Chương 113 + 114 (H)

Chương 113

Phác Thái Anh thẹn thùng đến nỗi ngoảnh mặt qua một bên không dám đối mặt với ánh mắt Lệ Sa, kẹp chặt hai chân của mình lại, nhưng Lệ Sa cũng không để Phác Thái Anh khép chân, nàng đưa tay kéo giang hai chân Phác Thái Anh mở ra, làm cho chỗ tư mật ướt sũng của Phác Thái Anh bại lộ dưới ánh mắt Lệ Sa.

Phác Thái Anh cảm thấy cực kỳ xấu hổ, thân thể tựa như không biết liêm sỉ, càng xao động bất an, giữa hai chân tiết ra càng nhiều mật dịch. Đã từng xem qua vô số sách xuân cung đồ, Phác Thái Anh đối với chuyện trên giường cũng không lạ lẫm, giờ phút này, nàng lại có chút chờ mong Lệ Sa ngậm âm cho mình, nhưng đây là chuyện Phác Thái Anh khó mở miệng nói ra. Mà tính tình Lệ Sa kiêu ngạo như thế, Phác Thái Anh cũng không có hy vọng quá nhiều, chỉ là hai chân bị mở ra như vậy, tư thế quả thật làm cho người ta xấu hổ đến cực điểm, rốt cuộc không biết Lệ Sa bước kế tiếp muốn làm gì?

"Nàng đã xem nhiều sách xuân cung đồ như vậy, vậy lúc động tình có từng thủ dâm không?" Lệ Sa đột nhiên nhớ tới cảnh ở kiếp trước cảnh Phác Thái Anh thủ dâm, đột nhiên cũng muốn biết kiếp này Phác Thái Anh có từng thủ dâm qua chưa.

Phác Thái Anh làm sao cũng không nghĩ ra Lệ Sa vậy mà hỏi mình chuyện xấu hổ như thế, mặc dù xem qua xuân cung, thân thể cũng có phản ứng, nhưng dù sao nàng cũng là xử nữ, làm sao có thể thủ dâm! Phác Thái Anh có chút không thoải mái, luôn cảm thấy hình tượng mình ở trong lòng Lệ Sa phóng đãng tới như vậy, nhưng là nghĩ đến mình hay làm càn đối với Lệ Sa, tránh không khỏi bị Lệ Sa hiểu lầm.

"Ta chưa từng làm vậy, ta muốn dành thân thể thuần khiết nhất, hoàn hảo nhất cho Lệ Sa." Phác Thái Anh dị thường nói nghiêm túc.

Lệ Sa thấy Phác Thái Anh nói nghiêm túc như thế, nàng tin, dù sao ở kiếp trước Phác Thái Anh đúng là một nữ tử thanh tâm quả dục, kiếp này hành vi phẩm hạnh của Phác Thái Anh mặc dù so với ở kiếp trước có rất nhiều điểm không giống nhau, nhưng nàng vẫn là tin tưởng, hai người thực chất bên trong giống nhau.

"Nhưng bây giờ ta muốn nhìn thấy nàng thủ dâm." Lệ Sa nói xong liền cầm lấy tay Phác Thái Anh kéo xuống đặt giữa hai chân trơn ướt của nàng, Lệ Sa cũng không biết vì sao mình lại phát sinh tính ác liệt như vậy, có thể do bởi cảnh Phác Thái Anh thủ dâm ở kiếp trước lưu lại ấn tượng quá sâu, nên nàng cũng muốn nhìn xem dáng vẻ Phác Thái Anh kiếp này thủ dâm. Phác Thái Anh vạn lần không nghĩ tới, Lệ Sa trên giường lại có bực này ác tính, nàng cứ tưởng rằng Lệ Sa trên giường sẽ luôn bị động ngượng ngùng, không nghĩ đến nội tâm Lệ Sa lại còn ẩn giấu mặt này.

"Không!" Tư thế Phác Thái Anh đã là rất xấu hổ, tay bị ép đặt giữa chân của mình, chạm đến một mảnh trơn ướt, nhất là ngón tay chạm đến bộ vị nhạy cảm, mang theo chút cảm giác khác thường, càng cực thẹn, còn có chút khó xử, nhưng lại có chút cảm giác kích thích.

"Việc này không phụ thuộc vào nàng rồi." Môi Lệ Sa ngậm lấy vành tai Phác Thái Anh nhẹ nhàng nói, ấn tay Phác Thái Anh hoạt động, mỗi lần ấn xuống một chút, ma sát vào bộ vị cực mẫn cảm giữa hai chân Phác Thái Anh.

"A... Lệ Sa... Không..." Phác Thái Anh cảm thấy tay mình ma sát vào bộ vị làm dâng lên một cỗ kích thích khoái cảm dị thường, mà vừa rồi thân thể tất cả xao động, âm thanh đều bị khoái cảm đánh tan, Phác Thái Anh chưa từng cảm thấy như vậy, mình chạm vào mình quả thực so với bị Lệ Sa chạm vào càng xấu hổ hơn. Nàng trong lòng vẫn hy vọng ngón tay đang chạm vào bộ vị tư mật mình kia là tay Lệ Sa, mặc dù bây giờ người đang điều khiển lực là Lệ Sa.

Lệ Sa thấy khuôn mặt Phác Thái Anh ý loạn tình mê, giống y như Phác Thái Anh ở kiếp trước thủ dâm lúc kêu tên mình, dáng vẻ mê man, khiến Lệ Sa lại có chút hưng phấn khó hiểu.

"Gọi tên ta." Lệ Sa bên tai Phác Thái Anh nhẹ nhàng nói, nàng muốn làm cho Phác Thái Anh biết, mình là người duy nhất đối với nàng.

"Lệ Sa..." Nếu Lệ Sa không nói, Phác Thái Anh nghĩ cũng sẽ kêu tên Lệ Sa, nàng cảm thấy giữa hai chân bị ma sát cực kỳ thoải mái, làm Phác Thái Anh cũng chẳng cần quan tâm là tay của ai nữa.

Lệ Sa cũng không hy vọng khoái cảm lần đầu tiên của Phác Thái Anh là tự chính Phác Thái Anh làm, nàng buông tay Phác Thái Anh ra.

Phác Thái Anh bị khơi lên ngọn lửa tình bùng cháy mạnh, bây giờ lửng lơ, nàng không biết sẽ hay không tiếp tục động tác vừa rồi, dù sao vừa rồi là bị ép, giờ phút này mà ngay trước mặt Lệ Sa thủ dâm, nàng là vạn lần làm không được, chỉ có thể rút tay mình ra. Nhưng chưa đạt được thỏa mãn, cảm thấy giày vò khó chịu, ánh mắt ủy khuất nhìn Lệ Sa

Lệ Sa thấy Phác Thái Anh giờ phút này đài hoa đã có chút đứng thẳng, nàng nhớ tới hai đêm trước Phác Thái Anh vùi giữa hai chân mình ngậm âm mang tới khoái cảm cùng cảm giác kích thích, nàng liền không chút do dự đem đầu chôn vào giữa hai chân Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh vừa rồi mặc dù có chờ mong, nhưng lại không dám hy vọng, nàng không nghĩ tới Lệ Sa vậy mà thật cũng nguyện ý vì mình ngậm âm, nhìn thấy Lệ Sa ở giữa hai chân của mình, thể xác tinh thần Phác Thái Anh đều bị xung kích mạnh. Vừa rồi đài hoa bị ma sát liền dị thường mẫn cảm, bây giờ lại bị Lệ Sa liếm mút, so vừa rồi còn muốn kích thích hơn vô số lần, Phác Thái Anh cảm giác ở giữa chân của mình càng tiết ta nhiều mật dịch, nàng biết thân thể mình bị Lệ Sa liếm mút như vậy càng trở nên dị thường mẫn cảm cùng hưng phấn...

"A... Lệ... Sa..." Phác Thái Anh không khắc chế được thở gấp kêu lên, nàng cực kỳ thích được Lệ Sa đối đãi như thế, nhất là nàng cúi xuống nhìn thấy đầu Lệ Sa chôn ở giữa chân của mình, nàng nhịn không được sờ lên tóc Lệ Sa, nàng yêu nữ tử này, thể xác tinh thần đều yêu nữ tử này.

Lệ Sa cảm giác giữa hai chân Phác Thái Anh tiết ra càng nhiều mật dịch, liền biết Phác Thái Anh cũng thích cảm giác lưỡi mình liếm mút, đặc biệt thanh âm Phác Thái Anh kiều mị thở dốc bên tai mình, làm cho Lệ Sa cũng cảm giác có một dòng nước ấm từ giữa bụng hướng giữa hai chân mình dũng mãnh lao tới.

Lệ Sa đè xuống xao động của thân thể mình, càng thêm ra sức liếm mút Phác Thái Anh, nàng cảm giác đài hoa Phác Thái Anh bị mình liếm càng sưng to lên, cũng càng mẫn cảm, Phác Thái Anh thở dốc càng ngày càng nhanh, Lệ Sa biết điều này có ý vị gì, nàng tăng nhanh tốc độ.

Phác Thái Anh cảm thấy khoái cảm đang từ từ dồn lại, thân thể tựa hồ bị nâng lên, cuối cùng lên đến điểm cao nhất, sau đó khoái cảm kịch liệt bộc phát, làm cho trong đầu Phác Thái Anh trống rỗng trong nháy mắt.

"Lệ Sa... dừng... " Cảm giác Lệ Sa vẫn còn liếm mút, Phác Thái Anh đã chịu không được muốn Lệ Sa dừng lại.

Lệ Sa biết Phác Thái Anh đã đến cao triều, liền dừng lại, mật dịch ở miệng hoa huyệt tuôn ra, không thể không tràn vào miệng Lệ Sa, Lệ Sa không nghĩ gì liền nuốt xuống.

Thân thể cao triều vừa đi qua, Phác Thái Anh từ từ hồi phục, liền cảm giác được hoa huyệt bị Lệ Sa liếm ngứa cực kỳ, giờ phút này thân thể Phác Thái Anh còn cực kỳ mẫn cảm, đệm chăn dưới người nàng đã ướt một mảng lớn.

Lệ Sa hạ quyết tâm tối nay muốn đoạt lấy thân thể Phác Thái Anh, trở thành phu quân của Phác Thái Anh, để xem đến cùng ai mới là giống phu quân đây. Thế là nàng đưa tay vuốt ve hoa huyệt Phác Thái Anh, ngón tay nàng cực thon dài hoạt động vuốt ve, làm cho hoa huyệt Phác Thái Anh thêm trơn ướt cực kỳ.

Phác Thái Anh cảm giác được Lệ Sa đang làm cái gì, trên thực tế, phản ứng của Lệ Sa tối nay, so với nàng tưởng tượng lão luyện hơn rất nhiều. Cho nên, dự cảm mình sắp là người của Lệ Sa, Phác Thái Anh cảm thấy dị thường khẩn trương cùng chờ mong, còn có thêm chút sợ hãi, bởi vì nàng biết nữ tử phá thân sẽ đau.

Lệ Sa dùng ngón tay trỏ thăm dò chậm rãi đi vào bên trong hoa huyệt Phác Thái Anh, Phác Thái Anh chưa hề bị dị vật xâm lấn nên vẫn là đau đến toàn tâm. Nàng đau đến không tự chủ được nhíu chặt mày lại, Phác Thái Anh biết đây là quá trình nàng trở thành nữ nhân của Lệ Sa cho nên dù đau nàng cũng đều tiếp nhận.

Lệ Sa thây Phác Thái Anh đau đến chau mày, sắc mặt trắng nhợt, không khỏi muốn rút tay ra, không đành lòng để Phác Thái Anh khó chịu như thế, nàng nghĩ Phác Thái Anh quả nhiên là mỏng manh nên cần người thương tiếc bảo hộ, không giống như mình.

"Lệ Sa, đừng rút ra, để cho ta trở thành người của nàng, có được hay không?" Phác Thái Anh nói với Lệ Sa.

"Nhìn nàng rất đau." Lệ Sa không đành lòng nói.

"Ta sẽ thích ứng được, cảm giác bây giờ không có đau như vừa rồi." Phác Thái Anh nói với Lệ Sa.

"Nếu như đau chịu không được, liền nói cho ta, ta sẽ dừng lại." Lệ Sa dịu dàng nói với Phác Thái Anh, hai ngày trước nàng cũng đã phá thân, nàng biết lúc mới vừa đi vào kia rất đau, thích ứng xong sẽ tốt hơn nhiều, vì muốn làm dịu cơn đau của Phác Thái Anh, môi Lệ Sa lần nữa liếm lấy nụ hoa trước ngực Phác Thái Anh, một tay khác nhẹ nhàng xoa lấy đài hoa Phác Thái Anh.

Qua hồi lâu, sau khi được Lệ Sa kích thích xoa dịu, giữa hai chân Phác Thái Anh lần nữa dần dần thấm ướt, bắt đầu thích ứng lấy ngón tay đang bất động kia.

"Lệ Sa, tay của nàng có thể động..." Phác Thái Anh đỏ mặt nói với Lệ Sa.

Thế là Lệ Sa bắt đầu trừu sáp, Phác Thái Anh quả nhiên không còn cảm thấy khó chịu, hoàn toàn thích ứng, cũng bắt đầu có cảm giác, Lệ Sa lại thêm một ngón tay, Phác Thái Anh vẫn là đau đến rên khẽ một tiếng, bất quá lần thứ hai so thứ nhất thích ứng nhanh hơn nhiều.

Ngón tay Lệ Sa ra vào hoa huyệt Phác Thái Anh, Phác Thái Anh khắc chế không được bắt đầu tiết ra tiếng thở gấp êm, giống như giai điệu êm tai nhất.

---

Chương 114

Lệ Sa trong lòng vẫn là dịu dàng, cho nên đối với lần đầu tiên của Phác Thái Anh, Lệ Sa cũng không dám quá mức giày vò nàng.

Mà Phác Thái Anh dù sao cũng là lần đầu, lại là tiểu thư nhà quan văn yếu đuối, thể lực đương nhiên không bằng Lệ Sa đã tập võ từ nhỏ, sau khi tiết thân đều rã rời bất lực.

Đệm giường dưới thân Phác Thái Anh cũng ướt đẫm, so với hai đêm trước còn nhiều hơn mình, nguyên bản Lệ Sa cảm thấy thân thể mình phóng đãng, bây giờ lại nghĩ có lẽ là nữ tử lúc này đều là như thế, nghĩ như vậy, nội tâm Lệ Sa thoải mái không ít, cho dù mình bây giờ quần lót cũng ướt đẫm.

Hiển nhiên cũng giống như những đêm trước, đệm giường ẩm ướt không thể đi ngủ được, phải thay lại, tiết khố của mình và Phác Thái Anh cũng đều ướt đẫm, cũng phải thay, thân thể Phác Thái Anh cũng phải lau qua. Thế là Lệ Sa không thể không dậy mặc trung y vào, đi ra gọi Đình Nhi, cũng kêu Đình Nhi gọi Cẩm Nhi.

"Lấy những thứ giống như đêm trước Phác Thái Anh cần." Lệ Sa không dám nói thẳng ra những món đồ, chỉ là hơi đỏ mặt nói Đình Nhi cứ theo như cũ chuẩn bị là được.

Phác Thái Anh rã rời vô lực nằm sấp ở chỗ phần giường của Lệ Sa, nghe giọng Lệ Sa ngượng ngùng, không khỏi mỉm cười, nàng nghĩ Lệ Sa giờ phút này tất nhiên là thẹn thùng cực kỳ.

"Em sẽ đi lấy" (Minh Dã, ta đã sớm chuẩn bị tốt những vật này rồi, miễn cho tiểu thư cùng Thiếu phu nhân nửa đêm còn gọi bọn ta.) Đình Nhi dù sao cùng Lệ Sa thân cận, nên mười phần quan tâm nói.Lệ Sa cảm giác hình như các nàng đã dự sẵn như vậy rồi, chẳng phải là chiêu cáo thiên hạ nàng cùng Phác Thái Anh hàng đêm đêm xuân, nghĩ tới đây, mặt Lệ Sa càng đỏ lên.

Đình Nhi thấy đại tiểu thư nhà mình đỏ mặt, biết da mặt đại tiểu thư kỳ thật so với Thiếu phu nhân đều mỏng hơn rất nhiều, phải nói đêm trước lúc Thiếu phu nhân đi ra, chưa từng đỏ mặt, mười phần bình tĩnh, tựa như các nàng vốn là phu thê, tự nhiên là như thế.

"Em đi lấy đồ, đại tiểu thư chờ một lát." Đình Nhi liền lui ra, nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ những thứ Lệ Sa cần.

"Đại tiểu thư, có cần em vào thay đệm chăn không?" Đình Nhi hỏi, Thiếu phu nhân thì sẽ tự mình trải giường, nàng cũng không lạ, nhưng là đại tiểu thư nhà nàng có thể trải giường được hay không thì chưa biết.

Lệ Sa nhớ đến thân thể Phác Thái Anh hiện tại còn trần truồng, thân thể mình từ nhỏ đến lớn Đình Nhi đều nhìn qua, đều không có cảm thấy gì, nhưng hôm nay, nghĩ đến cùng Phác Thái Anh cũng đã so như phu thê, cho nên cho dù là nữ tử, nàng cũng muốn tránh hiềm nghi.

"Được rồi, em có thể trở về phòng nghỉ ngơi đi." Lệ Sa nói với Đình Nhi, nàng không muốn để Đình Nhi nhìn thấy thân thể Phác Thái Anh.

Sau khi Đình Nhi rời đi, Lệ Sa đem đệm chăn và tất cả mọi thứ vào trong phòng. Nhìn thấy Phác Thái Anh hư mềm bất lực nằm sấp trên gối của mình, chăn mền trượt xuống có lộ ra hơn phân nửa đường cong phần lưng tuyết trắng ôn nhu, nhìn mười phần mê người, làm cho người ta muốn không nhịn được chạm đến dục vọng. Nếu là trước đây, Lệ Sa thấy cảnh này cũng chẳng cảm thấy gì, nhưng giờ khắc này, nàng nhìn xem Phác Thái Anh dáng vẻ xinh đẹp mị người như vậy, tầm mắt không dời đi được, nàng cảm thấy Phác Thái Anh mới là yêu nghiệt, bề ngoài nhã nhặn lịch sự tao nhã như thế, trên giường lại câu người như vậy.

Phác Thái Anh chờ Lệ Sa đến lau người cho mình, chờ thật lâu không thấy Lệ Sa có động tĩnh gì, liền nhìn về phía Lệ Sa, không biết Lệ Sa vì sao lại chậm chạp bất động.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lệ Sa phát hiện mình vậy mà nhìn chằm chằm Phác Thái Anh, rõ ràng vừa rồi đều đã xem qua hết thân thể Phác Thái Anh, nàng liền thu tầm mắt lại, vặn khăn trong chậu nước nóng rồi đi lại giường.

Lệ Sa bắt đầu trước lau phần lưng cho Phác Thái Anh, Phác Thái Anh nằm sấp nhắm mắt hưởng thụ Lệ Sa làm cho mình, chỉ cảm thấy giờ khắc này thoải mái dễ chịu, chẳng những thân thể thoải mái dễ chịu, nội tâm cũng là thoải mái dễ chịu cùng an bình chưa từng có, nàng nhớ tới một câu thơ, nguyện một lòng một người, đến già bất tương ly, nàng nguyện một đời đều không rời Lệ Sa.

Lệ Sa ép mình không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác để lau người cho Phác Thái Anh nàng cảm giác Phác Thái Anh càng mỹ lệ câu người, có lẽ là bởi vì Phác Thái Anh thuộc về mình, nên nàng luôn cảm thấy đặc biệt, càng nhìn càng cảm thấy thích.

"Đã lau xong lưng, nàng lật lại để ta lau phía trước." Lệ Sa nói với Phác Thái Anh.

"Người ta hiện tại không còn sức lực, không nhúc nhích được, Lệ Sa giúp người ta xoay người cái." Phác Thái Anh làm nũng với Lệ Sa, bất quá nàng xác thực lười động đậy.

Lệ Sa xoay người cho Phác Thái Anh, nhẹ nhàng lau thân thể từ trên xuống dưới, nhất là lau giữa hai chân Phác Thái Anh.

"Ưm..." Khăn mặt vô tình ma sát qua giữa hai chân còn có chút mẫn cảm, làm cho Phác Thái Anh bất giác lại kêu lên một tiếng.

Lệ Sa nghe vào trong tai, lại hận không thể lần nữa đem Phác Thái Anh đặt ở dưới thân muốn làm gì thì làm, tựa như đêm qua Phác Thái Anh đối với mình như vậy, liên tiếp muốn nàng, để nàng khóc cầu xin tha mới thôi, bất quá Lệ Sa nhớ đến tối nay là lần đầu tiên của Phác Thái Anh, liền đè xuống ý nghĩ như vậy, chuyên tâm lau rửa cho Phác Thái Anh.

Bởi vì trải lại đệm giường, Lệ Sa bèn đem Phác Thái Anh bế lên, đặt qua một bên giường, sau đó đem đệm giường đã ướt đẫm nhấc lên, lấy đệm sạch trải xuống, nhưng nàng làm sao cũng thấy cảm giác đệm giường trải không thẳng, luôn luôn có nếp nhăn, cuối cùng Lệ Sa bỏ qua, dù sao đi ngủ cũng sẽ lại nhăn thôi.

Phác Thái Anh nằm nghiêng bên góc giường mỉm cười nhìn Lệ Sa bận rộn, Lệ Sa cầm kiếm còn có thể, nhưng một chút việc sinh hoạt bình thường để Lệ Sa làm, thật sự làm khó nàng.

Sau khi trải giường lại xong, Lệ Sa lần nữa bế Phác Thái Anh đặt vào bên trong giường, mặc lại quần áo lót và trung y cho Phác Thái Anh, sau đó thổi tắt nến, lên giường nằm.

"Lệ Sa quên thay quần lót rồi kìa!" Phác Thái Anh kỳ thật cũng rất muốn đối với Lệ Sa làm những việc thân mật kia, nàng biết mình vừa rồi lúc động tình, cũng nhất định trêu đến Lệ Sa, chỉ là nàng cảm thấy tối nay là không nên, nàng cũng muốn hưởng thụ Lệ Sa hầu hạ, nhưng nếu biểu hiện có nhiều thể lực quá, Lệ Sa tất nhiên sẽ không giống hiện tại như vậy cẩn thận che chở, dù sao thời gian dài, nàng còn có rất nhiều cơ hội, làm cho Lệ Sa cũng tại dưới thân mình nở rộ. Nhưng Phác Thái Anh không hề ngờ tới, từ sau tối nay trở đi, chỉ cần Lệ Sa muốn làm chuyện thân mật với nàng thì nàng không còn cơ hội nào. Bởi vì thể lực Lệ Sa quá tốt, có thể liên tiếp không ngừng giày vò mình, tựa như không cảm thấy mỏi tay, cuối cùng đều là làm cho nàng không chịu được cầu xin tha mới thôi. Cho dù mình đoạt được cơ hội đầu tiên, rõ ràng ban đầu chiếm hết ưu thế, nhưng cuối cùng cầu xin dừng lại vẫn là mình, cái này khiến Phác Thái Anh cảm giác mình ở trên giường thật yếu thế.

Lệ Sa không thể giống Phác Thái Anh ngay trước mặt của đối phương tự nhiên thay quần lót như vậy, nàng nghĩ chờ Phác Thái Anh ngủ rồi sau đó lại thay, ai ngờ Phác Thái Anh vậy mà cố ý nhắc nhở mình.

"Ta lát nữa sẽ thay, không cần nàng quan tâm." Lệ Sa khó chịu nói.

"Nếu không ta sẽ thay cho Lệ Sa được chứ?" Phác Thái Anh hỏi, nàng rất tình nguyện vì Lệ Sa, mặc dù thân thể còn mệt rã rời, nhưng giờ phút này lại nổi lên sắc tâm đối với Lệ Sa, ngón tay xoa lên trước ngực mềm mại của Lệ Sa.

"Nàng không phải đã cạn sức lực rồi sao? Còn không đi ngủ đi!" Phác Thái Anh còn sức mà đùa giỡn mình, hiển nhiên không phải là rất mệt mỏi, nếu không phải đã lau rửa sạch sẽ cho Phác Thái Anh, Lệ Sa cảm thấy mình hẳn là muốn đem Phác Thái Anh giày vò đến tinh bì lực tẫn mới được.

"Ta có chút mệt mỏi vô lực, nhưng là chỉ cần là Lệ Sa..." Phác Thái Anh còn chưa nói xong, liền bị Lệ Sa cắt ngang.

"Mau ngủ đi, nếu như nàng còn muốn, ta sợ nàng ngày mai hai chân không những không khép lại được, mà còn không thể xuống giường được!" Lệ Sa cảnh cáo, thân thể nàng lửa đã sớm tắt, lúc này cũng không còn sớm, không muốn lại giày vò một trận nữa, nếu như Phác Thái Anh không sợ, vậy cũng đừng trách nàng không thương hương tiếc ngọc.

Phác Thái Anh nghe vậy, quả nhiên an phận lại, nàng dù sao cũng là lần đầu tiên, giữa hai chân vẫn còn có chút đau buốt, nàng tin Lệ Sa nói là sẽ làm, cho nên ngoan ngoãn thu hồi lại hai tay đang đặt ở trên ngực Lệ Sa.

"Lệ Sa thay quần lót đi rồi chúng ta cùng đi ngủ." Phác Thái Anh nói.

"Nàng ngủ đi, ta sẽ thay." Lệ Sa có chút ngượng ngùng nói, chỗ mềm mại bị Phác Thái Anh xoa vẫn là có cảm giác.

"Không, ta chờ nàng thay xong rồi cùng ngủ." Phác Thái Anh cố chấp nói.

"Ta đã nói chút nữa sẽ thay, nàng có phiền quá hay không!" Phác Thái Anh có đôi khi thật sự là đáng ghét, Lệ Sa tức giận nói.

"Lệ Sa đã nói là sẽ tốt với người ta, bây giờ vừa lấy được thân thể người ta, liền hung dữ, yêu cầu nho nhỏ cũng không đáp ứng, có phải hay không bội tình bạc nghĩa..." Phác Thái Anh lên án nói.

"Phác Thái Anh, nàng câm miệng cho ta!" Lệ Sa cảm thấy mình trước đó không nên nói với Phác Thái Anh như vậy, nàng cảm thấy sau này mỗi khi Phác Thái Anh có gì không vừa ý, liền sẽ nhắc lại cho mình. Mặc dù không muốn nhưng Lệ Sa vẫn nhanh chóng đứng lên đi thay tiết khố, xong mặc trung y vào.

"Lệ Sa đối với người ta càng ngày càng dữ..." Phác Thái Anh biết rất rõ ràng, đây là bởi vì Lệ Sa đã không xem mình là người ngoài, nhưng vẫn là không nhịn được phàn nàn nói, Phác Thái Anh nghĩ, đây đại khái là thú vui của nàng cùng Lệ Sa. Đương nhiên Lệ Sa lại không cảm thấy như vậy, nàng cảm thấy Phác Thái Anh kiếp này cùng Phác Thái Anh kiếp trước chênh lệch nhau nhiều lắm.

"Đi ngủ!" Lệ Sa ra lệnh.

"Ta muốn Lệ Sa ôm." Phác Thái Anh đưa ra yêu cầu.

"Nàng thật nhiều chuyện." Lệ Sa mặc dù miệng nói như vậy, nhưng lại ngoan ngoãn từ phía sau lưng ôm lấy Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh được Lệ Sa ôm vào trong ngực, khóe miệng mỉm cười.

---


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip