Ngoại Truyện 6: Bí Mật Động Trời
*Món quà 10 năm pha lê*
**Tháng 6 - Mùa hoa bằng lăng tím**
Minh Châu ngày càng băn khoăn. Suốt 3 năm, cứ 19h thứ Tư hàng tuần, Ân Lệ lại vội vã:
*"Chị có cuộc họp muộn!"*
Nhưng James (trợ lý) lại báo: *"CEO không có lịch!"*
Một tối, khi Ân Lệ đi vắng, Minh Châu tình cờ phát hiện **chiếc vali cũ** trên gác mái. Bên trong:
- 12 tập vở học vẽ đầy nét gạch xóa
- Bút chì gọt dở cắm trên hộp màu nước
- Tấm thiệp viết tay: *"Cho triển lãm 10 năm cưới - Gửi mặt trời của chị"*
**Ngày đặc biệt đến**
Tại gallery riêng của tập đoàn, Minh Châu bị Ngân Hà dẫn vào phòng tối. Khi đèn bật sáng, cô đứng lặng người.
**48 bức tranh** trải dài trên tường:
- Bức đầu tiên: Hai bóng dáng nữ sinh ngồi cạnh bàn học, một mái tóc đen dài cúi ghi chép, mái tóc nâu ngắn ngủ gục trên sách
- Bức cuối cùng: Bốn mẹ con nằm trên thảm cỏ, hai đứa trẻ ngủ say trong lòng hai người phụ nữ
Ân Lệ bước ra trong bộ veston lụa trắng, tay cầm bông hồng vàng:
*"Chị vẽ bằng trái tim chứ không phải tài năng. Nhưng mỗi nét vẽ là lời cảm ơn em... vì đã cho chị thấy thế giới đầy màu sắc."*
**Góc khuất đằng sau kiệt tác**
- Những lớp học vẽ ban đêm: Ân Lệ ngồi giữa các học viên thiếu niên, tay lóng ngóng tẩy xóa
- Lần đầu vẽ chân dung Minh Châu: Chị giấu bức tranh mặt dài như người ngoài hành tinh vào ngăn tủ khóa kín
- Khi Ngân Hà phát hiện: *"Mẹ vẽ mẹ Minh Châu xấu quá!"* → Ân Lệ thức trắng đêm tập vẽ lại
**Đêm phá băng**
Trong ánh nến lung linh, Minh Châu áp tay lên bức tranh hai vợ chồng nhảy giữa mưa hoa cưới:
*"Chị nhớ không? Hôm ấy chị cứ sợ em trượt ngã nên siết eo em chặt đến mấy..."*
Ân Lệ đưa vợ ra ban công. Dưới kia, khu vườn 10.000 bóng đèn vàng bật sáng tạo thành dòng chữ: **"Lệ Ân - Minh Châu : Mãi là thuở ban đầu"**
*"Chị từng nghĩ tình yêu là sở hữu"* - Giọng chị khàn đặc - *"Nhưng em dạy chị... yêu là thấu hiểu. Như chị hiểu từng nốt tàn nhang trên vai em. Như em biết chị sợ mùa đông vì ký ức tuổi thơ cô đơn..."*
Minh Châu nhẹ nhàng tháo **chiếc khăn lụa** quàng cổ vợ - vật che đi vết sẹo mổ ngực năm xưa Ân Lệ từng giấu kín:
*"Sẹo nào trên người chị cũng là dấu vết yêu thương em trân quý. Vì chúng làm nên người phụ nữ... đã cho em cả bầu trời."*
---
### **LỜI HẬU**
**Trong căn bếp đêm muộn**
Minh An ngủ say trên sofa. Ngân Hà lén ăn kem trong bếp. Hai vợ chồng ngồi bên khung cửa kính ngắm thành phố lên đèn.
*"Sao chị chọn học vẽ?"* - Minh Châu tựa đầu lên vai vợ
Ân Lệ đưa cho cô chiếc USB: *"Vì chị muốn lưu giữ những khoảnh khắc mà camera không chụp được... Như ánh mắt em nhìn chị lần đầu con gái gọi 'mẹ'. Như nụ cười em khi thấy chị tập bế con..."*
Video trong USB ghi lại:
- Góc tối phòng tập vẽ: Ân Lệ vừa vẽ vừa khóc khi phác thảo hình ảnh vợ chuyển dạ
- Cuốn nhật ký vẽ nguệch ngoạc: *"Hôm nay thầy khen tôi vẽ đôi mắt có lửa... Vì tôi nhớ ánh mắt Minh Châu ngày cưới"*
Minh Châu tắt màn hình, nắm chặt tay vợ trong im lặng. Ngoài trời, mưa bắt đầu rơi trên những tòa nhà chọc trời. Cô biết trái tim người con gái lạnh lùng năm nào giờ đã thành tổ ấm... và chính cô là người thắp lửa cho tổ ấm ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip