Ngoại truyện 4: Món Quà Sinh Nhật tuổi 40
Sinh nhật tuổi 40 của Minh Châu bắt đầu trong ánh nắng vàng mật ong tràn qua khung cửa kính rộng. Trên bàn ăn phủ khăn lụa trắng, bình hoa cẩm chướng hồng nhạt (loài hoa Ân Lệ cắm mỗi năm) tỏa hương dịu nhẹ cạnh món trứng ốp la hình trái tim quen thuộc. Minh Châu hồi hộp đẩy chiếc hộp nhỏ màu xanh ngọc về phía vợ.
*"Quà sinh nhật của em đây!"* - Cô mỉm cười, mắt lấp lánh.
Ân Lệ mở hộp. Chiếc que thử thai với **hai vạch đỏ chói** khiến bàn tay cô run lên. Ly nước cam đổ sập, vệt vàng ươm loang trên khăn trắng tinh.
*"Không..."* - Giọng Ân Lệ đứt quãng như dao cắt - *"Chị đã nói rồi! Một đứa con là đủ! Em không được liều lĩnh như thế!"*
---
### **HỒI ỨC: KẾ HOẠCH BÍ MẬT**
Một tháng trước, tại **Trung tâm Hỗ trợ Sinh sản Quốc tế**, Minh Châu ngồi đối diện bác sĩ với tập hồ sơ dày. Trên bàn, tấm ảnh bé Ngân Hà cười tươi trong vòng tay hai mẹ đặt cạnh phiếu xác nhận chuyển phôi.
*"Phôi đông lạnh từ trứng của chị Ân Lệ vẫn ổn định. Nhưng thể trạng chị sau lần sinh mổ Ngân Hà..."* - Vị bác sĩ già nhíu mày - *"Tử cung mỏng, tiền sử tiền sản giật. Rủi ro rất cao."*
Minh Châu siết chặt chiếc vòng ngọc trai trên cổ - món quà cưới năm xưa. *"Tôi hiểu. Nhưng chị ấy đã cho tôi thiên đường. Tôi muốn tặng chị ấy thêm một vì sao."*
---
### **CUỘC CHIẾN GIAO MÙA**
Căn biệt thự ấm áp ngày nào biến thành chiến trường. Ân Lệ trở lại thời kỳ "Băng Sơn" khắc nghiệt:
- **Ngày thứ nhất:** Cô thu hồi thẻ tín dụng của vợ, phong tỏa mọi tài khoản y tế cá nhân.
- **Ngày thứ ba:** Ba giáo sư sản khoa hàng đầu châu Á xuất hiện trong phòng khách với bài thuyết trình dài 47 trang về nguy cơ tử vong sản khoa.
- **Tuần thứ hai:** Ân Lệ quỳ trước bàn thờ bà nội, khói hương nghi ngút: *"Xin bà phù hộ để vợ cháu tỉnh táo! Cháu không thể mất nó lần nữa..."*
Minh Châu phản công bằng "cuộc di tản" về **căn gác nhỏ thời sinh viên** - nơi họ từng chia sẻ những bát mì tôm chua cay và giấc ngủ chật vật trên chiếc giường đơn cũ kỹ. Tối đó, Ân Lệ nhận được bức ảnh bé Ngân Hà ôm gấu bông, mắt đỏ hoe: *"Mẹ Ân Lệ ơi, con muốn có em bé! Mẹ Minh Châu bảo nếu mẹ đồng ý, con được đặt tên em!"*
---
### **TRẬN MƯA TRÊN PHỐ CŨ**
Đêm ấy, trời đổ cơn mưa tháng tư như trút nước. Tiếng gõ cửa dồn dập khi Minh Châu đang vo gạo nấu cháo. Mở cửa, cô thấy Ân Lệ - ướt sũng từ mái tóc bới cao đến đôi giày da lấm bùn. Chiếc áo khoác Burberry ướt sũng vắt trên tay, để lộ chiếc áo phông trắng in dòng chữ *"Cấp cứu Sản khoa - BV Phụ sản Trung ương"* - quà đùa của Minh Châu năm nào.
*"Em thắng rồi..."* - Ân Lệ thở gấp, nước mưa hòa lẫn nước mắt chảy dọc gương mặt góc cạnh - *"Chị đầu hàng. Nhưng em phải hứa..."*
Cô ôm chặt vợ vào lòng, mùi nước mưa lạnh ngắt hòa với hơi thở nóng hổi:
*"Hứa rằng em sẽ để chị ngủ viện trên chiếc ghế gập méo mó bên em. Hứa rằng em sẽ cho chị chọn bác sĩ mổ tay nhất. Và..."* - Giọng cô nghẹn lại - *"...đừng bao giờ bỏ chị một mình trong cơn bão như thế này nữa. Chị sợ... sợ hơn cả ngày Trúc Linh bắt cóc em."*
Minh Châu khóc nức nở, tay mân mê chiếc áo phông ướt. *"Em hứa! Nhưng chị cũng phải thề sẽ không bế con bằng tư thế 'cắp nách' như với Ngân Hà nhé? Con bé suýt rơi xuống đất đấy!"*
Ân Lệ cười ra nước mắt, tay nhón chiếc bánh tiramisu trong túi nilon đã mềm nhũn: *"Tiệm bánh cũ góc phố... vẫn còn bán món em thích."*
---
### **MÙA XUÂN THỨ HAI**
Chín tháng sau, trong phòng sinh VIP ngập ánh đèn vàng ấm áp, Ân Lệ đỡ bàn tay vợ run rẩy. Khi tiếng khóc non nớt vang lên, vị CEO quyền lực khóc nấc nghẹn ngào. Cô bé Minh An - 2,8kg, má phính, môi hồng - được đặt vào tay chị.
*"Em nó... có nụ cười giống em y đúc..."* - Ân Lệ thì thầm, ngón tay lần theo đường viền môi con gái.
Minh Châu mệt lả nhưng rạng rỡ: *"Vì là con của chị mà. Thiên thần nhỏ này xứng đáng để em liều lĩnh đấy chứ?"*
Đêm ấy, khi Ngân Hà đã ngủ say sau buổi "diễn tập làm chị" mệt nhoài, Ân Lệ ôm con gái nhỏ trong vòng tay, tay kia vòng qua eo vợ. Ánh trăng rơi trên chiếc giường lớn, in bóng ba mẹ con tựa như bức tranh gia đình êm đềm.
*"Cảm ơn em..."* - Ân Lệ hôn lên tóc vợ - *"Vì đã cho chị thêm một mùa xuân."*
Chị đưa cho Minh Châu tập tài liệu dập mộc đỏ: *"Ký vào đây đi, CEO Minh Châu. Từ giờ chị làm Chủ tịch Hội đồng quản trị... để rảnh rang trông ba nàng công chúa của mình."*
---
### **HẬU TRƯỜNG ẤM ÁP**
- **Giấc ngủ chia phiên:** Ân Lệ học cách cho con bú sữa hộp lúc 3h sáng, miệng lẩm bẩm công thức pha sữa như đọc báo cáo tài chính.
- **"Bản sao nhí":** Bé Minh An được cả trường mầm non gọi là *"Tiểu Minh Châu"* vì chiếc răng khểnh và má lúm đồng tiền.
- **Nhật ký của Ngân Hà:** *"Mẹ Ân Lệ còn sợ em bé hơn con sợ ma! Tối qua mẹ hét ầm khi Minh An... ị ra bỉm!"*
- **Món quà bất ngờ:** Ân Lệ tặng vợ một phòng tranh vẽ các khoảnh khắc mang thai - do chính chị lén học vẽ 6 tháng.
---
### **LỜI KẾT: THIÊN ĐƯỜNG BA MẶT TRỜI**
Sáng chủ nhật, Ân Lệ dậy sớm nhất nhà. Trong bếp, bóng lưng cao gầy của chị thoăn thoắt cắt rau chuẩn bị nồi cháo cá hồi cho vợ. Tiếng cười giòn tan của Ngân Hà và Minh An vọng từ phòng chơi. Minh Châu tựa cửa nhìn vợ, tay nâng ly sữa ấm.
*"Sao chị không dùng đầu bếp?"*
Ân Lệ quay lại, tay còn dính vảy cá: *"Vì đây là thiên đường riêng của chị. Một trời - ba mặt trời - không ai được xâm phạm."*
Nắng sớm trải dài trên sàn bếp, hòa lẫn mùi cháo thơm phức và tiếng con gái ríu rít. Minh Châu biết, hạnh phúc giản dị lấp lánh này chính là món quà lớn nhất từ sự "chiếm hữu" ngọt ngào của người đàn bà năm nào đã cầm tay cô dưới gốc bàng trường cũ.
---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip