Tiếp
Một câu biến đi thành công đánh thẳng vào tâm lí Bảo Hân , Bảo Hân vội cúi đầu xoay người bỏ chạy .
Hải Yến khẽ chọc nó :
– Bảo Hân mầy sao vậy ?
Bảo Hân giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ của bản thân . Một lúc sau nó hỏi Yến .
– Này cậu bạn lúc nãy là ai vậy ?
Cô bạn hơi ngạc nhiên :
– Cậu ko biết sao ? Ai da . Cậu ấy là hot boy trường mình đấy , là đội trưởng đội bóng rổ , vừa đẹp trai , nhà lại giàu và học giỏi đúng kiểu nam thần trong ngôn tình nha .
– Mình hỏi cậu ta tên gì ?
– À quên , tên Hoàng Bảo Nam , tên cũng rất hay nha....bla....
Những gì cô bạn nói sau đó ko còn lọt vào tai Bảo Hân nữa . Ba chữ Hoàng Bảo Nam ngập trong đầu nó , lập đi lập lại , chiếm trọn tâm trí nó ngày hôm đó .
*****
– Ba à cậu ta là người nhà họ Hoàng đó . Ba bảo con phải làm sao đi ?
Bảo Hân nhìn người đàn ông ngoài 40 nằm trên giường bệnh , im lặng và bình thản . Ông đã ngủ suốt 10 năm qua , ko hề nói chuyện thậm chí mở mắt nhìn cô con gái ngày nào cũng tới nói chuyện với ông .
Bác sĩ Trần nhìn theo cô bé vừa đi khuất ở hành lang bệnh viện . Ông đã làm bác sĩ ở đây 15 năm , chứng kiến những gia đình buông xuôi xin bệnh viện cho người thân của họ chết nhân đạo . Còn cô gái nhỏ kia từ khi mới 7 tuổi , mỗi ngày tan học điều chạy tới đây để nói chuyện với người cha sống đời thực vật . Tài khoảng ngân hàng và thẻ tín dụng của mẹ để lại toàn bộ mang giao cho ông để đóng tiền viện phí . Một cô gái nhỏ hiểu chuyện như vậy mà ông trời ko đền đáp .
****
– Mẹ con xin lỗi vì đã làm trái lời hứa với mẹ . Chỉ lần này thôi . Con ko thể nhìn họ sống vui vẻ được trong khi ba còn ko mở mắt nhìn con . Con hứa là chỉ lần này thôi .
Trước bia mộ của một người phụ nữ , cô gái ko ngừng hứa và lập lại nhiều lần . Trời dần về chiều , cô mới rời khỏi khu nghĩa trang mà ko hay biết một người đang đứng đó từ lâu , thu mọi biểu cảm của cô vào máy ảnh .
Chàng trai cũng rời đi mà ko chịu để ý rằng , ngôi mộ mà cô ngồi khắc ba chữ Hoàng Kì Lam .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip