Chương 41. Dây dưa [lục] - Tiểu Bạch, em là của chị (H)
Giản Bạch ká»ch liá»t ôm lấy Vương Tá», vuá»t ve toà n thân Vương Tá», da thá»t nhẹ nhà ng ma sát da thá»t Vương Tá», truy tìm khoái hoạt.
Vương Tá» cùng nà ng ká»ch liá»t ma sát, Giản Bạch nâng chân lên, kẹp lấy thắt lưng Vương Tá», Äùi Vương Tá» va chạm và o Äóa hoa ưá»t át cá»§a nà ng, cảm giác chá» kia Äã chuẩn bá» tá»t.
Vương TỠôm cá» Giản Bạch, cùng nà ng triá»n miên, Äùi nâng lên, khinh sát và o má»m mại giữa hai chân nà ng, máºt hoa cuá»n cuá»n không ngừng chảy ra.
Giản Bạch cÅ©ng cảm giác ÄÆ°á»£c phản ứng chÃnh mình, Äem chân khép cà ng nhanh, Äem Vương Tá» kẹp chặt.
Vương Tá» sẽ không là m cho nhiá»t tình cá»§a Giản Bạch phục há»i, thá»i Äiá»m khiến Giản Bạch rõ rà ng nói ra nà ng sẽ không há»i háºn, Vương Tá» Äã hạ quyết Äá»nh, lần nà y sẽ không lại cho nà ng cÆ¡ há»i há»i Äầu.
Tình yêu là tá»t Äẹp, có yêu, có tình, trong lòng tâm linh tương thông Äến ÄÆ°á»£c ái tình cuá»i cùng là hoà n mỹ nhất, nếu không hữu tình, váºy chÃnh là thuần túy sinh lý mau cảm. Mặc dù là chiếm ÄÆ°á»£c thá»a mãn thân thá», nhưng cÅ©ng không có biá»n pháp là m cho tâm linh cùng thá»a mãn.
Vương Tá» cùng Giản Bạch là nưá»c chảy thà nh sông, lẫn nhau Äá»u hiá»u ÄÆ°á»£c giá» phút nà y là cỡ nà o không dá» .
Ãnh mắt Vương Tá» trá» nên cà ng thêm nóng bá»ng, giá»ng dây thừng vô hình vây khá»n Giản Bạch, Giản Bạch sa và o trong ánh mắt cá»§a nà ng, Giản Bạch không ngừng kêu chÃnh mình Äừng lo lắng, nhưng là chưa từng hưá»ng qua tư vá» nà y, thân thá» không tá»± giác ná»i lên phản ứng, ngón chân bá»i vì khẩn trương mà cuá»n lại, ngá»±c pháºp phá»ng, là m hô hấp cá»§a nà ng cÅ©ng trá» nên dá»n dáºp.
Vương Tá» không có láºp tức hôn Äóa hoa phiến há»ng ưá»t át cá»§a Giản Bạch, mà là Äảo quanh khắp bắp Äùi nà ng, hôn qua má»i má»t tấc da thá»t nhẵn nhụi, hóa giải Giản Bạch khẩn trương.
Da thá»t bá» Vương Tá» hôn qua giá»ng như lá»a, cảm giác ngá»t ngà o toan ma lan trà n toà n thân, bụng có má»t cá» nhiá»t nóng bá»ng, giá»ng như con kiến Äi Äầy bên trong, Giản Bạch bá» biến hóa cá»§a thân thá» chÃnh mình dá»a sợ, không biết Äây là hảo hay là phá hư.
Tay Giản Bạch niết trụ ra ná»m dưá»i thân, Äem sà ng Äan lạp xả thà nh nếp uá»n cuá»n cuá»n.
Vương Tá» hô hấp nóng há»i xuy phất lan tá»a á» Äóa hoa tá»i tư máºt kia cá»§a nà ng, nụ hoa ná» rá» giá»ng cánh bưá»m mang giá»t sương lan tháºt cẩn tháºn ná» rá», á» dưá»i ánh mắt cá»§a nà ng cà ng phát ra há»ng nhuáºn.
Ãnh mắt Vương Tá» nhìn chằm chằm chá» kia không tha, ngón tay á» trên Äùi cá»§a nà ng khiêu vÅ©, khinh mạn vÅ© bưá»c như con bưá»m phi vÅ©, nà ng bay Äến Äầu gá»i Giản Bạch, ôm lấy Äầu gá»i cá»§a nà ng, liếm Äầu gá»i má»m mại hoạt ná»n da thá»t, Äó là Äá»a phương không bá» ngưá»i khác chú ý tá»i, nhưng cÅ©ng như nÆ¡i khác có thá» mang Äến mãnh liá»t kÃch thÃch.
Vương Tá» thà nh giai nhân thÄm dò thân thá» Giản Bạch, nà ng Äem toà n thân cao thấp Äá»u sá» soạng má»t lần, muá»n chÃnh mình là ngưá»i Äi khám phá toà n bá» nÆ¡i thần bà cá»§a Giản Bạch.
Vương Tá» thÄm dò Äến bắp chân cá»§a Giản Bạch, ngón tay vuá»t ve mắt cá chân mượt mà cá»§a nà ng, ngón cái Äè lại lòng bà n chân Giản Bạch, lược bá» lá»±c Äạo mà xoa.
Tâm lòng bà n chân Giản Bạch so vá»i tuyết còn muá»n trắng hÆ¡n, nhẵn nhụi như dương chi, ngón chân khúc khá»i giá»ng má»t viên khá»a trân châu mượt mà , mà là m ngón chân thân khai, phấn ná»n sắc móng tay khéo léo tinh xảo, chá»c ngưá»i trìu mến.
Bá» Vương Tá» vuá»t ve tâm lòng bà n chân, thân thá» Giản Bạch tá»± nhiên ná»i lên phản ứng, như là rút gân, không tá»± chá»§ ÄÆ°á»£c Äong ÄÆ°a bắp chân. Lòng bà n chân truyá»n Äến nhiá»t ý, giá»ng dẫm trên há»a lá»a, tâm lòng bà n chân là Äá»a phương non má»m nhất bá» ngá»n lá»a liếm láp.
Giản Bạch má» ra hai mắt trà n Äầy sương mù, thấy Vương Tá» cầm lấy mắt cá chân cá»§a nà ng hôn ngón chân cá»§a nà ng, nà y má»t mà n là m cho nà ng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Chá» có nữ vương má»i có thá» ÄÆ°á»£c ngưá»i khác hôn chân, Vương Tá» Äãi chÃnh mình giá»ng như má»t ngưá»i cao cao tại thượng, Giản Bạch du nhiên nhi sinh má»t loại cảm Äá»ng, tháºt giá»ng như chÃnh mình lÃ ÄÆ°á»£c nà ng quý trá»ng.
Bà n ngón chân phấn há»ng sắc trân châu bá»i vì mau ~ cảm mà cuá»n mình lên, bắp chân lại banh thẳng, bà y biá»n ra ÄÆ°á»ng cong duyên dáng.
Há»a diá» m cá»§a Vương Tá» Äã muá»n hừng há»±c bá»c cháy, Äem Giản Bạch thiêu thà nh tro tà n, Giản Bạch không thá» nhẫn nại nữa, nà ng Äem ánh mắt Äặt á» trên ngưá»i Vương Tá».
Vương Tá» nghÄ© Äá»§, giá»ng má»t con mèo tao nhã, thải nhẹ nhà ng bá» pháp hưá»ng nà ng Äi Äến, Äứng á» bụng cá»§a nà ng, vùi Äầu giữa hai chân á» nà ng.
Giản Bạch khẩn trương Äến mức táºn cùng, thần kinh bá» Vương Tá» khinh chá»n cháºm niá»p, Äến thá»i Äiá»m sắp há»ng mất, cảm giác ngón tay Vương Tá» là như thế nà o châm ngòi Äóa hoa cá»§a nà ng, như thế nà o nghiá»n Äá»ng nhụy hoa mẫn cảm kia ......
"A...... A......" Giản Bạch á» Äầu ngón tay Vương Tá» phát ra thanh âm tuyá»t vá»i.
Thanh âm nà y giá»ng như là thân thá» nà ng xưá»ng ra tiếng ca, Äáp lại Äá»ng tác cá»§a Vương Tá».
Vương Tá» lay Äá»ng ná»i tâm Giản Bạch, á» thân thá» trắng noãn như giấy trắng cá»§a nà ng há»a hạ nhất bút.
Thân thá» Giản Bạch giá»ng má»t bụi cá» dại chưa ÄÆ°á»£c bất kì sách nà o nêu danh, là má»t thế giá»i không ai biết, chá» Äợi Vương Tá» Äi phát hiá»n.
Giản Bạch thần kinh buá»c chặt Äến cá»±c hạn, thân thá» theo Vương Tá» mà Äong ÄÆ°a, ná»i tâm hắc Äá»ng cà ng ngà y cà ng nhiá»u, bá» Vương Tá» câu ra khát vá»ng, mà phân khát vá»ng nà y còn chưa Äạt ÄÆ°á»£c thá»a mãn, nà ng vá»i và ng xao Äá»ng ma sát thân thá» Vương Tá», mang theo phân bất an.
"Từ từ sẽ Äến, chá» muá»n hảo hảo nhìn em." Vương Tá» nói, Äẩy ra Äóa hoa cá»§a nà ng, cà ng thưá»ng thức vách tưá»ng thá»t phấn ná»n cá»§a nà ng , chá» Äá»a phương kia nhắm chặt, cÆ¡ há» là nhìn không thấy, máºt hoa từ trong Äó cuá»n cuá»n không ngừng chảy ra, giá»ng má»t con suá»i ôn tuyá»n, Äó là chá»n Äà o nguyên cá»§a Giản Bạch, mà Vương Tá» chÃnh là cỠý xâm nháºp.
Äầu ngón tay dÃnh cÅ©ng Äá»§ máºt thá»§y, cẩn tháºn tham nháºp, Äầu ngón tay Vương Tá» má»t tấc tiến thêm và o, nhanh chóng tách ra vách tưá»ng hoa Äang cá»±c lá»±c khép chặt kia, mà Giản Bạch bá»i vì xâm nháºp cá»§a nà ng mà cảm giác ÄÆ°á»£c Äau Äá»n, thân thá» cÄng thẳng.
Vương Tá» hà m trụ nhụy hoa cá»§a nà ng, Äầu lưỡi Äảo quanh nó, là m cho Giản Bạch má»m hoá thà nh bãi nưá»c.
Ấm áp cá»§a Vương Tá» mang Äến kÃch thÃch Äảo Äiên tư tưá»ng Giản Bạch , từng Äợt mau cảm nhanh như tia chá»p, là m cho Giản Bạch không rảnh tá»± há»i.
Vương Tá» ÄÆ°a phần ngón tay còn bên ngoà i cháºm rãi tham nháºp, vách tưá»ng hoa vừa thu lại hé ra giá»ng như cái miá»ng nhá» mút và o Äầu ngón tay cá»§a nà ng, sau khi tham nháºp Äến bên trong, Vương Tá» nghe ÄÆ°á»£c Giản Bạch thoát ra thanh âm thá»ng khá», dừng lại không tiếp tục tiến và o.
"Äau không?" Vương Tá» há»i nà ng.
"Không Äau." Giản Bạch cắn môi dưá»i, không giá»ng như là Äau Äá»n, là má»t loại cảm giác khác.
Giản Bạch Äang nhÃu chặt mi nhưng vì Vương Tá» má»m nhẹ ra và o mà giãn khai, Äau Äá»n biến thà nh cảm giác chưá»ng bụng , biến thà nh mau cảm.
Vương Tá» nhìn Äến Giản Bạch thư hoãn, biết nà ng hưá»ng Äến khoái hoạt Äang bắt Äầu thả lá»ng, nà ng Äá»i nà ng nói: "Tiá»u Bạch, nhá»n má»t chút.".
"Ãn?" Giản Bạch khó hiá»u, Vương Tá» chiếm cứ môi cá»§a nà ng, cấp nà ng nhiá»t liá»t, cắn nuá»t hô hấp nà ng, mà lúc nà y, má»t tráºn Äau Äá»n tá»± hạ thân truyá»n Äến, Äem khoái hoạt vừa rá»i má»t phen lau quá»t, là m cho Giản Bạch má» to hai mắt nhìn, phát ra tiếng rên rá» mÆ¡ há» .
Rên rá» bá» Vương Tá» hôn tá»i, là m cho thân thá» Giản Bạch thÃch ứng nà ng tiến và o.
Lần nà y, nà ng Äến chá» sâu nhất trong thân thá» Giản Bạch, xuyên qua tầng mà ng má»ng manh kia, tiến và o Äá»a phương tá»i má»m mại lá»a nóng .
Nóng bá»ng Äau Äá»n giá»ng má»t phen há»a á» thiêu, Giản Bạch bá»i vì khó chá»u mà lay Äá»ng thân thá», bá» Vương Tá» ngÄn chặn, Vương Tá» nói: "Không nên cá» Äá»ng, sẽ thoải mái thôi, Tiá»u Bạch, em tin tưá»ng chá», Äây là quá trình má»i má»t nữ nhân sẽ tất kinh. Em có cảm giác ÄÆ°á»£c hay không chá» Äang á» trong thân thá» em, Tiá»u Bạch......".
Giản Bạch má» Äôi mắt ưá»t át, vá»ng tiến trong mắt Vương Tá», nà ng cảm giác ÄÆ°á»£c Vương Tá» tá»n tại, cảm giác rõ rà ng như váºy nà ng như thế nà o có khả nÄng sẽ không cảm giác ÄÆ°á»£c, Äó là không có cách nà o xem nhẹ.
"Chá» á» bên trong em." Giản Bạch cưá»i nói, khóe mắt Äã có nưá»c mắt chảy xuá»ng.
Vương Tá» hôn khóe mắt cá»§a nà ng, duyá»n Äi nưá»c mắt cá»§a nà ng, nói: "Tiá»u Bạch, em là cá»§a chá». Trầm tÄ©nh lại, viá»c là m mà chá» Äá»i vá»i em sẽ chá» là m em khoái hoạt.".
Giản Bạch ôm lấy Vương Tá», Äem chÃnh mình giao cho nà ng.
Nhẹ nhà ng cháºm chạp tiến và o rá»i lại cẩn tháºn rá»i Äi, mang máºt nưá»c lá»a nóng từ bên trong Äi ra, cÅ©ng ma sát ra há»a diá» m.
Äau bá» má»t loại cảm giác khác cuá»n cuá»n cuá»n mất, Giản Bạch sau khi trải qua Äau Äá»n liá»n hưá»ng Äến khoái hoạt.
Máºt hoa có từng Äợt từng Äợt tÆ¡ máu, dá»c theo Äùi Giản Bạch hoạt hạ, dừng á» sà ng Äan tuyết trắng, giá»ng Äoá hoa mai tuyết ná» rá».
"Em yêu chá»." Giản Bạch lặp lại ná» non.
"Tiá»u Bạch, chá» may mắn có thá» gặp ÄÆ°á»£c em, chá» cÅ©ng yêu em." Vương Tá» lấy ánh mắt quyến luyến nhìn Giản Bạch bá» dáng thất thần.
"A...... Ãn...... A...... Ãn......" Giản Bạch má» miá»ng phát ra rên rá» ngá»t ngà o, da thá»t tuyết trắng thấm ra má» hôi tinh má»n.
Vương Tá» tiến và o cà ng thêm cuá»ng dã, má»i lần Äá»u Äến chá» sâu nhất, giằn co dãn ná» từ chá» sâu trong truyá»n Äến mau cảm, nhiá»t lưu tụ táºp Äến bụng, áp lá»±c cà ng lúc cà ng cao, thá»i Äiá»m tá»i lúc bá» phá há»ng Äã không còn xa.
Giản Bạch vùi Äầu á» bên cá» Vương Tá», cuá»ng loạn hôn cá» cùng xương quai xanh cá»§a nà ng, hai tay lại gắt gao ôm thân thá» Vương Tá», Äem nà ng cho rằng là sợi dây cứu mạng duy nhất cá»§a chÃnh mình.
"Tá»·, em giá»ng như sắp chết, tá»·, vì cái gì há»i như váºy......" Giản Bạch không biết chÃnh mình còn có thá» tái thừa nháºn bao nhiêu, thân thá» thà nh má»t cái lá» bá» phong bế, lá» chá» có thá» thừa nháºn má»t lượng có hạn, Vương Tá» cấp nà ng dục ~ triá»u cÅ©ng là nhất nhất không nắm chắc, má»i má»t lần tiến và o Äá»u mang Äến mãnh liá»t khoái hoạt, má»i má»t lần rá»i khá»i Äá»u như váºy lưu luyến, trá» ra rá»i láºp tức nghênh Äón cuá»n sóng triá»u thứ hai, cuá»n cuá»n không ngừng xâm nháºp Giản Bạch.
Giản Bạch nghÄ© chÃnh mình có phải hay không sắp chết, nà ng Äá»i loại tư vá» dục tiên dục tá» nà y là xa lạ.
"Ngoan, Tiá»u Bạch, hảo hảo cảm thụ." Vương Tá» cảm giác ÄÆ°á»£c Giản Bạch khẩn trương, biết nà ng nhanh Äến Äá»nh.
Giản Bạch cắn môi dưá»i, rÄng nanh á» môi nà ng cắn ra dấu vết, môi cà ng phát ra há»ng nhuáºn giá»ng quả ngá»t dụ hoặc Vương Tá».
Vương Tá» dùng Äầu lưỡi tách ra môi Giản Bạch Äang cắn chặt, hà m trụ Äầu lưỡi cá»§a nà ng, miá» n cho nà ng là m thương chÃnh mình, quá nhiá»u nưá»c bá»t tá»± khóe môi Giản Bạch hoạt hạ.
Thân thá» Giản Bạch giá»ng cung bá» kéo Äến cá»±c hạn, buá»c chặt thà nh má»t cái thẳng tắp, khoái hoạt nhiá»u thà nh gánh nặng, chá» cần má»t áp lá»±c cuá»i cùng sẽ là m Äứt hết thảy, thá»i Äiá»m Vương Tá» má»t lần cuá»i cùng tháºt sâu tiến và o, Giản Bạch bạo phát, cao giá»ng rên rá» ra khoái hoạt cá»§a nà ng, Äem ngón tay Vương Tá» kẹp chặt.
Vương Tá» cảm thụ ÄÆ°á»£c nà ng ká»ch liá»t cao ~ triá»u, cảm giác nà ng giá»ng má»t Äóa hoa há»ng ná» rá».
"Ãn a! A!!" Giản Bạch bế nhanh hai mắt, tiếng rên rá» còn tại bên tai quanh quẩn, mà thân thá» trá» nên chết lặng lại mẫn cảm, Äiá»n lưu còn tại lẻn trải rá»ng toà n thân, tay chân má»m yếu, giá»ng như mất Äi khá»ng chế không có cách nà o nâng lên ÄÆ°á»£c.
Nà ng má»t má»i quá, dư vá» chưa tiêu, giá»ng sóng biá»n vuá»t ve thân thá» nà ng.
Vương Tá» hô hấp cùng nà ng giá»ng nhau dá»n dáºp, Giản Bạch nâng lên ánh mắt trầm trá»ng, nhìn vá» phÃa Vương Tá», Vương Tá» má»m cưá»i vuá»t ve mặt nà ng che kÃn má» hôi, nói: "Thoải mái sao?".
Giản Bạch lá» ra má»m cưá»i, nói: "Thoải mái. Giá»ng Äã chết rá»i sá»ng lại, trong bóng Äêm thấy ÄÆ°á»£c hy vá»ng, không biết vì cái gì Äá»t nhiên có xúc Äá»ng muá»n khóc.".
Vương TỠôm lấy nà ng, nói: "Chá» cÅ©ng không nghÄ© chá»c em khóc.".
"Tá»·, cám Æ¡n chá»." Giản Bạch tin chÃnh mình theo Vương Tá» Äến ÄÆ°á»£c nÆ¡i Äó là nÆ¡i tá»t nhất trên thế giá»i, nà ng là may mắn, gặp Vương Tá». Từ nà ng mà lần Äầu tiên Äến ÄÆ°á»£c nÆ¡i tá»t Äẹp nhất, mà Vương Tá» cÅ©ng Äá»ng dạng may mắn gặp nà ng.
"Có má»t hay không?".
"Có Äiá»m má»t." Giản Bạch nói.
"Má»t má»i liá»n ngá»§ Äi." Vương Tá» nói.
Giản Bạch ngẩng Äầu, nghi hoặc nói: "Nhưng là ......".
"Trưá»c ngá»§. Em là lần Äầu tiên, còn chảy huyết, cần nghá» ngÆ¡i bá» sung thá» lá»±c." Vương Tá» chá»u Äá»±ng lá»a nóng trong thân thá», sÄn sóc Äá»i Giản Bạch nói.
Giản Bạch cái hiá»u cái không, nghÄ© rằng kia Vương Tá» là m sao bây giá», Vương Tá» nói bên tai nà ng: "Muá»n há»c nà y ná» cà ng nhiá»u sao? Äá» chá» ngạo mạn cháºm rãi dạy em." Nói xong, hảo khiêu khÃch cắn và nh tai cá»§a nà ng.
Giản Bạch tâm Äáºp mạnh không thôi, tiến và o á» chÄn nhắm mắt nghá» ngÆ¡i.
Vương Tá» nghiêng ngưá»i nhìn nà ng, không thÃch chá»u Äá»±ng hư không, Äem nà ng gắt gao ôm chặt.
Vương Tá» á» bán má»ng bán tá»nh cảm giác ÄÆ°á»£c có lá»a nóng vuá»t ve thân thá» cá»§a chÃnh mình, Äá»ng tác ngá»c ngá»c, tháºt cẩn tháºn lại lá»n máºt thá» thÄm dò Äiá»m mấu chá»t chÃnh mình.
Ngưá»i ná» không phải Giản Bạch còn có thá» là ai.
Giản Bạchkhông láºp tức ngá»§, má»i nếm thá» tư vá» tình ~ dục, nà ng rất nhanh liá»n biến thà nh khát vá»ng, âu yếm bên ngưá»i Vương Tá».
Vương Tá» mông lung Äáp lại vuá»t ve cá»§a nà ng, phát ra hừ thanh trầm thấp, phÃa trưá»c Giản Bạch chá» lo hưá»ng thụ chÃnh mình, cÅ©ng không từng cẩn tháºn nghe qua Vương Tá» rên rá», lần nà y nghe ÄÆ°á»£c liá»n nhiá»t huyết mênh mông, thanh âm Vương Tá» má»m mại, cá»±c thÃch hợp phát ra tiếng rên rá» nà y, so vá»i thúc giục tình dược có hiá»u quả hÆ¡n.
Giản Bạch há»c cách Vương Tá» Äá»i chÃnh mình mang toà n bá» Äá»u là m trên ngưá»i nà ng, nà ng hà m trụ cây anh Äà o xinh Äẹp thù du Vương Tá», vuá»t ve bụng bằng phẳng cá»§a nà ng cùng Äóa hoa ưá»t át giữa hai chân, tay cà ng phát ra lá»n máºt cùng là m cà n, theo sÆ¡ há»c giả biến thà nh ngưá»i xấu là m báºy.
Giản Bạch xoa bóp Äóa hoa Vương Tá», mãnh liá»t tÄng vá»t là m Vương Tá» tá»nh lại, Vương Tá» hoà n toà n tá»nh táo, chá»ng lại ánh mắt má»m cá»§a cưá»i Giản Bạch, nói: "Tiá»u Bạch há»c xấu.".
Giản Bạch nói: "Là chỠdạy em phá hư, chỠnên phụ trách.".
Ngón tay Giản Bạch chạy dá»c theo Äóa hoa, Vương Tá» láºp tức có phản ứng, nhiá»t lưu không ngừng cuá»n cuá»n trà o ra, bao lấy tay Giản Bạch, Vương Tá» má» nhãn linh Äá»ng, nói: "Phụ trách cái gì?".
Giản Bạch tham nháºp và o thân thá» má»m mại cá»§a nà ng, má»t chút tiến và o, Äá»i thế giá»i thần kỳ nà y cảm thán không thôi, nà ng cảm giác chÃnh mình tháºt muá»n hãm sâu á» bên trong nhiá»t lá»a sôi trà o, ÄÆ°á»£c nhiá»t tình cá»§a Vương Tá» vây quanh.
"Phụ trách...... Phụ trách...... Äem em dạy tá» hÆ¡n......" Giản Bạch á» thá»i Äiá»m tiến và o thân thá» Vương Tá», cảm giác ÄÆ°á»£c thân thá» cá»§a chÃnh mình truyá»n Äến Äá»ng dạng cảm giác, trà nhá» sá»ng lại, thân thá» má»t lần nữa nhá» lại Vương Tá» cấp cho khoái hoạt.
Giản Bạch cùng Vương Tá» Äá»ng thá»i phát ra rên rá».
Nà y không phải ảo tưá»ng, là tháºt, bá»i vì Vương Tá» Äá»ng thá»i cÅ©ng vuá»t ve Giản Bạch, hai ngưá»i Äang ra và o, thân thá» hóa thà nh má»t thá», tâm cÅ©ng dÃnh sát và o nhau cùng má»t chá» dung hợp á» tại cùng nhau.
"Chúng ta cùng nhau." Vương Tá» Äá»i Giản Bạch nói.
Bá»i vì khát vá»ng mà cà ng phát ra Äôi mắt sáng ngá»i tưá»ng vá»ng, tầm mắt giao triá»n, rá»t cuá»c không thá» tách ra.
Tác giả nói ra suy nghÄ© cá»§a mình: Äứng á» ngưá»i thứ 3 góc Äá» vì chÃnh mình nói nói: Tú bà Äánh ra Äến má»i má»t cái lá»i là máu chảy Äầm Äìa a, cỡ nà o gian khá» a, các ngươi như thế nà o nhẫn tâm bá vương nà ng a!!!
P/s: má»t tấm nữa nè
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip