Chương 30: Mua dây buộc mình

☆, Mua dây buộc mình

Liễu Yên. . . Liễu Yên. . . Chẳng lẽ hôm nay ta đi đúng là Linh Lung lâu ? . . .

Tiểu Yêu nuốt nuốt nước miếng. . . Nơi đó. . .

Thần Quân Đại Nhân liếc nhìn Tiểu Yêu, tựa hồ đoán được Tiểu Yêu đang suy nghĩ gì, ngay sau đó giọng nói băng lãnh liền truyền đến.

"Tiểu Yêu, đi theo ta."

Xoay người, vào phòng, làm liền một mạch, cũng không kéo dài, mà Tiểu Yêu thấy thế cũng gấp gáp đi vào theo, đóng cửa.

Đại Hồ Ly nhìn cửa phòng đóng chặt, khóe môi câu khởi một nụ cười. . . Cùng Tiểu Thanh liếc nhau một cái, ngầm hiểu, sợ rằng tối nay Tiểu Yêu sẽ bị Thần Quân Đại Nhân dặn dò rất nhiều chuyện. . .

Bên trong phòng. . .

Thần Quân Đại Nhân ngồi, Tiểu Yêu đứng, Thần Quân Đại Nhân giương mắt, nhìn bộ dáng Tiểu Yêu chột dạ, giống như lĩnh hội điều gì.

"Ngồi."

Tiểu Yêu chà xát chà xát tay, ngồi xuống.

"Hôm nay đi đâu?"

Như cũ là thanh âm lạnh như băng, đôi mắt đẹp kia lộ ra ánh sáng như muốn đem Tiểu Yêu nhìn xuyên.

"Ách. . . Liền. . . Liền đi đi dạo. . ."

Thần Quân Đại Nhân khiêu mi, Tiểu Yêu theo bản năng co rúm lại.

"Đi Linh Lung lâu?"

Tiểu Yêu nhìn Thần Quân Đại Nhân, Thần Quân Đại Nhân! Ngươi có thể không thông minh như vậy hay không! Tiểu Yêu trầm mặc. . . Thần Quân Đại Nhân thanh âm tựa hồ lạnh mấy phần.

"Làm cái gì?"

Giọng nói tựa hồ đã hạ xuống điểm đóng băng. . . Đôi mắt đẹp híp lại, tựa hồ là dấu hiệu giận dỗi. . .

Tiểu Yêu lập tức khoát tay, nàng cái gì cũng không làm!

"Không có! Cái gì cũng không làm! Chỉ là nhìn. . . nhìn. . . đến. . ."

Tiểu Yêu nói không được, nàng kinh nghiệm sống chưa nhiều, làm sao đem những lời đó nói ra khỏi miệng. . .

Thần Quân Đại Nhân không khiêu mi nữa, nhưng giọng nói vẫn băng lãnh như cũ.

"Nhìn thấy gì?"

Từng chữ từng câu, giọng nói hờ hững mà có lực, tựa hồ là đang cảnh cáo ngươi, ngươi dám không nói, ta liền đập chết ngươi!

"Thấy. . . Hai nữ nhân. . . Hôn. . ."

Mặt Tiểu Yêu thoáng chốc đỏ lên, giống như trứng tôm bị luộc chín, nàng cúi đầu, bỏ lỡ vẻ mặt có chút ít mất tự nhiên của Thần Quân Đại Nhân.

"Còn gì nữa không?"

Thần Quân Đại Nhân đứng lên, đi tới trước mặt Tiểu Yêu đang cúi đầu, lãnh hương trong nháy mắt bay vào chóp mũi.

"Không có! Không có!"

Tiểu Yêu lần nữa vừa lắc đầu vừa khoát tay, nàng thật sự trừ việc đó ra cũng không làm gì! Trong nháy mắt khi Tiểu Yêu ngẩng đầu, thấy được gương mặtThần Quân Đại Nhân  giận dỗi có vài phần đỏ ửng, còn nhìn đến nhập thần. Bị Tiểu Yêu nhìn như vậy, Thần Quân Đại Nhân càng thêm mất tự nhiên..

"Thần Quân Đại Nhân. . ."

Tiểu Yêu đứng lên, cùng Thần Quân Đại Nhân nhìn thẳng, không biết tại sao, kể từ sau khi nhìn những hình ảnh kia, hôm nay nhìn Thần Quân Đại Nhân gần trong gang tấc, bụng dưới lại có một đoàn khô nóng. . .

Phiến môi sáng bóng đỏ mọng kia, đôi mắt đẹp lãnh đạm như nước kia. . . Mạt lãnh hương kia. . .

"Ừ. . ."

Thần Quân Đại Nhân bị ánh mắt nóng bỏng của Tiểu Yêu xem đến có chút không cách nào nhúc nhích, theo bản năng đáp một tiếng, Tiểu Yêu nghe tới, một tiếng ' ừ ' này càng giống như đang câu dẫn, câu dẫn nàng lại gần. . .

Nhiệt khí phun bên môi, cuối cùng thiếp hợp. . . Từ nhẹ nhàng ôn nhu gặm lấy, dùng đầu lưỡi mềm nhẹ thử dò xét. . . Tiểu Yêu ôm lấy eo Thần Quân Đại Nhân, Thần Quân Đại Nhân đôi con ngươi hóa thành vạn bàn nhu tình, nhắm mắt lại, tùy ý Tiểu Yêu càn rỡ. . .

Đầu lưỡi kia nhẹ nhàng đụng vào môi Thần Quân Đại Nhân, chỉ nghe thấy Thần Quân Đại Nhân hừ nhẹ một tiếng, môi mọng khẽ mở, chiếc lưỡi linh hoạt của Tiểu Yêu liền trượt vào, hai người đồng thời giật mình một cái, một trận tê dại truyền đến, bụng một đoàn khô nóng lan tràn.

Chiếc lưỡi không an phận của Tiểu Yêu ở trong miệng Thần Quân Đại Nhân công thành đoạt đất, còn dẫn dụ lưỡiThần Quân Đại Nhân cùng nàng giao triền. Mà dần dần, Thần Quân Đại Nhân cũng trầm luân, trầm luân bên trong sự ôn nhu của Tiểu Yêu, đáp lại nàng. Bàn tay không an phận của Tiểu Yêu từ từ đi lên từ bên hông, nhẹ nhàng xoa đôi nhũ phong mềm mại của Thần Quân Đại Nhân, xúc cảm này lập tức kéo thần trí Thần Quân Đại Nhân trở về, nhẹ nhàng đẩy ra Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu bị đẩy ra nhẹ nhàng như vậy, dường như cũng tỉnh lại, thấy Thần Quân Đại Nhân hai gò má đỏ ửng, đôi môi có chút sưng đỏ, giật mình nhận ra mình đã làm điều gì, đỏ mặt ngượng ngùng, còn sợ Thần Quân Đại Nhân trách cứ! Mình đây là làm điều gì! Mạo phạm Thần Quân Đại Nhân!

Thần Quân Đại Nhân từ thở khẽ từ từ khôi phục như cũ, liếc Tiểu Yêu một cái.

"Thần Quân. . . Đại nhân. . . Ta. . . Ta. . ."

Ta một hồi lâu, Tiểu Yêu cũng không cách nào nói tiếp, lại thấy Thần Quân Đại Nhân dùng ngón tay lạnh như băng nâng lên cằm nàng. . . Ánh mắt kia có chút lạnh. . .

"Ngươi ở Linh Lung lâu thật sự là không làm gì?"

Tiểu Yêu này làm sao có thể hôn như vậy! Mặc dù ngây ngô nhưng lại giống như có vài phần kĩ xảo!

Tiểu Yêu lập tức lắc đầu, đánh chết nàng cũng không dám làm chuyện như vậy với những người khác. . .

Thần Quân Đại Nhân nhìn chằm chằm Tiểu Yêu một hồi lâu, ngón tay kia cuối cùng cũng từ người của nàng rời đi.

"Nhớ kỹ, sau khi đi vào Linh Lâu lâu không được để những cô nương khác đụng ngươi."

"Được."

"Không nên tùy ý đến gần, tốc chiến tốc thắng."

"Được."

"Cẩn thận Nghiệt Hỏa yêu hồ mị thuật."

"Được."

"Nếu là ta biết ngươi ngày mai ở Linh Lung lâu làm điều gì. . ."

"Tuyệt đối sẽ không !"

Giọng nói hơi uy hiếp kia truyền đến, Tiểu Yêu bị làm cho sợ đến lập tức giơ lên ba ngón tay, phát thệ.

Chưa từ trong kinh sợ khôi phục lại như cũ, bản thân đã bị ôm vào trong ngực Thần Quân Đại Nhân, nhuyễn ngọc ôn hương. . .

"Hết thảy cẩn thận."

Thần Quân Đại Nhân ở bên tai Tiểu Yêu phun nhiệt khí, dặn dò ấm áp, ấm áp toàn thân Tiểu Yêu .

"Được. . ."

Đầu Tiểu Yêu chôn trên cần cổ Thần Quân Đại Nhân, tham lam cùng mê luyến lãnh hương cùng nhiệt độ trên người nàng .

------------------------------------ hoa lệ phân cách tuyến ----------------------------------

Liễu Yên ngồi trong phòng. . . Lòng có điểm loạn . . .

Chẳng lẽ ngay cả mình cũng muốn thua trên tay Thương Mặc nữ nhân này? Hừ. . . Mình chưa từng uất ức như vậy! Mình cần huyên náo để phân tán lực chú ý, cần thoát ra khỏi bóng dáng của Thương Mặc.

Liễu Yên đổi một thân xiêm y hoa lệ, đi ra sảnh trước, tiếng ồn lập tức truyền đến, thậm chí lại càng hô to tên Liễu Yên, tạo thành một trận hỗn loạn.

Cao mụ mụ lập tức đi về phía Liễu Yên, kê vào lỗ tai hỏi Liễu Yên: "Thương Mặc không phải nói ngươi hôm nay thân thể không thoải mái sao? Tại sao lại đi ra đây?"

Liễu Yên cười lạnh một tiếng, vẫn như trước duy trì bộ dáng băng lãnh, nhưng những nam nhân dưới đài kia chính là ưa thích thái độ này của bản thân. . .

"Ai có thể tặng tiểu nữ tử một phần lễ vật vừa lòng, tiểu nữ tử liền mời hắn đến hậu viện, vì hắn trình diễn một khúc."

Liễu Yên thỉnh thoảng sẽ có loại hành động bốc đồng này, nhưng cao mụ mụ là người được lợi ích lớn nhất, cho nên nhiều lúc mặc cho Liễu Yên tùy hứng, nhưng hôm nay sắc mặt của nàng so với bình thường lạnh hơn vài phần, có chút không bình thường.

"Yên nhi, ngươi không sao chứ?"

Cao mụ mụ nhìn Liễu Yên, Liễu Yên lại đưa tới ánh mắt lãnh đạm.

"Không có chuyện gì, hôm nay tâm tình của nữ nhi rất tốt."

Khóe miệng Liễu Yên câu khởi nụ cười, dưới đài trong nháy mắt tạo thành một trận lớn xôn xao, tất cả mọi người chen lấn nói lên muốn tặng vật gì, chỉ trong chốc lát liền tạo ra hỗn loạn.

Sau khi cao mụ mụ duy trì trật tự, không khí mới trở nên hòa hoãn, mọi người cũng chỉnh tề báo giá, chỉ vì nghe một khúc thiên lại (tiếng trời), chỉ vì tiếp xúc gần gũi với lãnh mỹ nhân danh khí đứng sau Thương Mặccủa Linh Lung lâu .

"Ta tặng hoàng kim ngàn lượng!"

"Ta tặng Ngọc Như Ý một đôi!"

"Ta tặng. . ."

Dưới đài các nam nhân đều nói muốn tặng cái gì, nhưng căn bản không khơi nổi hứng thú của Liễu Yên, những đồ này, Liễu Yên căn bản không cần .

"Tiểu sinh không có gì có thể tặng Liễu Yên cô nương, nhưng tiểu sinh hy vọng có thể cùng Liễu Yên cô nương hợp tấu một khúc, tặng nàng âm luật tâm đắc của tiểu sinh trong những năm gần đây ."

Lúc này Liễu Yên ánh mắt sáng ngời, nhìn nam tử nói ra những lời này. Khoảng đầu hai mươi, thoạt nhìn ôn văn nho nhã, nụ cười thủy chung mang theo vài phần ung dung, diện mục tuấn mỹ thanh tú, mặc một thân y phục vàng nhạt, trong tay nhẹ nhàng huy động chiết phiến, mày kiếm xiên vào tóc mai, mắt sáng như đuốc, tay phải chuyển động ngọc ban chỉ trên ngón cái. Liễu Yên nhìn ra được trên người nàng có chứa hoàng giả khí, liền biết nàng là người trong hoàng thất.

"Liền vị công tử này đi!"

Liễu Yên chỉ chỉ công tử kia, tất cả mọi người đều cảm thán một tiếng, Liễu Yên này không thương vàng bạc châu báu, nhưng yêu cái gì âm luật tâm đắc, thật là kỳ quái.

Vị công tử kia được dẫn tới hậu viện, mà lúc này, Liễu Yên đã ngồi chờ ở trước đàn cổ.

"Tiểu sinh Hàn Sĩ Vân."

Hàn Sĩ Vân thở dài, Liễu Yên cười cười.

"Hàn công tử, mời ngồi."

Hàn Sĩ Vân ngồi xuống bên cạnh đàn cổ, từ bên hông lấy ra sáo ngọc .

"Không bằng không giữ quy tắc tấu một khúc phượng cầu hoàng, không biết công tử nghĩ như thế nào?"

Hàn Sĩ Vân ánh mắt sáng ngời, nhẹ nhàng gật đầu.

Tiếng đàn tiếng địch vang lên, vận luật xa xăm mà tuyệt đẹp, mang theo ý tứ triền miên, kích thích tiếng lòng, phượng cầu hoàng. . . Phượng cầu hoàng. . . Triền miên mập mờ vận luật tấu ra phượng cầu hoàng ý cảnh. . . Giống như triền miên nhẹ giọng nói khẽ với ý trung nhân, có mấy phần ôn nhu. . .

Không thể không nói, trình độ âm luật của Hàn Sĩ Vân vô cùng cao, thậm chí so ra còn vượt Liễu Yên, Liễu Yên từ nhỏ đam mê âm luật, xem ra lần này là gặp được tri âm rồi. Chỉ là thời điểm tiếng cầm tiếng địch còn chưa ngừng nghỉ, một bóng trắng chợt hiện, khiến Liễu Yên trong lòng giật mình, trong chốc lát, Hàn Sĩ Vân đã ngã xuống đất ngất đi, tiếng cầm tiếng địch ngừng lại.

"Ngươi! . . ."

Liễu Yên nhìn người trước mặt, vẻ mặt biếng nhác kia lại mang theo vài phần cảm xúc không thể nói rõ.

"Hàn công tử này thật là gầy yếu, nhẹ nhàng đụng một cái liền hôn mê."

Thương Mặc khiêu mi, nhìn Liễu Yên, mang theo vài phần không vừa lòng.

"Nghe nói tỷ tỷ biết võ công, hôm nay thật là danh bất hư truyền."

Liễu Yên vờ như không biết, coi như là biết võ công, chỉ bằng vào thân pháp vừa rồi, thường nhân căn bản không thể làm nhanh như vậy!

"Nhưng Hàn công tử là khách quý của muội muội, hôm nay tỷ tỷ làm như vậy, chẳng lẽ là muốn khiến muội muội khó xử? Muốn muội muội bị Cao mụ mụ trách mắng sao?"

Lúc Liễu Yên nói chuyện, gương mặt cũng không lộ ra bất kỳ thái độ nào, đứng lên, vẫy vẫy ống tay áo, xoay người.

"Hi vọng tỷ tỷ có thể giúp ta cùng Cao mụ mụ giải thích, muội muội sẽ phụng bồi."

Nói xong, muốn đi, nhưng mùi hương thơm ngát phía sau thân truyền đến, bàn tay nóng rực nắm được mình.

Ánh mắt Thương Mặc mang theo vài phần nóng rực nhìn vào sau gáy Liễu Yên. Cho dù không quay đầu lại, Liễu Yên cũng có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực kia.

Trò chơi câu tâm này lại bắt đầu sao?

"Muội muội có giận ta hay không?"

Thương Mặc giọng nói lúc này lại mang theo vài phần trong trẻo lạnh lùng, không giống bình thường giống nhau tràn đầy các loại triền miên cảm xúc.

"Tỷ tỷ suy nghĩ nhiều, muội muội làm sao có thể giận tỷ tỷ đây."

Nói xong, rút ra tay, bước đi muốn rời khỏi, lại không nghĩ đến Thương Mặc từ phía sau ôm lấy mình, hương thơm kia tràn ngập chóp mũi.

"Ta thật sự thích ngươi."

Giọng nói kia mang theo vài phần cầu xin, vài phần thâm tình. . . Thích ngươi ba chữ nói đến nhịp nhàng tinh tế. . . Liễu Yên thừa nhận nàng động tâm, nhưng là càng động tâm, nàng lại càng đau lòng. . . Nàng biết là giả dối. . . đều là giả dối. . .

"Trò chơi này, ta chơi không nổi."

Tránh thoát được ngực Thương Mặc, Liễu Yên bước nhanh rời khỏi. Nhìn bóng lưng Liễu Yên rời đi, có lẽ chính bản thân Thương Mặc cũng không biết đôi mắt đẹp của chính mình, có mấy phần cô đơn.

Vừa rồi, sảnh trước xảy ra hỗn loạn lớn, kinh động Thương Mặc , lòng hiếu kỳ thúc giục nàng đến sảnh trước nhìn, lại thấy Liễu Yên tối nay hành động dị thường, trong lòng chính là rút lại một cái. Sau đó hình ảnh nàng cùng Hàn Sĩ Vân hợp tấu, như một đôi thần tiên quyến lữ, nàng lại vô cớ giận dữ, mới có một màn vừa rồi. Câu ' ta thật sự thích ngươi ' kia nàng thừa nhận là tâm kế của nàng, nhưng là. . . lúc nói ra được. . . tâm lại ấm áp. . .

Nàng biết rõ tình là chướng ngại lớn nhất của Hồ Tộc, nàng muốn vượt qua nó, chỉ cần vô tình vô yêu, như vậy nàng có thể nhận được sức mạnh lớn hơn nữa. Chỉ cần tuyệt tình, nàng có lòng tin có thể nhận được bất kỳ thứ gì nàng muốn, nàng cần sức mạnh, nàng không muốn trở lại Trấn Yêu Lao địa phương quỷ quái kia!

Cho nên, nàng. . . sẽ không yêu!

---------------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến ----------------------------------

Hôm sau, Tiểu Yêu đổi lại một thân nam trang, thanh tú tuấn mĩ, đây tuyệt đối là mĩ thiếu nữ mĩ thiếu nam được yêu thích, khóe miệng có nụ cười ấm áp, như một thiếu niên từ trong tranh bước ra, ngay cả Thần Quân Đại Nhân đều xem đến hoảng thần.

"Nhìn không ra tiểu Hồ Ly ngươi nữ giả nam trang vẫn là trông rất ra dáng."

Đại Hồ Ly nói xong, còn đặc biệt nhìn Thần Quân Đại Nhân đang ngây người, Thần Quân Đại Nhân mới phục hồi tinh thần lại, trong lòng lo lắng vài phần.

"Buộc ngực thật cực khổ!"

Tiểu Yêu mất tự nhiên vặn vẹo uốn éo thân thể, buộc ngực kia buộc đến mình không thở nổi.

Thần Quân Đại Nhân vỗ vỗ đầu Tiểu Yêu, không tiếng động mà an ủi Tiểu Yêu, Tiểu Yêu cũng tựa hồ trở nên an phận.

Đại Hồ Ly cùng Tiểu Thanh liếc mắt nhìn nhau, dường như đang trao đổi trong im lặng.

Đây tuyệt đối là yêu nhau tha thiết a! !

Đại Hồ Ly dắt tay Nghê Thường, sắc mặt cũng trở nên đắc ý .

Hoàn hảo ta cũng không có đơn độc . . .

Duy nhất lưu lại tiểu Thanh một mình trong gió rối bời. . .

"Nhớ kĩ lời ta dặn dò."

Tiểu Yêu nhìn Thần Quân Đại Nhân, nặng nề gật đầu, ' ừ ' một tiếng.

Tiểu Yêu cứ đi ba bước rồi quay đầu lại, Thần Quân Đại Nhân dĩ nhiên đi theo, cũng không dám đến quá gần Linh Lung lâu, dù sao khí tràng của mình quá cường đại, rất dễ dàng bị phát hiện. Trong Linh Lung lâu có Liễu Yên chiếu ứng, hi vọng sẽ không có vấn đề.

Tiểu Yêu đi tới trước cửa Linh Lung lâu, vẫn còn hai tráng hán kia, lần này Tiểu Yêu có thể nghênh ngang mà đi thẳng vào, mới đi vào liền phát hiện sóng người như biển a! Vẫn còn những hình ảnh làm người ta xấu hổ kia, Tiểu Yêu không dám nhìn nhiều, trực tiếp đi tới một cái bàn trống, gọi chút ít rượu và thức ăn, bắt đầu đợi chờ. . .

Thần Quân Đại Nhân đã nói. . . Thương Mặc tất nhiên đối với nàng cảm thấy hứng thú.

Nửa khắc, một trận xôn xao, Tiểu Yêu giương mắt, thấy trên đài có một nữ tử mang khăn mỏng che mặt, hình dáng thoạt nhìn có vài phần quen thuộc, chỉ thấy rất nhiều nam nhân đều giống như điên loạn tới gần phía trên đài.

Chỉ thấy bạch y nữ tử trên đài kia đối với Cao mụ mụ kê vào lỗ tai nói mấy câu, liền rời khỏi, thật là tới vội vàng đi vội vàng, phù dung sớm nở tối tàn!

Quả nhiên, rất nhanh Tiểu Yêu đã bị Cao mụ mụ dẫn tới hậu viện, sau đó đạp trên lộ tuyến quen thuộc, đi tới gian phòng quen thuộc. . .

Này. . . Này. . . Không phải là phòng của tỷ tỷ ngày hôm qua sao?

Tiểu Yêu kiên trì đẩy cửa ra, đóng cửa, động tác làm liền một mạch.

Chỉ thấy bên trong phòng, nữ tử kia đã bỏ đi cái khăn che mặt, quả nhiên chính là nữ tử hôm qua!

Ông trời a! Chuyện này có thể không cần trùng hợp như vậy hay không! Thì ra mình gặp đúng là Nghiệt Hỏa yêu hồ a!

"Tại sao lại tới? Nhớ ta?"

Thương Mặc khóe miệng câu khởi một nụ cười, trong mắt hàn quang chợt hiện. . .

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tác giả quân phát hiện, Thần Quân Đại Nhân chương tiết phần diễn ít, bình luận đều thật là ít ỏi ~~~ tác giả quân muốn lệ bôn! Mấy chương Thương Mặc cùng Liễu Yên, phần diễn sẽ thêm một chút đi, chủ yếu là muốn vô ý khiến Tiểu Yêu ' thông dụng ' chút kiến thức ~~ 

Tác giả quân là người hải ngoại, cơ hội tiếp xúc Trung văn không nhiều lắm, Trung văn cũng không phải là tiếng mẹ đẻ, cho nên hành văn, dùng từ và vân vân đều có rất nhiều là không đạt, hi vọng các vị khán quan phê bình chỉ giáo nhiều hơn, để tác giả quân học tập thêm từ sai lầm. Vốn đã sớm gõ chữ xong rồi, nhưng túc xá lại đột nhiên mất Internet, tác giả quân cũng là mệt mỏi. . . Vẫn kéo dài đến bây giờ mới có thể gửi đi.

Đại Hồ Ly: Cầu xin phần diễn!

Tác giả quân: Ngươi liền đả tương du (làm người qua đường) đi!

Nghê Thường: Phần diễn của ta mới gọi là ít!

Tác giả quân: Phần diễn quan trọng của các ngươi còn chưa đến a!

Nghê Thường: Cầu xin tăng tốc!

Tác giả quân: Không, tác giả quân càng muốn từ từ làm ra tác phẩm tinh tế!

Đại Hồ Ly: Ngươi dám khi dễ nàng!

Tác giả quân: Ách. . . Ta không phải là cho các ngươi lộ diện ở đây sao? . . .

Tác giả quân bị đánh bay ~~

Đại Hồ Ly: Hồ ly không phát uy ngươi cho ta là Hello Kitty! Dám khi dễ Nghê Thường nhà ta!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #bhtt#edit