1. Dưới Sóng Đại Dương
Phòng ngủ của Yoo Jaeyi nằm trên tầng hai của biệt thự nhà họ Yoo, một không gian rộng rãi được trang trí như lòng đại dương sâu thẳm. Những bức tường sơn màu xanh ngọc đậm, ánh sáng từ đèn hắt lên trần nhà lấp lánh như sóng nước. Giường ngủ lớn phủ chăn lụa xanh dương, tường trên đầu giường được trang trí bằng những mô hình cá đang bơi lội đầy sinh động. Không khí thoảng mùi hương muối biển từ máy khuếch tán, hòa quyện với sự sang trọng vốn có của gia đình Jaeyi.
Woo Seulgi đứng giữa căn phòng ấy, đôi mắt lướt qua từng chi tiết với chút ngỡ ngàng. Cô mặc đồng phục trường hơi nhàu nhĩ, mái tóc đen dài xõa xuống vai, gương mặt nhợt nhạt nhưng đôi mắt sáng lên một cách kiên cường. Jaeyi đã mời cô ở lại qua đêm với lý do "chuẩn bị bài thuyết trình chung", nhưng cả hai đều biết đó chỉ là cái cớ.
Jaeyi đóng cửa phòng, ánh mắt cô khóa chặt vào Seulgi, không còn vẻ kiêu ngạo thường thấy của một nữ sinh nổi tiếng. "Cậu ngồi đi," cô nói, giọng trầm thấp, chỉ tay về phía giường. Seulgi gật đầu, ngồi xuống mép giường, tay nắm chặt vạt áo như đang cố giữ bình tĩnh.
Jaeyi bước đến, đứng trước mặt Seulgi, đôi tay thon dài nâng cằm cô lên. "Cậu căng thẳng à?" Cô hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng mang theo chút trêu chọc. Seulgi không trả lời, chỉ nhìn Jaeyi, ánh mắt dao động giữa ngại ngùng và khao khát. Jaeyi mỉm cười, cúi xuống, đặt một nụ hôn chậm rãi lên môi Seulgi. Nụ hôn bắt đầu nhẹ nhàng, môi cô lướt qua môi Seulgi như thử nghiệm, nhưng rồi nhanh chóng sâu hơn, lưỡi cô len vào, quấn quýt, mang theo hơi thở nóng bỏng. Jaeyi đẩy Seulgi ngồi sát hơn, nhưng bất ngờ, Seulgi nắm lấy vai cô, kéo cô ngã xuống giường, lật ngược tình thế để Jaeyi nằm phía dưới.
Jaeyi khựng lại, hơi thở dồn dập, ánh mắt tối lại vì ngạc nhiên và kích thích. Seulgi ngược lại ánh mắt có phần hơi run run nhưng động tác lại rất dứt khoát như để che đi sự căng thẳng đó. "Để tớ," cô thì thầm, giọng khàn khàn, đôi tay bắt đầu cởi cúc áo đồng phục của Jaeyi. Mỗi lần một cúc được mở ra, Seulgi lại hôn lên làn da vừa lộ. Từ cổ xuống xương quai xanh, rồi đến ngực, đôi môi mềm mại để lại những vệt đỏ mờ khi cô cắn nhẹ. "Cậu đẹp thật," Seulgi nói, ánh mắt lướt qua cơ thể thon gọn của Jaeyi, làn da sáng nổi bật dưới ánh sáng xanh ngọc như ngọc trai giữa đại dương.
Seulgi tiếp tục, chậm rãi kéo áo Jaeyi ra hoàn toàn, để lộ cơ thể cô dưới ánh đèn lung linh. Cô hôn lên ngực Jaeyi, lưỡi lướt qua đỉnh nhũ hoa khiến Jaeyi rùng mình, một tiếng rên nhỏ thoát ra từ cổ họng. Đôi tay Seulgi lần xuống eo Jaeyi, cởi bỏ chiếc váy đồng phục và lớp nội y mỏng, động tác nhẹ nhàng nhưng đầy ý đồ. Jaeyi nằm đó, thở dốc, đôi tay siết chặt chăn lụa, mắt nhắm hờ khi cảm nhận từng cái chạm của Seulgi.
Seulgi hôn khắp cơ thể Jaeyi, từ đùi trong lên bụng, rồi trở lại ngực, đôi môi lướt qua từng đường cong như đang khám phá một kho báu. Cô dùng đầu ngón tay vẽ những vòng tròn trên da thịt Jaeyi, từ hõm cổ xuống rốn, rồi lướt nhẹ qua vùng nhạy cảm nhất, khiến Jaeyi cong người lên, một tiếng rên dài bật ra. "Seulgi..." Jaeyi gọi tên cô, giọng run run, đôi tay tìm kiếm thứ gì đó để bám víu.
Seulgi không vội vã đẩy nhanh. Cô ngồi dậy, quỳ giữa hai chân Jaeyi, chậm rãi cởi bỏ đồng phục của mình. Động tác của cô từ tốn, từng cúc áo được mở ra để lộ cơ thể mảnh mai nhưng mạnh mẽ, làn da nhợt nhạt ánh lên như ánh trăng dưới ánh sáng xanh của căn phòng. Khi lớp nội y cuối cùng rơi xuống, cô cúi người, hôn lên môi Jaeyi một lần nữa – một nụ hôn sâu, dài, lưỡi cô len lỏi quấn quýt, mang theo hơi thở nóng bỏng khiến Jaeyi rên lên khe khẽ.
Sau nụ hôn, Seulgi nhẹ nhàng nâng hông Jaeyi lên một chút, đặt một chiếc gối nhỏ hình vỏ sò dưới lưng cô để tạo góc thoải mái hơn. Tư thế này khiến Jaeyi nằm ngửa hoàn toàn, đầu gối hơi cong, đùi mở rộng, để lộ vùng nhạy cảm trước ánh mắt của Seulgi. Seulgi đưa tay vuốt nhẹ lên đùi trong của Jaeyi, ngón tay lướt qua làn da mềm mại, cảm nhận cơ thể cô run lên dưới từng cái chạm. "Cậu đẹp lắm," Seulgi thì thầm, giọng khàn khàn, ánh mắt tối lại vì dục vọng.
Từ vị trí quỳ, Seulgi cúi xuống, hôn lên bụng Jaeyi, lưỡi cô lướt qua rốn rồi dần dần di chuyển lên ngực, trêu chọc đỉnh nhũ hoa bằng những cái liếm nhẹ. Jaeyi cong người, đôi tay bấu chặt vào chăn, hơi thở dồn dập. Nhưng rồi tay Seulgi lần xuống dưới, nhẹ nhàng tách đùi cô ra rộng hơn.
---
Seulgi luồn một ngón tay vào trong Jaeyi, chậm rãi, cảm nhận sự ấm nóng và ẩm ướt bao quanh. Jaeyi thở hổn hển, đầu ngả ra sau, đôi tay siết chặt chăn lụa xanh dương như muốn bám víu vào thứ gì đó giữa cơn sóng cảm xúc. "Chậm thôi..." cô thì thầm, giọng lạc đi vì cảm giác vừa lạ lẫm vừa mãnh liệt. Seulgi gật đầu, ngón tay cô di chuyển nhịp nhàng, ra vào từ tốn, mỗi lần đẩy sâu hơn một chút, cảm nhận cơ thể Jaeyi co chặt quanh cô.
Đối với Jaeyi, khoảnh khắc này là một cơn sóng dữ cuốn lấy cô. Ngón tay của Seulgi như một luồng điện, chạm vào từng dây thần kinh nhạy cảm bên trong cô. Cô cảm nhận rõ sự ấm áp từ đầu ngón tay ấy lan tỏa, nóng bỏng và sống động, khiến cơ thể cô rung lên từng đợt. Trái tim cô đập thình thịch, lồng ngực căng lên như muốn nổ tung, hơi thở dồn dập hòa cùng những tiếng rên không kìm nén. Khi Seulgi thêm một ngón tay nữa, đẩy sâu hơn, cong lên chạm đúng điểm nhạy cảm, Jaeyi cong người lên, một tiếng rên dài thoát ra, vang vọng trong căn phòng như tiếng sóng vỗ vào bờ đá.
Mỗi nhịp di chuyển của ngón tay Seulgi là một cơn sóng khoái lạc đánh vào Jaeyi. Cô cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình tăng lên, mồ hôi lăn dài trên trán, chảy xuống gò má nóng rực. Dòng điện từ vùng dưới lan khắp người cô, từ bụng lên ngực, rồi bùng nổ thành những cơn rung động mãnh liệt. Đầu óc cô mờ mịt, chỉ còn lại cảm giác nóng bỏng ấy – từng cái đẩy của Seulgi như một nhịp đập đồng bộ với trái tim cô, kéo cô vào một vực sâu của khoái cảm.
"Seulgi... tớ..." Jaeyi thì thầm, giọng vỡ tan, đôi tay rời khỏi chăn để bấu vào đùi Seulgi, móng tay cắm sâu để lại những vết đỏ. Seulgi tăng tốc, ngón tay di chuyển nhanh hơn, sâu hơn, chạm đúng chỗ khiến Jaeyi gần như hét lên. Cơ thể cô run rẩy dữ dội, co chặt quanh ngón tay Seulgi khi cơn cao trào ập đến. Một luồng nhiệt bùng nổ từ sâu bên trong, lan tỏa khắp người cô như sóng thần, cuốn cô vào một khoảng không trắng xóa. Đầu óc cô trống rỗng, mắt mờ đi, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng, và rồi cô lên đỉnh – một tiếng rên dài dần yếu đi thành những tiếng thở dốc, cơ thể mềm nhũn như tan chảy trên chiếc chăn lụa màu xanh dương.
Seulgi rút tay ra, chậm rãi, cảm nhận sự ẩm ướt còn đọng lại trên đầu ngón tay. Cô nhìn Jaeyi – gương mặt ửng hồng, mắt nhắm hờ, hơi thở vẫn chưa ổn định – và mỉm cười nhẹ. Cô cúi xuống, nằm cạnh Jaeyi, kéo cô vào lòng, ôm chặt từ phía sau, hơi thở nóng bỏng phả lên gáy cô gái nổi tiếng từng kiêu ngạo giờ đang mềm yếu trong tay mình.
Jaeyi nằm đó, cơ thể vẫn run nhẹ sau cao trào, trái tim đập mạnh nhưng ngập tràn một cảm giác thỏa mãn sâu sắc. Cô cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay Seulgi, sự dịu dàng trong cái ôm ấy, và lần đầu tiên, cô thấy mình hoàn toàn buông bỏ – không còn là học sinh hạng nhất, không còn là con gái viện trưởng, chỉ là Yoo Jaeyi, thuộc về Woo Seulgi.
"Seulgi..." Jaeyi thì thầm, giọng yếu ớt, bàn tay tìm kiếm tay cô gái bên cạnh để nắm chặt. Seulgi không nói gì, chỉ hôn lên gáy cô, ôm cô chặt hơn, để hơi ấm của cả hai hòa quyện trong căn phòng như lòng đại dương sâu thẳm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip