Ngoại Truyện 5: Sự Cố Văn Phòng

*Khi công chúa nhỏ "tiếp quản" tập đoàn*

**Tầng 66 - Trụ sở Lệ Ân Group** 
Cuộc họp cổ đông thường niên đang căng thẳng như dây đàn. Ân Lệ (44 tuổi) lạnh lùng chỉ tay vào biểu đồ sụt giảm lợi nhuận quý III thì cửa hội trường bật mở. **Bé Minh An** (5 tuổi) - váy hồng xòe, tóc buộc nơ rối bù - chạy ùa vào ôm chân mẹ: 
*"Mẹ Ân Lệ ơi! Chị Ngân Hà giành đồ chơi của con!"* 

Im lặng chết người. 30 vị cổ đông nín thở nhìn đứa trẻ khóc sưng mắt bám víu chân CEO. Ân Lệ quỳ xuống, giọng dịu hẳn: 
*"Minh An, mẹ đang làm việc. Con ra ngoài với bảo mẫu..."* 

*"KHÔNG!"* - Bé giẫy nảy - *"Con muốn ở với mẹ! Con ghét mẹ suốt ngày họp!"* 

**Tình thế đảo ngược** 
Khi Ân Lệ định bế con ra ngoài, bé Minh An trèo lên ghế Chủ tịch, giơ mic lên: 
*"Các ông bà ngừng cãi nhau đi! Mẹ Minh An mệt rồi!"* 
Rồi bé hát vang bài *"Một con vịt"* - bài hát ru Minh Châu thường dùng. Cả phòng họp cười rộ. Một cổ đông lớn tuổi thốt lên: 
*"Cháu ngoan... giống bà Minh Châu năm xưa quá!"* 

**Màn giải cứu bất ngờ** 
Cửa hội trường mở lần nữa. **Minh Châu** xuất hiện trong bộ veston hồng nhạt, tay dắt Ngân Hà (12 tuổi). Cô nhẹ nhàng bế Minh An xuống: 
*"Lỗi tại mẹ. Mẹ hứa chiều nay đưa hai con đi công viên nước mà quên mất..."* 
Rồi cô quay sang hội đồng quản trị, nụ cười tươi như nắng tháng tư: 
*"Xin phép các vị cho tôi 5 phút? Để tôi thuyết trình giải pháp cho vấn đề sụt giảm lợi nhuận... cùng hai trợ lý đặc biệt này."* 

**Bài học tỷ đô** 
Trước sự kinh ngạc của mọi người, Minh Châu bế Minh An trên tay, Ngân Hà cầm bút laser chỉ lên màn hình: 
*"Mẹ Minh An đã đúng - chúng ta sa đà vào các dự án xa xỉ. Nhưng thị trường cần sản phẩm thiết thực..."* 
Cô đưa con gái út cầm mẫu **gấu bông phát nhạc ru ngủ** - ý tưởng Minh Châu ấp ủ: 
*"Sản phẩm gia đình giá rẻ, dùng công nghệ Lệ Ân. Lợi nhuận thấp nhưng chiếm thị phần lớn..."* 

Khi Minh An bấm nút, bài hát ru trong trẻo vang lên. Các cổ đông vỗ tay rần rần. Ân Lệ nhìn vợ dưới ánh đèn hội trường - người phụ nữ dịu dàng ấy vừa cứu công ty bằng chính tình mẫu tử. 

**Trong phòng CEO tối hôm đó** 
Ân Lệ ôm vợ từ phía sau, mũi chạm vào cổ thơm mùi sữa tắm trẻ em: 
*"Em khiến chị nhớ ngày em dẫn chị ra khỏi cuộc họp năm xưa... Cũng bằng một bài hát ru."* 
Minh Châu cười khẽ: 
*"Vì chị cần được nhắc nhở... rằng đằng sau những con số, còn có mái ấm chờ mình về."* 

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip