Chap 29
Còn một mình thầy Tiêu ở nhà nên cũng nhàm chán, thầy ấy lấy máy tính đem theo làm chút việc luôn, ngồi một hồi đau lưng thầy vung vai một cái cho thoải mái, mới ngồi có một tí mà đã 9h rồi. Thầy Tiêu thay đồ xong xuống dưới chung cư bắt taxi đi đến siêu thị mua ít đồ, để kịp làm đồ ăn khi Nhất Bác về, đến siêu thị gần đó thầy Tiêu lấy xe đẩy trước cửa siêu thị rồi đi vào lựa đồ luôn. Thấy một anh chàng đẹp trai đi mua đồ không ít các cô nhìn đắm đuối, đi mua đồ thôi mà cũng chạy đến xin wechat , thầy Tiêu phải từ chối đến mấy lần, định mua nhanh về mà bị người ta làm phiền nên phải mất 1 tiếng để mua xong mọi thứ.
Nhất Bác nay đến cty cũng gặp tình trạng như thầy Tiêu, có điều hôm nay là một người khác đến làm quen Nhất Bác. Vỹ Hạo cậu trai trẻ này rất ấn tượng với Nhất Bác, nên hôm nay cậu đến cty YX tham quan, đang tập trung công việc thì Tổng Giám đốc vào:
- Nhất Bác em xem là ai nè! ( anh ta dẫn Vỹ Hạo từ từ đi vào)
Nhất Bác ngước lên thì thấy đi sau Tổng Giám đốc là cậu Vỹ Hạo hôm trước, Nhất Bác lịch sự bước ra khỏi bàn làm việc tiến đến bắt tay, cậu cũng không biết vì sao Vỹ Hạo lại đến cty :
- Chào Tổng Giám đốc chào anh Vỹ Hạo! Không biết hôm nay có việc gì mà giám đốc đưa anh Vỹ Hạo đến tìm em !?
- *haha* Không có gì đâu! Tại hôm nay cậu ấy muốn đến tham quan tập đoàn của chúng ta với cậu ấy muốn tìm em để bàn bạc công việc!
- Vâng! Vậy chúng ta ngồi xuống rồi nói cụ thể vào vấn đề luôn.
- À thôi ... Em với cậu Vỹ Hạo cứ từ từ bàn đi , cậu ấy chủ yếu đến tìm em , cố gắng kiếm một cái hợp đồng thật tốt cho dự án tiếp theo nhé! ( vỗ vai Nhất Bác xong thì Tổng Giám đốc ra ngoài).
Vỹ Hạo nhìn Nhất Bác rồi cười, cả hai ngồi xuống uống miếng nước rồi vào việc, mở lời trước là Vỹ Hạo :
- Tôi có nghe Tổng Giám đốc nói về cậu ,tôi khá ấn tượng về các dự án mà cậu công bố ra thị trường gần đây. Phải nói là rất hay, tôi muốn cùng cậu hợp tác một dự án phim mới, kịch bản diễn viên phim đã chuẩn bị xong, tôi chỉ còn thiếu người tạo kỹ xạo hiệu ứng phim mà tôi chưa tìm được ai có đầu óc sáng tạo như cậu, không biết cậu có thể cùng tôi tạo ra một bộ phim hay không?
- Cậu Vỹ anh có thể cho tôi xem qua bản thảo phim không? Tôi muốn biết thêm chi tiết mới có thể đồng ý hay từ chối.
- Bản thảo tôi không đem theo! Vậy chiều nay cậu đi ăn cùng tôi đi tôi sẽ đem cho cậu xem luôn.
- Được hẹn anh 5h chiều nay.
Nói cái hẹn xong thì Vỹ Hạo đưa danh thiếp mình cho Nhất Bác, rồi nói tên nhà hàng chiều nay cả hai sẽ gặp. Vỹ Hạo chào Nhất Bác rồi ra về, Nhất Bác cầm tấm danh thiếp mà bân khuân, không biết bộ phim này sẽ như thế nào.
11h Nhất Bác về đến chung cư, thầy Tiêu cũng đã chuẩn bị xong hết, nghe tiếng chuông cửa là thầy ấy ra mở ngay :
- Nhất Bác em về rồi!
Nhất Bác thấy thầy Tiêu thì lao vào ôm hôn *Umm~*... Giống như phải sạc pin cơ thể sau ngày dài căng thẳng, cảm thấy nạp đủ đầy mới rời môi buông thầy Tiêu ra:
- Nhất Bác em vào tắm rửa đi rồi ra ăn!
- Um! Về mệt mà có anh em cảm thấy hết mệt rồi!
Cậu tươi tắn đi vào nhà vệ sinh, thầy Tiêu cầm chiếc cặp đen của Nhất Bác để gọn lên bàn gần đó, thầy ấy rửa tay sạch sẽ rồi ngồi vào bàn đợi Nhất Bác . 10p sau Nhất Bác ra ngoài, mái tóc bị ướt vì gọi cậu mặc một áo thung trắng cùng chiếc quần đùi màu đen. Cậu lau tóc cho bớt nước mới ngồi xuống ăn, thấy vậy thầy Tiêu cũng đi lại mà lau cho Nhất Bác. Thầy ân cần lau nhẹ nhàng , Nhất Bác trong lòng đã khoái, cậu đứng im cho thầy Tiêu lau tóc cho mình, cậu nhìn thầy rồi nhìn môi thầy. Cứ đứng trước đôi môi ấy là như có một ma lực mê hoặc Nhất Bác, cậu nuốt nước miếng mấy lần cố kìm nén lại sự ham muốn. Thầy Tiêu thấy thái độ Nhất Bác có vẻ lạ liền hỏi :
- Nhất Bác em sao thế nhìn em cứ căng thẳng!?
- Em không sao em bị anh làm mất tập trung thôi!
- Ơ sao lại vậy? Hay em không thích anh lau tóc cho em ( ngưng lại nhìn Nhất Bác rồi buông tay xuống không lau nữa nhưng bị Nhất Bác nắm lại)
- Anh đừng suy nghĩ linh tinh.
Bất ngờ cái khăn rớt che nửa mặt Nhất Bác chỉ còn lộ đôi môi căng mọng hồng hồng của Nhất Bác, thầy Tiêu nhìn chầm chầm vào môi Nhất Bác, từ từ kê sát môi mình đến môi cậu ấy đang sắp hôn rồi thì cái khăn tuột xuống che cái môi để lộ đôi mắt ume đang nhìn thầy Tiêu, thầy Tiêu bị cái khăn làm ngưng lại mất vui nên buôn ra đi vào bàn ăn luôn.
Nhất Bác thì muốn lắm rồi mà thôi cố đợi đến tối, ăn xong thì cậu ấy phụ thầy Tiêu rửa bát, cả hai luôn cười nói vui vẻ.
Bà Dung Nguyệt từ khi con trai sang Thượng Hải thì cũng lo chút ít, chứ chả quan tâm nhiều như mẹ Nhất Bác dành cho Nhất Bác. Nhã Tịnh sang nhà bà Dung với tần suất nhiều hơn, hai người này đi ăn đi mua sắm đi làm đẹp, cô ta đang thông thả cho kế hoạch tiếp theo . Dạo gần đây sức khỏe ông Tiêu Hải có hiện trạng đi xuống, ho nhiều , hay đau đầu và chống mặc, bà Dung Nguyệt thường xuyên đi mua thuốc bổ về cho ông ấy nhưng vẫn không khá hơn, bà ta mua thuốc vậy thôi chứ chả quan tâm nhiều đến ông Tiêu Hải, có thể nói người phụ nữ này độc ác vô cùng thứ bà ta thương là tiền và tài sản của ông ấy, cưới nhau về cũng vì tiền chứ từ trước nay bà ta có yêu thương gì ông Tiêu Hải. Bởi khi thầy Tiêu sinh ra bà ta cũng chỉ coi thầy Tiêu là công cụ lấy được gia sản này mà thôi. Nhã Tịnh cũng y như bà ta, không yêu thầy Tiêu nhưng muốn lấy thầy ấy vì tài sản.
Nhất Bác đang soạn một số tài liệu thì thầy Tiêu đem trái cây tới :
- Táo em thích nè ăn miếng đi!
Nhất Bác ngưng bấm để ăn táo , cậu vừa ặn vừa nhìn vào máy tính, ăn 2 miếng lại làm tiếp:
- Nhất Bác chiều nay em thích ăn gì để anh nấu.
- Chiều nay em có việc trong cty! Nên không ăn ở nhà được, anh không cần đợi cơm em đâu.
- Um! Thế tối em mấy giờ về để anh biết anh chờ cửa?
- Em chưa biết nếu về muộn anh cứ ngủ trước đi ! Em vẫn còn chìa khóa dự phòng.
- Um anh sẽ đợi!
- Khuya anh vẫn sẽ đợi sao?
- Um khuya anh vẫn đợi, anh muốn biết em đã về nhà an toàn.
Nhất Bác nghe vậy vừa vui vừa thương thầy Tiêu, thầy ấy đã tạm gác công việc trong Bắc Kinh để đến đây thăm Nhất Bác, vừa nấu ăn dọn dẹp vừa phải chờ cậu ấy về mỗi tối thật sự cậu không nỡ. Cậu ấy chiều nay đi ăn với Vỹ Hạo cũng là công việc nhưng nếu nói thẳng ra sợ thầy ấy buồn ,nên Nhất Bác nói trong cty cho thầy Tiêu không suy nghĩ linh tinh.
4h50 là Nhất Bác đã chuẩn bị tươm tất, cậu hôn chào thầy Tiêu rồi đến cty thực ra đến điểm hẹn. Nhất bác đi không lâu thì thầy Tiêu nhận được cuộc gọi từ một người bạn :
- Alo Tiêu Chiến hả?
- Alo cho hỏi ai vậy?
- Tôi Tô Lăng nè!
- Tô Lăng.... Hả là cậu sao?
-*haha* đúng rồi... Tôi có gọi cho ba cậu ông ấy nói cậu đang ở Thượng Hải, tôi cũng đang ở đây hay chúng ta gặp nhau đi , lâu rồi chúng ta chưa đi ăn cùng nhau.
- Được được ! Lâu quá rồi không gặp cậu! Vậy gửi tôi địa chỉ tôi ra đó ngay.
- Ok.
Thế là thầy Tiêu có dịp đi chơi ở đây, chiều nay Nhất Bác cũng không ở nhà ,thầy ấy định ra ngoài ăn thì được bạn cũ rủ đi ăn đúng là may mắn . Địa chỉ nhà hàng được gửi qua, thầy ấy vào tắm rửa thay đồ xong thì bắt taxi đi luôn.
Nhất Bác và Vỹ Hạo đã gặp nhau, Vỹ Hạo đưa cho Nhất Bác bản thảo phim, xem qua thấy phim khá hay, bộ phim này được chuyển thể từ một tiểu thuyết thần thoại nên kỹ xảo khá nhiều , Nhất Bác rất thích thú cậu đọc rất kỹ, xem xong bản thảo thì món ăn cũng dọn lên, thế là cả hai vừa nói chuyện vui vẻ vừa ăn.
Trùng hợp làm sao thầy Tiêu cũng đến nhà hàng Nhất Bác đang ăn để gặp bạn, Tô Lăng đã ngồi đợi thầy Tiêu trước 5p , bước vào thấy Tô Lăng thầy Tiêu mừng rỡ:
- Tô Lăng xin lỗi tôi đến muộn. ( thầy ấy đi vào do Nhất Bác ngoài quay lưng ra ngoài nên thầy Tiêu vẫn chưa thầy)
- Không sao mình cũng vừa mới tới thôi ( đứng lên vẫy tay )
Thầy Tiêu ngồi vào bàn thì Tô Lăng mới bắt đầu gọi món, gọi xong thì bạn thầy Tiêu hỏi thăm:
- Tiêu Chiến cậu dạo này thế nào rồi? Nghe ba cậu nói cậu về cty rồi không làm thầy giáo nữa!?
- Um! Do một số việc nên tôi không làm thầy giáo nữa!
- Công việc cty cậu ổn không? Rồi bao giờ cưới vợ? *haha*
- Công việc thì ổn còn vợ chắc không đâu!
- Ơ...thế bây giờ đã có mối quan hệ yêu đương nào chưa.
Câu hỏi này làm thầy Tiêu khựng lại rồi trả lời :
- Có rồi chúng tôi đang rất hạnh phúc!
- Thế mà nói không cưới vợ? Mấy tên ngốc mới tin cậu.
- *haha* Còn cậu? Đã vợ con gì chưa?
- Tôi chưa! Tôi thì vẫn đang đợi một người.
- Cậu đừng nói với tôi cậu từ Anh về đây chỉ để gặp người đó nha?
- Đúng là bạn tôi. *haha*
Đồ ăn lại được mang ra, kèm theo một chai rượu van, tính ra Nhất Bác ngồi cách thầy Tiêu có hai bàn thoi nhưng vẫn chưa thấy nhau. Ăn uống xong thầy Tiêu đi vào nhà vệ sinh sau khi trở ra thì... ( Nhất Bác) thầy ấy đã thấy Nhất Bác, Nhất Bác cũng đã nhìn thấy thầy Tiêu . Vỹ Hạo thấy Nhất Bác đang nói chuyện thì im lặng liền xoay lại mới thấy thầy Tiêu ,ánh mắt ghen tuông, tức giận lộ rõ trong mắt thầy Tiêu, Nhất Bác cũng bất ngờ với tình huống này. Thầy Tiêu cố giữ bình tĩnh đi qua luôn, mặt thầy cuối xuống lộ rõ sự buồn tủi khi người mình yêu nhất nói dối mình, Nhất Bác nhìn theo hướng thầy thì thấy một người nam khác ngồi bàn thầy, Nhất Bác cũng tức giận trong lòng ... Tình hình khá căng thẳng Nhất Bác là vì công việc còn thầy là gặp bạn cũ, thầy ấy nói chuyện một lúc sau thì thầy Tiêu và bạn thầy ra về, Nhất Bác sau đó cũng xong việc rồi về sau, liệu mọi chuyện sẽ diễn ra như nào khi xảy sự hiểu lằm không đáng có giữa cả 2.
CÒN TIẾP....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip