Chương 19

☆, Chữa thương

"Hơi thở của băng long. . ."

Ánh mắt của bạch y thiếu nữ kia trở nên lạnh hơn, sát ý càng sâu. . .

Chân mày Luyến Thư bỗng nhiên nhíu chặt, ánh mắt kia có hoảng loạn hiếm thấy, còn có vài tia không dám tin. . .

"Ngươi là. . ."

Thanh âm của Thần Quân đại nhân ít đi trấn định lúc bình thường, trái lại giống như thận trọng thăm dò. . .

"Ta giết ngươi! . . ."

Bạch y thiếu nữ kia vừa định xông đi vào, nhưng một trận huyết khí bốc lên, tức giận công tâm, ngất đi. . .

"Sư tỷ!"

Hoàng y nam tử nhanh chóng ôm lấy bạch y thiếu nữ đang ngã xuống.

"Đều là giờ nào rồi, người nào a, còn gây ầm ĩ. . ."

Thanh âm của tiểu nhị ca từ ngoài cửa truyền đến, Thần Quân đại nhân phất ống tay áo một cái, làm tường băng biến mất, hóa thành trận khí băng lãnh. Mà tiểu nhị ca mắt buồn ngủ mông lung đi đến, thấy tình cảnh trước mắt, đại gia sắc mặt đều không tốt, nhất là đại mỹ nhân mặc váy tím nhạt đang đứng trên lầu, lúc này thần sắc lại thêm lạnh lùng nghiêm nghị. Dưới lầu còn có một mỹ nhân té xỉu ở trên người một tiểu ca. Tiểu nhị ca dù sao cũng đã ở khách sạn bình dân lăn lộn nhiều, công phu nghe tiếng nhìn sắc mặt cũng là đã luyện được đến mức thuần thục, lúc này bầu không khí trong lầu có điểm ngưng trọng, vì vậy chỉ là khom người cười cười, nói xin lỗi vài tiếng, lập tức lui ra ngoài.

Thần Quân đại nhân nhìn thiếu nữ ngã vào trong lòng nam tử, thở dài, ánh mắt trở nên ảm đạm.

"Tội nghiệt từng gây ra, cuối cùng vẫn còn."

Thần Quân đại nhân xuống lầu, đi về phía bạch y thiếu nữ kia. Đại hồ ly cảm giác bầu không khí bất thường, bạch y thiếu nữ kia khẳng định cùng Tiểu Thư Thư có liên quan rất mật thiết, nếu không làm sao có thể dõng dạc nói muốn chém thiên giới Thần Quân. Hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt có thể biết chân thân của Tiểu Thư Thư, trước đây nhất định cùng Tiểu Thư Thư tiếp xúc qua, nghĩ tới đây, Đại hồ ly từng bước tập tễnh đi ra, cái mông còn đau đây! Vốn là Nghê Thường muốn đỡ Đại hồ ly, nhưng bị Đại hồ ly bắt buộc ở lại trong phòng. Tiểu Yêu cũng thử đi tới chỗ bạch y thiếu nữ kia, nhưng bị nam tử kia đọc chú ngữ, nàng bắt buộc phải đứng lại.

Từ lúc mới bắt đầu, hoàng y nam tử cũng cảm giác được tử y thiếu nữ này là Thần Quân, biết nàng năng lực phi phàm, lập tức cũng mở miệng cầu cứu: "Ta là Hoàng Húc, nàng là đại sư tỷ của ta gọi Thượng Quan Thần Hi, thỉnh Thần Quân mau cứu đại sư tỷ của ta, nàng bị trọng thương."

Thần Quân đại nhân không nói gì, đầu ngón tay nổi lên ánh sáng trắng, điểm lên trán Thượng Quan Thần Hi, chân mày nhíu chặt lại.

"Tại sao lại bị thương "

Thần Quân đại nhân lấy ra ngón tay, nhìn thẳng Thượng Quan Thần Hi sắc mặt trắng bệch trước mắt.

"Sư phụ lệnh cho chúng ta xuống núi trừ yêu, bị Nghiệt Hỏa Yêu Hồ dùng kế gây thương tích."

Thần Quân đại nhân nhìn Thượng Quan Thần Hi, lấy đạo hạnh, vốn đã sớm tu thành tiên thân, thế nhưng chung quy Chương niệm quá sâu, oán hận quá nồng, là bổn tọa. . . hại nàng. . .

"Mang nàng lên đây đi!"

Thần Quân đại nhân nói xong, liền dẫn hai người đi lên lầu, để lại Tiểu Yêu trong gió rối bời. .

Đây là chuyện gì! ? Thần Quân đại nhân nhìn cũng không nhìn ta một chút ~ Tiểu Yêu ngồi chồm hổm ở góc tường vẽ vẽ. . .

"Này, Tiểu Thư Thư hình như rất để ý cái kia Thượng Quan Thần Hi đây ~ "

Đại hồ ly ở một bên châm dầu vào lửa, đây là vết sẹo còn chưa lành liền quên đau.

Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, nhớ lại hành động vừa rồi của Thần Quân đại nhân. . . Thật sự rất quan tâm cái kia thượng quan gì gì đó. . . Ánh mắt sáng ngời, giống như đã đặt ra quyết tâm. Đại hồ ly thấy được ánh mắt của Tiểu Yêu, dường như có chút vui mừng, tiểu yêu này rốt cục thông suốt.

"Đại hồ ly ngươi nói đúng, nếu Thần Quân đại nhân để ý, ta đây cũng đi giúp một tay chiếu cố!"

Nói xong liền hùng hùng hổ hổ chạy lên lầu, lúc này để lại Đại hồ ly trong gió rối bời. . .

"Ngươi con Tiểu Yêu ngốc nghếch này! Ngay cả đố kỵ cũng đều không có ư! ?"

------------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến-------------------------------------------

"Thần Quân, sư tỷ của ta, nàng. . . làm sao?" Hoàng Húc lo âu nhìn đến người nằm trên giường, lại nhìn Thần Quân đại nhân thần sắc lãnh đạm.

"Trúng yêu độc, yêu độc thuộc tính hỏa, còn bị thương kinh mạch."

Thần Quân đại nhân thở dài, muốn giải yêu độc cho tới bây giờ cũng là phải lấy độc trị độc, mà kinh mạch bị thương. . . Điều này thật sự là. . .

Lúc này Tiểu Yêu nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Hoàng Húc vẻ mặt đề phòng.

"Thần Quân đại nhân, Thượng Quan kia ra sao rồi?"

Tiểu Yêu dáo dác, trốn sau lưng Thần Quân đại nhân, lộ ra nửa cái đầu nhìn Hoàng Húc, chỉ thấy hắn nhìn bản thân một cách chăm chú.

Vấn đề giống như vậy, Thần Quân đại nhân cũng không định giải đáp hai lần, thanh âm lạnh như băng bay ra.

"Nàng theo bổn tọa tu hành, cũng không có ý hại người."

Nghe được Thần Quân đại nhân nói như vậy, Hoàng Húc cũng trở nên thư giãn, quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Thần Hi.

Thần Quân đại nhân nhìn Tiểu Yêu đang trốn ở sau lưng mình, giống như nghĩ tới điều gì, ánh mắt sáng ngời.

"Tiểu Yêu. . ."

Nghe Thần Quân đại nhân gọi, Tiểu Yêu từ phía sau đi tới trước người Thần Quân đại nhân, vẻ mặt 'Xin mời phân phó', để Hoàng Húc không nhịn được, khuôn mặt thanh tú lộ ra vài phần ý cười.

"Bổn tọa muốn ngươi vì nàng giải độc."

Giải độc! ? Tiểu Yêu nhìn Thượng Quan Thần Hi, lại nhìn Thần Quân đại nhân, làm sao giải cái này a. . .

"Làm sao giải a? . . ."

Giải độc gì gì đó, Tiểu Yêu bày tỏ chưa từng làm qua a!

"Lấy hỏa chi yêu độc giải hỏa chi yêu độc."

Thanh âm lạnh như băng của Thần Quân đại nhân truyền đến, càng làm cho Tiểu Yêu giật mình đứng tại chỗ. . . Lửa? . . . Xà thuần âm, cùng lửa chẳng có gì liên quan a!

"Thần Quân đại nhân. . . Ta. . ."

Tiểu Yêu còn chưa kịp hoàn tất kháng nghị, đã bị thanh âm êm tai nhưng lãnh đạm của Thần Quân đại nhân cắt đứt.

"Không cần nói nhiều, làm sao giải, bổn tọa sẽ dạy ngươi."

Tiểu Yêu có cảm giác giống sĩ binh bại trận, giống như bị xì hơi giống nhau nhìn Thần Quân đại nhân, không phải là nàng không muốn cứu, nhưng trên người nàng lấy đâu ra hỏa chi yêu độc a. . . Tuy rằng ở trong độc long cốc, nàng coi như là một cái xà không giống với xà khác! Sẽ không lột da, tu vi không tăng, càng thích ăn Xà Thôn Quả mà xà tộc đều không ăn. Nhưng mà nói cho cùng thì nàng dù thế nào đi chăng nữa cũng không có hỏa chi yêu độc a!

Nếu nói lửa. . . Đại hồ ly không phải là thích hợp hơn sao? . . .

Thần Quân đại nhân hình như đọc hiểu Tiểu Yêu đang suy nghĩ gì, liếc mắt nhìn qua Tiểu Yêu, thanh âm băng lãnh truyền đến.

"Xích Dạ là thần, không có yêu độc."

Được rồi. . . Tiểu Yêu thua đến không còn manh giáp. . .

--------------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến ---------------------------------

Thần Quân đại nhân sau khi để Hoàng Húc đi ra ngoài, liền nâng lên Thượng Quan Thần Hi đang hôn mê, để nàng ngồi xếp bằng, sau đó để Tiểu Yêu khoanh chân ngồi sau lưng Thượng Quan Thần Hi.

"Vận khởi linh lực."

Tiểu Yêu nghe theo, vận khởi linh lực, không có gì bất đồng so với bình thường, linh lực vận khởi cũng không phân chia ngũ hành. Thần Quân đại nhân nhìn, lắc đầu. . .

"Linh lực. . . từ trong kim đan lấy ra."

Tiểu Yêu bình thường vận khởi linh lực đều là từ trên người lấy ra. Tuy rằng linh lực trong kim đan là nguồn gốc của linh lực, nhưng từ kim đan lấy ra linh lực, tiêu hao thể lực quá lớn. . . vì vậy Tiểu Yêu cho tới bây giờ cũng không làm qua. Thế nhưng phân phó của Thần Quân đại nhân, Tiểu Yêu không dám không nghe, vì vậy liền làm theo.

Nhưng lúc này chuyện kỳ quái lại xảy ra, linh lực từ trong kim đan lấy ra lại nóng rực không gì sánh được. Kỳ quái hơn chính là, cảm giác nóng rực này dĩ nhiên khiến Tiểu Yêu cảm thấy dễ chịu chưa từng có. . .

Cái này. . . Làm sao sẽ. . . Tiểu Yêu khiếp sợ nhìn ngưng tụ linh lực trên tay, hai tay có thể nhìn thấy được ánh sáng đỏ mơ hồ phát ra. . .

"Mang linh lực đưa vào trong cơ thể nàng đi."

Thanh âm của Thần Quân đại nhân khiến Tiểu Yêu phục hồi tinh thần lại, kinh ngạc đem linh lực ngưng tụ trên đầu ngón tay, sau đó điểm ở trên gáy Thượng Quan Thần Hi.

Linh lực của yêu cùng của người vốn bất đồng, vì vậy trên căn bản là không có khả năng lấy chuyển vận linh lực đến chữa thương. Linh lực của người đối với yêu không hề có trợ giúp, bởi vì linh lực của yêu căn bản so với người bá đạo; mặt khác linh lực của yêu đối với người chính là tai hại, chỉ cần chuyển vận linh lực, linh lực dĩ nhiên là sẽ biến thành độc, yêu độc. Không chỉ là người cùng yêu, toàn bộ lục giới cũng như vậy, linh lực căn bản không phù hợp, vì vậy không có khả năng dùng linh lực chữa thương. Nếu thật sự muốn chữa thương, nhất định phải dùng chân nguyên, mà tiêu hao chân nguyên chính là đang tiêu hao tu vi. . . Linh lực chữa thương, chỉ có thể dùng cho cùng tộc loại.

Không lâu sau Tiểu Yêu tiến nhập ngưng thần trạng thái, Thần Quân đại nhân cũng lui ra ngoài.

Nửa khắc đồng hồ, chỉ cảm thấy bên trong phòng nhiệt độ càng ngày càng cao, Thượng Quan Thần Hi thân thể càng ngày càng nóng, đến mức nàng từ trong hôn mê tỉnh táo lại, trong cơ thể có một cỗ linh lực dường như đang trung hoà yêu độc bên trong cơ thể mình. . . Thượng Quan Thần Hi biết đây là lấy độc trị độc, nhưng cảm giác nóng rực trong cơ thể không khỏi làm Thượng Quan Thần Hi thống khổ nhíu mày.

Chưa tới nửa khắc, ngón tay điểm ở gáy Thượng Quan Thần Hi dường như như vô lực ngã xuống.Cảm giác nóng rực trong cơ thể Thượng Quan Thần Hi bỗng nhiên mất đi, toàn thân cũng giống bị rút sạch khí lực, thẳng tắp ngã vào trong lòng Tiểu Yêu. Lúc này Tiểu Yêu đã cực kỳ mệt mỏi, sau khi sử dụng linh lực, thân thể còn có nhiệt độ cao do linh lực lưu lại, hai gò má ửng đỏ, đổ mồ hôi nhễ nhại.

Thượng Quan Thần Hi giương mắt nhìn qua, bản thân đang nằm ở trong lòng Tiểu Yêu mà vừa rồi bản thân muốn giết. Khoảng cách gần như vậy nhìn đến Tiểu Yêu, hai gò má ửng đỏ, có khác thường quyến rũ, không biết sao, người thống hận yêu tộc như nàng lại có thể nghĩ dáng vẻ lúc này của Tiểu Yêu ngốc manh kia rất thuận mắt. . .

Tuy rằng đã cực kỳ mệt mỏi, Tiểu Yêu vẫn nhìn đến Thượng Quan Thần Hi, thân thiết hỏi một câu.

"Ngươi đã cảm thấy tốt hơn chưa"

Một câu nói, dường như để Thượng Quan Thần Hi có chút cảm động không giải thích được. Mấy trăm năm qua, ngoại trừ tu tiên còn là tu tiên, ngoại trừ kiếm lạnh như băng và sư tôn sư đệ muội môn đối với mình giữ khoảng cách ân cần thăm hỏi, lại chưa từng nghe qua một câu so với cái này ấm áp hơn. Lần đầu tiên, Thượng Quan Thần Hi cảm giác được thì ra một câu nói, cũng có thể khiến người ta cảm giác được sự quan tâm thật lòng.

Vẫn chưa kịp nghe trả lời, Tiểu Yêu đã thẳng tắp ngã xuống, mệt mỏi ngủ mê man, mà Thượng Quan Thần Hi như trước nằm ở trong lòng Tiểu Yêu, thân thể uể oải, gối trên người Tiểu Yêu ấm áp, cũng ngủ mất. . .

----------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến --------------------------------

"Thần Quân, xin hỏi Tiểu Yêu kia là yêu tộc nào, tiểu đạo tu vi thấp, đúng là nhìn không ra."

Hoàng Húc và Thần Quân đại nhân ngồi trong phòng khách ở khách sạn bình dân, mà Đại hồ ly lại đứng nghe bọn hắn nói, vì sao đứng ư, bởi vì cái mông đau buốt!

"Chân thân của nàng bị phong, ngươi nhìn không ra cũng là bình thường."

Rõ ràng, Thần Quân đại nhân cũng không định trả lời vấn đề của Hoàng Húc.

". . . Cảm tạ Thần Quân ân cứu mạng."

Hoàng Húc nói xong, đang muốn quỳ xuống, lại bị Thần Quân đại nhân trở tay nâng một cái, một cỗ lực lượng ngăn trở động tác của Hoàng Húc.

"Bổn tọa muốn trả lại cho nàng, vẫn còn thiếu rất nhiều."

Đại hồ ly lúc này đi tới, bất mãn nói một câu.

"Ai, Tiểu Thư Thư, ngươi thực sự để Thượng Quan Thần Hi và tiểu Hồ Ly ở chung một phòng?"

Ngươi cũng không sợ tiểu Hồ Ly xa mặt cách lòng? Ngươi cũng không sợ sẽ có cái gì lửa gần rơm! ? (Đại hồ ly ngươi suy nghĩ nhiều. . . Tiểu Yêu đã mệt mỏi gục xuống. . . )

Thần Quân đại nhân không trả lời đại vấn đề của hồ ly, chỉ là nhìn gian phòng cửa đóng chặt trên lầu, thở dài. . .

Tại sao lòng của mình. . . lại có điểm không thoải mái đây?

Nhìn biểu tình của Thần Quân đại nhân, Đại hồ ly không có ý tốt cười cười.

"Bổn tọa nghĩ không có vấn đề gì."

Nói xong, liền đón gió trước cửa khách sạn, bước đi, để lại Đại hồ ly trong gió rối bời. . . Hừ! Khẩu thị tâm phi gia hỏa. . .

Khẩu thị tâm phi gia hỏa: người miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo; suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tác giả quân muốn đi gặm sách, thấy một bàn tràn đầy, cái gì cũng không nói, lệ rơi!

Bí ẩn sẽ bị vạch trần từ từ, mà tác giả quân lại mỗi ngày bị sách vở ngược chết. .   

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #bhtt#edit