Chương 43: Bằng lòng!

Tác dụng phụ của rượu khiến tốc độ di chuyển của hai người khá chậm, lúc đưa được Triệu Minh Húc về đến chung cư đã hơn ba giờ sáng, bởi vì lúc họ tới quán lẩu đã rất khuya. Lệ Sa vắt khăn lông, lau lên trán Triệu Minh Húc, Triệu Minh Húc nằm liệt trên sô pha. "Ngày mai không phải đi làm sao?"

"Không cần." Lệ Sa nói: "Nếu phải đi làm em có thể uống với chị đến tận giờ này sao?"

"Cũng phải." Triệu Minh Húc cười cười, ngẹo đầu rồi ngủ mất.

Lệ Sa khiêng Triệu Minh Húc đến bên giường, mới vừa giúp Triệu Minh Húc đắp chăn, Ngô Vận đã gọi điện thoại tới. "Còn uống không?"

"Dạ, không." Lệ Sai: "Bọn em về đến nhà rồi."

"Làm phiền em......" Ngô Vận còn chưa nói xong, bên kia đầu dây điện thoại đã nghe thấy giọng Tiểu Long. Tiểu Long cũng uống không ít, Ngô Vận nói với Tiểu Long vài câu, rồi lại cùng Lệ Sa nói chuyện. "Làm phiền em, ngày mai chị sẽ tới chăm Triệu Minh Húc."

Tiểu Long lại bắt đầu nói lời say, trước khi cúp điện thoại, Ngô Vận cảm thán một câu. "Chị thật bị hai chị em bọn họ giày vò tới chết."

Hai chữ "giày vò" được Ngô Vận nói đến vô cùng sinh động.

"Em cười gì vậy?" Nghe thấy tiếng Lệ Sa cười, Ngô Vận cũng cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vẫn cúp điện thoại để chăm sóc Tiểu Long. Sau khi cúp điện thoại, Lệ Sa vỗ đùi Triệu Minh Húc một cái. "' tra công ' biết hối hận chưa?"

Triệu Minh Húc đã ngủ mất, bị Lệ Sa vỗ một cái cũng chỉ bập bẹ vài tiếng rồi thôi. Lệ Sa ở lại chung cư của Triệu Minh Húc tắm rửa, lúc ra nhìn đồng hồ đã hơn 5 giờ sáng.

Khi cô bị Triệu Minh Húc đánh thức, Triệu Minh Húc đã dọn cơm trưa lên. Lúc ăn cơm, Triệu Minh Húc còn dùng chiếc đũa gõ gõ lên bàn. "Có ai chăm sóc người khác như em không? Tự mình tắm rửa, cũng không thèm lau mình cho chị mày?"

"Chị nghĩ em ra tay được chắc?"

"Sao không ra tay được?" Triệu Minh Húc nói: "Em thử uống say đi, chị mày sẽ tới hầu hạ."

"Vận tỷ nói thì em còn tin, chị thì dẹp đi, chị không thừa cơ hội trả thù thì em đã tạ ơn trời đất rồi." Lệ Sa nói.

"Chỉ có Ngô Vận tốt nhất." Vừa nhắc tới Ngô Vận, Triệu Minh Húc lại ngoạm một ngụm cơm. "Chỉ mình Ngô Vận lau mình cho chị mày."

"Lợi hại nha."

"Em lại suy nghĩ gì nữa?"

"Chị nghĩ em suy nghĩ gì?" Lệ Sa nuốt cơm trong miệng xuống. "Chị không suy nghĩ gì, sao biết em đang suy nghĩ gì? Nếu chị biết em suy nghĩ gì, chẳng lẽ chị cũng suy nghĩ chuyện đó sao?"

Triệu Minh Húc ngơ ngác, đập một phát vào gáy Lệ Sa. "Chán sống rồi à."

"Đánh người thì được, không chơi đánh đầu, lỡ đánh ngu luôn thì sao?"

"Đánh em chưa đủ đau đúng không?"

"Chị nhớ đó." Đúng là cặn bã công, một lời không hợp thì đánh người. Lệ Sa xoa xoa gáy. "Đợi lát nữa Vận tỷ tới em tính sổ với chị."

"Gì? Còn muốn cáo trạng?" Triệu Minh Húc nói: "Chị mày mới không sợ Ngô Vận."

Triệu Minh Húc giơ ngón giữa lên. "Chị mày mà sợ Ngô Vận? Chơi Ngô Vận luôn còn được."

"Thiệt hông?" Lệ Sa cầm lấy ngón giữa của Triệu Minh Húc .

Triệu Minh Húc thật muốn biến giấc mơ của cô thành hiện thực?

Thấy Lệ Sa đột nhiên vui vẻ, Triệu Minh Húc trợn trắng mắt. "Em thần kinh à."

Chẳng lẽ cô đã kích thích thành công couple trong mơ này, hôm qua Vận tỷ nói giày vò, hôm nay Triệu Minh Húc còn dựng ngón giữa lên, chẳng lẽ, hay là......

Sắp nhỏ rốt cuộc trưởng thành rồi?!

Ăn cơm trưa xong, Triệu Minh Húc cũng hứng chí bừng bừng mà cùng Lệ Sa đánh cờ tướng, nhưng sau khi nhận được điện thoại của Ngô Vận, Triệu Minh Húc bỗng mất hết hứng thú. "Em có thuốc lá không ?"

Lệ Sa tỏ ra vô cùng nghiêm túc, chăm chú nhìn bàn cờ. Nghe Triệu Minh Húc hỏi mấy lần, cô mới ngẩng đầu lên. "Không, em đang cai thuốc ."

"Giỡn quài." Triệu Minh Húc nói: "Em tưởng chị không lên Weibo chắc? Chuyện em hút thuốc, nhân dân cả nước ai mà không biết."

"Em còn có thể làm gì? Phác tiểu thư không cho mà."

"Không được." Triệu Minh Húc cáu kỉnh tính đứng dậy.

"Đừng mà, em sắp thắng rồi."

"......"

"Chị đi một nước nữa thôi, là em chiếu tướng rồi."

"...... Nghỉ đi!" Triệu Minh Húc phát cáu, "dùng dằng" muốn đứng lên.

"Lão Triệu, sao chị chơi ăn gian vậy?"

"Chị mày thích đó."

Lúc Triệu Minh Húc đi ra ban công hút thuốc, Lệ Sa cũng bước ra theo. "Vận tỷ không tới hả?"

"Ừm."

"Sao vậy?"

"Dì của chị, mẹ của Tiểu Long, tìm Ngô Vận có việc."

"Lão Triệu, chị rất muốn gặp Vận tỷ sao?" Lệ Sa nói.

Triệu Minh Húc rũ mí mắt. "Cũng không phải, có thể là do cô đơn."

"Hối hận à?" Lệ Sa vỗ đầu vai Triệu Minh Húc một cái. Không sao đâu, bất cứ tra công nào cũng đều phải trải qua giai đoạn này.

"Hối hận chuyện gì?" Giọng Triệu Minh Húc bỗng trở nên vui mùng, biểu tình cũng không còn phiền muộn như vừa rồi, cô vẫy vẫy tay xuống dưới lầu. Lệ Sa nghiêng đầu nhìn qua, là xe của Ngô Vận. Ngô Vận vừa bước xuống xe đã thấy Triệu Minh Húc, nàng cũng vui vẻ vẫy tay về phía Triệu Minh Húc. Hai người còn nhìn nhau cười.

??? Gái thẳng thực ...... Cởi mở.

Lần này tới nhà Triệu Minh Húc, Triệu Minh Húc lại nhắc tới chuyện vào đội hình cảnh. Đối với công việc cảnh sát hình sự, Lệ Sa cũng có chút hứng thú. Lúc trở về cũng nhận được một số tư liệu liên quan. Triệu Minh Húc hiện tại là phó đội trưởng, làm việc cũng rất liều, phá được không ít vụ án hình sự. Năm trước còn được ủy ban thành phố khen ngợi. Nếu hỏi Lệ Sa có muốn gia nhập hay không, thì cô thật sự rất muốn. Không phải bất kỳ ai cũng có ước mơ tham gia quân ngũ làm cảnh sát hình sự sao?  Lệ Sa từ nhỏ đã bị nuôi dưỡng như con trai, đương nhiên cũng có ước mơ giống con trai. Bộ đồ chơi vũ trang cảnh sát vẫn còn treo trong nhà cô. Cô rất muốn trở thành cảnh sát, nhưng bây giờ chưa phải lúc, bây giờ cô vẫn là vệ sĩ của Thái Anh, tuy vậy cô không có ý định làm vệ sĩ cả đời. So với làm nghệ sĩ, Lệ Sa muốn trở thành hình cảnh hơn.

Sau khi nói chuyện điện thoại với ba mẹ xong, Thái Anh cũng vừa bước xuống sân khấu. Hôm nay là ba mươi tết, những đồng nghiệp khác đã nhiều năm không được nghỉ phép, nên hôm nay Điềm Điềm thả cho họ về quê ăn tết. Mắt thấy Thái Anh cũng cần có người bảo vệ, lại nghĩ đến tiền tăng ca cao ngất ngưởng, Lệ Sa vì đạo nghĩa mà không thể chối từ.

"Sao em lại ở đây?" Mấy ngày nay bận bịu chạy show, Thái Anh cũng không có thời gian để ý Lệ  Sa. "Không về nhà sao?"

"Đến ca trực." Lệ Sa cũng ngại nói vì tiền thưởng. Cô thật sự đã bị tiền thưởng hoàn toàn che mờ mắt.

Thái Anh cười cười. "Năm mới vui vẻ."

"Năm mới vui vẻ."

Rất mau tiếng chuông điểm 12 giờ vang lên, chính thức bước sang một năm mới. Pháo hoa nở rộ trên bầu trời hơn nửa giờ, Thái Anh vẫn còn ngồi trong phòng trang điểm. Thấy Lệ Sa ở ngoài cửa, Thái Anh bèn vẫy vẫy tay kêu Lệ Sa lại. Lệ Sa ngồi xổm bên cạnh Thái Anh, nàng giơ tay nhéo tai cô nói. "Năm nay là năm tuổi đúng không?"

"Chị chưa chuẩn bị gì." Tay Thái Anh đặt lên tay Lệ Sa, nàng vuốt ve ngón tay cô một chút. Thần sắc nàng mập mờ tới mức khiến cô căng thẳng trong lòng. Dáng vẻ này của nàng, không cần phải giống sắp cầu hôn tới vậy chứ.

Em bằng lòng! Lạp Lệ Sa đã chuẩn bị tốt tinh thần, giá nào cũng bằng lòng!

Rất nhanh Thái Anh sờ đến cổ tay cô, không biết từ nơi nào lấy ra một chiếc đồng hồ đeo tay, đeo lên tay cô. Là một chiếc đồng hồ có dây màu đỏ. "Theo tập tục trong nước, năm tuổi nên mang đồ màu đỏ."

"À...... Cảm ơn Phác tiểu thư."

"Chị cảm ơn em mới phải." Thái Anh nhu hòa mà nói: "Những tháng gần đây đã làm phiền em."

"Không phiền, ăn lộc của vua mà." Người có tiền nói chuyện thật tử tế.

Thái Anh cười cười. "Hình như em rất thích dùng ngạn ngữ."

"Đâu có." Tai Lệ Sa đỏ lên. "Chỉ tùy tiện dùng lung tung thôi."

Lúc ra bên ngoài chờ, Lệ Sa lại nhìn thoáng qua đồng hồ. Đồng hồ rất thanh lịch, hoàn toàn khác xa những chiếc đồng hồ thể thao cô hay mang. Cô khẽ vuốt lên dây đồng hồ màu đỏ, rồi lại lén liếc mắt nhìn Thái Anh ở bên trong.

"A a a phát hiện kinh hỉ nè!" Không quá hai ngày, Fan hâm mộ đã gởi tới cho Lệ Sa một bức ảnh chụp lén ở sân bay. "Có thấy đồng hồ Sa Sa đang đeo không? ' đồng hồ đôi ' với Phác Thái Anh đó!"

"Sao lại là đồng hồ đôi?"

Fan hâm mộ không thèm để ý Lệ Sa, rất nhanh khi Lệ Sa đang lướt diễn đàn thì thấy topic do fan share. "Tết nhất, đã được phát kẹo mừng a (Icon cười ha ha )."

"Phác Thái Anh đối với Lạp Lệ Sa thật tốt, hai người không thể nào không phải người yêu."

"Đâu nhất định là được tặng? Tiểu Lạp cũng có thể tự mua mà."

"Cái rắm (Icon cười ha ha) Nào phải tặng đồng hồ, căn bản chính là tín vật định tình thì có."

Không ít bạn trên mạng cũng hùa theo trả lời. Mời đầu còn đỡ càng về sau càng tệ. Nhắn qua nhắn lại kéo thành một đoàn. Chuyện này bình thường rất hay xảy ra, cứ chủ đề nào liên quan tới minh tinh hot, đều sẽ bị bàn luận tới lệch quỹ đạo. Sau tết âm lịch không lâu, 《 Xe thần Tân Tấn 》 cũng bắt đầu tuyên truyền, tháng năm chính thức phát sóng, dẫn đến sự cuồng loạn trên mạng. Ratings tăng tới chóng mặt, chen vào top 5 show giải trí hot nhất năm. Thành tích trước nay chưa từng có. Trước khi phát sóng, lượng fan của Hứa Cách chỉ có mấy vạn, sau khi phát sóng, lượng fan trong một đêm tăng tới hơn bốn mươi vạn. Chẳng trách bất kỳ minh tinh nào cũng thích lên Variety show.

"Hướng về phía Phác Thái Anh, đào hố cho Cách Cách (Icon cười ha ha)."

"Một tấc cũng không rời a a a!"

"...... Tui cảm thấy Phác Thái Anh với Lạp Lệ Sa chẳng có tình cảm gì hết, muốn nói, thì nói Lạp Lệ Sa với Hứa Cách càng tự nhiên hơn một chút."

Trước đó ban tổ chức đùa giỡn, Lệ Sa còn tưởng họ sẽ cắt bớt không ít cảnh của cô và Hứa Cách. Nào ngờ ban tổ chức chơi lớn hơn dự định. Bình luận nhảy ra không ít "Fan Tà giáo". Vốn dĩ cho rằng mọi người chỉ nói giỡn, không ngờ có không ít fan rất nghiêm túc.

"...... Lạp Lệ Sa quá tra, thoát fanclub (Icon tạm biệt)."

Thừa dịp 《 Xe thần Tân Tấn 》 nổi như cồn, không ít anh hùng bàn phím " Trỗi dậy", cũng không ít "Thoát fanclub" fan sát nhập thành anh hùng bàn phím. Nếu anh hùng bàn phím có hàm súc, thì sẽ than Phác Thái Anh gần đây sao mà tiều tụy quá. Không có hàm súc, thì nói thẳng Phác Thái Anh đã mắc kẹt trong "chuyện tình đồng tính tay ba". Bình luận nào cũng giống như "Mình là người trong cuộc".

"Bình luận có kinh hỉ!"

"(Icon suỵt) Trước đó có nói dồi mà, Anh có hảo cảm với Sa, nhưng chưa quyết định xong, có nên tiếp tục bước trên con đường này hay không. Sa thấy Anh do dự, có chút bực bội, mọi người xem có một khoảng thời gian chị ta hút thuốc đúng gớm. Sau đó Anh lại đưa Sa tới tham gia tiết mục, Sa thông đồng với Hứa, Hứa cũng có hảo cảm với Sa, hai người mập mờ với nhau, có khả năng sẽ ở bên nhau, khiến Anh bây giờ rất thương tâm."

"(Icon nôn mửa) quá tra! Mọi người đừng thấy con gái mà hám nhé, rất nhiều T chẳng khác gì đàn ông, có mấy người còn quá đáng hơn nam nữa."

Lạp Lệ Sa bỗng chốc bị dán mác "Tra công".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip