuyện phía trước.
"Xin chào." Một giọng nam trong trẻo vang lên bên cạnh.
Vân Khởi mở mắt, là Alpha vừa ra tay giúp đỡ, cũng là người trong đám cưới của Lâm Dao Dao, chỉ là bây giờ xung quanh không thấy Lâm Dao Dao hay người nhà họ Lâm nào khác.
"Xin chào." Vân Khởi đáp lại một câu, cô có ấn tượng khá tốt về người này.
"Tôi có chút chán cho nên đã đổi chỗ với người lúc nãy ngồi ở đây." Alpha giải thích lý do một chút, "Tôi có thể mở cửa sổ ra một chút không?"
"Tôi không sao."
Sau đó Alpha đưa qua một ít túi bánh quy nhỏ, trông rất ngon.
"Bồi thường nhé." Đối diện với ánh mắt của Vân Khởi, Alpha giải thích một câu.
......
"Lúc trước tôi từng bị bệnh một lần, thành ra mũi tôi không được tốt lắm, rất nhạy cảm với mùi." Alpha nghỉ ngơi một lúc, rồi bắt đầu nói chuyện phiếm với Vân Khởi.
"Sao không thử đổi phương tiện giao thông khác?" Vân Khởi không có ác ý hỏi, bây giờ giao thông rất phát triển, các phương tiện khác có thể sẽ tốt hơn.
Chuyến tàu này chủ yếu là để ngắm cảnh, cho nên so với các lựa chọn khác có thể sẽ chậm hơn, trên tàu cũng có nhiều người ăn uống hơn.
Ba ngày, Vân Khởi cũng không vội vàng lắm, ở nhà lâu rồi cho nên cô muốn vừa đi vừa ngắm cảnh trên đường đi. Trước đây lúc đi chơi với hai con thỏ, cô toàn nhắm mắt dưỡng thần, bỏ lỡ rất nhiều cảnh đẹp.
"Ngồi quen rồi, hồi nhỏ lúc còn chưa bị bệnh thường tôi thường đi tàu này, giờ cũng không muốn đổi." Alpha nhìn cảnh ngoài cửa sổ, đẩy kính trên sống mũi.
Alpha trông lạnh lùng nghiêm túc, nhưng lời nói lại rất dịu dàng.
Vân Khởi nghĩ đến thỏ con ở nhà, Lâm Thần có làn da thì rất trắng, ngũ quan thì rất tinh tế, lúc không cười thì giống như đoá hoa bách hợp thanh lãnh, chỉ là bình thường thỏ con đặc biệt thích làm nũng, trong mắt lấp lánh như ánh sao, giọng nói cũng mềm mại, làm người ta quên đi vẻ ngoài lạnh lùng của nàng.
"À, tôi tên là Mộc Họa."
"Mộc Khởi." Vân Khởi dùng tên trước đây.
Cô cảm thấy tên của Alpha trước mặt không hợp với anh ta, Mộc Họa? Ai lại đặt tên con mình là Họa?
"Cũng trùng hợp nhỉ, chúng ta cùng họ." Alpha lại lấy ra một túi đồ ăn vặt từ trong túi, đồng thời chia cho Vân Khởi, là cá khô vị cay.
Khi ra ngoài Vân Khởi chỉ mang theo điện thoại để thanh toán, cũng không mang theo cái gì để ăn.
Khi cá khô vị cay ăn hết, Alpha lại lấy ra thanh phô mai từ trong túi, vẫn như cũ chia sẻ với Vân Khởi.
"Không cần đâu, tôi không đói lắm." Vân Khởi lần này từ chối, mỗi lần đều nhận đồ ăn của người lạ, Vân Khởi cảm thấy không được tốt lắm.
"Không sao, mỗi lần ra ngoài tôi đều mang theo rất nhiều, mang nhiều như vậy là muốn chia sẻ với những người bạn mới gặp trên đường." Mộc Họa nhìn Vân Khởi một cái, "Hơn nữa, tôi cảm giác chúng ta đã gặp nhau rồi."
Đúng thật là đã gặp qua, nhưng lúc đó là lúc cô dùng diện mạo thật của mình.
"Chắc là do tôi có khuôn mặt khá phổ thông, cũng có nhiều người từng nói cảm giác như đã gặp tôi rồi." Vân Khởi cười cười, không có phản ứng gì với câu nói của Mộc Họa.
"Vậy sao? Vậy chắc là do tôi nhớ nhầm." Alpha có chút xin lỗi nói.
"Cô có đang thích Omega nào không?" Nói chuyện được một lúc, không biết tại sao đề tài của hai người lại chuyển sang đề tài này.
"Tôi có vợ rồi." Con thỏ con từ đâu xuất hiện nhảy nhót nhảy nhót trong lòng, làm cho lúc nói câu này Vân Khởi cũng không tự giác được mà trở nên mềm mại.
"Vậy còn anh?" Vân Khởi nghĩ đến Lâm Dao Dao.
"Không biết."
"Không biết?"
"Vì một số lý do, người lớn trong nhà muốn tôi cưới một Omega chưa từng gặp mặt, bây giờ tôi cũng không biết cảm giác của mình về cô ấy là gì."
"Thuận theo ý mình thì tốt hơn, cũng có thể thông qua người khác để hiểu tính cách của Omega đó." Nếu hiểu rõ về Lâm Dao Dao, Mộc Họa hẳn là sẽ không rơi vào bẫy của người này đi.
Cũng không biết tại sao trong lúc nói chuyện Vân Khởi lại cảm thấy nét mặt của Alpha bên cạnh trông rất giống thỏ con, rõ ràng hai người này thoạt nhìn không có chút gì liên quan đến nhau.
"Cô nghĩ sao về hiệp hội Alpha đó?" Mộc Họa từ từ hỏi ra mục đích chính của hôm nay.
"Lúc trước tôi không khỏe cho nên vẫn luôn ở nhà, thành thử ra đối với cái tổ chức này cũng không biết gì nhiều." Đây là lần thứ hai nghe về tổ chức này, nhưng Vân Khởi vẫn không có hứng thú gì với nó.
"Đó là một hiệp hội mới, được thành lập sau khi tổ chức đề xuất chuyện Omega nên được đối xử bình đẳng với Alpha. Nhiều Alpha xung quanh tôi rất thích hiệp hội này, còn nói cái tổ chức trước đã làm hư Omega." Mộc Họa từ từ nói, cũng không thể hiện thái độ của mình về hiệp hội này, bất quá liên hệ với những lời vừa nãy, không khó để nhận ra Mộc Họa không thích tổ chức này.
"Không có cảm giác gì." Mộc Họa nói xong liền nhìn chằm chằm vào cô, Vân Khởi đành phải nói ra cảm giác của mình về hiệp hội này.
Châu chấu đá xe, đối với những kết cục đã định sẵn như thế này, Vân Khởi lười biếng nói ra lời thật lòng.
"Tôi không thích họ." Mộc Họa chậm rãi nói, "Mẹ tôi chết trong tay của mẫu thân tôi, nhưng bởi vì mẫu thân là Alpha cho nên bà ấy vẫn nhởn nhơ sống ngoài vòng pháp luật."
Giọng nói của người bên cạnh vang lên nhẹ nhàng, giống như đang chìm vào thế giới của riêng mình.
"Bà ta không hề bị trừng phạt, thậm chí sau đó còn được cưới một Omega khác, tôi trốn ra ngoài, họ liền bắt nạt chị tôi."
Vân Khởi nhất thời không biết nên nói gì, không biết làm thế nào để an ủi người bên cạnh.
Nếu là thỏ con thì cô sẽ ôm nàng vào lòng, hôn lên khuôn mặt buồn bã của Omega, hoặc là hát bài hát quen thuộc để dỗ thỏ con ngủ.
Còn với những người khác, cô rất ít khi an ủi ai, cũng không biết giới hạn an ủi người lạ là ở đâu.
"Nhưng bây giờ thì tốt rồi, tôi và chị tôi đều đã lớn, cũng có thể tự mình sống." Giọng điệu của Mộc Họa nhẹ nhàng vui vẻ, không còn trầm ngâm như lúc nãy.
"Vậy chúc mừng."
"Tôi nghĩ sau này nếu gặp được Omega mà mình thích, tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với cô ấy, sẽ không trở thành người giống như mẫu thân. Tôi và cô ấy chỉ thuộc về nhau." Mộc Họa nói, không nhìn Vân Khởi nhưng khóe mắt vẫn luôn chú ý đến cô.
"Cô có biết cảm giác này không? Mặc dù tôi chưa gặp người mình yêu, nhưng tình cảm của tôi dành cho cô ấy vẫn đậm đặc đến mức hòa vào máu của tôi."
Vân Khởi tất nhiên biết, xương cốt của cô đều có khắc tên thỏ con, được da thịt bao bọc, ẩn giấu dưới vẻ ngoài bình tĩnh.
Chẳng qua đây là chuyện tình cảm, cô thì không muốn nói chuyện tình cảm với người lạ.
Đối với Alpha bên cạnh này Vân Khởi có ấn tượng rất tốt, nhưng điều đó không có nghĩa là cô muốn kể chuyện tình cảm của mình với Lâm Thần cho người này nghe, những lời tình cảm mềm mại đó, chỉ cần nói cho thỏ con nghe là đủ.
Cho nên Vân Khởi luôn ở một bên yên lặng lắng nghe, cũng không trả lời.
"Tổ chức kia đã đề xuất sửa đổi nhiều điều luật của đế quốc, ví dụ như ủng hộ chuyện Omega, Beta và Alpha có quyền lợi như nhau...." Mộc Họa bắt đầu giới thiệu về tổ chức của họ.
Những nội dung này Vân Khởi gần như đã nghe qua trong cốt truyện.
"Bất quá hiện tại có rất nhiều người không xem trọng nó, những người xung quanh tôi đều cảm thấy đó là một sự tồn tại lố bịch."
"Tại sao?" Tình hình hiện tại không phải rất tốt sao?
"Họ cảm thấy quân đội không dám hành động." Nói đến đây Mộc Họa không nhịn được mà cười mỉa mai, nhiều năm sống trong sự nhung lụa đã hoàn toàn làm hỏng bộ não của đám phế vật đó, làm họ không còn khả năng suy nghĩ nữa rồi.
"Họ đều cho rằng quân đội chỉ là đang nói miệng mà thôi, không dám hành động thực tế, nghĩ rằng lão tướng quân chỉ vì quá đau buồn trước cái chết của con trai mà bị cơn giận làm mờ mắt, chờ đến khi bà bình tĩnh lại sẽ phải xin lỗi và chịu phạt. Mà tổ chức mới xuất hiện này lại phụ thuộc vào quân đội, sau khi quân đội nhận lỗi thì họ cũng sẽ nhanh chóng bị bắt giữ." Nhưng những người này lại không nhìn thấy những quý tộc của đế quốc kia, bọn họ cũng không làm gì, chỉ toàn là nói miệng.
"Ngay cả khi quân đội tạo phản thì họ cũng sẽ nhanh chóng bị đánh bại bởi cận vệ của hoàng đế và các công tước." Mộc Họa bắt chước giọng điệu của họ.
"Tôi không quan tâm đến những chuyện này." Vì đã biết trước kết cục cho nên quá trình gì đó cũng không còn quan trọng nữa. Hơn nữa, Vân Khởi đã thấy những Omega ngồi phía trước quay lại nhìn họ, cô không thích trở thành tâm điểm.
"Cũng hiếm thấy nha, gần đây những Alpha xung quanh tôi đều thảo luận về những chuyện này."
"Tôi lấy ý kiến của vợ làm chuẩn." Cũng không biết nghĩ thế nào, Vân Khởi buột miệng nói ra câu này.
Rõ ràng là cô với Mộc Họa không quen không biết, không phải sao?
Những Omega ngồi phía trước hiển nhiên cũng đã nghe thấy, phát ra một vài tiếng kêu ngạc nhiên nhỏ.
"Tôi cũng vậy, lấy ý kiến của vợ tương lai làm chuẩn." Mộc Họa cười cười nói, nụ cười càng rõ ràng hơn lúc trước.
"Nghe có vẻ cô rất yêu vợ nhỉ, tôi cũng muốn tìm một người bạn đời để yêu." Mộc Họa lại hỏi.
"Chúng tôi.... lớn lên cùng nhau, tôi đã hứa sẽ bảo vệ cô ấy." Có lẽ là do câu đầu tiên đã nói ra, cho nên câu thứ hai nói ra càng dễ dàng hơn, dù sao thì Mộc Họa cũng không biết cô là ai, cũng không biết vợ cô là Lâm Thần.
"Ghen tị quá, hồi nhỏ tôi không có quen biết Omega nào, bây giờ lớn rồi lại hối hận lúc còn nhỏ không nuôi một con thỏ nhỏ."Thỏ nhỏ? Vân Khởi sau khi nghe thấy liền không tự giác mà giật giật.
"Nuôi con thỏ nhỏ thành con thỏ lớn, chắc chắn là một chuyện rất có thành tựu." Mộc Họa nói, đột nhiên kêu lên, "À, quên nói, tôi vẫn luôn thích gọi Omega mà mình thích là thỏ nhỏ."
"Cô sẽ luôn đối xử tốt với thỏ con nhà cô chứ?"
Không hiểu sao Vân Khởi lại cảm thấy đối phương vẫn luôn thăm dò vấn đề tình cảm của mình.
"Chúng ta đổi chủ đề được không, vợ tôi không thích tôi nói những chuyện này ở bên ngoài, cô ấy sẽ ngại."
"Được rồi, là tôi vượt quá giới hạn, cô có món ăn nào yêu thích không? Tôi tương đối thích cá khô vị cay, mặc dù bạn bè tôi luôn nói những thứ này chỉ dành cho trẻ con...."
Mộc Họa nhanh chóng đổi chủ đề, tiếp tục trò chuyện với Vân Khởi.
May mắn là sắp đến nơi, Vân Khởi cũng kết thúc được lần chịu đựng này.
"Cô sắp xuống xe rồi à? Được rồi, cô có muốn thêm thông tin liên lạc của tôi không, tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, có thể lần sau chúng ta cùng đi chơi." Vì vậy trước khi rời đi Vân Khởi đã thêm thông tin liên lạc của Mộc Họa, sử dụng tài khoản phụ đã chuẩn bị sẵn.
......
"Tôi lấy ý kiến của vợ làm chuẩn." Sau khi Vân Khởi rời đi, Mộc Họa cũng xuống xe ở trạm tiếp theo, tiện thể tìm một quán ăn ngồi xuống. Bắt đầu nói chuyện với đầu dây bên kia trong điện thoại..
"Em nói nhiều quá." Lâm Thần làm biểu cảm khó chịu với Nam Nguyệt ngồi bên cạnh.
"Em chỉ là tình cờ đi qua, vừa lúc gặp được cô ấy liền nghĩ giúp chị hỏi thăm một chút thôi."
"Lo chuyện bao đồng."
"Có không? Nếu không có em lần này làm sao chị có thể nghe được nhiều lời tỏ tình như vậy, đúng không thỏ con của chúng ta?" Lúc nãy ngồi nói chuyện phiếm với Vân Khởi, Mộc Họa vẫn luôn giữ liên lạc với Lâm Thần.
"Đừng làm loạn." Lâm Thần cảnh báo đối phương, bất kỳ là Alpha nào Mộc Họa cũng luôn chán ghét, chuyện này nàng luôn biết.
"Em không muốn làm gì hết, chỉ là muốn gặp người có thể làm chị em mê mẩn."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip