Chương 85: Làm rõ

Phác Thái Anh vào đến nhà liền rũ bỏ hình tượng nhào vào lòng vị mệnh phụ phu nhân đang ngồi nghiêm chỉnh ở đó: "Mẹ, con gái rất nhớ mẹ."

Phác Mẫn Trác đối với hành vi này của nàng tận lực xem thường nhưng cũng không hề ghét bỏ, bà nghiêm giọng: "Con còn biết trở về sao?"

Phác Thái Anh cụp đuôi lại cười hì hì, bộ dáng ngoan ngoãn giống như thỏ con.

Phác Mẫn Trác mẹ của nàng năm nay đã 53 tuổi nhưng mà nhìn bề ngoài lại giống như chỉ mới bốn mươi. Nếu như nói hai người là chị em nhất định sẽ không có ai lên tiếng phản bác.

Là người đứng đầu thành phố Lạc Dương, Phác Mẫn Trác mang trên mình khí thế không giận tự uy. Bà đang mặc trên người bộ đồ công sở màu tím nhạt, tóc dài búi cao, chân mày sắc bén, cả cơ thể dường như phủ một lớp băng mỏng. Chỉ là khi nhìn thấy Phác Thái Anh, lớp băng này trong khoảnh khắc bắt đầu tan chảy.

Người đàn ông ngồi ở vị trí chủ vị cũng nâng mắt nhìn nàng, thái độ so với Phác Mẫn Trác cũng không mấy khác biệt: "Chơi đùa lâu như vậy cũng nên trở về rồi."

Phác Thái Anh bĩu môi: "Ba, con vẫn cảm thấy chưa đủ."

Đổng Thừa Lâm có chút tức giận: "Quậy đến như vậy còn nói là chưa đủ? Hay là con còn muốn cái Lạc Dương này sập xuống?"

Phác Thái Anh đương nhiên không hề tỏ ra yếu thế: "Chuyện đó không phải con làm, ba đừng tin những lời bịa đặt."

Lúc này có một giọng nói mềm dịu vang lên: "Phải đó ba, chị nhất định không làm ra chuyện như vậy."

Đổng Thừa Lâm nghe vậy mới tạm thời hòa hoãn, Phác Mẫn Trác chỉ liếc mắt một cái nhưng không nói gì mà Phác Thái Anh lúc này mới để ý chỗ này còn có một người tồn tại.

Nàng khịt mũi xem thường: "Tôi không phải chị cô, không cần cô nói giúp."

Đổng Ly nghe vậy thì rũ mắt, bộ dáng giống như bị ủy khuất. Đổng Thừa Lâm không nhịn được lại quở trách: "Con cái thái độ... nhiều năm như vậy rồi vẫn không chịu thay đổi."

Phác Thái Anh tiếp lời: "Ba, chuyện nào ra chuyện đó. Con không thích chính là không thích."

Việc Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư bất hòa trên đưới Đổng gia ai nấy cũng đều biết rõ. Trong mắt họ Đại tiểu thư ỷ vào thân phận chính thống mà ngang ngược làm càn còn Nhị tiểu thư chỉ nhẫn nhịn cùng cam chịu, thực sự rất khổ cực.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Phác Thái Anh hình như chỉ đối với Đổng Ly không cho sắc mặt tốt còn lại thái độ với người hầu đều rất ôn hòa. Bọn họ chỉ có thể đem chuyện này giải thích thành Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư không hợp tuổi. Bằng không không thể nào lại xảy ra chuyện như vậy.

Đổng Thừa Lâm đối với đứa con gái này vừa phẫn nộ vừa bất lực. Mặc dù mối hôn nhân đối với Phác Mẫn Trác đều dựa trên lợi ích nhưng nói như thế nào nàng cũng là cốt nhục của ông ta, không thể nào mặc kệ.

So sánh giữa Phác Thái Anh và Đổng Ly đương nhiên địa vị của Phác Thái Anh không ai có thể sánh bằng. Nhưng mà ông cũng không muốn Đổng Ly tủi thân cho nên nhiều năm qua vẫn ở trước mặt Phác Thái Anh ra sức bảo vệ đứa con riêng này. May mắn Đổng Ly lại rất hiểu chuyện, cũng không đối với Phác Thái Anh có nửa điểm đối đầu.

Sản nghiệp của Đổng gia rộng lớn mà Đổng Thừa Lâm ngày càng lớn tuổi, ông chính là muốn đem Đông Bá từng bước giao lại cho hai đứa con gái của mình. Nhưng mà Phác Thái Anh một hai phải đi học vẽ tranh gì đó, sau lại đi làm diễn viên, cái nghề nghiệp mà Đổng Thừa Lâm rất xem thường. Đổng Ly thì ngại việc bị nói cố ý tranh giành tài sản nên cũng chạy đi học Luật, mấy năm qua cô đều ở nước ngoài, cũng chỉ mới về nước được hai năm.

May mắn là sau khi về nước Đổng Ly vẫn sợ ba mình vất vả nên đã chạy đến công ty phụ giúp một tay. Năng lực làm việc của cô rất tốt nên mấy tháng trước Đổng Thừa Lâm giao cho cô tiếp quản công ty con của Đông Bá, giữ chức Tổng giám đốc.

Về phần Phác Thái Anh, lần này đem nàng trở về ông nhất định sẽ không để nàng lần nữa trở về cái giới hỗn tạp kia. Đông Bá tương lai là của nàng, cần phải nhanh chóng rèn luyện mới có thể đảm đương mọi việc.

Phác Mẫn Trác đối với Đổng Ly từ trước đến nay luôn giữ thái độ trung lập nhưng mà bây giờ Phác Thái Anh đã trở về, bà đương nhiên nghiêng về con gái của mình.

"Được rồi, không cần nói nữa. Con lên nghỉ ngơi trước đi, lát nữa xuống dùng cơm."

Lúc Phác Thái Anh bị bắt trời còn chưa sáng, kéo dài đến hiện tại cũng mới hơn 9 giờ. Chẳng trách cả nhà lại có mặt đông đủ như vậy. Nhưng mà Phác Thái Anh cũng không muốn quan tâm, một đêm không ngủ khiến cho tinh thần nàng gần như kiệt quệ, nghĩ đến Lạp Lệ Sa phải đợi cả đêm, vẫn là không tránh khỏi đau lòng. Chỉ là nếu bây giờ chạy đi chắc chắn sẽ có chuyện thế nên nàng nghe lời trở về phòng, chính là muốn gọi video cho Lạp Lệ Sa.

Người bên kia sau khi trở về vẫn luôn đợi tin tức của Phác Thái Anh cho nên khi nàng gọi đến cô lập tức bắt máy: "Thái Anh."

Thiên ngôn vạn ngữ không bằng khoảnh khắc nhìn thấy nàng vẫn khỏe mạnh mỉm cười. Cục đá trong lòng Lạp Lệ Sa rốt cuộc cũng có thể rơi xuống.

Phác Thái Anh nhướng mày: "Em không có việc gì, nghỉ ngơi ăn cơm xong sẽ trở về với chị."

Lạp Lệ Sa lắc đầu: "Không vội, em không sao là được."

Nàng cong môi: "Chị không thắc mắc tại sao em được thả ra sao?"

Cô đại khái đã đoán được nhưng vẫn đối với nàng nói: "Đợi em đến nói với chị."

Phác Thái Anh chọt chọt vào màn hình: "Lạp tổng, em thấy chị sắp giống gấu trúc rồi. Mau nghỉ ngơi đi, buổi tối em đến tìm chị."

Lạp Lệ Sa gật đầu đáp ứng, trước khi tắt máy còn dặn dò nàng ra đường nhớ cẩn thận.

Phác Thái Anh mỉm cười nói được.

Sau khi kết thúc cuộc gọi cô lại tiếp tục ở trên mạng tìm kiếm tin tức, chỉ hy vọng có thể tìm ra chút manh mối. Ông trời dường như cũng không phụ lòng người, vô tình trong số hàng ngàn bình luận có một bình luận thu hút sự chú ý của Lạp Lệ Sa.

Người nọ viết: Mọi người xem đây có phải Phác Thái Anh không? Bây giờ cô ta còn có tâm trạng ra ngoài đi dạo. *Hình ảnh*

Bình luận này có mấy trăm lượt phẫn nộ cùng hàng chục cái trả lời vì thế mà được nêu bật ở trên. Trong lòng Lạp Lệ Sa dấy lên nghi hoặc, lập tức bấm vào xem.

Trong ảnh, một cô gái đang mặc trên người cái váy màu trắng cầm theo túi xách đi về phía khu chợ. Dung mạo cô ta so với Phác Thái Anh một chín một mười, chỉ là...

Chỉ là nhìn kỹ, sóng mũi cô ta không cao bằng nàng, dáng người không đẹp bằng nàng, có chút gầy yếu vả lại... Vả lại người này trên cơ thể có khiếm khuyết.

Đầu óc Lạp Lệ Sa bừng tỉnh, cô vội vàng mở lại đoạn phim, từng chút từng chút xem kỹ. Người trong video động tác đứt khoát, bởi vì chất lượng thấp nên mới cảm thấy có phần giống Phác Thái Anh, nhưng mà nhìn kỹ sẽ tự nhiên nhận ra khác biệt. Lạp Lệ Sa để ý vị trí ngón tay, bấm dừng hình rồi nhỏ tiếng lẩm bẩm.

Bốn ngón...

Thực sự chỉ có bốn ngón.

Cô không tự chủ nở nụ cười, vành mắt thấm ra một chút ướt át. Bây giờ nghĩ lại, hình như từ đầu đã có manh mối, chỉ là lúc đó tất cả mọi người đều lâm vào trạng thái mê man nên không nhìn kỹ, nếu không cũng không bắt nàng ở trong phòng giam chịu khổ như vậy.

Cô móc điện thoại gọi cho Biện Vĩ Khang: "Vĩ Khang, cậu nhanh chóng cho người trích xuất camera xung quanh khu vực, nhanh chóng tìm ra vị trí cô gái kia rời đi. Tôi phát hiện có người đóng giả Thái Anh."

Sau khi tắt máy cô lại gọi cho Mạnh Nguyệt Chi: "Tôi vừa gửi cho cô tấm ảnh, nhanh chóng nói bên quan hệ công chúng xử lý."

Phân phó xong hết thảy Lạp Lệ Sa mới dựa trên sô pha thở ra một hơi. Hết thảy một đêm đầu óc đều ở trong trạng thái căng thẳng, bây giờ rốt cuộc cũng được thả lỏng, cô đúng là có chút buồn ngủ.

Dù sao cũng là người bình thường, Lạp Lệ Sa rốt cuộc vẫn không chịu được nữa, ở trên sô pha nhắm mắt ngủ mất.

Trong lúc cô ngủ, Mạnh Nguyệt Chi đã đem sự việc xử lý gọn gàng. Giữa trưa, trang chính thức của Hỷ Tinh Phong Lạc đăng bài đính chính kèm theo thư của Luật
SƯ®

Hỷ Tinh Phong Lạc✓ : Vụ việc Phác Thái Anh - Nghệ sĩ của công ty bị tố bạo hành trẻ em hoàn toàn là vu khống. Chúng tôi đã mời Luật sư vào cuộc, mọi lời nói bịa đặt tung tin sai lệch sau đó đều sẽ bị xử lý theo quy định, mong quý vị cẩn trọng ngôn từ. Bằng chứng cụ thể xin mời xem hình ảnh.

Ngay sau đó, bên phía cảnh sát cũng chia sẻ lại bài viết: Xác nhận là sự thật.

Bên dưới bài viết của công ty nhanh chóng xảy ra tranh cãi, bọn họ đều cho rằng cảnh sát bao che, bằng chứng không có giá trị.

Mấy cái ảnh chụp màn hình này có thể nói lên cái gì? Còn chưa bắt được người chúng tôi sẽ không chấp nhận.

Lỡ như do chất lượng thấp nên không thấy rõ thì sao? Bốn ngón thì thế nào, gương mặt nhìn rõ như vậy.

Trừ khi nói Phác Thái Anh có chị em song sinh, bằng không tôi nhất định không nghe giải thích.

Yêu cầu Phác Thái Anh xuất hiện, đừng trốn nữa.

Mấy người đui rồi à? Mở mắt ra nhìn cho kỹ, người trong video so với Phác Thái Anh gầy yếu hơn. Tôi chỉ là người qua đường, thực sự chướng mắt!

*Hình ảnh* Tôi mới lụm được bên kia, người này tay phải cũng có bốn ngón, nhan sắc so với Phác Thái Anh đúng là giống đến tám phần.

Không lẽ thực sự có người cố tình hãm hại?

Chờ cảnh sát điều tra thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip