PART 5: SAU BAO NĂM

Bài hát cảm xúc: Sau Bao Năm-Trịnh Thăng Bình. Lấy tựa bài hát làm tựa part luôn nhá...hìì...Nghe đi, bài tác giả nghiện cách đây 1vài năm :). Xin lỗi vì chờ lâu. Tiếp truyện ngay nhé!

............~~~...............
Sau 4năm đại học, công việc hiện tại của Tery là Giám Đốc tập đoàn phát triển địa ốc. Chủ tịch là chú của Tery nên vừa ra trường cô gái 22 tuổi có ngay việc làm ổn định, nhưng vốn tài năng hiểu biết của Tery thì nhanh chóng thành công thôi...
Buổi cơm tối với gia đình Tery..
- Cảm ơn em, nhờ có em mà Tery..
- Không có gì đâu, Tery từ nhỏ đến lớn em chưa giúp được gì cho con bé, với lại nhận được Tery vào làm, công ty cũng may mắn lắm chứ..haha_Ngắt lời ba Tery, người chú nhìn cả nhà cười
Tery chỉ ngồi nghe người lớn nói chuyện rồi cũng cười gượng cười theo..
- Tery nghe.._Cuộc gọi từ Ader
- Thứ 4 tuần sau..họp lớp nha Tery
- Sao?.._Tery giật mình
- Ùm, họp lớp nhà cô...Y..Yuri đó, tui phải báo sớm để Tery thu xếp công việc
- À..ờ_Tery lại có cảm giác như tim mình đang nhói lên mỗi khi nghe đến cái tên đó.
Buổi tối với mọi người kết thúc...Cũng vì lâu lắm không được về nhà nên hôm nay Tery ngủ lại nơi đã gắn bó với Tery từ nhỏ.
Trò truyện với ba mẹ xong. Tery lên phòng, cứ thế Tery lại trở về khoảnh khắc thời trung học. Vẫn là tắt hết đèn, đắm mình trong những bản ballad về tình yêu tan vỡ..
"Bốn năm rồi chứ, cảm giác này vẫn nguyên vẹn."_Tery nhẹ nhắm mắt. Cái cảm giác cô đơn đó luôn quanh quẩn xung quanh dù Tery cố trốn tránh nó hơn bốn năm qua. Tery đã yêu cô nhiều như vậy, nhưng hiện thực dường như quá tàn nhẫn..
"Có lẽ giờ này cô đang hạnh phúc bên thầy, con của họ cũng 2 hay 3 tuổi rồi không chừng."_Tery thật không dám nghĩ nhưng những điều đó cứ luôn bám lấy, là nỗi sợ hãi lớn nhất đối với Tery trong suốt khoảng thời gian đi học và ngay cả khi đã có sự nghiệp như thế này.
Một tuần sau, buổi sáng thứ 3...
- Có cần tui qua nhà đi chung không?_Tin nhắn từ Huniz
- Hông cần đâu, ông cứ đi với Ader đi..
- Bà không đi thật hả? Mấy năm rồi cứ cho qua hết đi
- Tui đi mà, nhưng ông không cần phải lại đâu, mắc công lắm..
Đúng lúc đó, có số điện thoại gọi đến. Tuy không được lưu trong máy nhưng đã khắc sâu vào tâm trí của Tery..
- Mai họp lớp nha Tery_Cô Yuri nói trước
"Cô có biết tôi nhớ giọng nói này lắm không?"_Tery lại vô ý để nước tràn ra khoé mi..
- Có nghe cô nói không?_Không thấy Tery trả lời, cô Yuri nói tiếp..
- D...d...dạ, em biết rồii.._Giọng có hơi run nhưng vẫn ấm như ngày nào.
Chiều đó, Tery đi công việc cùng đường nhà cô Yuri nên cho taxi dừng phía trước nhà cô. Tery nghĩ chắc cô phải dọn dẹp hay chuẩn bị cho ngày mai, định vào thì...
"Thầyy...đúng là thầy chủ nhiệm rồi."_Tery nhìn chầm chầm vào gia đình trước mắt, có ba mẹ và một đứa bé khoảng 2tuổi. Trông họ cười nói vui vẻ...Cô Yuri thì đang ngồi đùa với thằng bé. Còn thầy thì đang dọn vài thứ trong nhà...Tery bật khóc, tim đau nhói như có ai dùng kim châm vào. Đứng nhìn hồi lâu, Tery mới cho xe về nhà riêng của mình...
Vì phải đi làm nên chú của Tery mua cho cháu mình một căn nhà cách công ty không xa trong thành phố. Ngôi nhà có đầy đủ tiện nghi. Bên dưới là phòng khách và nhà bếp, tầng trên có hai phòng ngủ. Mọi thứ được trang trí không quá cầu kì, màu sắc nhẹ nhàng đúng như Tery luôn nghĩ đến. Phí sau nhà là hồ bơi, tuy không lớn nhưng đủ để xả stress sau một ngày làm việc mệt mỏi. Bên trái có nhà để xe riêng. Phải nói, mọi thứ đều đã đầy đủ, Tery thật may mắn khi có người chú thương mình như vậy. Nhưng có một thứ không ai có thể thay thế được là vị trí của cô Yuri...
Tối đó, Tery về nhà nhưng trong lòng không thể nào quên được cảnh tượng mà mình vừa thấy phải..
"Tery biết nhất định sẽ như thế này nhưng sao mọi chuyện lại nhanh đến vậy hả cô?"_Thở dài trong tiếng nấc, Tery cố tập trung vào công việc của mình. Nhưng trong đầu thì cứ nghĩ về cô như bao lâu nay..
- Huniz nghe_Tery gọi cho Huniz
- Tui có cuộc họp đột xuất, nói với mọi người cho tui xin lỗi nhe..
- Ùm, mà nè, có gạt tui không đó. Bà cứ vậy đến khi nào vui vẻ đượcc..
- Không có đâu, thôi bye nha_Tery nói nhanh r mau chóng tắt máy.
Thật ra Tery có đến công ty nhưng không có cuộc họp và cũng không có việc gì quan trọng đến phải không thể họp lớp. Chỉ vì Tery sợ lại phải thấy cảnh đó như hôm qua rồi Tery sẽ phải đau lòng, nhưng như thế đấy dù tổn thương đến mấy thì vẫn yêu cô rất sâu đậm. Thật sự không quên được cô..
- Hôm nay phó kỉ luật không tới hay sao Huniz?_Cô Yuri nhìn xung quanh không thấy Tery nên hỏi..
- Dạ..Tery nói có cuộc họp nên không thể đến..
- Ùm.._Cô Yuri nhỏ tiếng
- Nhưng không sao đâu, dịp khác Tery sẽ đến mà! Các bạn ăn ngon miệng he.._Cô Yuri cười gượng nhìn mọi người.
"Haizaa..nó sẽ không gặp cô nữa đâu."_Huniz thở dài, nhìn xung quanh nhưng chỉ thấy có cô Yuri..
"Chắc hôm nay con cô về nội với thầy rồi."_Huniz suy nghĩ rồi nói chuyện với mọi người..
Vài tuần sau, Tery phải kí hợp đồng với công ty khác. Giám đốc bên kia là một cậu chủ, tuổi tác thì lớn hơn Tery vài 3 tuổi. Vì ngoại giao phải tốt với đối tác nên hai người có một cuộc nói chuyện với nhau tại quán nước. Vui vẻ, thân thiện là điều tất yếu trong lúc này. Họ cứ nói chuyện rất vui vẻ. Nhưng có ai ngờ sự thật bên trong cô gái trẻ này luôn chứa đựng sự u buồn..
Ngày cuối tuần...
- Hết đồ ăn, ăn uống không kỉ càng như vậy rồi sức khoẻ đâu mà làm việc..._Ba mẹ Tery sang thăm con gái.
- Lớn rồi, phải biết lo cho bản thân để sau này mới lo cho chồng con_Ba Tery lên tiếng.
- Làm việc như vậy thì thời gian đâu mà lo việc nhà_Mẹ Tery nhìn chồng tiếp chiêu
- Con đâu định sẽ lấy chồng_Tery từ phòng khách bước vào nói nghiêm túc
- Con đang nói nghiêm túc, sẽ không lấy chồng đâu_Thấy ba mẹ cười. Tery nói lại
- Chẳng lẽ lấy vợ?_Ba Tery còn cười, ông không biết Tery đang nói đó là thật
- Nếu có thể con sẽ lấy vợ_Chắc cũng đã đến lúc Tery phải nói sự thật thôi..
- Mày nói gì vậy hảả?_Ba Tery giơ tay định đánh vào mặt con nhưng ông không nở..
- Con xin lỗi, con đã biết con đường mình muốn đi là từ khi học trung học rồi nhưngg.._Tery rưng rưng nước mắt..
- Nhưng con có biết làm vậy người ta sẽ nói gia đình mình như thế nào không? Con không sợ mất mặt với bạn bè à..?_Mẹ Tery cuống cuồng
- Việc kết hôn đồng giới bây giờ đã là hợp pháp rồi mẹ à, Việt Nam một ngày cũng sẽ chấp nhận thôi..Con còn nhớ lúc trước ba nói, sau này con muốn làm gì ba mẹ điều đồng ý, chỉ cần mình vui vẻ và không gây hại đến ai là đượcc..
- Thôii..được rồi, con cũng lớn rồi. Hạnh phúc là của con, ba mẹ không xen vào được. Chuyện này..thôi, ba mẹ về. Nhớ ra siêu thị mua một ít đồ ăn để vào tủ lạnh_Ba Tery vuốt mặt, xoay sang Tery.
Tery không nói gì, đi theo sau đưa ba mẹ ra cổng gọi taxi. Trở vào nhà, Tery mang trong mình suy nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi. Nhưng tận sâu nơi thâm tâm, Tery biết mình đã tổn thương đến lòng tin của ba mẹ dành cho mình..
"Xin lỗi, hạnh phúc đối với con không đến từ người đàn ông."_Tery ngước mắt lên ngăn giọt lệ sắp rơi. Cũng chẳng có gì hơn mong ba mẹ hãy hiểu cho Tery.
Chủ nhật ngày hôm sau khi Tery đang một mình vào siêu thị...
"Lại là thầy, sao mình cứ gặp phải tình cảnh như thế này vậy chứ."_Tery như người mất hồn vì chuyện hôm qua nhưng vẫn thấy được thầy đang bế cậu bé trai, trông thằng bé rất dễ thương.
"Không có cô đi theo, có lẽ cô đang đi dạy."_Tery thở dài nhìn thầy rồi quay lại công việc của mình.
- Teryy..lâu rồi không gặp em?_Thầy chủ nhiệm bắt gặp Tery.
- Dạ..em chào thầy_Tery xoay sang cười nhẹ, gật đầu chào..
"Nhìn giống thầy quá."_Tery đùa với cậu bé, trông hệt như thầy..
- Ra trường, làm nghề gì rồi cô học trò?_Thầy chủ nhiệm cười, nháy mắt.
- Dạ, giám đốc tập đoàn xâu dựng phát triển điạ ốc TOWs..hìì.._Nụ cười khiêm tốn ấy mà
- Tài thế à? Chúc mừng em_Thầy chủ nhiệm vỗ tay nhẹ lên vai Tery..
"Bờ vai này sẽ vững chắc lắm đây!"_Cảm nhận từ thầy chủ nhiệm bây giờ..
- À mà nè, em có thắc mắc gì về chuyện giữa cô và thầy không? Hôm đó ở quán ăn thấy em buồn lắm thì phải..
- Dạ. Không có đâu, đâu có chuyện gì phải buồn đâu chứ_Tery cố gượng cười..
- Ùm...mà nè, thầy đang định hỏi em một số chuyện về địa ốc. Nhưng bây giờ thì không được, vì chút nữa thầy sẽ vào trường rồi. Hẹn em tuần sau nhé, có được không?_Vẻ mặt nghiêm túc
- Thầy định đổi nghề sao?_Tery cười
- Thì hôm đó em cứ đến đi, em rảnh khi nào thì cho thầy hay.

Thầy chủ nhiệm sẽ hỏi điều gì và điều gì sẽ trắc trở hay như thế nào với Tery? Có lẽ nào thầy biết được tình cảm của Tery rồi muốn ngăn cách Tery dõi theo cô?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip