(H) Chương 57: Đừng từ chối tôi...
"Người thấy được sự bình dị của bạn mà vẫn yêu thương, đó gọi là tình yêu.
Người thấy được sự đau khổ của bạn mà vẫn nguyện che chở cho bạn thì đó còn hơn cả tình yêu..."
------
Cơn mưa càng lúc càng nặng hạt, từng giọt mưa gõ lộp bộp trên tấm kính cửa sổ. Becky nhíu đôi mi thanh tú, nhất thời trong lòng dâng lên cảm giác phiền toái.
Nàng nghiêng người vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt của Freen, nàng muốn đứng lên thì cả cơ thể đều bị đối phương đè xuống, cảm thấy quần áo bị níu lại, Becky nghiêng đầu qua chỗ khác, liền thấy Freen hai tay siết chặt vạt áo của mình vẻ mặt đầy khát vọng nhìn mình. Cặp mắt vàng kim lóe lên tinh quang, mắt phượng hẹp dài cũng mở lớn thêm vài phần. Răng trắng cũng để lộ ra một ít, khẽ cắn môi dưới, đôi môi mềm mọng non mịn trong suốt sáng bóng, cứ như vậy lúc ẩn lúc hiện mở ra khép vào, khiến cho tâm của Becky cũng trở nên hồi hộp kịch liệt.
Chỉ là, Becky còn chưa có động gì, thì Freen ngồi đối diện cũng đã tự động dán vào người, dùng chóp mũi cứ cọ qua cọ lại trên mặt nàng, ngọ nguậy cứ như là dùng lông chim để gãi ngứa, mềm mại lướt qua khiến cho bản thân cũng khó chịu.
"Becca..."
Giọng nói trầm thấp, đầy âu yếm gọi tên người kia.
Hôn thì không cần phải diễn thử cái gì hết, cũng chỉ như chiếu phim mà thôi.
Cái lưỡi đầy khát vọng tìm được nơi thích hợp, hai nơi mềm mại trơn trượt liền tiếp giáp, chăm chú dây dưa cùng một chỗ không muốn tách rời. Mùi nước bọt hương vị thuần túy đặc biệt, hoà lẫn cùng những đợt thở dốc mọi thứ toàn bộ đều bị nuốt vào, đồng thời thanh âm khıêu khích mị hoặc kia cũng phát ra đến tai. Nhưng vào lúc này đây ai rảnh đâu mà đi quan tâm nó?
"Ừm.... Freen."
Hô hấp vẫn còn dồn dập liền bị thả ra trong thời gian ngắn ngủi. Thanh âm nhẹ nhàng truyền ra từ đôi môi tinh xảo quanh quẩn bên tai. Vừa nghe thân thể Freen cũng đã mềm nhũn hơn phân nửa. Nàng đưa tay ôm lấy cổ Freen, đem thân thể mềm nhũn vô lực dựa vào trong lòng cô.
"Becca, em thật là xinh đẹp."
Giờ khắc này Becky đã sớm bị nụ hôn kia làm thay đổi bộ dạng. Khiến cho vài sợ tóc trên đầu bị rối tán ra hai bên má của gương mặt. Hai mắt trầm ổn lẳng lặng cũng không còn tồn tại nữa, trái lại càng thêm nhu tình.
Freen cứ như vậy nhìn chuyên chú nhìn Becky chằm chằm, khiến cho Becky vô pháp chống cự.
"Becca, tôi muốn em."
Dục vong ham muốn rõ ràng khiến cho mặt Becky cũng đã đỏ lên. Nàng mơ hồ nghĩ là trong miệng Freen nói muốn, là triệt để muốn chính mình.
Becky cũng biết Freen sau năm năm xa cách ham muốn của Freen đã sớm bị bùng nổ. Nhưng hôm nay chuyện của bản thân vẫn chưa giải quyết xong, nguy hiểm vẫn còn rình rập khắp nơi, nếu càng để Freen lún sâu sẽ càng gặp nguy hiểm, sự việc hôm trước xảy ra với Freen chẳng qua chỉ là một bài học nhỏ dành cho nàng, Becky sợ một khi chưa giải quyết xong sẽ mang nguy hiểm đến cho người con gái này.
Để thân thể mềm mại nhẹ nhàng đặt lên chiếc giường lớn, căn phòng ấm áp không nóng không lạnh, khiến Becky thư thái dị thường. Cô thả lỏng tứ chi một chút, cảm nhận được Freen đang đứng bên cạnh giường nhìn mình chăm chú.
Cảm giác được độ nặng trên người tăng lên, khiến Becky mở to mắt, đập vào ánh mắt đầu tiên chính là khuôn mặt phóng đại của Freen. Tuy rằng Becky có làn da mềm mại trơn bóng không một chút nào là giống như cô gái 29 tuổi. Nhưng bởi vì trên người nàng có quá nhiều vết sẹo, cứ mỗi lần tiếp xúc thân mật như vậy Freen vẫn có thể cảm nhận từng vết sẹo ẩn hiện trên làn da này.
Không thể kiềm chế được đưa tay vuốt ve lên từng nơi, từ chiếc cổ mãnh khảnh, đến khung xương xanh quai thật hoàn mỹ, bộ ngực mềm mại trắng bóc đang đứng thẳng đầy no đủ, phía bên ngực trái còn hiện lên một vết sẹo không quá lớn, thậm chí có thể trông rõ được khe rãnh cùng bụng dưới. Thân thể này thật sự rất trắng, rất đẹp. Nhưng những vết sẹo dữ tợn để lại khiến cho lòng cô thêm đau thấu.
"Có phải rất xấu đúng không?"
Có lẽ là biết Freen đang chăm chú nhìn vào đó, nên Becky lên tiếng hỏi. Tuy rằng Freen sớm đã xem qua cơ thể mình nhiều lần nhưng cũng không thể nghĩ tới những vết thương trên người lại nhiều như vậy, vốn cảm giác đang dâng trào nhưng cũng vì như vậy mà phải tuột xuống hơn phân nửa. Dù sao trên người lại có nhiều sẹo như vậy, mà nhan sắc cũng đã trở nên nhợt nhạt hơn, nhưng chung quy thì vẫn không thể nào bỏ qua được.
"Không có một chỗ nào xấu hết, chúng nó rất chân thật, rất mỹ lệ. Nhìn những vết tích này, tôi cũng biệt được em đã từng bị thương rất nhiều, phải dùng nhiều cố gắng và bản năng mới có thể xuất hiện trước mặt tôi một cách tốt đẹp như vậy, cùng ở bên cạnh tôi. Becca, em thật sự rất tốt, khiến cho tôi nghĩ rằng đây còn không phải sự thật."
"Em giống như một báu vật từ trời ban xuống, không có dự báo trước mà rơi vào lòng tôi. Rất tốt với tôi, giúp tôi thõa mãn những yêu cầu, cùng tôi bù đắp chỗ trống nửa đời sau. Ngay cả tôi từng nghĩ đến sẽ cùng em yêu nhau cho đến già. Tôi cũng từng rất sợ tình cảm mà em đối với tôi chỉ là do quá buồn bã tịch mịch rồi đem làm tiêu khiển mà thôi."
"Nhưng nhìn em lúc này, khiến tôi trở nên kiên định hơn, cảm thấy yên lòng hơn. Có thể được một cô gái như em yêu thương, tôi cũng vô cùng hạnh phúc. Có thể có được em, đây cũng là chuyện mà tôi cảm thấy tự hào nhất. Như vậy em có cảm thấy tôi xấu xa hay không?"
Freen nói xong, chậm rãi giương môi hôn lên những vết sẹo trên vai của Becky, lướt xuống bên dưới một chút dùng đầu lưỡi của mình lê qua từng tấc da trắng mịn.
"Ư... Freen."
Cái lưỡi nóng hổi cùng da thịt mẫn cảm tiếp giáp nhau, khiến cho Becky cảm nhận được một cảm giác chưa bao giờ có. Nàng cũng không biết được những vết sẹo trên người lại mang đến những cảm xúc lạ như vậy, chỉ cần là nơi Freen liếm qua thì toàn bộ cơ thể như sụp đổ không còn sức chế trụ. Vốn là đang nghe đối phương bày tỏ khiến cho nàng có cảm giác muốn khóc rồi. Nhưng hiện tại lại bị người này đòi "yêu". Đúng là nóng bất thình lình, khiến cho Becky khóc cũng không được mà cười cũng không xong.
Thân thể cũng vì tâm lý chưa được thỏa mãn mà trở nên đặc biệt mẫn cảm, Becky khẩn trương khép chặt hai chân lại, chỉ sợ lỡ như sơ ý một chút thì chất dịch ái tình kia sẽ dính lên người của Freen.
"Freen đừng... Ưm... Đừng... Em nhịn không được."
Becky bám lên vai Freen muốn người này dừng lại động tác của mình, nhưng mà với khí lực như bây giờ chỉ sợ đến cả con kiến cũng không bóp chết được huống hồ chi là đẩy một Freen đang đói khát ra khỏi người mình?
"Nhịn không được, cũng không cần nhịn nữa."
Freen đưa tay vịn lấy cái hông mềm nhũn của Becky vuốt ve cánh tay nhẹ giọng nói. Cô hiện tại đang rất muốn thân thể của cô gái này, muốn nhìn thấy nàng bị chính mình đặt dưới thân, vì mình mà điên cuồng.
"Nhưng mà hôm nay... Freen... em..."
Becky có chút ngượng ngùng cúi đầu không dám nhìn Freen.
Tuy nàng chờ đợi cái ngày này cũng đã lâu lắm rồi. Thậm chí đến cả nằm mơ, đến cả trong mơ cũng nhìn thấy ngón tay của mình đang tiến vào nơi sâu nhất của Freen nơi mà trước giờ chưa dám chạm tới sau cái lần ngoài ý muốn đó, cùng thân thể người này triền miên chung một chỗ. Hiện tại tất cả mọi chuyện lại như hạt bụi đọng lại rồi bay mất, cái loại tưởng niệm này chẳng gì cây dại gặp được mùa xuân ấm áp điên dại mà nảy nở, khiến cho thân thể Becky vì xuân tình như bị nó nuốt trọn.
"Becca, đừng từ chối tôi."
Freen nói xong, liền cảm thấy cô gái đang ôm trong lòng đột nhiên run lên. Nhìn thấy Becky còn lề mề không chịu ngẩng đầu, Freen đưa tay nâng cằm nàng lên, để nàng ngẩng đầu nhìn chính mình. Thế nhưng, lúc này hai mắt đối phương lại gợn nước long lanh, trong lòng chẳng khác gì như bị ong vò vẽ lớn đâm một cái, vừa đau lòng vừa xót xa.
"Tại sao em khóc? Em không muốn cùng tôi thân mật hay sao?"
Freen nâng mặt Becky nhẹ giọng hỏi, chính cô cũng không phát hiện được câu nói của mình có bao nhiêu mềm mỏng nhẹ nhàng cùng ôn nhu.
"Không có gì, em chỉ cảm thấy mình giống như là đang mơ vậy."
Becky đem đầu dựa vào vai Freen liên tục ngọ nguậy không ngừng, nước mắt rơi xuống càng nhiều.
"Ngu ngốc, khóc xấu như quỷ."
Bộ dạng hiện tại của Becky khiến cho Freen có chút dở khóc dở cười, cuối cùng chỉ có thể dùng hai từ để hình dung nàng.
"Freen, em yêu chị..."
Trong nháy mắt Becky khôi phục bộ dạng bình thường. Nàng đỡ lấy cái trán của Freen, nhẹ nhàng hé môi hôn lên đó. Tuy là thời gian hai người ở chung với nhau không nhiều lắm, nhưng việc hôn môi từ sớm đối với hai người đã có nhiều ăn ý.
Becky vẫn như trước đây, vẫn ôn nhu nhẹ nhàng, thong thả không vội vàng nóng nảy. Cảm giác như vậy càng khiến cho Freen càng thêm thích.
Trong lúc hôn môi từ trong miệng của đối phương liền nếm được hương vị của sữa. Nhớ trước đây từng có lần hỏi Becky tại sao trên người em ấy lại có mùi vị sữa bột của một tiểu hài tử, kết quả đối phương chỉ trực tiếp trả lời cô đúng một câu: "Cái gì mà? Người ta xinh đẹp gợi cảm như vậy, còn mỹ lệ ôn nhu như thế này làm sao có cái thứ mùi đó được? Freen không phải mũi chị có vấn đề gì chứ?."
Nghe Becky nói xong, Freen quyết định sẽ không bao giờ hỏi những vấn đề liên quan đến thân thể của cô gái này nữa, để tránh khỏi em ấy tự luyến nặng chẳng khác gì bị thiên lôi đánh chết. Tuy rằng, em ấy đúng là thường xuyên tự luyến với chính mình.
"Becca."
Ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt có cái trán trắng nõn, đến đôi mắt phượng vừa vặn mở to cùng đôi lông mày đen ánh dày đậm. Chiếc mũi cao ngất cùng đôi môi dày mọng, vành tai khéo léo mượt mà. Cấu tạo mỗi nơi hoàn chỉnh chẳng khác gì danh sư may y phục, mọi chỗ phân chia chính xác không hơn cũng không kém. Toàn bộ ngũ quan đều vô cùng xinh đẹp tạo nên gương mặt của Becky.
"Freen, em đây."
Becky thích đối phương gọi mình như vậy, mà từ nhỏ đến lớn ngoại trừ chị gái của mình, nàng cũng chưa từng để cho kẻ nào gọi tên mình như vậy.
Nhưng hôm nay nàng lại chỉ muốn dành cho Freen.
Hai tay mềm mại như lông vũ lướt qua cổ, mang đến trận trận xúc cảm mềm nhẹ hời hợt. Theo bàn tay ấm áp chậm rãi trượt xuống, đi tới trước ngực mình. Becky có chút xấu hổ quay đầu chỗ khác không muốn nhìn chỗ ấy bị Freen nắm sờ, nhưng qua một lúc lâu, cũng không thấy người trên thân có động tĩnh. Có chút nghi ngờ quay đầu lại nhìn, định cằn nhằn thì lại nhìn thấy ánh mắt như đang trêu đùa của Freen.
"Em xấu hổ sao? Đây cũng không phải là lần đầu chúng ta làm chuyện này."
Freen cố ý nói, thừa dịp Becky còn chưa thu hồi ánh mắt nhìn mình, cấp tốc dùng hai tay nắn bóp hai khỏa mềm mại trong khi mục tiêu đang còn mơ màng không biết làm gì. Năm ngón tay hợp lại, lại lần nữa tách ra, nhìn hai luồng mềm mại kia bị ép thành đủ dạng tùy ý mình nắn bóp. Bộ dáng kia, cực kỳ xinh đẹp.
Cho dù không cần nhìn chỉ cần bàng xúc giác vẫn có thể cảm thụ được, Freen cũng sớm biết hai bầu ngực lặng yên kia đã sớm như đóa hoa nở rộ, đợi mình chạy tới hái. Cô tùy ý nghịch ngợm trêu chọc thân thể này, khiến cho hai hạt đậu từ nhỏ chậm rãi nở lớn, trở nên cứng rắn, liên tục dùng tay nắm xoa, xẹt qua từng kẽ tay. Tuy rằng khiến cho người bên dưới cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, nhưng vì sự khả ái này lại không thể khiến cho ai có thể trách cứ.
"Becca, có phải rất khó chịu hay không? Rất muốn?"
Nghe được Freen phóng đãng nói, Becky bất đắc dĩ trợn mắt nhìn về phía cô. Nhưng mà chỉ là thoáng nhìn qua thôi, lại khiến cho Becky xấu hổ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống. Bộ ngực của mình, không biết từ lúc nào đã bị Freen dùng hai tay ép lại cùng một chỗ. Còn đối phương thì dương hai cánh môi hình cung hoàn hảo nhìn mình mỉm cười.
Becky chỉ cảm thấy bộ dạng tươi cười của Freen lúc này thật sự quá hèn mọn, giống mấy ông chú già đi rờ mông tiểu loli, khiến người ta hận đến nghiến răng, nhưng lại không thể làm gì.
"Freen! Chị!... Ưm!"
Vừa định mở miệng trách mắng đối phương, nhưng lại quên mất chính mình đang bị người ta chế trụ.
Đỉnh hồng truyền đến đau đớn khiến Becky theo bản năng rên rỉ, Freen dùng tay nắm lấy đỉnh hồng kéo một cái dùng ngón tay chọt chọt xoay qua xoay lại. Mặc dù có chút đau, nhưng mà khoái cảm tê dại mang đến thật tuyệt. Loại cảm giác này, khiến Becky khống chế không được lấy tay siết chặt ra giường, đồng thời gắt gao cắn chặt răng, để ngăn không cho thanh âm phát ra.
"Becca trên ngực nở hoa, em xem, tụi nó so với lúc nãy còn đẹp hơn nữa kìa, hình như rất thích tôi làm như vậy với tụi nó. Nếu như tôi dùng đầu lưỡi liếm thử tụi nó, không biết tụi có phải càng thêm phấn khích hơn không ha?"
Nhiệt khí liên tục phả vào bên tai, cái miệng Freen lại cách tai mình không sai một li. Becky thật muốn một cước đạp cô bay xuống dưới, không cho cô gái này tiếp tục làm mưa làm gió, nói ra những lời xấu hổ như vậy.
Đúng lúc những chỗ khác cũng phát đau, đã qua bao nhiêu năm không làm chuyện ấy, nên lúc này cô chẳng khác gì nữ nhân lần đầu ăn trái cấm. Hôm nay lại bị Freen khıêu khích như vậy, thậm chí trước đó cũng đều làm rồi nhưng lại không thể giống lúc này. Muốn nửa đường hô ngừng?
"Chị muốn như thế nào?"
Becky mở miệng hỏi Freen, nàng biết cô gái này ở trên giường thường sẽ có những ác thú không giống người bình thường. Hỏi những điều này, tất nhiên là có âm mưu. Nhưng mà qua một lúc lâu Becky cũng không thấy Freen trả lời mình. Freen khó nhịn lấy cánh tay chèn ép bộ ngực, ý đồ muốn tạo sự thoải mái cho hai luồng bành trướng kia. Nhưng làm như vậy cũng không thể so với trình độ dùng hai tay vuốt ve để tiêu lửa. Nhưng trong não vẫn còn một tia lí trí nói cho Becky biết không thể để cho Freen làm thêm cái loại chuyện phóng đãng này nữa.
"Becca, em đang làm gì vậy? Có cần đưa tay gãi một cái không?"
"Freen Sarocha... Chị là tên khốn kiếp! Chị... Thật ra chị muốn như thế nào?"
"Hả? Tôi không hiểu em đang nói gì."
Nghe Freen nói xong cả người Becky trở nên sửng sốt. Đúng lúc não bộ đang xử lý hoạt động, khiến cho tròng mắt vì xấu hổ mà biến đổi thành đỏ bừng.
"Chị..."
Há miệng muốn nói gì đó, nhưng lời sắp tuôn ra khỏi miệng lại nuốt trở vào. Nhưng bên trong thân thể cũng đã phản ứng, không thể kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa.
Nghĩ đến đây, Becky nhắm mắt lại ôm Freen vào trong ngực, run rẩy dùng tay mình chậm rãi nhét một bên nhũ vào trong miệng cô.
Đem khối thịt mềm mại nhét vào khoang miệng, Freen thỏa mãn nhắm mắt lại chậm rãi mút vào. Thỉnh thoảng còn dùng răng day day cắn nhẹ lên hồng đỉnh cương cứng, chốc chốc lại dùng đầu lưỡi ướt át liếm liếm đảo quanh đỉnh hồng. Tiếng hít thở trên đầu truyền đến càng lúc càng nặng nề, mọi hành động lúc này khiến cho thân thể cô trở nên thoải mái một cách kì lạ.
"Becca, không nghĩ đến đã qua năm năm mà cơ thể em vẫn xinh đẹp như vậy, khiến cho tôi mê luyến không thôi."
"Đừng nói nữa..."
Lời nói của Freen giống như ma chú nhẹ nhàng truyền vào tai Becky. Cho dù cố gắng khắc chế những ý nghĩ đó khỏi đầu, nhưng mà những cảnh tượng giống như vậy vẫn lù lù hiện lên trong đầu, khiến thân thể cũng phát ra mẫn cảm.
"Becca, phải làm sao đây, tôi thật sự không khống chế được nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip