Sau một ngày khai máy đầy sóng gió, Tiêu Chiến về khách sạn, nhưng chỗ anh ở lại không phải khách sạn mà đoàn phim chuẩn bị. Khi quẹt thẻ mở cửa phòng ra, anh thấy Vương Nhất Bác đã ngồi sẵn bên trong, hắn mặc áo tắm màu đen, cổ áo lỏng lẻo như có như không lộ lồng ngực săn chắc, đầy mạnh mẽ và mê người. Tiêu Chiến nhìn hắn nuốt nước bọt một cái, ánh mắt không tự chủ được cứ nhìn chằm chằm vào người hắn. Vương Nhất Bác khẽ nhếch mép, từng chút dụ dỗ khiến cho con thỏ ngốc nào đó rơi vào bẫy, hắn từ từ nghiêng người vờ như vô tình khiến chiếc áo chỉ có thể xem là vắt trên thân hắn trượt xuống, khoe trọn ra vùng ngực nam tính cộng với sáu múi cơ bụng mà Tiêu Chiến vẫn luôn ghen tị. Vương Nhất Bác cười rất ngọt ngào hoàn toàn trái ngược với hình ảnh có chút lẳng lơ hiện tại.
" Chiến Ca anh về rồi hả? Em lấy quần áo giúp anh rồi, nhanh đi tắm đi."
Tiêu Chiến nhìn nụ cười của Vương Nhất Bác, anh có chút không dám nhìn thẳng, hắn mà cười càng ngọt ngào thì giấm đổ cũng càng chua không kém. Thấy Tiêu Chiến bước vào nhà vệ sinh rồi, Vương Nhất Bác bên ngoài câu môi đắc chí khi gian kế đã thành, hắn chẳng qua chỉ doạ anh thôi. Bởi vì Vương Nhất Bác biết rõ nhìn hắn thế này, anh chắc chắn sẽ tìm cách dỗ dành hắn, nên mới cố tình bày ra dáng vẻ như thế, để anh chủ động cũng không tệ lắm đâu. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến lúc này đứng dưới vòi nước, trong đầu đang không ngừng tìm cách dỗ cho hủ giấm tinh nào đó vui vẻ, nhìn mình trong gương Tiêu Chiến thở dài chắc chỉ có thể làm như vậy thôi .
Vương Nhất Bác nhướng mày nhìn cánh cửa phòng tắm, hơn một tiếng rồi mà Tiêu Chiến vẫn chưa đi ra, không lẽ hắn hơi quá rồi, làm anh sợ đến mức không dám ra. Vương Nhất Bác đi đến đang giơ tay định gõ, thì cửa phòng tắm đột ngột mở ra. Hắn ngây ngốc nhìn người đứng bên trong, Tiêu Chiến không mặc gì cả chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, ánh mắt trốn tránh đầy vẻ ngại ngùng, cả người vì ngâm nước quá lâu mà mềm nhũng phiếm hồng, đôi mắt ướt át vô cùng dụ hoặc. Mái tóc ướt đẫm chưa lau, dính vào khuôn mặt tuyệt đẹp của Tiêu Chiến, những giọt nước li ti chạy dọc theo chiếc cổ thon dài, một đường xuống thẳng xương quai xanh đầy quyến rũ và khiêu gợi. Vương Nhất Bác còn chưa kịp hồi thần, Tiêu Chiến đã nhào đến chủ động dâng lên nụ hôn ngọt ngào. Vương Nhất Bác tỏ vẻ mặc kệ anh muốn làm gì thì làm, cố gắng kìm chế xúc động muốn lập tức đè anh xuống hung hăng làm một trận đang không ngừng hiện lên trong đầu lại.
Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác vẫn không phản ứng gì, thì có chút không biết làm sao, bản thân đã chủ động vậy rồi vẫn không dỗ được người sao? Hay là vẫn chưa đủ, Tiêu Chiến bất chấp liều luôn. Anh kéo người đến bên giường, đẩy hắn ngã xuống, cơ thể cũng theo đến áp lên người Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến lại một lần nữa hôn hắn, một đường từ môi đến bụng Vương Nhất Bác, bàn tay kéo nhẹ một cái, áo tắm của hắn cứ vậy mà rơi ra. Đem toàn bộ cơ thể của Vương Nhất Bác phô bày hết trước mắt Tiêu Chiến, dù đã nhìn rất nhiều lần nhưng anh vẫn không nhịn được mà đỏ mặt, sắc đỏ từ mang tai lan dần ra cả khuôn mặt anh, rồi nhuộm đỏ luôn cả người của anh. Nhưng Tiêu Chiến vẫn tiếp tục hôn Vương Nhất Bác, tay vuốt ve từng đường nét cơ thể mạnh mẽ của hắn. Vương Nhất Bác sắp nhịn hết nổi rồi, mỗi lần bàn tay xinh đẹp kia lướt qua một tất da thịt, chỗ đó giống như vừa được châm lửa bắt đầu nóng lên, khoái cảm cũng theo đó mà đến, khiến Vương Nhất Bác muốn nhiều hơn. Muốn đem chính mình chôn sâu trong cơ thể của anh, thoả sức ra vào, muốn nghe anh rên rỉ nỉ non tên của hắn, muốn thấy vẻ mặt chìm đắm trong dục vọng mà chỉ có bản thân hắn mới được nhìn thấy. Vương Nhất Bác càng nghĩ càng hưng phấn, cộng thêm Tiêu Chiến nãy giờ vẫn đang đốt lửa trên người hắn. Tiểu đệ phía dưới cũng đã cứng từ lâu, trướng đến hắn phát đau, đùa à bình thường dù anh không khiêu khích cũng khiến Vương Nhất Bác chào cờ. Bây giờ anh câu dẫn trắng trợn như thế, với sức tự chủ không bao nhiêu kia, thì chịu đựng được thế này Vương Nhất Bác cũng đã có thể xem là vượt quá giới hạn rồi.
Lúc Vương Nhất Bác đang cố nhẫn nại, Tiêu Chiến một đường hôn xuống, anh cầm lấy cây gậy đang cứng đến nổi gân kia của hắn, từ từ ngậm vào miệng. Vương Nhất Bác hít sâu một hơi, cổ họng phát ra tiếng hừ thoải mái, khoái cảm từ bên dưới truyền thẳng đến đại não khiến đầu óc của hắn trống rỗng. Khoang miệng ấm áp của Tiêu Chiến bao lấy tính khí của Vương Nhất Bác, anh hơi ngước mắt lên nhìn hắn, thấy Vương Nhất Bác nheo mắt thích thú thì càng ra sức lấy lòng hắn hơn. Được Tiêu Chiến phục vụ tận tình như vậy, Vương Nhất Bác rất thoả mãn, nhưng hắn cũng muốn anh được vui thích. Định buông tha cho cái miệng nhỏ nhắn của anh, khi vừa nhìn xuống thì hình ảnh dâm mỹ kia lại khiến Vương Nhất Bác không kiềm chế được bắn hết vào miệng Tiêu Chiến. Chỉ thấy Tiêu Chiến đang không ngừng phun ra nuốt vào cự vật của hắn, đôi mắt chứa thuỷ quang mông lung mà vô tình câu dẫn người khác muốn bắt nạt anh nhiều hơn, cả khuôn mặt vì tình dục mà đỏ ửng vô cùng mê người. Tiêu Chiến vì bất ngờ mà bị sặc, anh nhả côn thịt kia ra ho khan liên tục, Vương Nhất Bác luống cuống vỗ lưng anh vừa rút khăn giấy vừa nói.
" Em xin lỗi, em xin lỗi anh không sao chứ? Nhanh nhả ra đi."
Tiêu Chiến ho một lúc cũng ngừng, anh há miệng cho Vương Nhất Bác xem, sau đó trả lời.
" Anh nuốt hết rồi."
Vương Nhất Bác nhìn anh, khẽ mắng một câu mẹ kiếp, giờ mà còn không đè anh, thì hắn chắc chắn không phải đàn ông nữa rồi. Lập tức trở mình nằm trên người anh, Vương Nhất Bác tách hai chân anh, đem ngón trỏ đưa vào hoa cúc của anh mở rộng, nếu không chuẩn bị đầy đủ hắn sợ anh sẽ bị thương. Nhưng khi một ngón tay tiến vào, Vương Nhất Bác giật mình ngẩng đầu nhìn anh, Tiêu Chiến tay nắm chặt ga giường, ánh mắt trốn tránh xấu hổ lắp bắp nói bằng giọng nhỏ xíu.
" Anh..lúc nãy....lúc nãy có..có.."
Thật sự không thể nói được hoàn chỉnh cả câu nói, Vương Nhất Bác phì cười giúp anh nói hết câu.
" Nên anh đã tự mở rộng trước, sau đó em chỉ cần trực tiếp vào là được phải không? Thật bất ngờ nha Chiến Ca."
" Em đừng có nói nữa mà. "
Tiêu Chiến bây giờ thực sự chỉ hận không thể đào một cái hố chôn mình luôn, xấu hổ chết mất thôi. Vương Nhất Bác cúi người hôn môi Tiêu Chiến, thân dưới động một cái đem toàn bộ tính khí của mình vào hết bên trong anh. Tiêu Chiến nhíu mày rên nhẹ một tiếng, dù đã khuếch trương đầy đủ nhưng của Vương Nhất Bác thực sự rất lớn, vẫn khiến anh cảm thấy đau đớn. Vương Nhất Bác thấy anh như vậy, vừa hôn vừa an ủi vuốt ve người anh, dời đi sự chú ý của anh. Thấy anh đã không còn nhíu mày nữa, Vương Nhất Bác khẽ động thân dưới, lúc đầu còn chậm rãi từ từ, càng về sau thì bản chất lưu manh trong người hắn càng lộ rõ. Bắt nạt Tiêu Chiến đủ đường, kêu anh nói thật nhiều lời dâm đãng, khiến anh chỉ muốn đập đầu vô gối vì xấu hổ. Tiêu Chiến thật sự khóc không ra nước mắt, lần sau thật sự không dám khiến Vương Nhất Bác ghen nữa đâu, người thảm chỉ có anh mà thôi.
Vương Nhất Bác sau khi làm hai lần, mở lòng từ bi tha cho anh. Ngày mai anh còn phải quay phim nữa, không nỡ dằn vặt anh quá nhiều, mai Tiêu Chiến mà mệt mỏi thì hắn sẽ đau lòng lắm. Đem người vào phòng tắm rửa sạch, Tiêu Chiến được ngâm nước ấm thì thoải mái thở dài ra một hơi, Vương Nhất Bác bên cạnh thì không tốt lắm, người anh em của hắn lại đang phấn chấn ngẩng đầu nữa rồi. Cười khổ một chút, nhanh chóng đem người lau khô mang lên giường, sau khi đắp chăn cẩn thận cho Tiêu Chiến, hắn lại vèo một cái vào phòng tắm. Tiêu Chiến mơ mơ màng màng mệt mỏi khẽ gọi " Cún con " . Vương Nhất Bác lập tức từ phòng tắm ra ngay, lật chăn ra chui vào ôm lấy anh, hôn trán Tiêu Chiến rồi nói.
" Em ở đây, ngủ đi. "
Ừm một tiếng, Tiêu Chiến hô hấp dần đều đặn chứng tỏ anh đã ngủ say rồi, Vương Nhất Bác ngắm nhìn anh thật lâu cũng nhắm mắt lại ngủ cùng anh.
Hạnh phúc đôi khi cũng chỉ cần như thế là đủ.
( H văn đúng là một công việc gian nan, lần đầu viết nên còn nhiều sai sót mấy cô bỏ qua cho tui nha 😅😅)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip