Chương 19: Áp Lực Từ Công Việc và Sự Đồng Điệu Tâm Hồn
Những áp lực từ việc khởi nghiệp và những đối thủ cạnh tranh khiến Diệp Chi đôi khi rơi vào trạng thái căng thẳng tột độ. Cô ấy thức trắng đêm để hoàn thành các bản vẽ, tự mình kiểm tra từng đường kim mũi chỉ của thợ may, và đối mặt với những khó khăn về tài chính, những thất bại nhỏ ban đầu. Có những lúc, cô ấy cảm thấy mình như đang chìm dần trong biển công việc, và nỗi sợ hãi thất bại lại hiện hữu.
Một tối, Diệp Chi trở về biệt thự với vẻ mặt phờ phạc. Cô ấy đã làm việc liên tục hơn 15 tiếng đồng hồ, và một hợp đồng quan trọng vừa gặp trục trặc do sự can thiệp của Gia Lâm. Doãn Mặc Đình nhận ra sự mệt mỏi và lo lắng trong ánh mắt Diệp Chi. Cô ấy nhẹ nhàng kéo Diệp Chi vào lòng, vuốt ve mái tóc cô bé.
"Con mệt rồi, Diệp Chi," Doãn Mặc Đình thì thầm. "Hãy nghỉ ngơi một chút."
Diệp Chi tựa đầu vào vai Doãn Mặc Đình, cảm nhận hơi ấm và sự bình yên. "Con... con không biết phải làm sao nữa, dì Mặc Đình. Mọi thứ quá khó khăn. Con sợ mình không làm được."
Doãn Mặc Đình không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm Diệp Chi. Cô ấy biết, giờ đây Diệp Chi cần sự lắng nghe và thấu hiểu, chứ không phải những lời khuyên sáo rỗng. Khi Diệp Chi đã bình tâm hơn, Doãn Mặc Đình bắt đầu chia sẻ những kinh nghiệm thương trường của mình, nhưng không phải là ra lệnh hay áp đặt.
"Dì hiểu cảm giác của con," Doãn Mặc Đình nói, giọng cô ấy trầm ấm. "Dì cũng từng trải qua những điều tương tự khi xây dựng tập đoàn này. Sẽ có những lúc con muốn bỏ cuộc, nhưng điều quan trọng là phải giữ vững niềm tin vào bản thân và đam mê của mình."
Cô ấy chỉ ra những điểm yếu trong kế hoạch của Diệp Chi, những cách để đối phó với Gia Lâm một cách khôn ngoan, và những chiến lược để tối ưu hóa nguồn lực. Nhưng quan trọng hơn, Doãn Mặc Đình luôn nhấn mạnh rằng Diệp Chi không đơn độc.
"Con không cần phải gồng mình chịu đựng tất cả một mình," Doãn Mặc Đình nhẹ nhàng nói, nắm lấy tay Diệp Chi. "Ta ở đây. Ta luôn ở bên con. Con có thể chia sẻ mọi thứ với ta."
Những lời nói đó, cùng với sự hỗ trợ không mệt mỏi của Doãn Mặc Đình, đã tiếp thêm sức mạnh cho Diệp Chi. Cô ấy nhận ra rằng, mối quan hệ của họ đã vượt xa khỏi định nghĩa của tình yêu lãng mạn hay sự bao bọc đơn thuần. Họ là đối tác, là tri kỷ, cùng nhau đối mặt với những thử thách của cuộc sống.
Trong những đêm khó khăn nhất, khi Diệp Chi không ngủ được vì lo lắng, Doãn Mặc Đình sẽ nằm bên cạnh cô ấy, ôm chặt cô bé vào lòng. Những nụ hôn của Doãn Mặc Đình giờ đây không còn sự chiếm đoạt mà là sự vỗ về, an ủi. Diệp Chi cảm nhận được sự kết nối sâu sắc, một sự đồng điệu tâm hồn mà cô ấy chưa từng trải qua. Họ cùng nhau trải qua những thăng trầm của công việc, cùng nhau chia sẻ những niềm vui nhỏ bé và những nỗi lo toan. Tình yêu của họ đã trở thành một nền tảng vững chắc, giúp cả hai cùng phát triển, cùng trưởng thành.
Chương 20: Tỏa Sáng và Một Gia Đình Mới
Sau nhiều tháng nỗ lực không ngừng nghỉ, cùng với sự hỗ trợ đắc lực từ Doãn Mặc Đình, thương hiệu "Éclosion" của Lâm Diệp Chi cuối cùng cũng gặt hái được thành công vang dội. Buổi trình diễn thời trang đầu tiên của Diệp Chi, được tổ chức tại một trong những địa điểm sang trọng nhất thành phố, đã gây tiếng vang lớn. Giới mộ điệu và truyền thông đều ca ngợi những thiết kế độc đáo, đầy sáng tạo của cô. Vương Gia Lâm dù cố gắng phá hoại, nhưng cuối cùng cũng phải chịu thua trước tài năng và sự kiên trì của Diệp Chi.
Trong buổi trình diễn, Doãn Mặc Đình ngồi ở hàng ghế đầu, ánh mắt cô ấy dán chặt vào Diệp Chi, rạng rỡ và đầy tự hào. Cô ấy nhìn thấy Diệp Chi tự tin sải bước trên sàn catwalk, cúi chào khán giả, và nhận những tràng pháo tay không ngớt. Niềm hạnh phúc của Doãn Mặc Đình không chỉ là của riêng cô, mà còn là minh chứng cho sự chữa lành của chính cô ấy – bởi vì nếu không có sự buông bỏ và tin tưởng của Doãn Mặc Đình, Diệp Chi sẽ không thể bay cao đến vậy.
Sau buổi trình diễn, Diệp Chi chạy đến ôm chầm lấy Doãn Mặc Đình. "Con làm được rồi, dì Mặc Đình!" Diệp Chi nói, giọng cô ấy nghẹn ngào trong hạnh phúc.
Doãn Mặc Đình ôm chặt lấy Diệp Chi, khẽ hôn lên trán cô bé. "Con luôn làm ta tự hào, Diệp Chi."
Thành công của Diệp Chi không chỉ mang lại danh tiếng và sự giàu có cho cô, mà còn mở ra một chương mới trong mối quan hệ của hai người. Họ đã cùng nhau vượt qua những thử thách, cùng nhau trưởng thành và cùng nhau xây dựng một tình yêu không bị ràng buộc bởi định kiến.
Vào một buổi tối đặc biệt, khi cả hai đang dùng bữa tối ấm cúng tại biệt thự, Diệp Chi nhìn vào Doãn Mặc Đình, ánh mắt cô ấy tràn ngập yêu thương. "Dì Mặc Đình," Diệp Chi nói, "con đã suy nghĩ rất nhiều. Con muốn chúng ta... có một gia đình."
Doãn Mặc Đình ngạc nhiên nhìn Diệp Chi, đôi mắt cô ấy long lanh. "Gia đình?"
"Vâng," Diệp Chi khẽ gật đầu. "Con muốn chúng ta nhận nuôi một đứa trẻ. Để chúng ta có thể yêu thương, nuôi dưỡng, và cho nó một mái ấm trọn vẹn, không có sự giam cầm, mà chỉ có tình yêu thương và sự tự do."
Doãn Mặc Đình không nói gì, chỉ lặng lẽ nắm chặt tay Diệp Chi. Nước mắt lăn dài trên má cô ấy. Đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc, của sự trọn vẹn. Cô ấy đã từng ám ảnh bởi việc có một người hoàn toàn thuộc về mình, nhưng giờ đây, cô ấy muốn chia sẻ tình yêu đó, muốn mở rộng trái tim mình để đón nhận một sinh linh mới, một tình yêu không điều kiện.
Năm tháng trôi qua, biệt thự rộng lớn của Doãn Mặc Đình không còn là "lồng son" nữa. Nó trở thành một tổ ấm tràn ngập tiếng cười và tình yêu thương. Diệp Chi và Doãn Mặc Đình cùng nhau nuôi dạy một cô bé đáng yêu, đặt tên là An Nhiên, với ý nghĩa về sự bình yên và tự do.
Doãn Mặc Đình trở thành một người mẹ dịu dàng, bao dung. Cô ấy học cách cho An Nhiên không gian để lớn lên, để khám phá thế giới, để tự do bay lượn, không hề lặp lại những sai lầm trong quá khứ. Còn Diệp Chi, cô ấy là một người mẹ tràn đầy tình yêu thương và sự sáng tạo.
Tình yêu của Doãn Mặc Đình và Lâm Diệp Chi đã vượt qua mọi định nghĩa, mọi rào cản. Nó không phải là tình yêu cấm kỵ, mà là một tình yêu đã được nuôi dưỡng, chữa lành và tái sinh, trở thành biểu tượng của sự tự do, tin tưởng và hạnh phúc vĩnh cửu, trong một gia đình được xây dựng trên nền tảng của sự thấu hiểu và lòng trắc ẩn. ENDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDDD
💌 Cảm ơn bạn đã đọc đến tận cuối chương nhaaa!
Nếu bạn thấy truyện hay hay một xíu, nhớ để lại bình luận, thả tim hoặc bình chọn ủng hộ mình nhéee 🥺💖
Mỗi lượt tương tác của bạn là vitamin tinh thần giúp mình có thêm sức mạnh để viết tiếp những chương sau thiệt hấp dẫn đó~ ✨
Thương lắm luôn á, hẹn bạn ở chương kế tiếp nhaaa<333333333 🐰📚
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip