Chương 8: Bạn lữ như vậy thì có ý nghĩa gì?

Chương 8

Cố Diên Khanh đánh cược với Cố Cảnh Danh, cô thua.

Cô biết mẹ mình, Cố Cảnh Danh, hy vọng sau khi cô tốt nghiệp sẽ quay về gia tộc tiếp quản sản nghiệp.

Nhưng cô không muốn sống một cuộc đời thành như mẹ cô.

Lãnh khốc, con rối không có tình cảm.

Bị gia tộc và tập đoàn kiểm soát, sống một cuộc đời không có lấy một phần tự chủ.

Cô cũng biết, nhiệt độ tuồng tốt nghiệp của cô chắc chắn sẽ bị mẹ dìm xuống, nhưng cô vẫn lựa chọn bước vào giới giải trí. Không chỉ vì yêu thích, mà còn vì một người — một người mẹ khác của cô: Cung Tâm Ngọc.

Cô biết, người mẹ này của mình cũng được chọn lọc từ trung tâm huấn luyện gien, là bạn đời có độ phù hợp gien trăm phần trăm được thiết kế riêng cho mẹ cô — Cố Cảnh Danh.

Nhưng hai người mẹ không hề có chút tình cảm, chỉ đến kỳ dễ cảm mới có thể ở cạnh nhau, thể xác cực kỳ ăn ý.

Nhưng ngày thường lại chẳng khác gì người dưng, cô chưa từng cảm nhận được sự hòa thuận của một gia đình.

Cũng không biết cảm giác được mẹ yêu thương là như thế nào.

Cô nhớ khi còn nhỏ, trong căn nhà rộng lớn đó, bàn ăn lúc nào cũng chỉ có mình cô lặng lẽ ngồi ăn.

Cái gọi là Cố gia, giống như một cái hầm băng, từng chút một bào mòn cô, khiến nội tâm cô đầy ắp bất lực và cô đơn.

Dần dần cô cũng thói quen.

Nàng cảm thấy hai vị mẫu thân của mình sở dĩ đi đến cục diện như ngày hôm nay, đều là do tin tức tố giữa Alpha và Omega dẫn đến.

Rõ ràng không phải bạn lữ phù hợp tâm linh, lại bởi vì tin tức tố ảnh hưởng, không thể không đến với nhau.

Một người mẹ là cường thế, một người khác là kiêu ngạo.

Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng nghe từ miệng hai vị mẫu thân nói ra chữ “yêu”.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Cố Diên Khanh lại mâu thuẫn với Dư Chu Chu như vậy.

Cái gọi là kế hoạch bồi dưỡng người thừa kế của tứ đại gia tộc, căn bản không nên tồn tại.

Cái gì mà con dâu nuôi từ bé với độ phù hợp gien trăm phần trăm, thứ đó căn bản không có ý nghĩa.

Dù có ở bên nhau, cũng sẽ không yêu nhau, chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ nối dõi tông đường.

Bạn lữ như vậy có ý nghĩa gì?

---

Dư Chu Chu và Cố Diên Khanh về đến Cố gia.

Dư Chu Chu vẫn luôn dùng dư quang quan sát biểu tình của Cố Diên Khanh.

Cô cảm thấy càng đến gần Cố gia, Cố Diên Khanh càng không vui.

Tựa như đang mâu thuẫn.

“Diên Khanh, là đoạn phim ngắn quay không tốt sao? Có phải tôi diễn có vấn đề? Nếu có yêu cầu gì thì cứ nói, tôi có thể quay lại.”

Dư Chu Chu cẩn thận đi phía sau Cố Diên Khanh hỏi.

Cố Diên Khanh lạnh nhạt trả lời một câu: “Không liên quan đến cô.”

Dư Chu Chu: “Nhưng mà... Diên Khanh.”

Lúc bước vào Cố gia, Cố Diên Khanh hậu tri hậu giác nhớ ra một chuyện — thuốc ức chế tin tức tố hình như bị người lấy đi rồi.

Mà theo tác phong của mẹ của cô, Cố Cảnh Danh, cho dù cô có nhảy ra một cái hố lớn ở biệt thự này, cũng không thể tìm ra một liều thuốc ức chế của Omega.

Dư Chu Chu lấy hết can đảm kéo tay Cố Diên Khanh: “Diên Khanh, em cảm thấy chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện.”

Cố Diên Khanh dừng lại, quay đầu, từ trên cao nhìn xuống Dư Chu Chu.

Cố Diên Khanh đứng ở trung tâm phòng khách tầng một.

Phòng khách bốn phía đều là phong cách trang trí hoa lệ mà nặng nề, hai người đột ngột đứng đó, có vẻ có chút nhỏ bé.

Cố Diên Khanh không tránh khỏi tay Dư Chu Chu, hơi nhướng mày: “Cô muốn nói cái gì? Loại lời như trở thành Alpha của tôi sao? Tôi từng nói với cô rồi, tôi ghét nhất là Alpha tự cho là đúng.”

Dư Chu Chu hơi ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào mắt Cố Diên Khanh, nàng cảm thấy đôi mắt kia thật sự quá bắt người.

Lạnh nhạt, xa cách, không mang theo bất kỳ cảm xúc nào.

Lại khiến người khác cam tâm tình nguyện sa vào trong đôi mắt như hàn đàm ấy, không thể thoát thân.

Dư Chu Chu: “Em…”

Cố Diên Khanh cười lạnh một tiếng, bước về phía Dư Chu Chu một bước.

“Cô có phải định nói cô không giống những Alpha khác, chúng ta là Alpha và Omega có độ phù hợp gen trăm phần trăm, là bạn lữ trời sinh? Nhưng theo tôi thấy, Alpha trong xương cốt đều ti tiện như nhau. Chúng ta mới gặp nhau ba ngày, cô yêu tôi cái gì? Cô yêu tin tức tố có độ phù hợp cao với cô? Yêu việc trong kỳ dễ cảm, tôi có thể trấn an tuyến thể tịch mịch của cô? Hay là cô muốn nói cô là Alpha chủ nghĩa Plato, có thể kháng lại bản năng cơ thể, sẽ không tạo thành thương tổn với Omega? Dù là trong kỳ dễ cảm của Omega, cô cũng có thể chịu đựng được tin tức tố của Omega, sẽ không sinh ra ý niệm xâm phạm, chiếm hữu, cưỡng ép Omega?”

Cố Diên Khanh cũng không rõ, bản thân vốn luôn bình tĩnh kiềm chế, vì sao mỗi lần đối mặt với Dư Chu Chu lại luôn có chút mất khống chế.

Dư Chu Chu liếm đôi môi hơi khô.

Bởi vì cô ngửi thấy mùi tin tức tố như hàn đàm nước suối của Cố Diên Khanh.

Tuyến nha của cô cũng bắt đầu hoạt động, như thể cảm nhận được tin tức tố của Omega đang triệu hoán, răng có chút ngứa.

Trong căn cứ huấn luyện gien, để phòng ngừa Alpha trong kế hoạch bồi dưỡng gây tổn thương cho cơ thể Omega, nên cố ý lược bớt nội dung giảng dạy Alpha đánh dấu Omega.

Dư Chu Chu tuy rằng là người hoàn mỹ nhất, là người được chọn làm bạn lữ hoàn hảo phù hợp nhất với Cố Diên Khanh.

Nhưng ở phương diện này lại giống như một tờ giấy trắng.

Thanh âm Cố Diên Khanh thanh lãnh, tựa như u linh lạc hồn trong núi rừng.

“Ngửi được tin tức tố của tôi rồi sao? Cô xem, chúng ta chỉ mới quen biết ba ngày, lại bởi vì độ phù hợp tin tức tố quá cao, cô chỉ cần ngửi được tin tức tố của tôi, ánh mắt liền trở nên có chút mê ly. Tiếp theo cô muốn làm gì?”

Cố Diên Khanh giơ tay lên, ngón tay thăm vào trong miệng Dư Chu Chu, lòng bàn tay vuốt ve tuyến nha đang ngọ nguậy của Dư Chu Chu, “Thân thể tiết ra tin tức tố sẽ lừa gạt cô, nói cho cô đây là yêu, nhưng này cũng không phải, đây chỉ là thân thể buông thả, là cái cớ để trầm luân và dục vọng.”

Nhìn đôi mắt vô thố của Dư Chu Chu, Cố Diên Khanh cười lạnh một tiếng: “Răng nanh có phải hơi trướng, hơi ngứa, muốn cắn thứ gì đó để thỏa mãn dục vọng khát máu của chính mình?”

Dư Chu Chu yết hầu lăn lộn, nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Hai tay cô nắm chặt lại, có chút ngây ra.

Nói thật, là bị tin tức tố của Cố Diên Khanh chụp cho ngốc.

Tin tức tố mà Cố Diên Khanh phóng thích ra, độ dày rõ ràng giống như là sự nghiền ép mạnh mẽ của Alpha, cùng sự cảnh cáo khiến những Alpha khác sợ hãi.

Căn bản không giống tin tức tố dẫn đường nhu thuận của Omega.

Dư Chu Chu chợt cho rằng mình đã bị khiêu khích, nhưng tinh tế phẩm vị lại phát hiện không đúng.

Tin tức tố của Cố Diên Khanh là một cái bẫy được bố trí sẵn.

Chỉ cần không cẩn thận bước vào, sẽ bị cô ấy cắn vào cổ, để mặc cô ấy muốn làm gì thì làm.

Tin tức tố gió xuân của Dư Chu Chu cũng theo đó mà phóng thích.

Chân Cố Diên Khanh lập tức có chút mềm.

Đáy mắt lộ ra một tia thần sắc chán ghét.

Dư Chu Chu đẩy Cố Diên Khanh ngã xuống sô pha.

Cố Diên Khanh như đã sớm đoán trước, nhếch lên một mạt cười lạnh.

Chỉ cần Dư Chu Chu dám cắn thân thể cô, nắm tay của cô nhất định sẽ không lưu tình.

Dư Chu Chu đưa môi tới gần cổ Cố Diên Khanh, như đang tìm kiếm thứ gì đó, sau đó tay cũng dọc theo đường cong của Cố Diên Khanh mà trượt xuống.

Vị trí tuyến thể của Omega không hoàn toàn giống nhau.

Tuyến thể của Dư Chu Chu còn bị cấy chip, mức độ mẫn cảm với tin tức tố bị giảm xuống rất nhiều.

Cố Diên Khanh cảm thấy cổ mình ấm lên.

Từ từ.

Ngón tay của Dư Chu Chu này muốn làm gì? Người này đang sờ cái chỗ nào?

“Dư, Chu, Chu!” Cố Diên Khanh chụp lấy cổ tay Dư Chu Chu, tay còn lại đẩy mặt cô ta ra, “Cô là chó sao? Cô đang liếm cái gì? Còn tay của cô!”

Dư Chu Chu ngẩng đầu lên, có chút ngây ngốc.

Tóc bị cô cọ tới cọ lui nên trở nên rối bời.

Nhìn như một con mèo Ragdoll vừa tỉnh ngủ mà đang xù lông.

Dư Chu Chu dùng giọng mũi nói: “Diên Khanh, tâm cô phát thanh tâm, em đang giúp chị a."

Cố Diên Khanh cảm thấy trong đầu - xuất hiện một tiếng sét giữa trời quang.

Suy nghĩ thậm chí vì một tiếng sét này mà có chút hoảng loạn.

Cố Diên Khanh: “Giúp tôi?”

Dư Chu Chu: “Chị phóng thích tin tức tố, mặt cũng đỏ hồng, cảm giác như không được thoải mái, chẳng lẽ em không nên làm như vậy sao? Kiến thức phương diện này của em không được phong phú lắm, nếu không chị dạy em?”

Cố Diên Khanh biểu tình trên mặt xưa nay bình tinh, giờ ẩn ẩn biểu cảm như sắp phát điên.

Tiểu Cố tổng tâm như nước lặng hơn hai mươi năm, bị Dư Chu Chu trong mấy ngày này làm cho dậy sóng lung tung rối loạn.

Một Alpha, sao có thể dùng biểu tình ngu ngốc mà thiên chân như vậy, nói ra loại lời như thế?

Bình thường Alpha gặp phải Omega phóng thích tin tức tố có ý tác cầu, đều sẽ mừng rỡ như điên, hận không thể lập tức nhào tới cắn một cái. Phản ứng của Dư Chu Chu... sao lại không ấn theo kịch bản ra bài?

Dư Chu Chu nhìn Cố Diên Khanh đang im lặng, nghiêng đầu hỏi.

“Diên Khanh thật sự không cần sao? Móng tay em được giũa thường xuyên, ngón tay mềm mại, không đau chút nào đâu.”

Cố Diên Khanh rít vào một ngụm khí lạnh: “Dư Chu Chu, cô mau lăn xuống khỏi người tôi, lập tức, ngay lập tức!”

Tin tức tố hàn đàm suối lạnh cũng thu hồi toàn bộ, nhưng sự lạnh lẽo trên người Cố Diên Khanh lại không biến mất.

Dư Chu Chu: “Thủ pháp của em thật sự rất tốt.”

Cố Diên Khanh vành tai đỏ lên có chút nóng.

“Câm miệng!”

Sau khi đẩy Dư Chu Chu ra, Cố Diên Khanh khó được có chút cùng tay cùng chân đi lên cầu thang lầu hai.

“Diên Khanh, chị không khó chịu?”

“Diên Khanh, chẳng lẽ chị bị bệnh?”

“Diên Khanh, buổi tối ăn gì? Em làm cho chị.”

Cửa phòng bị mạnh mẽ đóng lại.

Cố Diên Khanh nghiến răng: “Tùy cô!”

Cửa phòng bị đóng lại, Cố Diên Khanh dựa lưng vào cửa, hai chân như mất hết sức lực, cả người trượt xuống, ngồi bệt trên mặt đất, bực bội vỗ lên tóc mình một cái.

Cô cố gắng ổn định hơi thở hỗn loạn của bản thân.

Ngón tay run rẩy.

Cô là một Omega luôn khắc chế và cấm dục đến cực hạn.

Lần đầu tiên của cô, nhất định phải dành cho bạn lữ đồng tâm tương ý, người cô yêu thương nhất.

Bằng tay?

Đó là sự sỉ nhục đối với tình cảm và thân thể của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip