Chương 40. Dây dưa [ngũ] - Vương Tử hảo hảo dạy Giản Bạch (H)
Vương Tá» mang theo Giản Bạch tiến và o phòng cá»§a nà ng, má»t ÄÆ°á»ng Äi tá»i, hai ngưá»i cưá»c bá» giá»ng mèo con, tắt Äèn, nhà lâm và o trong bóng Äêm, hô hấp trá» nên dá»n dáºp cùng trầm trá»ng.
Hai ngưá»i ánh mắt giao triá»n, nan xá khó phân.
Có má»t loại không khà khẩn trương vây khá»n hai ngưá»i, hai ngưá»i hô hấp Äá»u rất kiá»m chế, sợ ngưá»i trưá»c mắt chÃnh là ảo giác, lá»n tiếng hô hấp sẽ Äem má»ng thá»i tán. Nếu Äây là má»t má»ng xuân, hy vá»ng giấc má»ng nà y không kết thúc, hai ngưá»i có thá» á» trong má»ng vÄ©nh viá» n triá»n miên cùng thiên Äá»a.
Vương Tá» Äóng cá»a phòng ngá»§, báºt Äèn phòng ngá»§, trong phòng sáng lên.
Trên giưá»ng, tấm ra má»i tinh ÄÆ°á»£c phô ra, ra ná»m trắng noãn như giấy trắng, chá» hai ngưá»i nhất bút vẽ lên trên Äó.
Giản Bạch cảm giác trái tim Äã muá»n nhảy tá»i trong cá» há»ng, bá» Vương Tá» dẫn Äi vá» phÃa giưá»ng, Äầu gá»i cÆ¡ há» là Äứng không vững, nà ng má»i má»t bưá»c Äá»u Äi rất nhá». Vương Tá» chÃnh là Äôi mắt cá»§a nà ng, nà ng theo phương hưá»ng cá»§a Vương Tá» mà Äi, nghÄ©a vô phản cá».
Vương Tá» mang theo Giản Bạch Äến bên giưá»ng, cúi Äầu nhìn ra giưá»ng trắng tinh, nà ng cảm thấy chÃnh mình giá» phút nà y cÅ©ng giá»ng tiá»u cô nương lần Äầu tiên vô cùng khẩn trương cùng sợ hãi.
Nà ng mất Äi bình tÄ©nh, nhá» không ná»i nên là m cái gì, Giản Bạch khẩn trương thì nà ng cÅ©ng không nhẹ, bá»i vì Äây là lần Äầu tiên cá»§a Giản Bạch, cÅ©ng là lần Äầu tiên cá»§a nà ng cùng Giản Bạch.
Tay Giản Bạch run run, lại như trưá»c cá» chấp muá»n thay nà ng cá»i bá» nút thắt quần áo, ngón tay bình thưá»ng linh hoạt lúc nà y lại biến thà nh Äầu gá» không Äá»§ khá»ng chế.
Nút thắt không có cách nà o mỠra.
Giản Bạch nuá»t nưá»c bá»t và o trong miá»ng, nà ng nhìn Vương Tá» Äang dần dần lá» ra da thá»t trắng noãn, khoảnh khắc nà y hô hấp như ngừng lại.
Tháºt Äẹp, Äẹp như váºy không Äúng tháºt, cái gì quá mức tá»t Äẹp là không ÄÆ°á»£c phép tá»n tại, giá»ng như là Äiá»u giá» phút nà y nà ng Äang nhìn á» Vương Tá».
Vương Tá» kéo áo cá»§a Giản Bạch lên, lá» ra bụng bằng phẳng cá»§a nà ng cùng má»t bá» phân Äang ÄÆ°á»£c che lấp bá»i ná»i y mà u Äen, da thá»t trắng nõn như tuyết bá» Bra mà u Äen bao phá»§ cà ng ná»i báºt. Mà u Äen khiến cho Giản Bạch hÆ¡n má»t phần thần bà gợi cảm, giá»ng má»t câu Äá» khó giải, Äặt á» trưá»c mặt Vương Tá», chá» Äợi nà ng Äi thÄm dò.
Giản Bạch nâng tay lên, Äá» Vương Tá» Äem quần áo từ trên ngưá»i mình cá»i ra, giá»ng như con bưá»m bá» Äi xác ngoà i, lá» ra bá» dáng sáng loá.
Quần áo sau khi thoát ly khá»i Giản Bạch bá» Vương Tá» ném tá»i dưá»i chân tá»§, da thá»t Giản Bạch bại lá» á» bên ngoà i bá»i vì ánh mắt Vương Tá» Äảo qua mà trá» thà nh tiá»u ngáºt Äáo Äáng yêu.
Giản Bạch thá»±c khẩn trương, tay như là nhiá»u ra, Äặt á» nÆ¡i nà o cÅ©ng không tá»± nhiên, ánh mắt cá»§a nà ng mang theo ngượng ngùng nhưng cÅ©ng tham lam Äem toà n bá» vẻ Äẹp cá»§a Vương Tá» thu và o.
Tầm mắt Vương Tá» lưá»t qua cái cá» duyên dáng, bả vai mượt mà cùng cánh tay dà i nhá», dừng á» trưá»c ngá»±c cá»§a nà ng.
Vải dá»t mà u Äen bao vây lấy ngá»n núi tuyết trắng cá»§a nà ng, Giản Bạch hô hấp khẩn trương là m cho bá» ngá»±c ká»ch liá»t pháºp phá»ng, ngá»n núi bá» trói buá»c bên trong Äang run run, giá»ng con thá» bất an á» trong lá»ng nhảy lên.
Bụng bằng phẳng cÅ©ng Äã pháºp phá»ng, Äá» lá» ra Giản Bạch khẩn trương cùng bất an.
Trên lưng quần lá» ra tiá»u quần lót, dấu vết ÄÆ°á»ng viá»n hoa liá»n như váºy lÆ¡ Äãng bại lá» ra.
Ãnh mắt Vương Tá» Äảo qua toà n thân nà ng, má»i má»t chá» cÅ©ng không buông tha.
Giản Bạch bá» nà ng nhìn cả ngưá»i nóng lên, bá» ngá»±c ná», ná»i y như nhá» Äi má»t tấc, ép nà ng cả ngưá»i khó chá»u, không thá» hô hấp, Äóa hoa trưá»c ngá»±c Äã muá»n Äứng thẳng Äứng lên, bên trong ná»i y bá» trói buá»c mà kÃch thÃch muá»n nhảy ra ngoà i.
Vương Tá» vươn tay, nâng lên mặt cá»§a nà ng, hôn Äôi môi sắc Mân Côi cá»§a nà ng.
Lông mi Giản Bạch chá»p Äá»ng, giá»ng má»t con bưá»m phi vÅ©.
"Nhắm mắt lại, cảm giác môi cá»§a chá», rÄng nanh, còn có Äầu lưỡi." Vương Tá» nói xong, môi nhẹ nhà ng kẹp lấy môi trên no Äá»§ cá»§a Giản Bạch, Äầu lưỡi vòng quanh viá»n môi.
Giản Bạch nghe lá»i nà ng, nhắm mắt lại, môi nhẹ nhà ng má» ra, không tiếng Äá»ng má»i nà ng.
Vương Tá» cà ng thêm xúc Äá»ng, má»t chút má»t tấc tá»i gần nà ng.
Cánh môi Giản Bạch bá»i vì nà ng mút và o mà trá» nên cà ng thêm há»ng nhuáºn, nhiá» m má»t tầng thá»§y sắc.
Äầu lưỡi Vương Tá» linh hoạt giá»ng ngá»n lá»a tham nháºp, Giản Bạch lá»n máºt nghênh Äón nà ng, khép Äôi môi lại bao lấy lưỡi cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng mà mút và o, Äầu lưỡi Vương Tá» cÅ©ng Äảo quanh bên trong miá»ng nà ng
Giản Bạch cà ng lúc cà ng lá»n máºt, trá» nên thuần thục, là m cho Vương Tá» cảm giác ÄÆ°á»£c khoái hoạt, cÅ©ng cảm giác ÄÆ°á»£c áp lá»±c.
Giản Bạch là má»t Äá» tá» rất hiếu há»c cÅ©ng quá thông minh, sá»m hay muá»n có má»t ngà y sẽ vượt qua Vương Tá». Vương Tá» tin tưá»ng sẽ có má»t ngà y như váºy.
Giản Bạch Äảo khách thà nh chá»§, chui và o trong miá»ng Vương Tá», bá» Vương Tá» cắn, rÄng nanh nhẹ lay Äá»ng, là m cho nà ng vừa Äau vừa khoái hoạt, Giản Bạch bá» bắt má» miá»ng ra, Vương Tá» á» trong miá»ng nà ng cà ng lún cà ng sâu, Vương Tá» câu ra máºt ngá»t trong miá»ng nà ng, ÄÆ°a và o miá»ng chÃnh mình, tương cứu trong lúc hoạn nạn.
Giản Bạch nuá»t và o trong miá»ng máºt vá» hai ngưá»i, má» ra cái miá»ng nhá» Äá» thá», nụ hôn nà y là m cho nà ng thiếu chút nữa hÃt thá» không thông.
Ãnh mắt cùng mặt phi há»ng thuyết minh Giản Bạch Äã muá»n Äá»ng tình, Vương Tá» má»m cưá»i ôm thắt lưng mảnh khảnh cá»§a nà ng, ngón tay linh hoạt rất nhanh liá»n giải khai nút thắt quần cá»§a nà ng, tay tiến và o bên trong, vuá»t ve bên ngoà i quần lót.
Thân thá» Giản Bạch Äã thấm ưá»t từ lâu, nghÄ© Äến chÃnh mình ưá»t át Äá» ngưá»i mình thÃch phát hiá»n, Giản Bạch liá»n khẩn trương không thôi, nà ng vì chÃnh mình mẫn cảm mà cảm thấy thẹn, tháºt giá»ng như chÃnh mình là má»t cây mắc cỡ, chá» bá» Vương Tá» khẽ chạm má»t chút mà lại có ká»ch liá»t phản ứng.
Da thá»t phấn ná»n rất nhanh nhiá» m thượng nhan sắc Mân Côi, cảnh sắc bá» vải dá»t cất giấu cà ng thêm xinh Äẹp, Vương Tá» muá»n bắt nó hoà n toà n bại lá» ra.
Giản Bạch vẫn là câu ná», tuy rằng nà ng nhìn ra nà ng rất muá»n, nhưng lại không thá» mất Äi rụt rè.
Vương Tá» cá»i quần áo trưá»c mặt Giản Bạch, tay nà ng chá» vÅ© Äá»ng, tứ chi má»m mại lay Äá»ng, lấy Äá»ng tác vÅ© Äạo duyên dáng cá»i bá» trói buá»c trên ngưá»i. Vải dá»t từ trên ngưá»i Vương Tá» hoạt hạ, má»t chút lại má»t chút, cá»±c kỳ thong thả, ánh mắt Giản Bạch bá» Äá»ng tác cá»§a nà ng hấp dẫn tháºt sâu, không thá» tá»± kiá»m chế, trợn tròn mắt nÃn thá» nhìn nà ng cá»i quần áo.
Vương Tá» thoải mái Äứng á» trưá»c mặt Giản Bạch, thân thá» nữ nhân thà nh thục bà y biá»n ra cùng Giản Bạch khác hẳn bất Äá»ng ý nhá», Vương Tá» như là má»t vò rượu nÄm xưa, chá» là ngá»i hương cÅ©ng Äã say.
Dùng Äá cẩm thạch tạo hình pho tượng tuy rằng hoà n mỹ nhưng lại khuyết thiếu sức sá»ng, mà thân thá» Vương Tá» như lÃ ÄÆ°á»ng cong hoà n mỹ cá»§a Äá cẩm thạch, tá» má» tạo hình, là từ ngưá»i có tay nghá» giá»i nhất hao hết tinh lá»±c cả Äá»i tạo ra kiá»t tác hoà n mỹ.
Ngá»n Äèn rá»i và o da thá»t trong suá»t, giá»ng như Äang phát sáng.
Giản Bạch nhìn nà ng Äến ngây ngá»c, tâm thần nhá»n nhạo, Vương Tá» cưá»i nhìn ánh mắt nà ng mê luyến, nói: "Ngươi không nghÄ© ôm ta sao?".
Giản Bạch tháºn trá»ng giÆ¡ hai tay lên, rất nhẹ rất nhẹ dừng á» thân thá» cá»§a nà ng, má»t khi tay Äụng tá»i thân thá» cá»§a nà ng liá»n bá» hấp dẫn, giá»ng má»t khá»i nam châm hút má»t khá»i nam châm, dÃnh và o liá»n phân không ra.
Da thá»t Vương Tá» là ấm áp nhẵn nhụi, giá»ng má»t khá»i ngá»c có ÄỠấm .
Giản Bạch tháºt cẩn tháºn vuá»t ve tay nà ng, thắt lưng, phÃa sau lưng, trá» nên cà ng lúc cà ng lá»n Äảm, tá»i gần nà ng, chân dán chân cá»§a nà ng, hạ thân dán hạ thân cá»§a nà ng, bá» ngá»±c dán bá» ngá»±c cá»§a nà ng.
Thân thá» má»m mại, giá»ng như ôn nhu va chạm và o ôn nhu, nhu tình biến thà nh kÃch tình, thiêu Äá»t hai ngưá»i.
Hai ngưá»i cháºm rãi ngã và o trên giưá»ng, Vương Tá» báºt dáºy, Äặt Giản Bạch dưá»i thân, Giản Bạch bức thiết khát vá»ng muá»n nà ng hôn cùng ÄỠấm cá»§a nà ng, chá»§ Äá»ng ÄÆ°a lên môi chÃnh mình câu dẫn lưỡi cá»§a nà ng.
Giản Bạch tách ra hai tay cá»§a nà ng, là m cho hai ngưá»i không há» trá» ngại dán tại cùng nhau.
Da thá»t thân cáºn cảm giác giá»ng như Äến thiên ÄÆ°á»ng, hai ngưá»i Äá»u phát ra thá» dà i thoải mái.
Vương Tá» cá»±c hạn hôn Giản Bạch, không chá» là hôn môi, mút và o còn có khẽ cắn, gây cho Giản Bạch kÃch thÃch không giá»ng bình thưá»ng.
Giản Bạch là lần Äầu tiên hưá»ng Äến tư vá» như váºy, sau khi hưá»ng Äến trái cấm thì như ÄÆ°á»£c giải khai trói buá»c dục vá»ng cá»§a nà ng, vì thế má» ra má»t thế giá»i má»i.
Nà ng bắt Äầu nghe theo Vương Tá» dẫn dắt nháºn thức thân thá» cá»§a mình, biết Äá»a phương nà o bá» Vương Tá» lấy dạng phương thức gì Äụng và o sẽ sinh ra dạng cảm giác gì , hÆ¡n nữa ghi khắc các loại cảm giác nà y, ẩn sâu trong lòng.
Trên Äá»nh núi tuyết phong, má»t nu hoa Äá» thẫm như máu ná» rá», biến thà nh thạch tá» cứng rắn, ma sát má»t chút sẽ phát ra Äiá»n lưu cùng kÃch thÃch.
Vương Tá» Äem nó cẩn tháºn bao á» lòng bà n tay, lấy lòng bà n tay Äem nó nghiá»n Äá»ng, thạch tá» cứng rắn á» trong tay nà ng trưá»ng lên, Äến thá»i Äiá»m có thá» ngắt lấy.
Vương Tá» má» ra môi anh Äà o cắn má»t bên, mà má»t bà n tay còn lại là bao á» má»t bên khác, Äá»ng thá»i cho kÃch thÃch.
Giá»ng như hai dòng Äiá»n lưu Äá»ng thá»i Äánh trúng thân thá», hạ thân ná»i lên nhiá»t ý nóng bá»ng, tụ táºp Äến giữa hai chân.
Vương Tá» buông ra nụ hoa há»ng bá» nà ng là m sưng, nhìn Äến trên Äó bá» nưá»c bá»t cá»§a nà ng dÃnh lấy, hiá»n ra má»t tầng thá»§y quang, cà ng chá»c ngưá»i trìu mến, Vương Tá» dùng ngón cái cùng ngón trá» kẹp lấy, nắm nhẹ nhà ng nghiá»n Äá»ng lạp xả, xem nó á» trong tay mình mà biến ảo thà nh các loại sắc thái, má»t bên khác cÅ©ng ÄÆ°á»£c nà ng hà m trụ, cho Äãi ngá» giá»ng nhau.
Giản Bạch ưỡn ngá»±c, Äem ngá»±c chÃnh mình ÄÆ°a và o cà ng sâu trong miá»ng Vương Tá», Äá»ng thá»i thân thá» nhẹ nhà ng cá» sà n Äang, mượn má»t chút ma sát nà y giảm bá»t toà n thân cao thấp trà n ra nhiá»t lưu.
Nà ng á» dưá»i thân Vương Tá» cá» da thá»t cá»§a nà ng, da thá»t hÆ¡i lạnh ma sát khiến nà nh thoải mái cà ng là m cho nà ng thượng nghiá»n.
Tay Giản Bạch á» trên lưng Vương Tá» chạy, từ mông Äến sau cá», Äiá»n lưu như là má»t Äạo tia chá»p xá» xuyên qua toà n thân Vương Tá».
Vương Tá» trong miá»ng phát ra rên rá» nhẹ nhà ng, cùng Giản Bạch giao tưá»ng hô ứng.
Hai chân Giản Bạch khi thì cong lại khi thì duá»i ra, thân thá» bất an ma sát Vương Tá», trên mặt che kÃn á»ng há»ng, trong ánh mắt trà n ngáºp khát vá»ng.
"Tá»·...... Tá»·...... Em khó chá»u...... Nóng." Giản Bạch cắn môi dưá»i, Äem sợi tóc ưá»t át á» môi cắn và o trong miá»ng.
"Em còn có thá» cà ng nóng hÆ¡n." Vương Tá» ngẩng Äầu nói, nhìn Giản Bạch bá» dáng quyến rÅ© không khá»i sinh ra tá»± hà o.
Ngón tay Giản Bạch vuá»t ve bả vai mượt mà cá»§a nà ng, nói: "Tá»·, nhanh lên, cầu chá».".
"Nhanh lên là m cái gì?" Vương Tá» biết rõ nà ng Äã muá»n chá»u không ná»i, còn cỠý há»i lại nà ng.
"Em khó chá»u, giá»ng như thiêu Äá»t, nÆ¡i nà y Äau." Giản Bạch Äem tay nà ng Äè lại giữa hai chân chÃnh mình.
Vương Tá» Äá» hấp má»t hÆ¡i, không nghÄ© Giản Bạch lá»n máºt như thế, Äem tay Äặt á» giữa hai chân nà ng, ÄÆ°a Äến hoa viên bà máºt cá»§a nà ng bá» quần lót mà u Äen bao lấy, Äầu ngón tay cách vải dá»t vẽ hình dạng Äóa hoa kia, vải dá»t bá» máºt hoa ưá»t át, vải dá»t dÃnh và o Äóa hoa, như ẩn như hiá»n mà lá» ra hình dạng.
Vương Tá» vuá»t ve tuy rằng rất nhẹ, lại là m cho Giản Bạch cao giá»ng rên rá» Äi ra, nà ng cảm giác hạ thân Äau Äá»n chẳng những không có giảm bá»t mà lại biến thà nh má»t loại cảm giác khác, cà ng thêm mãnh liá»t kÃch thÃch, là m cho nà ng toà n thân buá»c chặt.
Cảm giác kia vừa chua xót lại ma lá»±c, vẫn là Äau Äá»n, thá»i Äiá»m Vương Tá» rá»i Äi lại như trá»ng trải tá»ch má»ch.
Giản Bạch không rõ loại cảm giác nà y rá»t cuá»c tÃnh cái gì, nà ng chá» biết là lúc Vương Tá» vuá»t ve nà ng, nà ng còn muá»n nhiá»u hÆ¡n.
Giản Bạch nhiá»t tình mãnh liá»t mà Äến, rất nhanh ưá»t Äẫm cả vải dá»t, dÃnh thấp Äầu ngón tay Vương Tá».
Vương Tá» sá» qua sá» lại Äóa hoa cá»§a Giản Bạch, Äến Äá»nh, cách vải dá»t ma sát Äáºu Äá» kia phát cứng rắn Äá»t khá»i.
Tại nÆ¡i bá» Vương Tá» Äụng tá»i, Giản Bạch cảm giác ÄÆ°á»£c Äiá»n lưu theo nÆ¡i Äó phát ra, dá»c theo chân cá»§a nà ng truyá»n Äến lòng bà n chân, lại hưá»ng lên trên xá» xuyên qua thân thá» Äến trên Äầu, toà n bá» quá trình Äá»u sinh ra mãnh liá»t kÃch thÃch, má»i mẻ cùng xa lạ.
Nhiá»t lưu cà ng phát ra mãnh liá»t, á» thá»i Äiá»m Vương Tá» không ngừng Äụng và o, cÆ¡ há» là mãnh liá»t trà o ra.
Giản Bạch giá»ng như nghe thấy ÄÆ°á»£c trong thân thá» chÃnh mình chảy ra hương vá» máºt hoa, mùi thần bà cà ng ngà y cà ng Äáºm, hai ngưá»i Äá»u bá» vây quanh á» trong Äó.
Hai chân Giản Bạch siết chặt, bá»i vì kÃch thÃch xa lạ nà y là m cho nà ng không chá»u ná»i, giá»ng như sắp há»ng mất.
Vương Tá» tin tưá»ng nà y còn chưa Äá»§, nà ng tách ra hai chân cá»§a nà ng, quỳ gá»i giữa hai chân, cá»i vải dá»t mà u Äen, từ trên Äùi nà ng cá»i ra nhưng không cá»i toà n bá», vắt tại trên Äùi. Vương Tá» nhân cÆ¡ há»i Äem chân Giản Bạch tách ra là m cho nà ng không có cách nà o khép lại, Giản Bạch nhìn Vương Tá» nhá» giá»ng nói: "Như váºy là m cho em cảm thấy chÃnh mình hảo phóng Äãng.".
Vương Tá» cưá»i nói: "á» phÃa sau, chá» hy vá»ng em nhiá»t tình giá»ng má»t Äoà n há»a diá» m.".
Vương Tá» má» Äèn ra, muá»n á» sáng ngá»i Äem Giản Bạch quan sát cẩn tháºn, Äem nà ng má»i má»t tấc tá»t Äẹp Äá»u ghi tạc trong Äầu.
Giản Bạch nói: "Tá»·, em muá»n ôm chá»".
"Sợ hãi sao?" Vương Tá» nằm trên thân thá» cá»§a nà ng, tay Giản Bạch láºp tức Äem nà ng vây khá»n.
Giản Bạch hôn mặt cùng cá» cá»§a nà ng, nói:"Em không sợ hãi, em muá»n cùng chá» là m chuyá»n tình thân thiết lá»n máºt, muá»n Äến phát Äiên rá»i.".
Vương TỠnói: "Em có biết nữ nhân cùng nữ nhân là là m như thế nà o sao?".
"Biết." Giản Bạch nhá» giá»ng nói.
"Cái gì?".
"Em xem qua tư liá»u, há»c má»t chút, nhưng là má»t chút kia rất khó coi, em không thÃch nhìn các nà ng là m bá» kÃch tình, má»t chút mỹ cảm Äá»u không có, em chá» là nhìn má»t lát, em nghÄ© chá» dạy em." Giản Bạch lá»n máºt nói.
"Tiá»u Bạch, em tháºt sá»± không há»i háºn sao? Em có biết, có má»t sá» viá»c là không thá» há»i Äầu, giá»ng như là nhân sinh lần Äầu tiên, má»t khi mất Äi vá»n không có biá»n pháp bù lại, chá» hy vá»ng lúc em nhá» tá»i lần Äầu tiên cá»§a em là vui vẻ hoà i niá»m, mà không phải tiếc háºn." Vương Tá» còn tháºt sá»± nói.
Giản Bạch dán tại ngá»±c nà ng, cÅ©ng tháºt sá»± nói: "Em sẽ không há»i háºn. Chẳng lẽ chá» há»i háºn?".
Vương Tá» hôn Äi phần còn lại trong lá»i nói cá»§a nà ng, hai ngưá»i Äá»u thá» há»n há»n, Vương Tá» nói: "Äừng nói ngá»c, em biết rõ ý tứ cá»§a chá».".
Giản Bạch má» nhãn như tÆ¡, ôm lấy ý thức cá»§a nà ng: "Tá»·, chá» còn muá»n cho em chá» bao lâu?"
Tác giả nói ra suy nghÄ© cá»§a mình: Ngá»§ ngon, tắt Äèn, hôm nay má»t má»i quá, hẳn là có thá» ngá»§ má»t cái hảo thấy. Ngà y mai có trò hay nhìn!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip